Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Khương Tử Nha là ai?

Chính là mưu sĩ đứng đầu thiên hạ, hắn ta là chỉ huy của cuộc chiến Phong Thần lần trước, là một người vô cùng thông minh, tuy rằng có cuộc sống cuộc sống ẩn cư, nhưng mọi chuyện lớn nhỏ trên Thiên Giới đều được hắn ta nắm trong lòng bàn tay.

Vì vậy, hắn ta biết người đến là ai, đến tìm hắn ta để làm gì.

“Khà khà!”

Thái Bạch Kim Tinh bước tới cười khà khà nói: “Khương Thái Công. Chúng tôi đến đây không có ác ý, hy vọng người sẽ không kích động, chúng ta vào nhà từ từ nói chuyện được không?”

Khương Tử Nha mỉm cười nói: “Lão phu đã lui về ở ẩn, không quan tâm đến chuyện trong thiên hạ nữa, các ngươi nên đi tìm người khác đi.”

Lời hắn ta nói mang chút oán khí, mặc dù hắn ta biết những người này sẽ đến đây, cũng biết họ đến đây để làm gì, nhưng trong lòng hắn ta rất không vui, không muốn rời núi giúp cho bọn họ, để rồi kết quả hắn ta lại ra về trắng tay, khiến cho trong lòng không thoải mái.

Thái Bạch Kim Tinh cười nói: “Khương Thái Công. Ngọc Đế đã hạ giá xuống đây, có thể thấy được thành ý của chúng tôi, hy vọng người có thể nể chút mặt mũi.”

“Ồ thế sao!”

Khương Tử Nha ra vẻ kinh ngạc: “Vị này là Ngọc Đế sao?”

“Đúng vậy.” Thái Bạch Kim Tinh gật đầu.

Khương Tử Nha hành lễ: “Thảo dân Khương Thượng, khấu kiến Ngọc Đế.”

Hắn ta biết đó là Ngọc Đế, nhưng trước đó Ngọc Đế không để lộ ra thân phận, hắn ta đã làm như mình không biết, bởi vì trước đó hắn ta muốn mình được ngồi lên long ỷ, nhưng lại để cho Đế Khốc ngồi. Sau đó lại đến nước Ngọc Đế không có công lao gì ngồi.

Cho nên khi nhìn thấy Ngọc Đế, hắn ta càng thêm buồn bực, hắn ta nghĩ: “Dựa vào cái gì mà Khương Thượng ta phải nỗ lực nhiều như vậy nhưng vẫn không thể ngồi ở vị trí cao nhất trong Tam giới, ngươi, một người không có công lao lại có thể làm chủ Tam giới?”

Trong lòng không vui, nhưng dù sao Ngọc Đế cũng là do đích thân sư phụ cất nhắc. Hắn ta cũng không dám trực tiếp bày tỏ sự bất mãn với Ngọc Đế, vì vậy, sau khi Ngọc Đế lộ thân phận thì hắn ta cũng phải làm đúng lễ nghĩa nên là. Nếu không thì bất kính với Ngọc Đế, cũng có nghĩa là bất kính với sư phụ Nguyên Thủy Thiên Tôn của hắn ta.

“Khương Thái Công xin hãy đứng lên.”

Ngọc Đế nâng Khương Tử Nha lên, cười nói: “Quả nhân đến đây, là vì có chuyện quan trọng cần bàn bạc với Thái Công. Không biết Thái Công có thể cùng quả nhân ngồi xuống nói chuyện một chút được không?”

Khương Tử Nha cười nói: “Lão phu cũng chỉ là một thường dân ăn không ngồi rồi. Nào dám dám cùng Ngọc Đế ngồi trên chiếu bàn chuyện .Còn chuyện quan trọng, thì lão phu đã sớm cáo lão quy điền xin Ngọc Đế nên đi tìm người khác để nói chuyện quan trọng đó đi.”

Không ngờ hắn ta vừa dứt lời, liền thấy Ngọc Đế chắp tay rồi cúi người chín mươi độ, nói: “Mời được Khương Thái Công xuống núi là vinh hạnh của quả nhân, xin người đừng từ chối quả nhân.”

Khương Tử Nha sốt ruột nói: “Ngọc Đế, ngươi làm sao vậy, mau đứng lên, đứng lên, làm như thế này chẳng phải là đang giết thảo dân sao.”

“Nếu Thái Công không đồng ý cùng quả nhân bàn chuyện, quả nhân sẽ không đứng lên. Việc này chỉ có Thái Công là có thể giúp được quả nhân, xin Thái Công đừng từ chối” Chuyện đã đến nước này, Ngọc đế không cần đến sĩ diện nữa.”

Khương Tử Nha vô cùng khó xử, thở dài nói: “Có chuyện gì chúng ta vào nhà nói, Ngọc Đế, đừng làm thế này.”

Ngọc Đế làm như thế này có thể nói là đã cho hắn ta rất nhiều mặt mũi, hắn ta có thể làm gì bây giờ?

Chỉ có thể thỏa hiệp.

Ngọc Đế thầm giấu niềm vui, đứng thẳng người vào nhà cùng với Khương Tử Nha.

Vừa rót trà, Khương Tử Nha vừa nói: “Ngọc Đế có chuyện gì quan trọng, xin người trực tiếp nói cho ta biết, thảo dân nghe đây.”

Ngọc Đế cũng không vòng vo mà nói thẳng vào vấn đề: “Quả nhân đến đây để gặp Thái Công, chính là hy vọng Thái Công có thể rời núi và chỉ huy hai trăm vạn triệu đại quân của Thiên Đình, hai mươi vạn triệu quân của Minh Giới, đánh một trận thật lớn. Khó khăn hơn, mạnh hơn, mọi thứ đều cao hơn một bậc so với cuộc chiến Phong Thần.”

Khương Tử Nha nghe xong cũng không phản ứng gì nhiều, mà nhấp một ngụm trà cười nhẹ, nói: “Năng lực của thảo dân có hạn, không thể chi huy một chiến dịch có quy mô lớn như thế.”

Có đúng là chỉ huy không được không?

Thực ra là không?

Thật ra, Khương Tử Nha tay rất ngứa, hắn ta rất muốn ở trong lều dành cho chủ soái đứng trước sa bàn cầm sào chỉ vào mới cần đánh, sau đó ngồi nghe báo cáo thắng lợi, nghe đám tướng lĩnh dưới trướng nịnh hót, khen ngợi khả năng chiến đấu của hắn ta, lúc đó vô cùng uy phong và quang vinh.

Nhưng khi nghĩ đến việc hào quang của mình bị lãng quên, hắn ta không chịu được sự uất ức đó.

Một dám quan gia trở lại, với quyền cao chức trọng, địa vị hiển hách, một mình hắn lại lẻ loi trở lại túp lều tranh, không có người khác đến thăm hỏi, sống cuộc đời cô độc.

Nghĩ đến đó, hắn ta không còn hứng thú nữa.

“Thái công, người quá khiêm tốn rồi, nếu người không thể chỉ huy trận chiến này, thì làm gì còn có người thứ hai có thể chỉ huy cuộc chiến có quy mô lớn như thế chứ.” Thái Bạch Kim Tinh nịnh nọt.

“Đúng vậy, Thái Công, cũng chỉ người mới có thể chỉ huy trận chiến này được thôi.”

“Đối với một trận chiến lớn như vậy, ngoại Thái Công có kinh nghiệm phong phú có thể chỉ huy thì không ai khác có khả năng này.”

“Trên đời này không ai nghe đến tên Thái Công mà không run sợ. Người là tổng chỉ huy mưu lược nhất. Nếu người không chỉ huy trận chiến này, thì phần thắng sẽ giảm đi ba mươi phần trăm.”

“Xin Thái Công hãy rời núi, đánh cuộc chiến Phong Thần một lần nữa, để ta có cơ hội được tận mắt nhìn thấy phong thái của Thái Công được không? Trận chiến Phong Thần lần trước, ta vẫn chưa lên trời làm tiên, vẫn chưa có duyên được thấy phong thái uy nghiêm của Thái Công, hy vọng lần này có thể có được cơ hội hiếm có này.”

Tứ Đại Thiên Sư bắt đầu tâng bốc.

Khương Tử Nha được tâng bốc đến tận mây xanh trong lòng cảm thấy thoải mái vô cùng, mặc dù không để lộ ra ngoài nhưng hắn ta cảm thấy như bản thân đã dính phải mật, vô cùng dễ chịu.

Ai mà không thích nghe những điều hay chứ?

Hồng Quân Lão Tổ cũng không ngoại lệ, huống hồ là Khương Tử Nha.

Thoải mái thì có thoải mái, nhưng sự thoải mái nhất thời không thể thỏa mãn được hắn ta, bởi vì hắn ta muốn thoải mái lâu dài, cho nên sẽ không bị một chút thoải mái trước mặt làm mờ con mặt, vẫn kiên trì nói: “Quy mô quá lớn, thảo dân thực sự không có năng lực để khống chế, mong Ngọc Đế mời vị cao minh khác đi.”

Ngọc Đế nghe xong trong lòng chợt khó chịu.

“Chết tiệt, quả nhân đã cho ngươi nhiều mặt mũi như vậy rồi, sao ngươi vẫn còn cố chấp như thế, có phải cho ngươi cái long ỷ mà quả nhân đang ngồi ngươi mới chịu rời khỏi núi không?”

Đến lúc này, Ngọc Đế đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất, đó là nếu Khương Tử Nha nhất quyết không chịu rời núi, thì sẽ mượn vị trí Ngọc Đế để dụ dỗ hắn ta.

Đúng như hắn dự đoán, Khương Tử Nha quả thực rất cứng đầu.

Vì vậy, Ngọc Đế đã nói: “Thái Công, vì lợi ích của sinh linh trên thiên hạ, vì cơ nghiệp của Thiên Đình, người nhất định phải rời núi. Chỉ cần người đánh thắng trận này, tiêu diệt toàn bộ đại quan ở Nam Chiêm Bộ Châu, trẫm sẽ thoái vị cho người hiền tài, đem ngôi vị Ngọc Đế tặng cho Thái Công ngồi!”

Lời này vừa nói ra, ánh mặt Khương Tử Nha đột nhiên sáng ngời.

Thái Bạch Kim Tinh cùng Tứ Đại Thiên Tiên luống cuống, đều đứng lên khuyên bảo.

“Ngọc Đế như thế không được.”

“Đúng vậy Ngọc Đế, xin người hãy suy nghĩ kỹ lại.”

“Có thể phong Thái Công làm Thái Sư cũng được, sao người có thể thoái vị được.”

Ngọc Đế xua tay nói: “Thực lực của quả nhân có hạn, thua xa Thái Công. Nếu Thái Công ngồi lên vị trí chí tôn của Tam Giới, Tam giới chắc chắn sẽ mãi mãi thái bình, không có chiến tranh. Vì vậy, quả nhân đã hạ quyết tâm, chỉ cần Thái Công tiêu diệt được quân địch ở Nam Chiêm Bộ Châu, ta sẽ thoái vị!”

Nói đến đây, Ngọc Đế nắm chặt tay và nói: “Mong rằng lần này Thái Công sẽ không từ chối nữa, nhất định phải rời núi, đồng thời cùng quả nhân phân ưu giải nạn, cũng chính là giúp chính mình gầy dựng một giang sơn núi sông tươi đẹp.”

Lời thì như thế, nhưng trong lòng ông ta đang nghĩ, chờ đến khi đánh giặc xong, sẽ để cho ngươi tiếp tục về quê làm ông già câu cá.

Lần này Khương Từ Nha tim đập thình thịch, hắn ta không từ chối, cũng không phản ứng lại, coi như ngầm đồng ý.

Vì thế hắn ta nói luôn: “Vậy thì thảo dân xin lần nữa trở lại nghiệp cũ, mặc lại áo giáp xông pha trận mạc, đánh một trận chiến Phong Thần với quy mô lớn hơn nữa!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement