Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Nghe thấy giọng nói đầy kích động và mong đợi của mọi người, tâm huyết của Diệp Thiên cũng cuồn cuộn dâng trào, hắn cũng giống như những người khác, đều mong muốn ở được được phong ấn của công truyền tin để ra ngoài một cách bức thiết.

Atula và các văn võ bá quan khác, bọn họ đã ở đây thời gian quá dài, ở đây không khí ẩm ướt, không có ngày đêm, không khí có mùi hôi tanh tưởi, ở trong đây thời gian càng lâu, thì càng hoài niệm những ngày ở Thiên Giới, cho nên tất cả đều muốn ra ngoài hít thở, trở về lại Thiên Giới.

Còn Diệp Thiên, trong lòng đang lo cho sự an nguy của con mình, từng giây từng phút hắn ở lại đây đều là từng giây từng phút chịu dày vò đau khổ, nhất là khi biết tin Thiên Đình đã đến bao vây và đàn áp con mình, hắn ta cực kỳ muốn ra khỏi đây.

Vì vậy, hắn cũng có tâm trạng như mọi người, hy vọng có thể mở phong ấn và rời khỏi cái nhà giam này!

“Mọi người đều yên lặng đi, trẫm sẽ thử xem có thể thoải mái điều khiển chuông Đông Hoàng không.”

Giọng nói của Diệp Thiên vang lên giống như tiếng chuông lớn vang vọng của chuông Đông Hoàng.

Văn võ bá quan và những người xung quanh đều ngậm chặt miệng, ánh mắt đầy mong đợi, tò mò và khát vọng nhìn Diệp Thiên.

Lúc này, Diệp Thiên đối mặt với chuông Đông Hoàng, xắn tay áo lên, hít một hơi thật sâu, bước lên hoa sen, dần dần đến gần chuông Đông Hoàng, trong lòng có vẻ khá hồi hộp và có chút kích động.

Thật sự giống như đêm động phòng hoa chúc trong buồng tân hôn. Khi trở lại phòng, nhìn thấy cô dâu ngồi ở mép giường, trùm khăn trùm đầu, giống như tâm trạng khi đang đến gần cô dâu.

Kích động vì có thể có được chuông Đông Hoàng, còn lo lắng là không biết chuông Đông Hoàng có làm hài lòng với hắn không, có để cho anh dễ dàng điều khiển nó hay không.

Lần đầu cùng phòng cũng vậy, rất háo hức khi được đón dâu, nhưng hồi hộp vì sợ không thể làm cô dâu hài lòng.

Đến gần chuông Đông Hoàng hắn mới bình tĩnh lại một hồi, Diệp Thiên dừng lại, bắt đầu điều khiển chuông Đông Hoàng.

Đầu tiên, hắn phóng ra thần niệm của mình, bao phủ toàn bộ chuông Đông Hoàng bằng những thần niệm mạnh mẽ của mình.

Sau đó, hắn thúc tiên pháp, quanh người hắn xuất hiện chín con mãnh thú. Tám con dừng lại ở tám vị trí tám hướng xung quanh chuông Đông Hoàng, lấy móng vuốt của mình chộp vào những hoa văn dị thú trên vách tường chuông Đông Hoàng của lấy bàn chân của họ trên mô hình động vật ngoài hành tinh trên tường của chuông Đông Hoàng. Quỳ Ngưu đúng với Quỳ Ngưu, Thao Thiết đối với Thao Thiết, Tỳ Hưu đúng với Tỳ Hưu, Tất Phương đúng với Tất Phương,... Còn con có tên là Hỗn Độn đang nằm trên đỉnh của chuông Đông Hoàng, bốn móng vuốt của nó nắm lấy một nút hình con thú trên đỉnh chuông, mà bốn bái nút trên đỉnh chuông đúng là Hỗn Độn.

Trên tường của chuông Đông Hoàng có đủ loại dị thú quý hiếm, mà chín con mãnh thú trên chuông Đông Hoàng đều đã tìm được.

Hắn nhanh chóng cắt lấy ngón giữa, một giọt máu chói lọi bị hắn bắn ra, đập vào vách tường trên chuông Đông Hoàng.

Cuối cùng khóe miệng hắn bắt đầu nhấp nháy, lẩm nhẩm đọc chú ngữ.

Chú ngữ vừa niệm xong.

Oanh!

Một hồi chuông mênh mông dễ nghe, ngân vang khắp thành.

Sau đó, lập tức nhìn thấy ánh sáng vàng của chuông Đông Hoàng nở khắp toàn thân, giống như mặt trời chói lọi, có khí hiệu hiện ra, có muôn thú gầm thét, có hàng ngàn quân ngựa đang chiến đấu và chạy, có tiếng phạm vang lên vô cùng ly kỳ.

“Khởi!”

Diệp Thiên đột nhiên hét lớn lên một tiếng, có gắng hết mình khống chế thần niệm cùng chín con mãnh thú, nâng chuông Đông hoàng ở phía trước lên trên.

Giây tiếp theo!

Đã thấy chuông Đông Hoàng rời khỏi mặt đất và nhảy lên tận trời, trong nháy mắt, đáy chuông đã cách mặt đất hơn năm mươi ngàn thước.

Chỉ trong một thoáng, cả hoàng thành phía Đông đều sôi sục.

“Thần kỳ, thật là thần kỳ, lần này Đại Đế rõ ràng là điều khiển chuông Đông Hoàng dễ dàng hơn trước đây nhiều!”

“Trước đây, Đại Đế đã nhiều lần điều khiển chuông Đông Hoàng, lần nào nhấc lên cũng rất khó khăn, hao hơi tốn sức mới nhấc lên được một chút, nhưng lần này nhấc lên chuông Đông Hoàng lên cao hàng chục nghìn mét, đây thực sự là một đột phá!”

“Có hy vọng! Có hy vọng phá được phong ấn!”

“...”

Atula và các văn võ bá quan, cũng như các ác quỷ xung quanh, tất cả đều phấn khích. Đặc biệt là Atula và các văn võ bá quan, cơ thể của họ đang run rẩy, như thể trong giây tới, họ sẽ có thể rời khỏi cõi Atula và trở về cõi Thiên Giới!

“Mọi người tránh ra khỏi đây.”

Giọng nói của Diệp Thiên đột nhiên vang lên, giọng điệu của hắn có vẻ tương đối lạnh nhạt, điều đó có nghĩa là hắn đã nâng chuông Đông Hoàng lên bằng thần niệm và công phát của mình. Có vẻ không vất vả lắm, nếu một người đang cầm vật nặng thì giọng nói hẳn là phải rất luống cuống, nhưng Diệp Thiên lại không có vẻ gì là luống cuống. Có thể thấy được giờ phút này trạng thái của hắn tương đối thoải mái.

Khi giọng nói của hắn vang lên, Atula, các văn võ bá quan, và những người xung quanh họ đều biết rằng Diệp Thiên sẽ sử dụng chuông Đông Hoàng để đánh phong ấn, vì vậy họ đều tránh xa sang một bên.

Kết quả là, Diệp Thiên đã điều khiển chiếc chuông Đông Hoàng và đến trước cổng truyền tin.

“Bệ hạ, đi qua bên trái một chút, đi bên trái một chút nữa, đúng, đúng, đúng rồi, được rồi, được rồi, cứ như thế đạp đi.”

Bởi vì Diệp Thiên đã bị chuông Đông Hoàng chặn tầm mắt. Atula giống như bảo vệ ở bãi đậu xe, chỉ huy Diệp Thiên đổ xe cho đúng vị trí.

Sau khi nhắm vào cánh cổng truyền tin, Diệp Thiên đột nhiên điều khiển chuông Đông Hoàng và đập vào cánh cổng.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất đều rung chuyển dữ dội, nhiều ngôi nhà xung quanh bị sập, không ít ác quỷ đã trốn ở xa những vẫn bị chấn động ngã nhào trên mặt đất.

Sau một đợt va chạm, Diệp Thiên lại thu chuông Đông Hoàng trở về, hỏi: "Thế nào, có phá được chưa?”

“Bệ hạ, vẫn chưa.”

Atula và trăm văn võ bá quan lần lượt trả lời, mặt lộ ra một ít thất vọng.

“Lại lần nữa!”

Diệp Thiên hét lên và tiếp tục đánh.

Ầm ầm ầm ầm ầm…

Sau khi đánh liên tục mười lần, mãi cho đến khi đầu đổ đầy mồ hôi, thở hồng hộc, hắn mới dừng lại.

Kết quả là, có một giọng nói phấn khích bất thường từ phía Atula và bá quan văn võ vang lên.

“Vỡ vỡ rồi! Phong ấn xuất hiện vết nứt!”

“Có thật không?”

Diệp Thiên kích động, đặt chuông Đông Hoàng xuống đất, chạy tới trước cánh cổng truyền tin xem xét.

Quả nhiên trên cổng truyền tin xuất hiện số vết nứt giống như tia chớp.

“Ha ha ha!”

Diệp Thiên vui mừng khôn xiết, hô lên: “Thái Úy, ngươi cấp tốc đi triệu tập toàn bộ đại quân cũ cho ta, những người còn lại dùng hết sức mình oanh tạc phong ấn cho trẫm, trẫm đi nghỉ ngơi một lát.”

Đùa à, hơn chục lần va chạm liên tiếp đã khiến Diệp Thiên kiệt sức muốn chết, chẳng khác gì việc di chuyển những viên gạch trên công trường vậy, nếu chuyển hơn mười ngàn viên gạch mà không mệt thì mới là lạ. Tôi không thể di chuyển nó mà không có thời gian nghỉ ngơi.

“Vâng, thưa bệ hạ!”

Thái Úy lập tức đi tập hợp quân đội ngay lập tức, Atula cùng hàng trăm quan lại khác bắt đầu bắn phá phong ấn, không ít dân thường là những ác ma Thái Thượng Kính cũng tiến vào hỗ trợ tấn công phong ấn.

Dưới sự bắn phá ác liệt của họ, các vết nứt trên phong ấn ngày càng nhiều.

“Ha ha ha!”

Tất cả mọi người đều nói là nhìn thấy hi vọng phá vỡ được phong ấn, đều phát ra tiếng cười điên cuồng, oanh kích phong ấn càng ngày càng mạnh và phấn chấn.

Sau khi Diệp Thiên quay trở lại Điện Tula, uống một số loại thuốc bổ để phục hồi sức lực để có thể tiếp tục làm việc.

Bên trong cõi Atula là những cú đánh là khí thế ngút trời, bên ngoài tai nạn nhắm vào Diệp Chiến đã bắt đầu khua chiêng gõ mõ tiến hành.

Bởi vì Khương Tử Nha dẫn quân đội Thiên giới tấn công căn cứ tân binh của của quân Liên minh, nên để tránh những tân binh bị ăn thịt hoặc sợ hãi bỏ chạy, theo gợi ý của Thân Công Báo, Diệp Chiến đã triệu tập ba mươi nghìn tỷ tân binh đến phía sau của Lực lượng quân Liên minh chính.

Tại thời điểm này, sau một hành trình dài, ba mươi nghìn tỷ tân binh của quân Liên minh đã đến phía sau của Lực lượng quân Liên minh chính.

“Đại soái cơ hội của chúng ta đến rồi, khi nào thì động thủ?”

Câu Trần Đại Đế ghé vào tai của Hạo Thiên Đại Đế, kích động hỏi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement