Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Liên Tâm, cẩn thận!”

“Phu nhân, cẩn thận!”

“Chị Liên Tâm, cẩn thận!”

Tất cả mọi người thấy ngọn lửa to thì vô cùng kinh hãi, mặt ai nấy đều biến sắc rồi cùng một lúc hét lên.

“A!”

Bạch Hổ ngoảnh lại thấy như vậy thì sửng sốt tột độ, anh ta chạy như điên về phía trước để tránh ngọn lửa lớn sắp ập vào người. Thế nhưng ngọn lửa vậy mà lại biết đuổi theo, anh ta chạy điên cuồng còn ngọn lửa cũng thay đổi phương hướng nhanh chóng truy sát ngay đằng sau.

“A!”

Cảm thấy nhiệt độ đột nhiên tăng lên một cách nhanh chóng, hô hấp vô cùng khó khăn, Tần Liên Tâm sợ hãi kêu lên một tiếng. Cô giống như gà mái đang bảo vệ những quả trứng non nớt của mình, ôm chặt ba đứa con vào lòng.

“Nhanh cứu mạng!”

Kiếm Tôn kinh hãi thốt lên, nhanh chóng lao vào thi pháp dập lửa nhưng ngọn lửa nơi địa ngục này quá hung mãnh, căn bản không có cách nào dập tắt, đến chuyện tiếp cận nó cũng rất khó.

“Ha ha ha!”

Hỏa Thần vẫn không ngừng phun lửa còn Vũ Thần đứng bên cạnh không ngừng xả ra những tràng cười điên dại.

“Muốn tìm cái chết à!”

Sắc mặt Diệp Thiên bỗng trở nên lạnh lẽo, nhưng hắn không hề ra tay với hai người này mà niệm chú dập lửa. Trong lúc này, cứu vợ con là chuyện quan trọng nhất.

“Muốn dập lửa à, cứ nằm mơ đi!”

Dù không hề biết Diệp Thiên vừa niệm chú nhưng Vũ Thần biết hắn muốn dập lửa, cũng không cần biết hắn có thể dập hay không, trước tiên cứ chặn đã rồi nói. Vũ Thần tạo ra một chấn động lớn, đuổi về phía Diệp Thiên.

Thấy vậy, sắc mặt Diệp Thiên biến đổi.

Nếu như hắn bị chặn lại thì kết cục của vợ con hắn sẽ không cần nghĩ cũng biết.

Trong lúc lòng hắn nóng như lửa đốt.

“Phù!”

Một âm thanh vang dội cả đất trời.

Chỉ thấy một luồng sáng xanh chói lóa phóng qua nhanh như vận tốc ánh sáng. Khi ngọn lửa lớn sắp đuổi tới Bạch Hổ để thiêu cháy bốn mẹ con Liên Tâm thì bỗng nhiên ánh sáng màu xanh trở lên to lớn, biến thành một quả hồ lô khổng lồ cao hơn mười mét hút hết ngọn lửa lớn vào trong.

Trong chớp mắt ngọn lửa lớn đang lao tới phía bốn mẹ con Liên Tâm tan biến, còn Hỏa Thần vốn đang không ngừng phun lửa cũng bị quả hồ lô khổng lồ hút vào trong.

Chứng kiến cảnh tượng trước mắt, tất cả mọi người được một phen kinh ngạc, không thốt lên lời nào. Rồi rất nhanh có người lên tiếng trong sự bất ngờ và nghi hoặc:

“Là ai đã ra tay giúp vậy?”

Một giây sau, tiếng cười lớn vang động đất trời.

“Ha ha ha, Thượng Tiên, Lý Thiên Canh tôi thấy nhộn nhịp quá nên đến góp vui đây.”

Tất cả mọi người đều hướng về phía giọng nói phát ra, trong không trung xuất hiện một đạo sĩ cốt cách như một bậc tiên. Tóc vị đạo sĩ trắng xóa như thác nước, trên đỉnh đầu là một chiếc chóp đội đầu hình hoa sen tỏa ánh vàng rực rỡ. Trên người vị đạo sĩ là một bộ xiêm y trắng toát đang bay bay trong gió, còn tay dắt một cô bé tầm bảy, tám tuổi. Nhìn vị đạo sĩ có vẻ như là một thần tiên trên trời hạ giới xuống trần, khiến cho người ta cảm thấy rất mới mẻ.

“Cho hỏi đây là vị thần tiên nào vậy?”

Rất nhiều người nhíu mày khó hiểu, họ hình như chưa gặp một người bạn nào như thế này của Diệp Thiên.

Nhưng không đợi vài giây đã có người lên tiếng:

“Oa! Là Thiên Hà Kiếm Tiên!”

Khuôn mặt Vân Tịch Diễm lộ ra vẻ ngạc nhiên vui sướng, lần đó trên đường từ tiêu diệt Tiên Minh trở về, Thiên Hà Kiếm Tiên đã chặn đường và yêu cầu Diệp Thiên tặng Đóa Đóa cho mình. Cô ta đã chứng kiến toàn bộ sự việc, hơn nữa đến cả lúc về rồi cô cũng hỏi Diệp Thiên rằng Thiên Hà Kiếm Tiên có lợi hại hay không, câu trả lời của Diệp Trần là không có Huyền Thiên Chiến Giáp thì không phải là đối thủ của Thiên Hà Kiếm Tiên. Cho nên lúc nhìn thấy màn cứu mãn nhãn của Thiên Hà Kiếm Tiên, cô ta mới kích động như vậy.

“Tịch Diễm, Thiên Hà Kiếm Tiên là ai vậy?” Vịnh Thế cảm thấy khó hiểu liền hỏi cô ta.

Vân Tịch Diễm trả lời: “Tôi có nghe qua cô bé mà Thiên Hà Kiếm Tiên dắt trên tay nói, Thiên Hà Kiếm Tiên là cao thủ hạng nhất trong bảng xếp hạng ba mươi sáu vị thần quân ở Côn Luân Hư. Ông ấy đã từng chém đứt Thiên Hà, khiến cho nước Thiên Hà chảy suốt bảy bảy bốn chín ngày, từ đó mà được người đời mệnh danh là Thiên Hà Kiếm Tiên.”

“Cái gì!”

Vân Tịch Diễm vừa nói xong những lời này, tất cả tu sĩ xung quanh đều bất ngờ đến ngây người.

“Trời đất ơi! Theo như sách cổ ghi lại thì Côn Lôn Hư có hàng vạn thần quân Kim Đan, thần quân xếp trong hạng ba mươi sáu vị đứng đầu thì đúng là tuyệt đỉnh!”

“Trong sách cổ còn viết, Thiên Hà dài chín mươi chín nghìn dặm, nơi hẹp nhất cũng đến năm mươi dặm, một nhát kiếm mà có thể chặt đứt Thiên Hà, khiến cho nước Thiên Hà chảy bảy bảy bốn chín ngày thì đúng thật là đáng sợ!”

“Không ngờ rằng giữa chốn nhân gian này lại có thể gặp được thượng tiên trên Côn Luân Hư, hơn nữa còn là thượng tiên hạng đỉnh trong bảng xếp hạng ba sáu người tài giỏi nhất. Đúng là phúc ba đời, phúc ba đời mà!”

Lúc này, không biết là ai đột nhiên hét lên: “Mau quỳ bái thượng tiên.”

Các tu sĩ liền đồng loạt quỳ rạp xuống đất.

“Bái kiến thượng tiên Côn Luân Hư.”

Âm thanh vang dội, kinh thiên động địa, khí thế ngất trời.

Cả mạng lưới vì thế cũng sục sôi cả lên.

“Ông già này rốt cuộc là ai chứ? Ghê gớm tới nỗi có thể diệt được ngọn lửa lớn đó?”

“Mẹ! Lão già đáng chết, nếu không phải ông ta thì vợ con của Diệp Thiên chết chắc rồi!”

“Ông già này có vẻ rất lợi hại, lẽ nào Diệp Bắc Minh giúp đỡ sao?”

Hơn một tỷ người cảm thấy vô cùng bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của Thiên Hà Kiếm Tiên.

“Đoàng!”

Vừa đúng lúc này, Vũ Thần lại giáng một cũ inh tai nhức óc lên đầu Diệp Thiên, rồi lại thấy Diệp Thiên lùi lại cả hơn trăm mét.

“Diệp Thiên!”

“Cha!”

Tần Liên Tâm và cá con vô cùng kinh ngạc chạy ra với anh.

“Vợ à, cả các con nữa, mọi người đều không sao anh cũng không sao.” Diệp Thiên trả lời. Trong người hắn có Huyền Thiên Chiến Giáp nên hắn đã cố ý để Vũ Thần đánh mà không hề đáp trả lại, bởi lẽ hắ đang rất vui mừng vì vợ và các con đều không sao cả.

“Thượng tiên, có cần tiểu tiên giúp một phần không?” Thiên Hà Kiếm Tiên hỏi anh.

“Không cần.” Diệp Thiên nói: “Ông giúp tôi bảo vệ vợ và các con tôi là được.”

“Được, thượng tiên, có tôi để mắt tới anh không phải lo, tiếp tục chiến đấu đi!” Thiên Hà Kiếm Tiên nói rồi lập tức dẫn theo cô bé nhỏ tới chỗ Bạch Hổ.”

“Đóa Đóa đáng yêu, có còn nhớ ta không?” Thiên Hà Kiếm Tiên cười cười véo chiếc mũi nhỏ của Đóa Đóa.

Đóa Đóa lắc lắc đầu rồi đột nhiên cười, nói: “Đóa Đóa nhớ ra rồi, ông là đồ đểu cáng muốn cha tôi tặng tôi cho ông.”

“Ha ha!”

Thiên Hà Kiếm Tiên cười vô cùng sảng khoái.

Đúng vào giây phút này, Diệp Thiên hét lớn: “Để hai người tự đắc quá lâu rồi, giờ cũng nên đến lượt tôi cho hai người nếm mùi chứ nhỉ!”

Vừa dứt lời Diệp Thiên liền triệu hồi kiếm Long Ngâm, chỉ cần ra một chiêu đã khiến Kiếm Vũ Quyết ra ngoài.

Trong một thoáng, kiếm vũ đầy trời như mưa sao băng xé toạc bầu không bay tới, phủ kín trên Hỏa Thần và Vũ Thần.

Keng keng keng!

Kiếm Vũ tấn công liên tiếp trên người Hỏa Thần và Vũ Thần, âm thanh phát ra như tiếng đập luyện thép. Mặc dù hai người không bị Kiếm Vũ làm tổn thương thân thể nhưng cũng bị những đợt tấn công dày đặc của Kiếm Vũ làm cho chùn bước, muốn tiến lên cũng khó.

“Đúng là da thịt sắt đá, chiêu Kiếm Vũ Quyết của thượng tiên hoa lệ như vậy, uy lực cũng không nhỏ vậy mà không hề làm tổn hại được tới hai người bọn họ.” Thiên Hà Kiếm Tiên không thể không cau mày thốt ra.

Đương nhiên, ông không hề sợ hãi mà chỉ là quá kinh ngạc với sự phòng ngự kinh khủng của hai người phương Tây này.

“Diệp Bắc Minh, dù chiêu của anh ra có tuyệt mỹ đến mấy thì cũng không làm tổn hại đến chúng ta đâu, đừng có nằm mơ. Đợi Kiếm Vũ kết thúc rồi xem ta xử lý anh thế nào!” Vì tiến thoái lưỡng nan nên Hỏa Thần vô cùng tức giận, quát lớn.

“Hừ.”

Diệp Thiên “Hừ” một tiếng lạnh lùng: “Ông dám ra tay với vợ và con tôi, tôi sẽ chém chết ông, cứ ở đó mà to miệng !”

Vừa nói xong, thân hình Diệp Thiên lóe sáng lên, từ trong Kiếm Vũ rút ra Long Ngâm Kiếm, hắn vuốt từ đỉnh kiếm xuống dưới, đồng thời truyền chân nguyên vào trong đó.

Trong chớp mắt Long Ngâm Kiếm biến to hơn cả chục nghìn lần, sáng rực cả một vùng địa đạo Kiếm Mang Chiếu lộng lẫy.

“Khai âm dương!”

Hắn hô lên một tiếng, rồi phi lên phía trên đỉnh đầu Hỏa Thần một góc bốn mươi năm độ trên không.

“Trảm!”

Một từ nặng hàng ngàn kim lượng được thốt ra, thanh kiếm trong tay hắn chém xuống một cách quyết đoán, giận dữ.

“Dù thuật pháp của ông có lợi hại đến đâu cũng chẳng chống được một kiếm này của tôi!”

Nhưng dù cho nhìn thấy một kiếm rung chuyển đất trời của Diệp Thiên thì Hỏa Thần không những không cảm thấy sợ hãi mà ngược lại còn lộ ra vẻ mặt khinh thường, dơ lên một thanh kiếm lớn, quơ một cái giễu cợt.

“Tôi có kiếm thần trong tay! Có thể chém cả thiên hạ!” Diệp Thiên lớn giọng nói.

Giây tiếp theo!

Keng!

Nắm tay của Hỏa Thần đập xuống lưỡi kiếm tạo ra một âm thanh chói tai.

Nhưng chỉ giây sau, thanh kiếm khổng lồ như đang cắt đậu phụ vậy, cắt đôi nắm tay ông ta, thuận theo cánh tay và dọc xuống tiếp. Cuối cùng dọc theo đường chém bay đầu ông ta.

“Không ổn!”

Cảm thấy sự đau đớn, Hỏa Thần có dự cảm không hay, mặt ông ta biến sắc, kinh sợ tột cùng. Ông ta muốn tránh ra nhưng mọi chuyện đã quá muộn rồi.

“Keng!”

Lại là một âm thanh chói tai.

Diệp Thiên hung tợn ghì thanh kiếm xuống!

Phịch!

Thanh kiếm khổng lồ đi từ đỉnh đầu Hỏa Thần chém ngọt xuống dưới chân.

Trong chớp mắt, máu bắn tung tóe khắp nơi.

Hỏa Thần đến cơ hội hét lên cũng không có, cứ thế bị phân thây thành hai, lăn phịch xuống đất.

Hỏa Thần, Thần giáo Thái Dương, phó giáo chủ, chết!

Chấn động thế giới!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement