Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Lúc này, trong Minh Chủ Đại Điên.

Thân Công Báo đang viết thông báo, để Diệp Chiến hoãn việc Thiên Đình đưa quân tiến vào Nam Chiêm Bộ Châu.

Một nhóm lãnh đạo cấp cao của Liên minh mười vạn bộ tộc vây quanh, xem những nét bút như rồng bay của Thân Công Báo, tất cả bọn họ đều khen ngợi ông ta.

“Thân Công quân sư không chỉ túc trí đa mưu, có thể nói là không thua gì Khương Thượng kia.”

“Đúng vậy, Thiên Đình nóng lòng muốn ra tay với Liên minh mười vạn bộ tộc của chúng ta. Nên đã mời Khương Tử Nha rời khỏi núi, sau đó lại phát động một cuộc tấn công bất ngờ vào Tiệt Giáo, đúng là lòng lang dạ thú. Kết quả là Thân Công Báo đã đến và gia nhập vào Liên minh của chúng ta với tư cách là một quân sư, người đã trì hoãn được sự tấn công của Thiên Đình suốt hai năm qua. Trong hai năm qua chúng ta và Thiên Đình chỉ có thể âm thầm đánh giá qua lại. Có thể nói mưu lược của Thân Công quân sư là có một không hai, biểu hiện vô cùng xuất sắc, chúng ta không thể không phục.”

“Nếu không có Thân Công Báo quân sư đưa ra sách lược, e rằng hiện tại Nam Chiêm Bộ Châu của chúng ta đã ngập trong biển lửa rồi!”

“...”

Mọi người đều tán thưởng, khen ngợi Thân Công Báo, cả người Thân Công Báo cảm thấy vô cùng thoải mái. Mà Thân Công Báo thoải mái như thế nét bút cũng nhanh hơn, chữ viết cũng lưu loát hơn nhiều.

Thân Công Báo ném cây bút xuống, vuốt râu nói: “Thông báo đã được viết xong, các vị nhìn xem có điều gì cần thay đổi không, nếu không, chúng ta có thể in vài triệu bản và dán ở khắp các thành trì lớn của chúng ta.”

Các vị lãnh đạo cấp cao của Liên minh đã xem xét kỹ nội dung của thông báo và bày tỏ rằng không cần phải sửa đổi nó, vì nó đã được viết rất hoàn hảo rồi.

Vì vậy, Diệp Chiến đã ra lệnh: “Hay đi in theo lời quân sư đã nói, in hàng triệu bản, dán ở khắp các thành trì lớn của chúng ta, đặt biệt là những nơi có nhiều người qua lại, như ngã tư, ngã ba đường,v.v…”

“Vâng, thưa minh chủ.”

Chu Khuê đang chuẩn bị đi thực hiện.

Thì vào lúc này.

“Báo cáo!”

Có người cấp tốc tiếng vào.

“Minh chủ không xong rồi. Vừa rồi, phòng tuyến phía bắc đã gửi chiến báo đến, nói rằng thủ lĩnh của nghĩa quân, Kim Nhĩ Hãn, đã dẫn đầu một đội nghĩa quân năm mươi nghìn tỷ binh, hành quân về phía phòng tuyến phía bắc với tốc độ rất nhanh. Còn cách chưa đến 500.000 km thì sẽ đến phòng tuyến phía bắc của chúng ta.”

"Phượng Hoàng Lão Mẫu cho rằng nghĩa quân sẽ tấn công quân phòng thủ phía bắc của chúng ta. Nên mong minh chủ nhanh chóng tăng quân hỗ trợ tuyến phòng thủ phía bắc, nếu không, tuyến phòng thủ phía bắc nhất định sẽ bị đánh chiếm!”

Cái gì!

Chiến báo bất ngờ ập đến, làm cho tất cả mọi người đang ngồi trong đại sảnh đều kinh hãi.

Ngay cả sắc mặt của Thân Công Báo cũng thay đổi đáng kể.

“Tin này có thật hay không?”

Diệp Chiến đột ngột đứng lên, cảm xúc kích động hỏi, từ ngày cậu tay lên làm minh chủ, đây là chiến báo đầu tiên mà cậu ta nhận được.

“Bẩm minh chủ, chiến báo thì không thể nào là giả được.” Một người trong bộ binh nhanh chóng trả lời.

Mặc dù Diệp Chiến không xưng đế, nhưng cơ cấu của Liên minh mười vạn bộ tộc đã được phân chia thành giống như một vương triều, chỉ còn thiếu mỗi việc xưng đế nữa thôi.

Diệp Chiến nghe xong, vẻ mặt nghiêm túc hạ lệnh, vội vàng hỏi: “Quân sư, mau nghĩ cách đi, trận chiến này đánh hay không đánh?”

Nếu như Thiên Đình mở đầu một cuộc tấn công bất ngờ vào lực lượng quân Liên minh, thì Diệp Chiến sẽ không ngần ngại hạ lệnh đến nghênh chiến với địch, nhưng dù sao thì họ đang muốn thu nghĩa quân về dưới trướng của quân đội Liên minh để mở rộng lực lượng quân Liên minh. Nên khiến đối phương bị thương tổn cũng chính là làm thương tổn chính mình, cho nên trong chốc lát cậu ta không thể nghĩ ra được cách nào.

Về phần Thân Công Báo, ông ta chìm vào im lặng và bắt đầu vuốt râu suy nghĩ về việc đó.

Ở dưới tất cả các thủ lĩnh cấp cao của quân Liên minh cũng bắt đầu nghị luận.

“Cái tên Kim Nhĩ Hãn này đúng thật là điên rồ. Chỉ với sáu mươi nghìn tỷ quân, mà nghĩ bản thân có thể dẹp yên được quân Liên minh của Nam Chiêm Bộ Châu. Dám đột nhiên tấn công quân Liên minh của chúng ta, hắn thật sự cho rằng quân đội Liên minh của chúng ta đã chia năm xẻ bảy sao?”

“Chết tiệt, thật là đáng ghét, nhất định phải cho chúng biết điều. Để cho bọn chúng biết rằng Liên minh mười vạn bộ tộc của chúng ta không phải là thứ mà phiến quân như bọn chúng có thể đụng vào!”

“Quân đội Liên minh của chúng ta có một trăm nghìn tỷ quân tinh nhuệ, nghĩa quân của bọn chúng chỉ có năm mươi nghìn tỷ quân. Thế mà chúng lại dám tấn công chúng ta, đúng là không muốn sống nữa. Chúng ta có thể nghiền nát bọn chúng!”

“...”

Tất cả các thủ lĩnh cấp cao của quân Liên minh đều là thổ phỉ hoặc là thủ lĩnh, đều là những người dũng cảm, gan dạ, nên rất tức giận khi biết nghĩa quân đưa quân tấn công quân Liên minh, tất cả đều muốn dẫn quân của mình ra để đánh cho nghĩa quân sáng mắt ra!”

Có một vị thống lĩnh của quân đội Liên minh thiếu kiên nhẫn, hỏi: “Minh chủ, thuộc hạ nguyện dẫn đi năm nghìn tỷ quân dưới trướng của mình mau chóng đi đến chi viện cho tuyến phòng thủ phía bắc của chúng ta!”

Rồi ngày sau đó, một, hai, rồi có đến ba bốn thủ lĩnh đứng lên nhận nhiệm vụ này.

“Minh chủ, người hãy mau hạ lệnh cho chúng ta dẫn quân đi xuất chinh, trợ giúp tuyến phòng thủ phía bắc đi ạ.”

“Minh chủ. Trước tiên hãy ra lệnh cho Phượng Hoàng Lão Mẫu chống chọi với quân phản loạn, sau đó phái chúng tôi dẫn quân xông lên trợ giúp, trong vòng ba ngày sẽ có thể hình thành một vòng vây, bao vây toàn bộ quân phản loạn, buộc chúng phải đầu hàng quân đội Liên minh!”

“Minh chủ, tên Kim Nhĩ Hãn quá tự cao tự đại, nhất định phải cho ông ta biết điều.”

Diệp Chiến nói: “Đừng lo lắng, chúng ta hãy nghe ý kiến ​​của quân sư trước. Dù sao bọn họ cũng đều là huynh đệ một nhà của chúng ta. Đánh nhau sẽ khiến hai bên đều bất lợi.”

Các tướng lĩnh dù ngứa tay nhưng vẫn cố gắng kiềm chế yên lặng ngồi đợi.

Lúc này, Thân Công Báo nói: “Con cáo già Khương Tử Nha, lại bắt đầu giở trò rồi. Ở ngoài sáng thì làm như đã chuẩn bị xong quân đội chuẩn bị tiến xuống phía nam tấn công, để kéo sự chú ý của chúng ta về hướng đó. Mục đích là để chúng ta chỉ lo cảnh giác, và giải quyết chuyện này. Trong tối thì đã phái người trà trộn vào nội bộ của nghĩa quân, giật dây Kim Nhĩ Hãn, thủ lĩnh của nghĩa quân, gấp rút tấn công chúng ta một cách bất ngờ. Nếu không, với lòng dũng cảm của Kim Nhĩ Hãn, có cho ông ta thêm một trăm cái lá gan, ông ta cũng không dám lấy năm mươi nghìn tỷ quân của mình khai chiến với lực lượng quân Liên minh hơn một trăm nghìn tỷ quân.”

“Có vẻ như Khương Tử Nha đã nhìn thấu kế hoạch của ta, nên hắn ta muốn làm cho nghĩa quân và quân Liên minh đánh lẫn nhau. Việc này sẽ tiêu hao binh lực của chúng ta. Nếu đánh nhau, chúng ta sẽ trúng âm mưu và thủ đoạn của hắn ta. Nếu không đánh, thì nghĩa là chúng ta đã trực tiếp cấu kết với nghĩa quân. Khương Tử Nha sẽ lấy đó làm cái cớ, nói chúng ta trộm long tráo phượng, lừa đối Thiên Đình, sau đó giương cao ngọn cờ công lý và dẫn quân đến đánh Nam Chiêm Bộ Châu đánh chúng ta. Dư luận của Thiên Đình cũng sẽ tấn công chúng ta vì điều này, người tài ba dị sĩ trong nhân gian cũng sẽ gia nhập vào phe chính nghĩa giả tạo của chúng để tấn công chúng ta.”

“Không thể không, nước cờ này của Khương Tử Nha thật xuất sắc!”

Nghe được lời nói của Thân Công Báo, tất cả mọi người đều cảm thấy nồng nặc mùi vị của âm mưu, đồng thời dự cảm được điềm dữ sắp đến, mơ hồ cảm thấy cuộc cạnh tranh với Thiên Đình lần này không còn âm ĩ bên trong nữa, hai bên sắp xảy ra chiến tranh rồi!

“Quân sư, bây giờ chúng ta làm sao? Hợp nhất với nghĩa quân, trực tiếp đối mặt với Thiên Đình, hay là chờ Thiên Đình dẫn quân xuống phía nam mới khai chiến?” Diệp Chiến hỏi.

Thân Công Báo gật đầu: “Khương Tử Nha đã có phản ứng rồi, chúng ta có muốn tiếp tục kéo dài thời gian cũng không còn cách nào để kéo nữa. Trước tiên chỉ có thể thu lưới, sau đó chờ giao chiến với Thiên Đình, nhưng mà phải giảm tổn hại đến mức thấp nhất có thể.”

Sau khi quyết định phải làm gì, Thân Công Báo nhìn Diệp Chiến. Nghiêm túc nói: “Minh chủ, lập tức thông báo cho Phượng Hoàng Lão Mẫu, dẫn quân phòng thủ phía bắc về hướng mươi nghìn tỷ quân ở doanh trai Mông Sơn để nương tựa, hơn nữa thông báo cho thế hệ thứ nhất của đại quân là Long Lĩnh, Yên Sơn, Thương Hà mau đến Mông Sơn để hợp nhất nghĩa quân lại ở đó.”

“Đồng thời, cũng truyền Đa Bảo đạo nhân và các đệ tử cốt cán khác của Tiệt Giáo để cho bọn họ chạy đến tiền tuyến bày binh bố trận. Hơn nữa cho Đa Bảo đạo nhân, Triệu Công Minh và Kim Linh Thánh Mẫu, cải trang thành nghĩa quân và trà trộn trong khi đại quân của nghĩa quân đang truy kích quân quân Liên minh. Tra xem là ai đang ở trong đó giật dây thủ lĩnh của nghĩa quân, sau đó chờ lệnh lấy thủ cấp của thủ lĩnh nghĩa quân. Các đệ tử cốt cán còn lại của Tiệt giáo thì đến giúp Phượng Hoàng Lão Mẫu rút lui về Mông Sơn.”

“Được!”

Diệp Chiến không do dự và lập tức ra lệnh theo kế hoạch của Thân Công Báo:

“Lập tức thông báo cho Phượng Hoàng Lão Mẫu, dẫn đầu mười nghìn tỷ quân từ phòng tuyết phương bắc rút về Mông Sơn. Truyền hai mươi nghìn tỷ quân của Long Lĩnh, Yên Sơn, Thương Hà dùng tốc độ nhanh nhất để tới Mông Sơn. Đồng thời cũng truyền các đệ tử cốt cán của Tiệt Giáo đến tiền tuyến càng nhanh càng tốt, và căn dặn Đa Bảo đạo nhân, Triệu Công Minh, và Kim Linh Thánh Mẫu trà trộn vào nghĩa quân và tìm ra kẻ đã giật dây thủ lĩnh, Kim Nhĩ Hãn, sau đó tiếp tục quan sát, đợi lệnh làm việc. Lập thức thực hiện!”

“Vâng! Minh chủ!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement