Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Không thể không nói, Tạ Bất Tu nhận được tiếp sức từ chiến trận, không chỉ cải thiện được sức mạnh bên ngoài. Những sức mạnh đó dường như vô cùng vô tận, liều được tới bây giờ với Ma Gia, nhưng Tạ Bất Tu lại không để lộ ra một chút mệt mỏi.

Quả thật rất đáng kinh ngạc!

Chẳng lẽ một mình Tạ Bất Tu lấy được toàn bộ sức mạnh và tốc độ hồi phục của mười hai người còn lại?

Vậy còn đánh thế nào nữa đây? Sợ rằng đánh một tháng, bọn họ cũng không thể phân được thắng bại.

Ma Gia không quan tâm, bởi vì hắn ta vỗn dĩ đã da thô thịt dày. Cho dù hắn ta có nằm dưới đất bất động, để Tạ Bất Tu đánh, Tạ Bất Tu cũng không thể phá vỡ được phòng ngự của hắn ta.

Vấn đề đây là trận chiến đầu tiên sau khi hắn trở lại dưới trướng của tổ sư.

Nếu hắn ta không thể thành công kết thúc trận chiến một cách đẹp đẽ, thế thì sau này hắn ta làm sao đắc sủng trước mặt tổ sư chứ?

Nghĩ đến điều này, Ma Gia không khỏi bắt đầu cảm thấy hơi sốt ruột.

Sức mạnh và tốc độ tấn công của hắn ta cũng bất giác tăng lên mấy phần

Ma Gia ở bên này gắng sức, Tạ Bất Tu bên kia cũng bắt đầu có chút hoảng loạn.

Mặc dù sự hoảng sợ nhanh chóng bị Tạ Bất Tu dập tắt, nhưng hắn ta không thể thoát khỏi ánh mắt của Diệp Thiên.

"Hóa ra là thế, khuyết điểm để phá giải chiến trận này hóa ra là nằm ở đây!"

Hai mắt Diệp Thiên sáng lên, hắn lập tức hiểu ra bí mật của chiến trận.

Hắn liền hét lên với Ma Gia: "Ma Gia, ta đã biết sơ hở của trận hình này ở đâu rồi! Khuyết điểm của trận hình này chính là nhịp điệu của nó quá ổn định, bởi vì tốc độ truyền lực của hắn trông có vẻ nhanh. Nhưng mà, phải do ý thức của mười mấy người còn lại duy trì. Nhưng tốc độ phản ứng của họ có hạn, chỉ cần ngươi có thể tấn công lên người họ trước khi họ kịp phản ứng, thì bọn họ sẽ không có sức đánh trả lại! Ngươi hiểu rồi chứ? "

Ma Gia sau khi nghe xong vẫn còn đang bối rối, hắn ta chỉ đành hét lên với Diệp Thiên: "Mấy lời người nói ta đều hiểu, nhưng mấy lời này liên kết lại, thì ta nghe không hiểu nó có ý gì! Không phải là ta ngu, chỉ có thể nói người học thức uyên sâu, lời nói quá sâu xa! Người có thể dùng mấy từ phổ biến hơn một chút để nói cho ta biết được không? Người đổi cách nói khác thử xem, ta nhất định sẽ nghe hiểu! "

Diệp Thiên và Ác Nguyên trên mặt đột nhiên có vạch đen, có thể nói rõ sự ngu ngốc của mình một cách rõ ràng như vậy, đã thế hắn ta còn sẵn tiện vỗ mông nịnh nọt luôn, bộ mặt dày của tên Ma Gia này đúng là thiên phú trời ban.

Nhưng lúc này Diệp Thiên không muốn đôi co với Ma Gia, đành phải kiên nhẫn tiếp tục giải thích.

"Ngươi nghe cho kỹ đây, ngươi đừng dùng mãi một tiết tấu mà đánh với hắn ta, ngươi có thể thử một lúc nhanh một lúc chậm, không ngừng biến đổi vị trí, tốc độ! Ngươi cứ đánh mãi một đòn qua qua lại lại với hắn ta như thế, tình cờ đâm phải một đao của hắn ta, cái hắn ta muốn chính là chiến đấu từng bước một với ngươi, nếu ngươi vẫn cứ đánh như thế, hắn ta có thể sẽ hầu ngươi mấy tháng không nghỉ đấy! Mau thay đổi tiết tấu đi! "

Nghe xong, kỳ thực lần này Ma Gia mới hiểu được.

Chỉ nghe hắn ta gào lên: "Ha ha, hóa ra là như vậy. Người xem ta đã nói rồi, chỉ cần tổ sư người đổi cách nói, thì ta có thể nghe hiểu ngay! Tổ sư  người cứ ngóng mắt lên chờ, coi đồ đệ của người làm sao ngắt đầu tên kia xuống cho người làm bô xí! "

Nói xong, Ma Gia đột nhiên rút lui. Tạ Bất Tu theo quán tính đuổi tới.

Trong khi Tạ Bất Tu vẫn đang lao về phía trước, Ma Gia đột nhiên dừng lại, bắt đầu tăng tốc lao ngược trở lại.

Ma Gia giơ nắm đấm sắt lên và đấm vào ngực Tạ Bất Tu.

Lần này, Tạ Bất Tu không thành công cản được cú đấm như lần trước, mà bị Ma Gia đánh một phát vào ngực.

Cơ thể Tạ Bất Tu bỗng chốc bay ngược ra, phun ra một ngụm máu lớn.

Cùng lúc đó, mười hai người khác ngồi xếp bằng trong trận pháp cũng bị thương nặng, khóe miệng chảy ra vết máu.

"Hóa ra trận hình này không chỉ có khí cơ liên hợp lại có thể truyền năng lượng cho nhau, mà ngay cả vết thương cũng chia sẻ cho nhau gánh chịu! Ma Gia tăng tốc tấn công, gia tăng lực đạo! Nói không chừng ngươi có thể đồng thời hạ gục được cả mười ba người bọn họ! "

Ma Gia ngay lập tức cười lớn, đáp: "Yên tâm đi tổ sư! Người nhìn ta này!"

Ma Gia bây giờ đang trở nên phấn khích hơn, bởi vì trước giờ hắn ta chưa từng thử cách đánh kiểu này.

Trước đây khi giao đấu với người khác, hắn ta trực tiếp dùng sức mạnh tuyệt đối đè bẹp đối phương, một quyền một cước đánh nát đối phương. Nhưng lần này dưới sự giúp đỡ của trận hình, vậy mà hắn ta có thể gặp được Tạ Bất Tu có thể giằng co không ngớt với hắn.

Như thế, cách đánh trước đây của hắn ta không còn đất dụng nữa rồi.

Lần này, dưới sự hướng dẫn của Diệp Thiên, hắn ta phát hiện cách đánh không theo sách lược này quả thật là rất sảng khoái.

Hắn ta giống như đã mở ra cánh cửa thế giới mới, nhất thời chơi tới quên đường về. Thậm chí, hắn ta rõ ràng có thể trong mấy chiêu nữa là kết thúc được trận đấu, giết chết Tạ Bất Tu.

Nhưng mà hắn ta đang chơi rất vui, cho nên đã nương tay mấy lần, giữ lại cái mạng của Tạ Bất Tu.

Diệp Thiên trên mặt đột nhiên nổi lên một tia hắc tuyến, hắn nhận ra lúc này Ma Gia đang chơi quá lố rồi.

Hắn lập tức hét lên với Ma Gia: "Ma Gia, ngươi chơi quá lố rồi đấy, nếu trong ba chiêu, ngươi không ngắt được đầu của tên đó xuống, ta sẽ nhốt ngươi vào hầm xí, trấn áp một ngàn năm!"

Ma Gia nghe thấy vậy, rùng mình một cái: "Tổ sư yên tâm, không cần ba chiêu, một chiêu ta cũng có thể giải quyết được hắn ta!"

Nói xong, Ma Gia đột ngột di chuyển và biến mất khỏi chỗ đó.

Đây không phải là do hắn ta sử dụng phương pháp tàng hình, mà là bởi vì tốc độ của hắn cực nhanh.

Ngay sau đó, tất cả mọi người chỉ thấy đầu của Tạ Bân đột nhiên nổ tung, nổ thành một mảng sương máu.

Thế là, cơ thể của Tạ Bất Tu rơi từ giữa không trung xuống đất, biến thành một vũng máu thịt lẫn lộn.

Nhìn thấy Tạ Bất Tu tử trận, mười hai cao thủ cảnh giới minh đế khác đều lần lượt lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Sau khi Tạ Bất Tu chết, cấu trúc của đội hình chiến đấu cũng bị phá hủy.

Mười hai người còn lại lập tức chạy trốn như điên.

Khóe miệng của Ma Gia nhếch lên nụ cười giễu cợt, cơ thể hắn ta liền động, hóa thành một đường ma khí, đuổi theo các hướng.

Sau một tách trà, Ma Gia quay lại cùng với hai cái đầu người trên tay.

Hắn ta mỉm cười với Diệp Thiên và Ác Nguyên và nói: "Tổ sư, sư phụ, đệ tử may mà không hổ thẹn, lại giết được hai tên!"

Ma Gia ném đầu của người đàn ông trong tay mình xuống đất, rồi hắn ta chợt nghĩ ra điều gì đó.

"Ồ, đúng rồi, còn cái này!"

Nói rồi, Ma Gia mở không gian lưu trữ của mình, ra hiệu cho Diệp Thiên và Ác Nguyên nhìn vào bên trong.

Khi thần thức của Diệp Thiên tiến vào không gian trữ vật của Ma Gia, lập tức nhìn hắn ta với vẻ mặt kỳ quái.

"Sao ngươi lại giật đồ của người khác?"

Ma Gia cười nói: "Ta đã nghĩ ra một phương pháp bí mật để mở không gian lưu trữ của người khác. Đương nhiên, sức mạnh của người này phải kém hơn ta!"

"Ngươi giỏi thật đấy! Ta rốt cục biết..."

Nói được một nửa, ánh mắt Diệp Thiên đột nhiên ngưng tụ.

Hắn đưa tay vào trong không gian trữ vật của Ma Gia, lôi ra một vật thể đen xì nắm trong tay.

Hắn đột nhiên lao tới, nắm lấy cổ áo của Ma Gia.

Hắn trầm giọng quát: "Thấy này lấy được từ chỗ ai?"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement