Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

“Hy vọng là thông đến Thiên Giới.”

“Dù cho thông đến giới nào, chỉ cần có thể đi ra ngoài, chúng ta đều có thể bay trở lại Thiên Giới, chỉ cần phía đối diện không phải là cạm bẫy là được.”

“Đúng, chỉ cần không phải là cạm bẫy, cho dù bên ngoài không phải là Thiên Giới thì với thực lực của chúng ta, còn sợ không bay về được Thiên Giới sao?”

“Phải biết rằng, năm đó Tam Giới đều thuộc quyền quản lý của Bệ hạ, tuy rằng Bệ hạ vẫn chưa khôi phục hoàn toàn ký ức trước đây, nhưng ký ức của chúng ta vẫn còn như mới, làm sao để đi từ Minh Giới sang Thiên Giới, làm sao để đi từ Địa Giới sang Thiên Giới, thì đã quá quen thuộc với chúng ta không phải sao.”

“...”

Khi ác ma kia bị Atula đá vào cổng truyền tin , Atula và các văn võ bá quan đang bàn tán xôn xao, họ háo hức mong chờ sự trở lại của ác ma, có thể mang lại tin vui cho họ.

Tóm lại, miễn là đầu kia của cổng không phải là nhà của Hồng Quân, thì cho dù là ở đâu đi nữa bọn họ cũng không sợ, chỉ cần đi ra ngoài là có thể trở về Thiên Giới là được. Đây đều là những nhân vật tiếng tăm lẫy lừng năm đó Thiên Giới, bọn họ quen thuộc Tam Giới như việc ăn cơm vậy.

Vì vậy, chỉ cần không có cạm bẫy bên ngoài, với trình độ quen thuộc Tam giới như lòng bàn tay của bọn họ thì họ có thể như ngựa quen đường cũ trở lại Thiên Giới một cách dễ dàng.

Đương nhiên, Diệp Thiên cũng mong chờ bên kia cánh cổng sẽ là một nơi tốt để hắn sẽ có thể đến Thiên Giới khi đi ra ngoài, sau đó có thể dễ dàng tìm được các con của hắn, đoàn tụ cùng chúng.

“Bệ hạ, người đừng lo lắng quá, chờ đến khi ác ma kia trở lại cũng không muộn. Người thử xem có thể thu chuông Đông Hoàng lại không, có bảo vật này trong tay, sau khi đi rời khỏi đây sẽ rất hữu dụng.”

Thái Sư lo cũng điều chỉnh lại tinh thần, nói với Diệp Thiên.

“Thái Úy nói rất đúng.”

Diệp Thiên, người vẫn đang đi tới đi lui ở phía bên trong cổng truyền tin, dừng lại ngay lập tức khi nghe những gì Thái Sư nói.

Atula và nhiều cao thủ khác cũng cùng hợp lực, cũng không thể phá vỡ phong ấn, nhưng hắn có thể sử dụng chuông Đông Hoàng để phá vỡ phong ấn. Có thể thấy sức mạnh của chuông Đông Hoàng khủng bố cỡ nào, e rằng nó còn không thua bất kỳ pháp bảo nào của Nguyên Thủy Thái Thượng. Nếu có thể thu chuông Đông Hoàng và mang theo bên mình, có thể dùng mọi lúc mọi nơi thì đúng là một chuyện tốt.

Kết quả là, hắn bắt đầu đua nghịch tìm cách thu chuông Đông Hoàng.

Hắn vừa thử vừa nghịch vừa thử đi thử lại nhiều lần, cũng dùng cách thu chuông Hỗn Độn trong đầu hắn để thử, xem còn có thể dùng phương pháp đó để cất chuông Đông Hoàng không, nhưng thử nhiều lần vẫn không thể thu chuông Đông Hoàng vào.

Ngay lúc Diệp Thiên đang bất lực, ác quỷ kia đã ôm một tấm bia đá trên tay trở về.

“Thế nào rồi?”

Atula và những người khác hỏi ngay lập tức.

Ác quỷ đó nói: “Đầu bên kia cánh cổng truyền tin là một đáy hồ, tôi vừa lên mặt nước thì thấy non xanh nước biết, tiếng chim thú vang vọng, linh khí xung quanh tràng ngập dị thường. Có thể chắc chắn bên ngoài chính là Thiên Giới, nhưng cụ thể là chỗ nào của Thiên Giới thì tôi không biết, tôi định nhìn xem xung quanh có người không, nhưng mà trong phạm vi một nghìn dặm xung quanh không nhìn thấy bóng người nào, cho nên tôi đã quay trở lại đây.”

“Đúng rồi.”

Anh ta đặt tấm bia đá xuống đất và nói: “Đây là tấm bia đá tôi đã nhìn thấy dưới đáy hồ khi đi ra ngoài. Trên mặt của bia đá hình như là pháp chú để phá bỏ phong ấn trên chuông Đông Hoàng. Mời Đông Hoàng Thái Nhất xem qua nó.”

Nghe vậy, Diệp Thiên liền nhìn về phía tấm bia.

Quả nhiên nhìn thấy, ở bên trái bia đá có viết mấy chữ cái - Pháp chú phá bỏ phong ấn trên chuông Đông Hoàng.

Sau đó là những ký tự dày đặc.

Diệp Thiên nhìn đống ký tự này rồi ghi nhớ nội dung của nó, sau đó đứng đối diện với chuông Đông Hoàng lẩm nhẩm những kí hiệu đó.

Niệm xong.

Đã nhìn thấy xung quanh của chuông Đông Hoàng hiện lên một vòng những ký hiện, khuếch tán ra ngoài một làn sóng xung kích, sau đó chứng kiến ​​những kí hiệu này hóa thành màu vàng rồi tan biến vào không khí.

Thấy vậy, Atula hưng phấn nói: “Bệ hạ, bây giờ người thử xem, có thể thu Đông hoàng chuông vào được chưa.”

Vừa dứt lời, Diệp Thiên đã dùng biện pháp cất chuông Hỗn Độn đi để cất chuông Đông Hoàng.

Oanh!

Trước khi chuông Đông Hoàng biến hóa nó tỏa ra ánh sáng hào quang, sau đó dừng ở trên lòng bàn tay Diệp Thiên, nó rõ ràng chủ bằng một chén trà bình thương.

Sau đó Diệp Thiên lại dùng phương pháp thả ra để thử lại.

Oanh!

Chuông Đông Hoàng bay ra ngoài, càng ngày càng lớn dưới sự điều khiển của Diệp Thiên, đến mức có thể bao phủ toàn bộ hoàng thành Đông bên dưới, lúc đó nó mới ngừng phóng to ra.

“Trời đất ơi!”

Những ác ma ở hoàng thành Đông đều sợ hãi vì họ nhìn thấy sấm sét và lửa nhấp nháy trong chuông Đông Hoàng, hơn nữa còn có nhiều loại yêu thú khác nhau chạy xung quanh, giống như đang xem một bộ phim khoa học viễn tưởng , cảnh tượng này thực sự khiến người khác rung động.

“Ha ha!”

Diệp Thiên vui vẻ cười nói.

“Cuối cùng thì trẫm cũng có thể khống chế được chuông Đông Hoàng Hoàng!”

“Thật quá tốt rồi!”

Atula và các văn võ bá quan rất vui mừng, mọi người lại tiếp tục bình luận.

“Ta đoán rằng năm đó, khi bệ hạ bị mắc kẹt trong trận pháp do Hồng Quân bày ra, sợ rằng bản thân không thoát khỏi kiếp nạn này, chuông Đông Hoàng sẽ bị Hồng Quân chiếm đoạt. Cho nên người đã cho thêm một mật chú vào chuông Đông Hoàng, khiến cho bọn người của Hồng Quân không thể điều khiển được nó. Bởi vì Thiên Thư là do Hỗn Độn thai nghén mà thành, không phải là do bệ hạ tạo ra, cho nên bệ hạ không thể thiết lập mật chú, vì thế mà Thiên Thư mới bị Hồng Quân cướp đi được.”

“Rất có lý, nhất định là như thế, còn cái chú pháp để loại trừ mật chú ở trên tấm bia đá kia chắc chắn là do sư tôn của bệ hạ Hỗn Nguyên Lão Tổ tạo ra. Sỡ dĩ ngài ấy tách mật chú và chuông Đông Hoàng ra để ở hai nơi là vì, nếu người bên ngoài có đọc được mật chú cũng không thể tìm được đến đây để điều khiển chuông Đông Hoàng, và người bên trong dù có nhìn thấy chuông Đông Hoàng thì cũng không thể nào điều khiển được vì không có mật chú.”

“Có vẻ như Hỗn Nguyên Lão Tổ đã sớm tính đến chuyện người sẽ bị đẩy vào cõi Atula từ rất lâu rồi. Cũng như tính đến chuyện bệ hạ sẽ thoát ra được cõi Atula, cho nên mới làm như vậy không hổ là Đại Đạo Hóa Nhân, chuyện xảy ra hơn mười nghìn năm sau cũng có thể đoán trước được, bội phục!”

“...”

Nghe những thảo luận này, Diệp Thiên cũng cảm thấy những gì bọn họ nói rất có lý.

Nhưng hiện tại hắn không có tâm trí để quan tâm nhiều đến chuyện đó, liền đem chuông Đông Hoàng cất đi, ném vào thương khố mang theo bên người, sau đó nói: “Thái Sư, các người canh giữ ở đây, trước hết đừng cho bất kỳ kẻ nào đi ra ngoài, chờ cho đến khi Thái Uy đưa hết những bộ hạ cũ của trẫm đến đây, sau đó các ngươi ở đây chờ trẫm đưa tin các ngươi mới đi ra. Trước tiên trẫm sẽ cùng với Atula và Bát Bộ Thiên Tướng đi ra ngoài tìm con của Trẫm.”

“Hãy nhớ, bảo vệ tốt cổng truyền tin và không thả bất cứ ác ma nào ra ngoài. Ác ma nào muốn ra ngoài phải gia nhập vào đội của chúng trẫm, ngươi rõ chưa?”

“Thần tuân chỉ.”

Thái Sư nói.

“Atula, tám vị Bát Bộ Thiên Tướng đi thôi.”

Diệp Thiên nói xong, phóng ra khỏi cổng truyền tin, Atula và Bát Bộ Thiên Tướng theo sau.

Bát Bộ Thiên Tướng này đều là những tướng lĩnh tin yêu của Đông Hoàng Thái Nhất hoàng đế năm đó, pháp lực của mỗi người đều thông thiên, thực lực tất cả đều ở cảnh giới Đại Đạo tầng thứ nhất. Năm đó Atula làm Đại nguyên soái của Tam Giới, còn Bát Bộ Thiên Tướng này phụ trách tám nhánh đại quân, họ được Diệp Thiên dùng để cân bằng lại với Atula, tránh cho việc một mình Atula cầm hết trọng binh trong tay. Vì vậy, Bát Bộ Thiên Tướng dùng để cân bằng với Atula, cứ như thế ngai vàng của Thái Nhất mới có thể được củng cố, không xuất hiện nổi loạn.

Việc phòng nội địch Thái Nhất đã làm rất tốt, từ khi ông ta xưng đế chưa từng có tướng lĩnh nắm binh làm loạn. Nhưng ngành phòng vạn phòng cũng không phòng được chính người đệ đệ thành thật bên cạnh mình là Hồng Quân đã đâm sau lưng ông. Lúc đó Đông Hoàng Thái Nhất hoàng đế người đứng đầu Tam Giới mới ngã xuống.

Lúc này, Diệp Thiên và Atula, cũng như Bát Bộ Thiên Tướng đã nổi lên mặt nước, khiến cho mặt nước dậy sóng.

Quét mắt nhìn xung quanh mặt hồ, hít thở linh khí chung quanh, Diệp Thiên, Atula, Bát Bộ Thiên Tướng đều có thể chắc chắn rằng không nghi ngờ gì nữa đây chính là Thiên Giới.

“Bệ hạ, nếu mạt tướng đoán không sai, đây hẳn là hồ Hạo Nguyệt Nam Chiêm Bộ Châu.” Một vị trong Bát Bộ Thiên Tướng nói.

“Hình như đúng là hồ Hạo Nguyệt.”

Vài vị khác cũng gật đầu.

Diệp Thiên vui vẻ, nếu đây là ở Nam Chiêm Bộ Châu, chẳng phải là chỉ cần vượt qua đại dương, rồi hỏi thăm xem các con của hắn đang ở đâu, là có thể tìm được chúng rồi sao?

“Đi về hướng bắc đi.”

Diệp Thiên nói, dẫn mọi người bay về phía bắc trước.

Sau khi bay một lúc, hắn đi đến trên không của một thành trấn.

Diệp Thiên lập tức hét xuống phía dưới: “Tôi là Diệp Thiên, cựu minh chủ của Liên minh mười vạn bộ tộc, và là bố của minh chủ hiện tại của Liên minh mười vạn bộ tộc, Diệp Chiến. Có ái nói cho tôi biết, con trai ta Diệp Chiến hiện tại đang ở đâu không?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement