Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Bất thình lình xảy ra tai nạn làm Thánh Hư Thủy Tổ mờ mịt.

Đây là tai nạn do thiên nhiên đưa tới, siêu thoát hết thảy pháp tắc, cho dù là hắn thì cũng không cách nào sớm nhìn rõ, vì thế chưa kịp ngăn cản thì tai nạn đột nhiên phát sinh. Đợi đến khi tai nạn phát sinh dù là hắn có pháp lực cao hơn đi nữa, nhưng mà đứng trước mặt thiên tai thì cũng lộ ra vô điểm bất lực.

Một trận thiên thạch oanh tạc làm cho thế giới Hồng Môn bị hủy diệt, nổ thành vô số mảnh vụn.

Hắn mờ mịt!

Hoàn toàn mờ mịt!

Hắn làm hết thảy mọi thứ chính là vì để cho vạn linh không chết không diệt.

Thế nhưng là không nghĩ tới tai nạn sẽ đến một cách bất ngờ như vậy, khiến cho hắn gấp gáp không kịp chuẩn bị, trở tay không kịp.

Đương nhiên, tai nạn mặc dù rất mãnh liệt, nhưng mà cũng tổn hại đến hắn, có điều vạn linh lại đồ thán.

Nghe tiếng la khóc cùng tiếng kêu thảm thiết ở mặt đất, trong lòng hắn vô cùng hoảng loạn. Hắn không muốn để cho vạn linh chết ở trong oanh kích đó, cũng không muốn quê hương của mình bị hủy diệt.

Kết quả là, hắn vận dụng pháp lực Hư Không Chi Cảnh đi phong tỏa toàn bộ Hư Không, muốn đem thế giới Hồng Mông bị oanh tạc thành mảnh vụn tụ lại cùng một chỗ, làm thế giới Hồng Môn không hủy diệt.

Nhưng mà, thế giới Hồng Môn vô cùng to lớn, tai nạn tới rất mãnh liệt, tạo ra nhiều rất nhiều mảnh vụn, đều bị nổ ra ngoài hư không.

Vì thế, sau khi hắn ngưng tụ phần lớn mảnh vụn lại rồi thì lại chạy đi đem mảnh vụn bị nổ bay ra ngoài cũng ngưng kết lại với nhau.

Mà hắn cũng bởi vì tiêu hao quá nhiều tiên pháp, đang ngưng tụ mảnh vụn lần thứ hai thì ngã trên mặt đất.

Cái nhóm mảnh vụn ngưng kết cùng một chỗ lần thứ hai tạo thành một tinh cầu khổng lồ, đó chính là thế giới hỗn độn sau này.

Vạn linh từ thế giới Hồng Môn sống đến thế giới hỗn độn rất rất ít, ít đến khắp nơi đều là phế tích, cũng là hoang vu chi địa.

Cái người duy nhất còn sống sót là đệ tử Tiên Đạo Hỗn Nguyên, cùng với đệ tử Ma Đạo Ác Nguyên, còn có một số đồ tôn Tiên Đạo, Ma Đạo, Yêu Đạo, Thần Đạo, Quỷ Đạo.

Sinh linh còn sống sót thì không có đến trăm vạn.

Thánh Hư Thủy Tổ được đồ tử đồ tôn đỡ dậy, nhìn qua mảnh thế giới này, một mảnh phế tích, thảm thực vật cũng bị mất, nước thì đã khô kiệt, hắn đau lòng vô cùng, toàn bộ thế giới Hồng Môn, chỉ lớn bằng 1/5 trước kia.

Hắn muốn đi đến một thế giới khác được hắn ngưng tụ để xem, nơi nào còn lại bao nhiêu sinh linh, có thảm thực vật và nước hay không để dẫn vào thế giới này.

Nhưng mà bởi vì cứu vớt thế giới Hồng Môn, tiên pháp tiêu hao, tu vi tổn hao nhiều, hắn đã không thể đi đến một cái thế giới khác nữa

Không có thảm thực vật và nước, lúc mới bắt đầu thì vẫn còn tốt, nhưng mà cứ theo thời gian đổi dời, đồ tôn của hắn từng người từng người một ngã xuống chết đi.

Hắn là cây cỏ chi tinh tu luyện thành nên cũng chính là cây cỏ căn bản, vì để cho mảnh thế giới này khôi phục lại sinh cơ bừng bừng, cũng vì đồ tử đồ tôn của mình có thể sống sót. Hắn đã lấy thịt làm giống rải đầy đại địa, lấy máu làm nước tụ thành biển, lấy mạng làm linh, sáng tạo vạn linh.

Từ đây, hắn chỉ còn lại một bộ hài cốt cùng với một tia tàn niệm. Nhưng mà toàn bộ thế giới hỗn độn, lại tràn đầy sinh cơ.

Vì thế, hắn được đồ tử đồ tôn chôn ở trong Độc Long Lĩnh, vì phòng ngừa có người trộm mộ phá hư nơi hắn an nghỉ cho nên đồ tử đồ tôn đã bố trí rất nhiều nguy hiểm ở nơi này. Họ khiến cho Độc Long Lĩnh trở thành cắm khu của thế giới hỗn độn, phàm là người đi vào thì rất khó có thể sống được mà đi ra.

Hắn sáng tạo ra vạn linh, khoảng chừng 90 nghìn loại, chính là 90 nghìn lần luân hồi, mỗi một cái vạn linh đều đã trải qua một hồi tử kiếp thì chính là 90 nghìn lần kiếp nạn.

90 nghìn sinh linh sau khi chết, quay về đất bị cỏ cây hấp thụ, hóa thành thanh mộc chi tinh thai nghén mà thành Thái Nhất.

Có thể nói, Thái Nhất chính là luân hồi lần thứ nhất của Thánh Hư Thủy Tổ, nhưng tính cả 90 nghìn lần kia thì hắn chính là 90 nghìn lẻ một lần luân hồi. Sau đó lại đã trải qua 9999 lần luân hồi, mới thu lại được Thánh Hư Lão Tổ xương cốt và tu vi.

Không sai, tu vi vẫn còn. Nhưng cũng không phải là tu vi Hư Không Cảnh.

Bởi vì Hư Không Lão Tổ ở tại thế giới hỗn độn tu vi đã tổn hao nhiều rồi nên chỉ có tu vi cảnh giới Phiêu Miểu.

Mà hắn chỉ là đem thịt, má, mạng, đi sáng tạo ra thảm thực vật, dòng nước, vạn linh, vì vậy nên tu vi toàn bộ được phong ấn bên trong xương cốt.

Diệp Thiên thu được xương cốt đời thứ nhất, cũng liền thu được tu vi được phong ấn tại bên trong xương cốt.

Nhưng mà, tu vi này quá cường đại, áp đảo cả cảnh giới Đại Đạo. So với tu vi trạng thái cao nhất của Thái Nhất còn mạnh hơn. Thậm chí so với tu vi Hỗn Nguyên Lão Tổ còn cao hơn. Vì thế, khi tu vi mạnh mẽ như vậy dung nhập vào trong cơ thể hắn, lập tức khiến hắn căn bản không tiêu hóa nổi. Nhưng mà đợi theo thời gian thì hắn đã có thể nhúc nhích.

“Phụ hoàng, như thế nào rồi?” Đóa Đóa kích động hỏi.

Diệp Thiên đem tình huống trong đầu nói cho cô.

Đóa Đóa nghe xong choáng váng!

“Thì ra phụ hoàng là Thần Minh Sáng Thế!”

“Con còn tưởng rằng hỗn độn là thế giới sớm nhất, cứ việc nói đến Hồng Mông thì người ta đều cho rằng hỗn độn chính là Hồng Môn và Hồng Môn chính lfa hỗn độn. Nhưng mà lại không có nghĩ đến, hỗn độn chỉ là 1/5 thế giới Hồng Môn mà thôi, còn có 4⁄5 thế giới không ở nơi này, ở một cái nơi còn không biết nơi nào.”

“Quá huyền diệu ! Cũng không biết thế giới kia, không có máu thịt của phụ hoàng đời thứ nhất hồn đúc thành thảm thực vật, biển hồ, vạn linh thì thế giới kia có còn vạn linh tồn tại hay không. Hơn nữa nó là một cái thế giới như thế nào, cũng không biết lúc còn sống có thể đi đến đó một chuyến hay không.”

Trong mắt cô toát ra dáng vẻ tràn đầy ước mơ.

Nhưng rất nhanh, cô vừa vui mừng mà hỏi: “Đúng rồi, phụ hoàng thu được tu vi của đời thứ nhất vậy có phải là đặc biệt lợi hại hay không, có phải so Hỗn Nguyên Lão Tổ còn lợi hại hơn?”

“Mà Hỗn Nguyên Lão Tổ, có phải chính là đệ tử Tiên Đạo Hỗn Nguyên của đời thứ nhất của phụ hoàng hay không?”

Diệp Thiên nói: “Căn cứ vào ký ức của phụ hoàng, đệ tử Tiên Đạo Hỗn Nguyên cùng Hỗn Nguyên Lão Tổ không cùng một người.”

“Đương nhiên, cái này cũng không có nghĩa là Hỗn Nguyên Lão Tổ không phải đệ tử Tiên Đạo Hỗn Nguyên của phụ hoàng. Dù sao qua nhiều năm như vậy rồi, có rất nhiều biến hóa, bộ dáng không giống cái vốn có cũng là bình thường.”

“Coi như ông ta không phải đệ tử Tiên Đạo Hỗn Nguyên của phụ hoàng thì đó cũng là đồ tử đồ tôn của phụ hoàng. Bởi vì phụ hoàng đời thứ nhất mới thật sự là người sáng lập nên thiên chương tu luyện, Hỗn Nguyên Lão Tổ chẳng qua là thay đổi pháp môn tu luyện thôi.”

“Dạ.” Đóa Đóa gật gật đầu.

“Như vậy phụ hoàng, bây giờ có phải là rất lợi hại?”

Diệp Thiên cười khổ: “Phụ hoàng là rất lợi hại nhưng mà tu vi quá cao thâm, phụ hoàng căn bản không tiêu hóa nổi tu vi cao thâm như vậy. Còn phải cần nhiều thời gian đi điều tiết để nhục thân của phụ hoàng có thể khống chế toàn bộ tu vi cao hơn.” “A?” Đóa Đóa một mặt tiếc nuối.

“Muốn làm cái đó thì mất bao lâu, có thể kịp trở về cứu mẹ và người nhà chúng ta hay không?”

Diệp Thiên nói: “Cứu mẹ con cùng người nhà không dùng đến quá nhiều tu vi, phụ hoàng bây giờ liền bắt đầu ngồi xuống tiêu hoá một chút tu vi đến Đại Thừa Cảnh cấp hai cấp ba thì đã đủ dùng rồi. Tiếp đó chúng ta đi về trước cứu người nhà, chờ cứu được người nhà xong thì sau đó lại tiếp tục tiêu hoá tu vi, xé mở phong ấn của chủ nhân người mặc đồ đen, trở lại Thiên Giới đi cứu Chiến Nhi và mẫu hậu của con.”

 “Dạ.”

Đóa Đóa gật gật đầu, cũng không nói chuyện nữa, không quấy rầy phụ hoàng.

Mà Diệp Thiên thì ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tiêu hoá tu vi đang bành trướng trong cơ thể.

Đóa Đóa nhảy nhót đi tới bên cạnh quan tài ngọc xem xét, trong quan tài có mấy kiện pháp bảo, đẳng cấp cao đến mức cô cũng không biết là pháp bảo đẳng cấp gì.

“Thật không nghĩ tới, lên núi xa xôi hẻo lánh này lại không có nghĩ đến cái quan tài ngọc trong này vậy mà trở thành bước ngoặt. Rất nhanh mọi người trong nhà liền có thể được cứu, em trai Diệp Chiến cũng có thể được cứu vớt, thật sự là quá tốt!”

Đóa Đóa vô cùng hài lòng.

Tiếp đó đắc ý nói: “Nói đến phụ hoàng còn phải cảm tạ mình, nếu không phải là mình ham chơi rớt xuống chỗ này, tiếp đó một đường tiến vào cái này ngôi mộ, bị nhốt trong đó thì phụ hoàng cũng sẽ không tìm tới được nơi này. Nếu vậy thì cũng không có xảy ra bước ngoặt lớn như vậy, mình còn thành công thần nữa đó!”

Cô kiêu ngạo ghê gớm.

Tiếp đó cắn nuốt tài nguyên, thật cao hứng nhảy vào trong ao, thừa dịp phụ hoàng tiêu hoá tu vi, cô cũng đi tăng tu vi một chút.

“Như thế nào rồi Đóa Đóa, phụ hoàng cô có gặp nguy hiểm không?” Cô vừa vào nước thì đám người lo lắng mà hỏi.

Đóa Đóa cao hứng đem tình huống nói ra cho họ nghe.

“Thật hay giả vậy, phụ hoàng cô trâu bò như vậy? Thái Nhất còn không đủ trâu sao, vậy mà còn lời ra Thần Minh Sáng Thế, Thánh Hư Thủy Tổ gì đó, cô không có đùa ta chứ?” Công chúa không thể tin được.

Đóa Đóa làm một cái mặt quỷ: “Muốn tin hay không thì tùy, ngược lại phụ hoàng tôi chính là trâu bò như vậy đó!”

“Ha ha!” Đám người thoải mái cười to.

Theo bọn họ nghĩ, Đóa Đóa khoác lác hay không thì cũng không quan trọng. Quan trọng là Diệp Thiên không có bị chủ nhân quan tài ngọc đánh chết, hơn nữa còn thu được tu vi của chủ nhân quan tài ngọc, đây mới là là quan trọng nhất.

Mà lúc này, bên ngoài Độc Long Lĩnh.

“Đều nhìn chằm chằm vào nó cho bản tôn, khi Thái Nhất đi ra ngoài thì vây hắn ở chính giữa. Không bao lâu chủ nhân của ta liền có thể hành động ở Thiên Đình, chỉ chỉ cần chủ nhân của ta cướp đoạt được đế vị, củng cố chính quyền, lúc kia lại đến nơi đây, liền có thể đi vào đem Thái Nhất một mẻ hốt gọn, để hắn chết không nơi chôn thân. Mà các ngươi đều sẽ trở thành công thần của chủ nhân ta!” Tàn hồn của người mặc đồ đen ở tại nơi đó la lối om sòm.

Hắn bây giờ chỉ còn dư một tia tàn hồn, cũng may là các tộc kiêng kị chủ nhân của hắn. Nếu không phải là kiêng kị chủ nhân của hắn, tùy tiện tìm một trong ngũ hoàng đều có thể đem bóp chết hắn, chỗ nào cho phép hắn ở nơi này la lối om sòm.

Nhưng họ đều sợ hãi chủ nhân của hắn, lỡ như chủ nhân của hắn chưởng khống Tam Giới, vậy bọn họ không nghe lời của hắn thì chẳng khác nào là đi tìm cái chết?

Còn về Thái Nhất, thực lực quá yếu, bọn họ cũng không sợ đắc tội.

Ngược lại chủ nhân người mặc đồ đen lại sắp hành động, Thái Nhất coi như ở bên trong tiếp tục tu luyện đi nữa. Chờ đến khi hắn tu luyện thành công đi ra ngoài thì Thiên Đình đã sớm đổi chủ, cũng không có cái gì có thể sợ Thái Nhất nữa.

Cho nên mấy người đều ở bên ngoài bố trí xuống trọng binh để phòng Thái Nhất chạy ra.

Mấy tháng sau đó.

Mênh mông cuồn cuộn đại quân ngũ tộc tới gần thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ.

“Giảm tốc! Nhanh giảm tốc! Sắp đến rồi!”

Ngạo Thiên Tiên Đế nhìn ra thiên lộ đã có thể thấy phía dưới có một chút tia sáng, điều này có nghĩa là phần cuối thiên lộ đã sắp xuất hiện.

Rất nhanh, mênh mông cuồn cuộn chiến hạm tinh không bắt đầu giảm tốc độ.

“Quả nhân cảm thấy, nhất định nên phái một người xuống phía dưới trinh sát xem, lỡ như phía dưới có bày trọng binh, chiến hạm tinh không tùy tiện đi xuống, lọt vào phạm vi công kích của hỏa lực sẽ trả thương vong rất lớn.” Thái Thượng Hoàng của nhân tộc nói.

“Ừm.”

Thái Thượng Hoàng của mấy tộc khác đều gật đầu biểu thị tán thành.

Tiếp đó, bọn họ liền phái trinh sát xuống.

Mà lúc này, phía dưới thiên lộ.

Hoàng Phủ Tư Thần làm thống lĩnh đại quân, đang ở bên ngoài thiên lộ bố trí xuống 800 nghìn tỷ đại quân phòng ngự.

Thấy có người hạ xuống ở hư không thì hoàng Phủ Tư Thần nói: “Oanh tạc hỏa lực cho bổn tọa! Đừng quá mãnh liệt, đánh chết là được!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement