Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Lúc này, rất nhiều người đều hướng về phía Tôn Ngộ Không chạy tới.

“Ngài thật sự là người đại náo thiên cung, chính là cái kia Tôn Đại Thánh sao?”

“Tôn Đại Thánh, ngài tới Tử Vi Tinh có phải là do phụng Ngọc Đế tới giải cứu Tử Vi Tinh chúng ta tránh khỏi hủy diệt hay không?”

“Đúng, Tôn Đại Thánh bây giờ là Đấu Chiến Thắng Phật, là người có phật tâm, ngài chắc chắn không thể trơ mắt nhìn Tử Vi Tinh chúng ta bị thảm họa tàn sát, chắc chắn là đến cứu chúng ta!”

Rất nhiều đi tới trước mặt Tôn Ngộ Không, người nào người nấy kích động hỏi đi hỏi lại, bàn tán xôn xao. 

Tôn Ngộ Không muốn giải thích hắn ta không phải là phụng lệnh Ngọc Đế, Thiên Giới không có Ngọc Đế , nhưng mà Văn Tuyết Tâm không để hắn ta giải thích, liền đoạt trước nói: “Chúng ta đúng là tới giải cứu Tử Vi Tinh, xin hỏi Tử Vi Tinh đang chuyện gì xảy ra, mau nói cho chúng ta biết đi!”

“Đánh vào tới rồi! Người của đại lục Thiên Thánh đánh vào tới rồi! Lục đế tử muốn đầu hàng, bức thái tử thoái vị đoạt được vị trí thái tử sau đó tứ đế tử dẫn theo đại quân tới cần vương. Lục đế tử dẫn ra hoàng quý phi, thái tử, thái tử phi để uy hiếp, bức bách tứ đế tử lui binh, kết quả một nhà hoàng quý phi, thái tử, thái tử phi tất cả đều tự bạo mà chết. Quá khốc liệt, không nghĩ tới nội đấu của người nhà Bắc Minh Tiên Đế lại mãnh liệt như vậy. Điều này dẫn đến Tử Vi Tinh thất thủ, đại quân ngũ tộc của đại lục Thiên Thánh đánh vào tới. Hoàng Đô đã báo nguy, tứ đế tử nguy cơ sớm tối, Tôn Đại Thánh, các ngươi nhanh đi cứu tứ đế tử!”

Nghe mấy người kia nói một hơi những lời này, trái tim của Văn Tuyết Tâm đều nhảy lên tới cổ họng.

Nếu là có Diệp Thiên tọa trấn thì con cái của Diệp Thiên chắc chắn sẽ không nội đấu, cũng sẽ không chém giết lẫn nhau.

Điều này nói rõ Diệp Thiên không có ở Tử Vi Tinh, mà nhân mã của đại lục Thiên Thánh lại đánh tới Tử Vi Tinh. Đây có phải là mang ý nghĩa, Diệp Thiên gặp nạn, cho nên đại quân của đại lục Thiên Thánh tới đánh quê hương của Diệp Thiên?

Vốn là cô ấy muốn hỏi Diệp Thiên thế nào, còn sống hay không.

Nhưng mà vừa thấy tình huống ở đây nguy hiểm như vậy, cô ấy cũng không hỏi nhiều trước tiên hỏi: “Hoàng Đô ở đâu, mau dẫn chúng ta đi!”

“Là hướng này, đi tới khoảng chừng 10 vạn km chính là nó.” Có người chỉ về một hướng rồi nói.

Tôn Ngộ Không cười ha ha: “Lão Tôn ta đây lộn nhào một cái đã đi mười vạn tám nghìn dặm. Đây cũng chỉ 10 vạn km mà thôi, cũng không đủ cho lão Tôn ta đây làm một cái bổ nhào nữa!”

Nói xong thì Tôn Ngộ Không cùng Văn Tuyết Tâm cấp tốc hướng về cái hướng kia mà đi.

Ở đây 10 phút trước, bên ngoài Hoàng Đô.

Rầm rầm rầm!

Hoàng Phủ Tư Thần dẫn theo 100 tỷ đại quân, dưới công kích mãnh liệt của Thái Thượng Hoàng của thần tộc và Thái Thượng Hoàng của tiên tộc thì tạo dựng ra một mạng lưới phòng ngự, vừa đánh vừa lui.

“Ha ha!”

Diệp Tử Cương nhìn mà cười to liên tục.

“Hoàng Phủ Tư Thần đánh đi! Anh đánh tôi đi! Như thế nào không đánh đi vào, còn lui về sau?”

Hoàng Phủ Tư Thần phẫn nộ quát: “Diệp Tử Cương, người là đồ nghịch tử của phụ hoàng, dẫn kẻ thù vào nhà, giang sơn mà phụ hoàng gầy dựng cũng sắp hủy ở trên tay của ngươi rồi. Ngươi thật đúng là tội ác tày trời, tội ác tày trời!”

“Anh câm miệng cho tôi!” Diệp Tử Cương phẫn nộ đáp lại: “Anh mới là nghịch tử của phụ hoàng, mấy người không có đầu óc như các ngươi mới nghịch tử của phụ hoàng!”

“Chỉ có tôi mới con trai ngoan của phụ hoàng, bởi vì tôi đã giúp phụ hoàng bảo trụ giang sơn cùng con dân. Còn các ngươi thì chỉ biết giết hại con dân của phụ hoàng và làm hại giang sơn của phụ hoàng mà thôi, các ngươi cũng không xứng làm con trai của phụ hoàng, còn dám nói tôi.”

“Tỉnh lại đi Hoàng Phủ Tư Thân, bảo tướng sĩ dưới quyền của anh nhanh chóng giải tán đội hình đầu hàng. Tôi sẽ bảo vực ngoại thượng tiên tha các người không chết, bằng không nếu phản kháng nữa các người chắc chắn phải chết hết!”

“Ta liền thà chết cũng sẽ không đầu hàng kẻ thù!” Hoàng Phủ Tư Thần đáp lại.

 “Anh...” Diệp Tử Cương vô cùng tức giận, chẳng muốn nói nhảm với anh ấy nữa, nói với Hạo Thiên Tiên Đế: “Ông nói xem anh của tôi có phải rất ngu ngốc hay không? Đều đã đến nước này rồi mà còn không đầu hàng, chủ yếu chính là sợ ông và phụ hoàng tôi là đối thủ một mất một còn, đầu hàng thì ông sẽ giết anh ấy. Nhưng mà anh ấy không biết sau khi đầu hàng thì chúng ta cũng đều là cấp dưới của vực ngoại thượng tiên, cùng nhau nỗ lực vì vực ngoại thượng tiên, làm sao mà giết chúng ta, không phải sao?”

“Ha ha!” Hạo Thiên Tiên Đế cười chụp bả vai của Diệp Tử Cương: “Ngươi nói rất đúng, chúng ta đều là con dân của ngũ tộc nên sẽ không giết tới giết lui đâu. Về phần phụ hoàng ngươi, tên Diệp Bắc Minh đó, hắn chết ở trên đại lục Thiên Thánh rồi! Thù hận giữa ta và hắn cũng liền biến mất lúc đó rồi, ta cũng sẽ không lại đi trả thù các ngươi.”

Mặc dù nói như thế, nhưng mà trong lòng ông ta thì lại nghĩ: “Chờ ngươi dẫn người đầu hàng, sau khi ổn định Tử Vi Tinh xem ta làm sao giết sạch đám vợ con cháu của Diệp Bắc Minh!”

“Cái gì!”

Diệp Tử Cương cả kinh nói: “Phụ hoàng tôi chết ở đại lục Thiên Thánh?”

Hạo Thiên Tiên Đế cười nói: “Lúc chúng ta xuất binh thì hắn vẫn còn chưa chết, bị một đại năng siêu cấp từ trên trời đến cùng với đại quân ngũ tộc kẹt ở một khi rừng rậm rộng lớn. Hơn nữa có ngàn nghìn tỷ đại quân tại bao quanh hắn, có thể nói hắn đã mọc cánh khó thoát. Chúng ta cũng đã xuất binh hai ba năm rồi, lúc này chắc chắn mộ phần của hắn cũng đã xanh cỏ rồi.”

“Phụ hoàng a! Ngài chết thật thê thảm!”

Diệp Tử Cương ngửa mặt lên trời hô to, còn trong lòng thì hung ác nói: “Nhất định là mấy tên chó già các người để ngũ tộc đi diệt phụ hoàng của ta. Chờ sau khi đầu hàng, tình thế lắng xuống, đến lúc đó xem ta như thế nào để ngũ tộc thượng tiên tiêu diệt mấy tên chó già các ngươi, báo thù cho phụ hoàng ta!”

Lúc này, Thái Thượng Hoàng của tiên tộc tức giận hừ nói: “Một bầy kiến hôi, còn không đầu hàng mà còn dám khai hỏa. Các ngươi liền cho rằng bằng chút nhân mã này của các ngươi là có thể chống đỡ được chúng ta sao?”

“Các ngươi quá ngây thơ rồi! Muốn diệt 100 tỷ đại quân này của các ngươi, quả nhân một người là đủ!” Vừa dứt lời, ông ta đi ra khỏi ngự tường, đón hỏa lực đi tới.

Hỏa lực dày đặc, đánh vào trên người ông ta, giống như mưa đánh trên thân ông ta vậy, một chút tác dụng cũng không có.

“Cái này, cái này, cái này...”

Nhìn thấy một màn này, đại quân run lẩy bẩy.

Thấy Thái Thượng Hoàng của tiên tộc muốn động thủ, Diệp Tử Cương hô: “Nhìn thấy sự khủng bố của thượng tiên như thế nào chưa, các ngươi căn bản không phải đối thủ của ông ta. Các ngươi nhanh chóng giải tán đội hình, thượng tiên sẽ tha cho các người không chết, bằng không một chiêu của thượng tiên cũng đủ để miểu sát tất cả mọi người các ngươi!” 

Vừa dứt lời.

Hỏa lực oanh kích lập tức ngừng.

100 tỷ đại quân có rất nhiều người đều không chịu nổi uy hiếp tử vong kinh khủng như vậy, nhao nhao tản ra đội hình.

Cứ việc bị hù dọa, người muốn đầu hàng người thì cũng chỉ có không đến 1⁄3, nhưng pháp trận là một thể thống nhất. Bọn họ vừa tản ra thì đội hình cũng giải tán, cũng không có hỏa lực.

“Hoàng Phủ Tư Thần nhanh đầu hàng đi, Bảo Bảo và Lạc Lạc đều đã chết rồi, nếu như anh lại chết thì tôi liền không có huynh trưởng. Nghe tôi khuyên một lời đi, đừng có lại không biết sống chết mà chống cự,  anh đấu không lại những vực ngoại thượng tiên này đâu. Ngay cả phụ hoàng đều thua trên tay bọn họ, anh lại muốn lấy cái gì để đấu với bọn họ đây?”

Diệp Tử Cương thực tâm thuyết phục.

Phụ hoàng không còn, mấy anh chị Bảo Bảo, Lạc Lạc, Đóa Đóa cũng đều không còn, nếu mà người anh cuối cùng này cũng không còn nữa, vậy thì bên trên Diệp Tử Cương cậu cũng chỉ còn chị Nữu Nữu. Nói không chừng chị Nữu Nữu cũng đã chết, anh chị em từng người một tử vong, cũng để trong lòng cậu cảm thấy cô đơn, vì thế mới lên tiếng khuyên bảo.

Thế nhưng Tư Thần không nhận tình cảm của Diệp Tử Cương.

“Ta tình nguyện đi xuống Hoàng Tuyền gặp bọn họ cũng không nguyện ý cùng tên hèn nhát nghịch tặc như ngươi làm bạn!”

Tiếp đó, Tư Thần nâng cao bảo kiếm hô to: “Các anh em không sợ chết theo bổn soái giết qua. Chúng ta cho dù là chết thì cũng phải chết ở trên đường xông pha chiến đấu, không thể uất ức mà chết!”

“Giết!”

Có gần tới 2⁄3 binh sĩ đều bị Tư Thần ảnh hưởng, cũng không để ý sinh tử, hộ tống Tư Thần như thiêu thân lao đầu vào lửa.

“Hừ, vậy thì đi hết chết đi!” Vừa dứt lời, Thái Thượng Hoàng của tiên tộc, đột nhiên vỗ xuống một chưởng.

Ầm ầm ầm!

Một cái chưởng ảnh to lớn che khuất bầu trời, giống như trời sập hướng phía dưới nghiền ép mà đi.

“Anh, lên đường bình an!”

Diệp Tử Cương không đành lòng xem, lúc này hai mắt nhắm lại.

“Ai!”

Thẩm An Kỳ cũng thở dài một tiếng, nhắm hai mắt.

Mắt thấy to lớn chưởng ảnh sắp nghiền ép trên thân Tư Thần cùng mấy đại quân 100 tỷ.

Đột ngột.

“Bộp” một tiếng một đạo kinh lôi đánh xuống, đánh vào bên trên chưởng ảnh, trong khoảnh khắc liền đem chưởng ảnh đập nát bấy.

“Hả?”

Bọn người Thái Thượng Hoàng của tiên tộc nhăn mày lại.

“Tình huống gì thế? Sao trên trời lại rơi xuống một luồng uy lôi khủng bố như thế ngăn cản quả nhân giết bọn họ. Chẳng lẽ là anh em của họ là Nhân Thiên đại đế biết bọn họ gặp nguy hiểm nên hạ uy lôi tới cứu bọn họ?”

Nói đùa, một chưởng của Đại Thừa Kim Tiên kinh khủng cỡ nào chứ, một luồng lôi thông thường làm sao có thể đập nát được. Cho nên cái lôi này nhất định là lôi đặc thù, là lôi đến cứu người.

“Ông nghĩ nhiều rồi, hẳn chỉ là một cái ngoài ý muốn mà thôi.” Thái Thượng Hoàng của thần tộc nói, cũng vỗ ra một chưởng.

Lại tại lúc này, một thanh âm giống như từ trên chín tầng mây truyền đến.

“Ông ta không nghĩ nhiều, là ngươi suy nghĩ nhiều, mẫu hậu của Nhân Thiên đại đế, Hoàng Thiên Thái Hậu mang lão Tôn ta đây cứu Tử Vi Tinh!” Vừa dứt lời.

Định Hải Thần Châm chợt hiện giữa bầu trời  từ trên trời hạ xuống đâm vào chưởng ảnh của Thái Thượng Hoàng của thần tộc, đem chưởng ảnh trong nháy mắt xuyên phá.

Tiếp đó “đùng” một tiếng, gậy Kim Cô cắm trên mặt đất, cao vút trong mây.

Tư Thần cùng các tướng sĩ nhìn trước mắt đột nhiên xuất hiện một cây trụ trời như thế, sau đó lại nghe quanh quẩn bên tai cái khác âm thanh, bọn họ choáng váng!

“Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không tới?”

Thái Thượng Hoàng của thần tộc, Thái Thượng Hoàng của tiên tộc, Hạo Thiên Tiên Đế, Diệp Tử Cương, Thẩm An Kỳ, cũng thân thể chấn động, lập tức ngửa đầu nhìn lại.

Chỉ thấy bên trên bầu trời, một cân đẩu vân rơi xuống.

Phía trên cân đẩu vân có đứng hai người.

Một cái là Mỹ Hầu Vương tạo hình mặt lông, một người khác chính là xinh đẹp tuyệt luân khí chất bức người mỹ nhân.

“Cái này, cái này, cái này... thực sự là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không?”

Thẩm An Kỳ kinh hãi muốn chết.

Cái người này giống như tạo hình ở trên Trái Đất của Tôn Ngộ Không bên trong Tây Du Ký, giống nhau đến bảy phần!

“Không sai!”

Tôn Ngộ Không ngạo nghễ nói: “Lão Tôn ta đây chính là năm ngàn năm trước đại náo thiên cung Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không.”

Tiếp đó, hắn ta chỉ về Văn Tuyết Tâm, tiếp tục kiêu ngạo giới thiệu: “Lai lịch của người này rất lớn, cháu gái của Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn Văn Trọng, cũng là Đế Hậu của Đông Hoàng Thái Nhất Đại Đế, hiện nay là mẫu thân của Tam Giới chí tôn Nhân Thiên đại đế, tôn xưng Hoàng Thiên Thái Hậu. Các ngươi tiểu tặc thấy Hoàng Thiên Thái Hậu, còn không mau quỳ xuống!”

Đám người đang muốn quỳ lạy thì Văn Tuyết Tâm khoát tay nói: “Miễn đi miễn đi!”

Tiếp đó, cô ấy liếc nhìn nhân mã hai bên, hỏi: “Bên nào là người của chồng Diệp Bắc Minh của ta?”

Nghe vậy, tinh thần Hoàng Phủ Tư Thần rung lên một cái, lúc này hô: “Thái Hậu, thần chính là tứ đế tử của Diệp Bắc Minh, tên là Hoàng Phủ Tư Thần. Cung nghênh Thái Hậu hạ giới đến Tử Vi Tinh, giải cứu vạn dân ngay lúc tình thế cấp bách!”

Nói xong thì anh ấy quỳ lạy trên mặt đất.

“Cung nghênh Thái Hậu hạ giới đến Tử Vi Tinh, giải cứu vạn dân ngay lúc tinh thế cấp bách!”

Tướng sĩ dưới trướng của Tư Thần nhao nhao quỳ lạy trên mặt đất.

“Đứng lên! Tất cả đứng lên đi!”

Lúc này Văn Tuyết Tâm đi tới trước mặt Tư Thần nâng Tư Thần dậy, cười nói: “Con chính là Tư Thần sao, không tệ không tệ, ta thường nghe phụ hoàng con nhắc đến con, quả nhiên là nhân tài.”

“Bất quá con gọi sai rồi, con nên gọi ta là mẫu hậu, không phải Thái Hậu, nhanh đổi giọng.”

“Ách...”

Tư Thần gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng kêu một tiếng: “Mẫu hậu.”

“Vậy thì đúng rồi!”

Văn Tuyết Tâm một mặt hiền từ cười vỗ vỗ bả vai Tư Thần.

Lúc này, Tôn Ngộ Không đem gậy Kim Cô chỉ hướng Diệp Tử Cương bên kia: “Nói như vậy các ngươi chính là kẻ thù rồi? Vậy thì nhanh lên tới ăn lão Tôn ta đây một gậy!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement