Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Thanh Phong Minh Nguyệt sau khi nghe xong, vò đầu không hiểu gì cả.

Thanh Phong hỏi: “Trước đây khi thầy trò Tôn Ngộ Không đi đến Ngũ Trang quán, sư tôn liền biết là bọ họ sắp đến, nhất định là đã xem qua sách, cũng biết được cái con khỉ đó muốn nhấc cây cổ thụ nhân sâm lên, vậy thì tại vì sao vẫn còn cho hắn ta nhảy lên vậy ạ?”

Trấn Nguyên Tử ha ha mà cười một tiếng: “Là muốn dùng con khỉ đó để dò xét cây cổ thụ nhân sâm, ta cũng đúc lúc muốn lợi dụng con khỉ đó để nhanh chóng phục hồi lại thần hồn của Thái Nhất.”

“Cứ việc dùng loại động vật linh trưởng để làm phân bón, nhưng mà vẫn là ở kiếp nạn sau mười năm của Hồng Quân thì mới có thể khôi phục lại thần hồn của Thái Nhất, như vậy cũng đã đủ thời gian để cho Hồng Quân diệt được Thái Nhất rồi.”

“Mà nước cam lộ ở trong bình Quan Âm Ngọc Tịnh, tức thì liền có hiệu quả nuôi dưỡng thần hồn, thế nên vi sư cố ý để cho con khỉ đó đẩy ra cây quả nhân sâm, sớm nói rõ ra vị trí, sau khi cây cổ thụ nhân sâm bị nhổ lên, đem cốt cách thanh li nhất của con khỉ đó làm tiêu tan đi, con khỉ đó gọi Quan Âm Y Thụ, ở dưới Quan Âm mà tụ nguyện chịu thiệt, thì chỉ có thể dùng nước cam lộ y thụ, thổ địa đẹp đẽ, đã bị cây cổ thụ nhân sâm hấp thu rồi, cũng chính là bị thần hồn của Thái Nhất hút lấy, càng tăng thêm khả năng phục hồi thần hồn của Thái Nhất, mới có thể ở hiện tại mà hoàn thành phục hồi thần hồn được.”

“Nếu như không có con khỉ đó nhấc cây lên, thần hồn của Thái Nhất vẫn còn hơn mười năm nữa mới có thể tu sửa hoàn thành được.”

“Hiểu rồi ạ.”

Thanh Phong Minh Nguyệt thể hồ quán đỉnh, hiểu được tất cả.

Hai người đều không khỏi giơ ngón tay lên mà tán thưởng, tán dương mà nói: “Sư tôn thật sự giảo hoạt hồ ly vô cùng mà! Đàu bỡn với tất cả mọi người như trong lòng bàn tay mình!”

“Ha ha!”

Trấn Nguyên Tử nghe vô cùng vui vẻ mà cười lớn.

Chính ở lúc này, ánh sáng Thiên Hà của cây cổ thụ nhân sâm liền biến mất.

Một giây sau!

Một thân thể mặc long bào, thân hình mang theo vẻ uy nghiêm mà từ trong gốc cây của cây cổ thụ nhân sâm đi ra ngoài.

Thanh Phong Minh Nguyệt toàn thân chấn động, lúc này liền quỳ rạp trên mặt đất.

“Tham kiến Đông Hoàng Thái Nhất đại đế!”

Trấn Nguyên Tử cũng hành lễ như thế: “Đại sư huynh.”

“Sư đệ không cần phải hành lễ, hai người cũng miễn hành lễ luôn đi.”

Thiên Hồn Thái Nhất xua tay.

“Cảm ơn Đông Hoàng Thái Nhất đại đế!”

Thanh Phong Minh nguyệt đứng dậy.

“Thân thể thần hồn của trẫm đâu rồi?” Thiên Hồn Thái Nhất hỏi.

Trấn Nguyên Tử nói: “Ở trong giao chiến của Hồng Quân, sư huynh cứ tạm về lại cây đại thụ trước đi, sư đệ bây giờ liền đưa sư huynh đi đến vị trí cũ của thiên hồn nhé, để Hoàng Thiên lại gặp lại lần nữa!”

“Ừ.”

Thiên Hồn Thái Nhất ừ một tiếng, hóa thành một chùm ánh sáng mà chui vào bên trong của cây cổ thụ nhân sâm.

Trấn Nguyên Tử khẽ động trong tâm niệm.

Nhân sâm quả thị liền bị nhổ tận gốc.

Sau đó tay áo ông ta khẽ run lên.

Cây cổ thụ nhân sâm bị thu vào bên trong của Tụ Lý Càn Khôn.

Sau một giây, một đóa mây trôi lơ lửng ở trên mặt đất.

“Thanh Phong Minh Nguyệt, vậy mà lại cùng vi sư tiến vào trong núi Tu Di ạ.”

“Ừ, là sư tôn!”

Trấn Nguyên Tử đem theo Thanh Phong Minh Nguyệt đi lên đám mây, bay lên trên, vô cùng nhanh chóng mà hướng về phía của núi Tu Di.

Cùng lúc đó, Tứ đại bộ châu, nghị luận như nước triều.

“Mấy người đã nghe nói chưa, Hồng Quân lão tổ đã đi ra ngoài rồi, đang ở khu vực núi Tu Di, mãnh liệt công kích Hoàng Thiên Quân, nghe nói Hoàng Thiên Quân đã có thương vong vô cùng lớn rồi, cách bị diệt không còn bao xa đâu!”

“Thật hay giả vậy hả? Một năm trước núi Tu Di bị rơi vào tay của sơn tặc, Thái Nhất, Thông Thiên, Côn Bằng vào trận phá trận, còn không bị phá vỡ, đạt được một tòa thần hồn cuối cùng ở trong tế đàn nữa cơ mà?”

“Nghe nói tế đàn đã bị mở ra rồi, nhưng mà ở lúc đó, Hồng Quân lão tổ xuất quan đến, vì thế nên Thái Nhất không thể nào đi vào tế đàn mà nhận được thần hồn, nhưng mà trong tế đàn bay ra một hòm quan tài bằng đồng màu xanh, Thái Nhất đạt được hài cốt của đời trước, bộ dạng đã bị thay đổi thành hình dáng cua Thái Nhất đại đế rồi, chỉ là thực lực thì vẫn không có gì thay đổi mà có khi còn mạnh hơn trước, ở trước mắt Hồng Quân lão tổ vẫn như cũ mà không chịu nổi một kích!”

“Ôi! Xem ra Hoàng Thiên Quân lập không lại, ông trời vẫn còn có thể tiếp tục lập nữa, cái thiên đạo lôi kiếp này còn phải tồn tại và kéo dài thêm một khoảng thời gian nữa, hy vọng không đến cái ngày mà Hoàng Thiên lập lại cái ngày đó!”

“Thật sự hy vọng càng nhiều thì hy vọng cũng càng nhiều mà, vốn dĩ còn tưởng rằng Thái Nhất có thể trở về để kế thừa ngôi vị, hủy bỏ Thiên đạo lôi kiếp, không ngờ được rằng đấu đi đấu lại như thế mà vẫn còn đấu không lại được Hồng Quân lão tổ mà!”

“Cũng đúng, Thái Nhất là Đông Phương Thanh Mộc Tinh Khí biến thành, Hồng Quân là do linh hồn Ly Hỏa Tinh Khí ở phía Nam biến thành, lửa khắc với mộc, thế nên Hồng Quân lão tổ chính là khắc tinh của Thái Nhất Đại đế, năm đó Thái Nhất đại đế so với Hồng Quân lão tổ lợi hại hơn rất là nhiều, mà còn bị Hồng Quân lão tổ cho chôn chết, bây giờ thực lực đã cách Hồng Quân lão tổ chính là ngày đêm khác biệt rồi, lại làm sao có thể chuyển bại thành thắng được cơ chứ?”

Toàn bộ dân chúng trong thiên giới chìm vào sự nghị luận cuồng nhiệt trong chiều.

“Ha ha!”

Ngọc Hoàng đại đế vào Tam Thập Lục Trọng Thiên, biết được cái tin tức này, liền cười một tiếng vô cùng cao hứng như thế.

“Thật sự là đạo bất vong ông trời của tôi mà, vốn dĩ còn tưởng rằng cái tam giới Trí tôn này của ta đã làm đầu rồi, không ngờ được rằng cuối cùng lại có được ngày như thế này, địa vị của Hồng Quân thái tổ vững chắc như đạo lớn vậy, còn địa vị của trẫm thì cũng vững như là thiên đạo mà!”

Khương Tử Nha hỏi: “Ngọc đế đã nói rồi, trận chiến này nếu như mà có thể giành thắng lợi để chấm dứt, thì liền thiền ở chỗ ta, chuyện đó có còn được tính nữa không?”

“Chuyện này ….”

Ngọc Đế lập tức nghẹn lời.

Nhưng rất nhanh Ngọc Đế liền nói mấy lời: “Tử Nha à, không phải là trẫm nói ngươi, một trận mà ngươi đánh chính là quá tệ, thua rối tinh rối mù, nếu như không phải là Hồng Quân lão tổ xuất quan, bây giờ ngươi và ta đều đã bị đẩy lên đoạn đầu đài rồi, trẫm là muốn nhường ngôi cho ngươi, nhưng mà công tích của ngươi còn chưa có đến được đó, nếu như trẫm nhường ngôi ngươi, e là người trong thiên hạ sẽ không phục mất!”

Khương Tử Nha thiếu chút nữa là phun một bụng máu ra ngoài.

Bản thân đây là bị lừa rồi mà!

Mà lúc này, núi Tu Di.

Diệp Thiên và Đóa Đóa đã trở lại trong đại quân rồi.

Hồng Quân một tay nắm lấy bàn cổ phủ, một tay cầm lấy sách trời, trong lúc triển khai mãnh liệt công kích đối với lại Hoàng Thiên Quân, một đám người thánh nhân Nguyên Thủy Thái Thượng, cũng đều đang mãnh liệt tiếng công Hoàng Thiên Quân.

Rầm rầm rầm!

Đội quân đánh Hoàng Thiên Quân mọc lên như nấm.

Dù cho Đóa Đóa có dùng hào quang đi ngăn cản sự công kích của Hồng Quân, Diệp Thiên, Thông Thiên, Côn Bằng, cùng với địa quân, toàn bộ đều ương ngạnh chống cự, nhưng mà vẫn là dưới sự công kích mãnh liệt của đám người Hồng Quân thì bỏ ra một trận thương vong lớn.

“Đại đạo ơi, đại đạo ơi! Tôi đây là lại phải thua Khương Tử Nha nữa hả? Lần này nếu như thua, thì chính là vạn kiếp bất phục mà, cứu Hoàng Thiên Quân với, người cứu Hoàng Thiên Quân đi mà Đại đạo, cứ như vậy mà tiếp tục, Hoàng Thiên Quân sẽ xong luôn mất!”

Thân Công Báo quỳ xuống bên ngoài của lều lớn trung quân, ngửa đầu lên trời mà khóc.

Đại quân bị mấy nghìn tỉ có khi lên đến mấy vạn tỷ người hủy diệt, đại quân năm trăm vạn tỷ đánh đến bây giờ, đã bị diệt một nữa mất rồi, nếu lại tiếp tục như thế nữa, đợi đến khi đại quân toàn bộ bị diệt, Hồng Quân bọn họ có lớp tấn công mạnh, liền có thể đưa bọn họ vào một phương thức bị diệt trừ toàn bộ.

Mà lần này thua, thì chính là vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn cũng không có cơ hội để đọ sức với Khương Tử Nha được nữa.

Trên thực tế, cuộc chiến đánh đến mức này, ông ta cũng xem như thắng rồi, bởi vì đại quân của Thiên Đình đã bị đánh tan, Khương Tử Nha cũng đã chạy mất dạng rồi, ông ta đã xem như là thắng được Khương Tử Nha rồi.

Nhưng mà thắng lợi cũng phải quyết định vào cái kết quả cuối cùng.

Kết quả cuối cùng thì ông ta chính là thất bại, vậy thì cho dù ông ta có thắng Khương Tử Nha, bọn họ cũng sẽ nói là ông ta bại, mà lúc đó ông ta đã chết rồi, lịch sử đều là ghi người thắng, nhất định người trong thiên hạ đều sẽ nói Khương Tử Nha lại thắng ông ta nữa, ông ta không thể chịu ủy khuất như vậy được!

“Thái Nhất, nhanh đưa tay ra mà chịu trói đi, đừng để cho bao nhiêu tướng dĩ cứ như vậy vì ngươi mà phải bỏ mạng, cho bọn họ một con đường để sinh sống đi.”

Hồng Quân một bên công kích, một bên hét lên.

Diệp Thiên nghiến răng mà nói: “Hồng Quân lão tặc, trẫm là không thể nào cúi đầu khuất phục trước ngươi được, tướng sĩ của trẫm, cũng sẽ không bao giờ sống tạm dưới uy quyền của ngươi!”

“Ôi!”

Hồng Quân thở dài một hơi.

“Nếu như ngươi đã không biết tốt xấu như thế, vậy thì cũng đừng có trách ta, để cho toàn quân của ngươi bị diệt hết đi.”

Dứt lời, hai tay của Hồng Quân nắm lấy rìu Bàn Cổ, một búa xẹt qua.

Xoẹt xoẹt!

Một thứ búa khí sáng chói, hiện lên uy phong của thuở khai thiên lập đại, ở trong hư không xé mở ra một khe hở màu đen, xông mạnh một đường mà đi, dường như là muốn đem số đại quân 20 tỷ còn lại này, cho tất cả một búa mà chết luôn.

“Đóa Đóa ….”

Diệp Thiên vốn dĩ muốn gọi Đóa Đóa chặn đường búa lại, nhưng mà tốc độ búa quá nhanh chóng, Đóa Đóa ở phía trên, đợi cô bé hạ xuống thì búa khí đã xông đến chỗ Đại tướng mà xé rách rồi.

Tình huống nguy cấp, Diệp Thiên điều khiển chuông Đông Hoàng, đẩy chuông Đông Hoàng đi ra.

Chỉ nhìn thấy chuông Đông Hoàng mạnh mẽ tiến tới, dưới toàn lực gia cố của Diệp Thiên, chuông Đông Hoàng kêu tiếng chuông từng trận, xung quanh kim quang lập lòe, ký hiệu rậm rạp, núi non sông ngòi, chim thú cá trùng hiển hiện lên, một vòng rồi lại một vòng xung kích rót thành từng đợt rồi lại từng đợt như là sóng biển, xông đến ngang bằng với lại búa khí.

Cùng lúc đó, Thông Thiên Giáo Chủ, Côn Bằng lão tổ, cũng đều dùng pháp bảo để oanh tạc cái búa khí này,

Nhưng mà tu vi của Hồng Quân quá cao rồi.

Cho dù có là mười đại pháp bảo xếp hàng để cắt búa khí của rìu Bàn Cổ.

Năm đó Bàn Cổ Bằng dựa vào rìu Bàn Cổ để khai thiên lập địa, lúc đó tu vi của Bàn Cổ vẫn còn chưa cao bằng Hồng Quân, nhưng mà cho dù một búa này bổ ra không thể khai thiên lập địa được thì cũng có thể chém nát ông trời ròi, có thể thấy được nó khủng bố đến mức nào.

Thế nên cho dù có tiên pháp gì công kích, đều sẽ bị nghiền nát dưới một búa này.

Búa khí tung hoành, phá hủy hết thảy, thế không thể đỡ!

Rất nhanh, búa khí liền xông đến chỗ của chuông Đông Hoàng.

Oanh!

Một tiếng vang rất lớn, chuông Đông Hoàng bị búa khí xông đến làm cho bay đi, nện bạo xuống đại quân một đường, không biết bao nhiêu đại quân đã bị chuông Đông Hoàng đụng nát.

Mà búa khí, cũng chỉ là bị chuông Đông Hoàng đụng cho giảm bớt chút tốc độ thôi, chứ vẫn như cũ mà cường bạo hung mãnh, xông mạnh mà đi.

Ngăn cản cũng không thể ngăn cản được, Diệp Thiên lại không muốn tướng dĩ toàn quân bị cái đầu búa này nghiền nát, liền cầm Hoàng Thiên Kiếm mà xông qua đó.

“Liều mạng!”

Côn Bằng lão tổ cũng phóng thích cương khí của toàn cơ thể, hướng về phía búa khí mà va chạm.

“Con bà nó, dù sao cũng sẽ chết, còn không bằng chết theo cách vinh quang một chút vậy!”

Thông Thiên Giáo Chủ cũng xông lên về phía của búa khí.

Bá bá bá!

Cái búa khí khủng bố như là tư hồ vậy, đầu tiên là chặt đứt thân thể của Thái Nhất, rồi lại chặt đứt tân thể của Côn Bằng, lại thêm lần nữa chặt đi người của Thông Thiên.

Sauk hi đã cắt lìa thân thể của ba đại thánh nhân, búa khí dĩ nhiên vẫn thẳng đứng, nhưng chưa bị tiêu tan, tiếp tục xông mạnh về phía trước.

Chỉ là khi ba địa thánh nhân lấy mạng để ngăn lại va chạm, trì hoãn đi tốc độ chạy của búa khí, nên khi búa khí sắp sửa phóng tới đại quân, Đóa Đóa liền hạ xuống, trùng kích trên người cô ta, búa khí lập tức tiêu tan.

Không hiểu là Đóa Đáo kịp và may mắn một chút, Hồng Quân lại đem Thiên Thư nhắm ngay vào thân thể đã bị cắt lìa của Diệp Thiên.

“Đi chết đi Thái Nhất!”

Tiếng nói này vừa dứt, Thiên Thư liền được thôi phát ra một loại cực quang, kích xạ mà hướng về phía thân thể của Diệp Thiên.

“Đừng mà!”

Đóa Đóa hoảng sợ muốn chết, nghĩ muốn xong đến thay phụ hoàng chặn lại một đường kích kia, nhưng mà tốc độ căn bản là không theo lên được.

Mắt nhìn thấy Phụ Hoàng sắp bị công kích của Thiên Thư đánh bại, cuống họng của Đóa Đóa rất muốn hô lên.

Đúng vào lúc này, một đạo quang vượt bắn lên, chặn đường ở trước mặt của Diệp Thiên, từ trên người của Diệp Thiên mà lấy xuống Địa Thư, đem Địa Thư đẩy về hướng công kích của Thiên Thư.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, công kích của Thiên Thư bị đánh bại, Địa Thư cũng bị đánh cho bay trở về, bị đạo nhân xuất hiện ngang trời như thế này tiếp được, đạo nhân kia bạo lui liên tục.

Một giây sau, Đóa Đóa khóc lóc mà hô lên.

“Trấn Nguyên thúc thúc, người cuối cùng cũng chịu đi ra ngoài rồi, hức hức hức ….”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement