Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Diệp Thiên rời khỏi lều lớn của đại quân và đến nơi Bảo Bảo ở.

Chẳng mấy chốc, hắn đã đến ngoài cửa.

Gõ cửa.

Kẽo kẹt!

Cửa đã được mở.

“Ba đến rồi.”

Huân Nhi cung kính cúi đầu.

“Ừ.”

Diệp Thiên cười gật đầu, bế đứa cháu gái nhỏ do Bảo Bảo và Huân Nhi sinh ra.

Bảo Bảo đang đọc sách và ghi chép nên không để ý rằng ba mình đã vào phòng.

Huân Nhi định nói thì Diệp Thiên đưa tay ra hiệu im lặng.

Sau đó hắn ôm đứa cháu gái nhỏ, đến sau lưng Bảo Bảo, đưa mắt nhìn cuốn sách Bảo Bảo đang đọc.

Nhìn lướt qua thì hắn biết cuốn sách Bảo Bảo đang đọc là cuốn sách về cách cai trị thiên hạ mà những ghi chép của Bảo Bảo cũng chính là tinh hoa và cốt yếu của cách cai trị thiên hạ.

“Huân Nhi, hết mực rồi, mài cho anh một ít mực.”

Bảo Bảo đang ghi chép thuận miệng nói.

“Được rồi chồng.”

Huân Nhi bước tới.

Diệp Thiên vẫy vẫy tay với Huân Nhi, sau đó một tay ôm cô cháu gái nhỏ, tay kia mài mực cho Bảo Bảo.

Bảo Bảo rất say sưa và bị cuốn hút bởi nội dung cuốn sách nên không để ý chuyện xung quanh.

Trong miệng Bảo Bảo lẩm bẩm: “Sau khi ba chinh phục được thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ, lấy tính cách của ba nhất định sẽ tàn sát tàn dư của thất giáo trên diện rộng.”

“Đồng thời với tính cách của ba thì ba thà giết lầm còn hơn bỏ sót. Khi đó, sẽ có rất nhiều người sẽ chết dưới kiếm của ba. Nếu thật sự là tàn dư của thất giáo mà bị giết thì cũng không sao, nhưng mà nếu như con cháu của bọn họ hoặc không phải tàn dư bị nghi ngờ là tàn dư rồi giết chết thì thật là quá oan uổng rồi. Tuy rằng tàn dư đáng chết, nhưng mà con cái của bọn họ là vô tội, cũng không cần giết bọn họ.”

“Đương nhiên, nếu không giết được tàn dư thì tốt nhất. Giống như Đường Thái Tông, hắn không giết Ngụy Chinh, thầy giáo giấu mặt của thái tử, sau này, Ngụy Chinh còn trở thành một trong hai mươi bốn công thần của Lăng Yên.”

“Cho nên anh phải đề nghị ba dùng cách này để cảm hóa mấy người tàn dư kia để ba dùng, có thể sau này bọn họ có thể trở thành cánh đắc lực của ba.”

Nói đến đây, Lạc Lạc ngồi ghi chép lại.

Sau đó đọc lại cuốn sách.

Diệp Thiên ở một bên, nhìn Bảo Bảo đang ghi chép, nghe Lạc Lạc lẩm bẩm, trong lòng rất an tâm.

Con trai của hắn khá giống Chiến Nhi. Mặc dù Bảo Bảo thua kém nhiều so với Chiến Nhi, nhưng dù sao Văn Tuyết Tâm cũng là người của Thiên Giới, cô ấy cũng rất thông minh, đứa con trai mà cô ấy và hắn sinh ra đương nhiên khá tốt ở tất cả các khía cạnh.

Bảo Bảo không có võ công như Chiến Nhi, nhưng Bảo Bảo lại có văn trị như Chiến Nhi.

Tất nhiên, văn trị võ công là tốt nhất.

Nhưng mà trong số các con trai của hắn thì không có người nào có cả văn trị võ công, ngoại trừ Chiến Nhi.

Mà văn trị lại đứng trước võ công.

Mặc dù Tư Thần có võ công, nhưng thằng bé lại không có văn trị nên sẽ không thể quản thiên hạ được.

Sự thật chứng minh rằng sau khi Tư Thần trở thành tiên đế thì đã không quản lý thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ.

Theo tìm hiểu của hắn, sau khi Tư Thần xưng đế thằng bé đã tàn sát tàn dư của thất giáo trên quy mô lớn, gây ra nhiều vụ án oan, án sai.

Theo thống kê, sau khi Tư Thần xưng đế thằng bé đã tàn sát hàng chục nghìn tỷ dư nghiệt.

Những tàn dư này bao gồm đại quân bị bắt giữ của thất giáo, cùng với quan văn quan võ của cửu tộc trong thất giáo cũng như những thương nhân thân cận với thất giáo, giết rồi chôn, tàn sát bữa bãi. Điều đó làm thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ gặp khủng hoảng và một số lượng lớn người bỏ chạy và hầu hết những người bỏ chạy đều là người có chút mạnh. Điều này dẫn đến khi nhân tộc xâm lược thì người trong thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ đã giúp nhân tộc đối phó với Tư Thần.

Có thể nói, Tư Thần có thể coi là một bạo quân.

Trong suy nghĩ của hắn thì Tư Thần không phải là ứng cử viên sáng giá cho ngôi vị thái tử. Nhưng mà Bảo Bảo thì khác, Bảo Bảo có thể nghĩ đến việc học hỏi từ hoàng đế Thái Tông của nhà Đường để tác động đến dư nghiệt và để những dư nghiệt đó làm việc cho Bắc Minh Giáo. Đây là điều hiếm thấy và đáng quý.

Nếu như Bảo Bảo trở thành thái tử, hắn đi viễn chinh nhân tộc và để Bảo Bảo giám sát nơi này thì hắn chắc chắn Bảo Bảo có thể quản lý thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ rất tốt.

“Nếu như Bảo Bảo và Tư Thần có thể tình như thủ túc giống như Bảo Bảo với Lạc Lạc, một người quản lý công vụ đất nước, một người quản lý quân sự, hai anh em hợp tác thì bổn tọa có thể thư giãn rồi. Sau khi nhân loại bị diệt vong bổn tọa có thể đưa bọn người Liên Tâm đi dạo khắp vũ trụ.”

Diệp Thiên nghĩ thầm trong lòng.

Chỉ là suy nghĩ của Tư Thần quá sâu, ngay cả hắn cũng không nhìn thấu, hắn cũng không biết đến lúc đó thì Tư Thần sẽ nghĩ như thế nào hay làm như thế nào.

Vì lý do này, hắn cũng có chút bất an.

Bởi vì sau khi thống nhất thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ, hắn phải lập thái tử, rồi chờ đến sau khi thiên hạ ổn định, hắn còn phải khởi hành đến đại lục Thiên Thánh, nâng cao tu vi của mình, mở đường cho tương lai đi viễn chinh nhân tộc.

Nếu như các con trai của hắn có thể tình như thủ túc là tốt rồi, đến lúc đó nếu hắn đi đại lục Thiên Thánh thì cũng không phải lo lắng về chuyện sân sau sẽ nổi lửa. Nhưng mà nếu các con trai không hòa hợp thì hắn không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào.

Hơn nữa, hắn cũng có thể mơ hồ nhận ra rằng có ai đó đã nghĩ đến điều đó trước hắn. Hắn không biết đây là điều tốt hay điều xấu. Bởi vì hắn không có Địa Thư nên hắn cũng không thể nhìn thấy tương lai.

Không biết đã qua bao lâu.

“Hô!”

Bảo Bảo vươn vai, sau đó đứng lên.

“Huân Nhi, trong sách này giống như có báu vật vậy đó, mẹ không cho anh đọc binh pháp Tôn Tử mà cho anh xem cách cai trị của Đường Thái Tông là đúng rồi. Anh không thể hiểu nổi binh pháp Tôn Tử nhưng mà lại xem sách này vô cùng say mê, cũng phát hiện ra tinh túy thật sự.”

Sau đó, Bảo Bảo cười toe toét xoay người lại.

Vừa quay lại thì đã thấy ba mình đang đứng bên cạnh mài mực, có lẽ là giật mình vì quá sợ hãi mà ngồi phịch xuống ghế, khuôn mặt đầy vẻ kinh hoàng.

“Ba, ba, ba... đến khi nào?”

Diệp Thiên không ngừng mài mực, hai tay ôm cô cháu gái nhỏ, cười nói: “Ba đến đây cũng được một thời gian rồi. Thấy con chuyên tâm đọc sách mà ba không nỡ quấy rầy nên không nói gì cả.”

“Cái gì?”

Dáng vẻ của Bảo Bảo nhìn như vừa ăn phải một con gián.

“Sau đó những gì con chỉ... lầm bầm... ba đã nghe thấy tất cả?”

Huân Nhi gật đầu.

“Ba ở ngay bên cạnh con và đã nghe thấy tất cả.”

Bảo Bảo mặt đen lại quay lại nhìn Huân Nhi với trách móc, trên mặt có viết sao em không gọi anh!

Huân Nhi vô tội dang hai tay ra, trên mặt thể hiện ba không cho cô ấy gọi.

“Ba.”

Bảo Bảo quỳ trên mặt đất: “Tha lỗi cho con mạo phạm, con chỉ lẩm bẩm một số cái nhìn của riêng mình mà thôi, không cố ý làm chủ thay ba nên ba đừng tức giận. Nếu ba cho rằng những gì con nói là sai thì con xé những cái mà con đã ghi, coi như con mới vừa đánh rắm mà thôi.”

“Huân Nhi, đỡ Bảo Bảo lên đi.”

Diệp Thiên dặn dò.

Huân Nhi lập tức đỡ Bảo Bảo đứng dậy.

Bảo Bảo rất sợ hãi, cúi đầu, thân thể khẽ phát run.

Diệp Thiên đưa cô cháu gái cho Huân Nhi, rồi vòng tay qua vai Bảo Bảo. Hắn cười nói với Bảo Bảo: “Con đó, cái gì cũng tốt cả, chỉ là cái lá gan này có hơi nhỏ một chút.”

“Ba cũng không phải là hổ, có gì đáng sợ chứ?”

“Con phải học tập em gái Đóa Đóa của mình, gan lớn, không sợ trời không sợ đất! Nếu con học được một nửa lá gan của con bé thì ba sẽ rất vui, hơn nữa còn là đứa con ưu tú nhất trong lòng ba.”

“Những gì con lầm bầm vừa rồi, ba đều đã nghe thấy hết. Ba không những không tức giận mà còn rất hài lòng, vì ba phát hiện ra rằng khi ba đã giành được thiên hạ, không còn sức lực để cai quản thiên hạ nữa thì con trai Bảo Bảo của ba sẽ giúp ba cai quản thiên hạ và chia sẻ gánh nặng với ba, ba cũng có nhiều thời gian để đồng hành cùng mẹ con.”

“Tóm lại là ba rất vui, con không cần phải mang gánh nặng nữa. Từ nay về sau con nên cố gắng tiếp tục đọc cuốn sách này và nghiên cứu thật kỹ, nếu con có ý tưởng hay về việc cai quản thiên hạ thì hãy ghi chép lại. Khi nào ba đã giành được thiên hạ rồi thì ba sẽ giao quyền cai quản thiên hạ này cho con.”

“Đương nhiên, chuyện này chỉ có con biết, ba biết và Huân Nhi biết thôi, con đừng nói lung tung. Con cũng đừng quá đắc ý, cứ việc làm tốt việc của còn là được rồi.”

“Hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ, tiếp tục chăm chỉ học tập, ba rất lạc quan về con.”

Sau đó, hắn vỗ vai Bảo Bảo, xoay người rút tay lại.

Hô!

Bảo Bảo thở ra một hơi dài.

Sau đó cúi đầu, ôm quyền: “Cảm ơn ba đã dạy dỗ, con trai nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng.”

Diệp Thiên xoay người: “Mẹ con kêu con xem sách cai trị của Đường Thái Tông này sao?”

Bảo Bảo gật đầu.

“Còn binh pháp Tôn Tử thì sao?”

Diệp Thiên hỏi lại.

Bảo Bảo nói: “Là ông cố cho tụi con xem.”

“Ba biết rồi.”

Diệp Thiên gật đầu nói: “Từ nay về sau con hãy đi cùng Tư Thần đi dạo nhiều hơn, đối xử tốt với em trai Tư Thần như em trai Lạc Lạc, con biết chưa?”

“Con biết rồi ba.”

Lúc này thì Diệp Thiên mới rời đi.

Vốn là tối nay hắn sẽ đến chỗ Thẩm An Kỳ.

Thẩm An Kỳ cũng đã tắm rửa xong và đang đợi Diệp Thiên.

Nhưng mà Diệp Thiên không đi tìm cô, thay vào đó là đến chỗ của Tần Liên Tâm.

“Diệp Thiên, sao anh lại chạy tới đây? Đêm nay hẳn là nên đến chỗ của An Kỳ.”

Tần Liên Tâm từ trên giường ngồi dậy nói.

Diệp Thiên leo lên giường, ôm lấy cô, tựa vào đầu giường: “Anh vẫn thích ngủ với em, bởi vì em đã cho anh ba đứa con ngoan, Bảo Bảo, Lạc Lạc, Đóa Đóa.”

“Trong số mấy đứa con trai của anh thì Bảo Bảo và Lạc Lạc là người hiếu thảo với anh ấy, giúp anh rửa chân, xoa bóp cho anh và nấu đồ ăn cho anh. Anh yêu cầu hai đứa làm gì thì hai đứa đều làm theo vô điều kiện, tóm lại là ngoan ngoãn, rất vâng lời, rất tri kỷ.”

“Trong số rất nhiều con gái của anh thì Đóa Đóa là người thích thân cận với anh nhất và là người đã giúp đỡ anh nhiều nhất và anh cũng yêu thương con bé nhất.”

“Mặc dù nói là nên đối xử bình đẳng với bọn trẻ nhưng mà con người mà không thể nào giữ bát nước luôn cân bằng được. Đôi khi anh nghĩ mình cố giữ cân bằng bát nước này như thế nào. Anh đối xử tốt với Bảo Bảo, Lạc Lạc và Đóa Đóa như vậy thì liệu rằng những đứa trẻ khác có ghen tị với ba đứa hay không.”

“Cho nên, anh muốn hỏi em, anh phải làm sao để những đứa nhỏ khác không oán hận anh, không đố kỵ ghen ghét ba đứa nhỏ của em?”

Tần Liên Tâm nghĩ kỹ lại, Diệp Thiên quả nhiên đối với ba đứa nhỏ của cô rất khác biệt, đặc biệt là Đóa Đóa, thật sự là rất thiên vị. Đôi khi cô cảm thấy thật áy náy và lo lắng rằng Diệp Thiên sẽ tốt với Đóa Đóa đến mức khiến những đứa trẻ khác ghen tị và làm mẹ của những đứa trẻ khác khó chịu.

Vì vậy, cô nói: “Hay là anh làm như thế này, Diệp Thiên, sau này thì anh hãy đối xử với những đứa trẻ khác tốt hơn, còn Bảo Bảo, Lạc Lạc và Đóa Đóa thì cứ ít quản lại, để không làm trái tim của những đứa trẻ khác nguội lạnh.”

Diệp Thiên nở nụ cười.

“Bởi vì điều này cho nên anh đã phong Tư Thần làm thiếu soái và để cho thằng bé chỉ huy đại quân. Thằng bé thích đánh trận cho nên anh cho thằng bé đại quân để cho thằng bé đánh trận. Anh nghiêng cán cân cho thằng bé để thằng bé vui vẻ, đồng thời cũng biết là trong lòng anh có thằng bé.”

“Khi trận chiến kết thúc, anh sẽ đối xử với con trai của An Kỳ và con trai của Lạc Thiền... tốt hơn một chút và cho bọn trẻ thêm sân khấu để bọn trẻ biết rằng anh cũng yêu thương bọn trẻ.”

“Chỉ là anh không biết liệu điều này có làm trái tim của Bảo Bảo Bảo và Lạc Lạc nguội lạnh hay không.”

Hắn nhìn Tần Liên Tâm.

Tần Liên Tâm đột nhiên nhận ra dường như cô đã làm sai rồi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement