Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Sau khi xe ngựa lao nhanh đi cả ngày lẫn đêm, Diệp Thiên và những người khác lúc này đã cách xa cảnh giới Thần Huyền Tông, đang ở cảnh giới của Thiên Đạo Tông.

Chỉ cần vượt qua Thiên Đạo Tông là có thể tiến vào cảnh giới Thần Huyền Tông, đoán chừng sẽ phải mất hai ngày để đến thành Thuận Thiên.

Lúc này Diệp Thiên đang ngồi trong xe ngựa.

Liễu Như Yên vẫn rất hiểu chuyện mà bóp chân cho Diệp Thiên, trong khi đó Diệp Thiên lười biếng nhắm mắt lại ngả lưng về phía sau, dáng vẻ rất hưởng thụ.

“Hừ.”

Giang Tử Yến thấy thế hừ lạnh một tiếng, có vẻ rất tức giận.

“Cô Tử Yến. Cô đang hừ cái gì vậy?” Tư Đồ Diêm cười hỏi.

“Liên quan gì đến cậu!” Giang Tử Yến trợn mắt nói.

Tư Đồ Diêm nhếch miệng cười: “Có phải cô ghen tỵ với Như Yên đúng không?”

“Ai ghen chứ?” Giang Tử Yến tức giận nói: “Tôi lại không thích anh ta thì tại sao phải ghen, đúng là không hiểu ra sao cả!

“Đúng rồi!” Cô ta lại nhìn Diệp Thiên nói: “Tôi sẽ không gả cho anh làm vợ lẽ đâu, nghĩ cũng đừng nghĩ tới, người đàn ông của Giang Tử Yến tôi nhất định phải một lòng, chứ không phải năm thê bảy thiếp.”

“Ai nói tôi muốn cô làm vợ lẽ của tôi?” Diệp Thiên chậm rãi mở mắt.

“Vậy thì anh mua tôi làm gì? Còn bắt tôi làm trâu làm ngựa làm gì? Chẳng qua là anh thèm muốn sắc đẹp của tôi, muốn độc chiếm tôi, sai khiến bắt tôi nghe lời anh như như trâu như ngựa về phương diện đó chứ gì, nghĩ cũng đừng nghĩ tới!” Giang Tử Yến tức giận nói.

Nếu một lòng thì dựa vào sự lợi hại của Diệp Thiên, cô ta vẫn có thể giới thiệu.

Thế nhưng cô ta vừa nhìn thấy Liễu Như Yên nhẹ nhàng mát xa cho Diệp Thiên thì cô ta cảm thấy khó chịu, vì thế không nhịn được liền nổi giận.

“Oẹ!”

Diệp Thiên làm ra vẻ mắc ói nói: “Cô có sắc đẹp gì để tôi thèm muốn chứ? Không xinh đẹp như Như Yên không nói, còn không biết chăm sóc bằng Như Yên, tôi nhất định sẽ không có hứng thú với cô đâu.” 

Oẹ!

Liễu Như Yên và Tư Đồ Diêm phá lên cười.

Giang Tử Yến tức giận: “Đồ đê tiện! Anh dám hạ thấp tôi thành vô giá trị! Tôi không biết chăm sóc cô ấy là đúng! Nhưng tôi có chỗ nào không bằng cô ấy chứ!”

“Cô nhìn Như Yên đi, lúc nào cũng giữ vẻ dịu dàng ôn nhu, còn nhìn lại chính mình đi, cứ trưng ra cái vẻ mặt oán phụ, cô hỏi anh Tư Đồ Diêm xem cô có bằng Như Yên không?” Diệp Thiên trợn mắt nói.

Ánh mắt Giang Tử Yến lập tức nhìn thẳng vào Tư Đồ Diêm.

Tư Đồ Diêm nhếch miệng cười lắc đầu.

Giang Tử Yến thấy thế lập tức tức giận, lồng ngực dao động kịch liệt nói: “Anh chán ghét tôi như vậy thì mua tôi về làm gì! Còn bắt tôi làm trâu làm ngựa nữa!”

“Tôi nhìn cô không vừa mắt, mua về để hành hạ cô, bắt cô bưng trà rót nước, đổ nước rửa chân cho tôi và Như Yên.” Diệp Thiên nói với vẻ mặt như muốn người ta tức chết mà không cần đền mạng.

“Đồ khốn kiếp!”

Giang Tử Yến chỉ cảm thấy mình tức giận đến mức sắp bùng nổ rồi, đôi mắt oán hận hung hăng nhìn thẳng vào Diệp Thiên, lồng ngực thở phập phồng.

Dần dần, đôi mắt xinh đẹp của cô ta như chứa đầy hạt pha lê rồi hóa thành chuỗi ngọc lăn dài xuống, giống như cô dâu nhỏ bị tủi thân vậy.

Phải biết cô ta từ nhỏ đã được coi như viên ngọc quý trong nhà họ Giang, ở Huyền Lôi Tông cô ta cũng được các anh em quan tâm chăm sóc, ai cũng khen cô xinh đẹp, vóc dáng chuẩn, mỗi ngày đều có thể nghe được những lời khen vừa dễ nghe vừa thoải mái.

Nhưng bây giờ thì sao?

Bị hạ thấp là người vô giá trị. Hạ mình xuống trở thành người hầu bưng trà rót nước, đổ nước rửa chân cho người ta, cảm giác chênh lệch trong lòng khiến cô ta cảm thấy đột nhiên từ thiên đường rơi xuống địa ngục, cũng không thể tránh khỏi cảm thấy tủi thân.

“Được rồi, chị Tử Yến, cậu Diệp nói đùa với chị thôi, chị xem chị còn cho là thật kìa.” Liễu Như Yên nhìn bộ dạng nhỏ bé đáng thương của cô ta nên không đành lòng an ủi cô ta.

“Tôi không cần cô quan tâm.”

Giang Tử Yến uốn éo người, cô ta vốn dĩ chỉ rơi nước mắt thôi, bị Liễu Như Yên nói lại như vậy nên cô ta lập tức nức nở.

“Đừng nói chuyện với cô ta, càng nói càng khóc đấy.” Diệp Thiên nói, không khỏi cảm thấy buồn cười.

Con người đều như vậy, khi bị tủi thân hay bị bắt nạt thì chẳng ai quan tâm mà chỉ biết giận dỗi âm thầm, nhưng một khi có người quan tâm thì có thể khóc đến rung trời rung đất.

Quả nhiên, cứ mặc kệ cô ta, không bao lâu thì tiếng khóc của cô ta liền ngừng lại.

“Lại đây bóp lưng cho tôi.” Diệp Thiên ra lệnh nói.

“Không bóp!” Giang Tử Yến quay đầu sang một bên.

“Cô cho rằng tôi không trừng trị được cô đúng không?” Diệp Thiên hét lên.

Giang Tử Yến run rẩy nhìn Diệp Thiên một cách đáng thương.

“Lại đây.” Diệp Thiên lại hét lên một tiếng.

Giang Tử Yến hơi hơi cảm thấy sợ hãi một chút, trong lòng không cam tâm không tình nguyện đứng lên, đi đến sau người Diệp Thiên bóp lưng cho hắn, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập sự oán hận.

“Tôi cho cô nợ một lần, sau này tôi sẽ từ từ dạy dỗ cô, bắt cô phải ngoan ngoãn vâng lời.” Diệp Thiên nhắm hai mắt lại hưởng thụ.

“Hừ.”

Giang Tử Yến khó giấu nổi sự tức giận, đấm lưng cho Diệp Thiên.

Diệp Thiên đang định mắng cô ta.

Nhưng vào lúc này tiếng ngựa hí lại đột nhiên vang lên, xe ngựa lập tức rung chuyển một trận.

“Chuyện gì xảy ra vậy? Không phải lại có tên trộm ngựa nữa chứ?”

Tư Đồ Diêm giật mình hét lên.

Giây tiếp theo, bên ngoài lập tức truyền tới tiếng ồn ào.

“Tất cả người của nhà họ Giang ra đây cho tôi! Mấy người đã bị vây rồi! Nếu không ra đây nói rõ ai là hung thủ giết nhị trưởng lão của Huyền Lôi Tông chúng tôi, tôi sẽ lập tức biến mấy người thành bột luôn!”

Ngay khi tên kia nói xong, cơ thể Giang Tử Yến đột nhiên run lên, không nhịn được lập tức thốt lên:

“Là người của Huyền Lôi Tông! Bọn họ đã đuổi theo chúng ta!”

Nói xong sắc mặt cô ta tái đi, tim liên tục đập dữ dội.

“Đi ra ngoài xem tình hình.”

Diệp Thiên đứng dậy xuống xe ngựa, mọi người cũng đi theo sau.

Vừa xuống xe ngựa liền thấy đám người đều mặc phục sức vây quanh, mười mấy chiếc xe ngựa bao vây kín mít, trước xe ngựa là ba vị lão đạo, người ngồi giữa không mặc trang phục lộng lẫy, đầu tóc bạc trắng thả sang hai bên, nhưng đôi mắt giống như những ngôi sao trong vũ trụ bao la khiến cho bất cứ ai nhìn vào cũng đều run rẩy. Khí trường cực kỳ mạnh mẽ, chỉ cần người tinh ý nhìn thấy sẽ biết đây là một cao thủ cực kỳ lợi hại.

“Tứ trưởng lão, ngũ trưởng lão!”

Giang Tử Yến liếc mắt nhìn, lập tức nhận ra hai vị trưởng lão khác, sắc mặt lập tức cứng lại đến cực điểm.

“Giang Tử Yến! Thì ra là cô ở đây!”

Lúc này Tứ trưởng lão phát hiện ra Giang Tử Yến, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.

Sau đó ông ta lại hét lớn: “Ai là người giết Nhị trưởng lão mau ra đây thú tội!”

Giang Tử Yến hít sâu một hơi, cố gắng trấn định sự căng thẳng lại và nói: “Nhị trưởng lão tới giết tôi, kết quả lại bị tôi giết.”

“Nói láo!” Nhị trưởng lão tức giận nói: “Cô là cái thá gì chứ, Nhị trưởng lão cần phải giết cô, có phải cô quá đề cao chính mình rồi không?

Giang Tử Yến: “...”

Còn nữa, Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão đều là thế lực của nữ thần thì sao có thể thừa nhận Nhị trưởng lão là người đi giết cô ta chứ?

Vì vậy coi như cô ta có giãi bày đến đâu thì cũng vô ích thôi.

“Mau nói! Nếu không nói ra chúng tôi lập tức giết sạch cả nhà mấy người!” Ngũ trưởng lão uy hiếp.

Giang Tử Yến lập tức nói: “Tứ trưởng lão và ngũ trưởng lão, tôi khuyên hai người đừng có tìm chết, nếu người đó có thể giết Nhị trưởng lão, thì cũng có thể giết cả hai người đấy, đừng ép anh ta ra tay!”

Chuyên đã đến nước này cô ta cũng chỉ có thể rơi xé mặt mũi nhau thôi.

Cũng may là Diệp Thiên ở đây, nếu không cô ta cũng không biết phải làm sao.

Đột nhiên phát hiện ra có anh ta ở đây cô ta liền cảm thấy an toàn hơn.

"Ha ha ha!"

Không ngờ hai vị trưởng lão lại ngẩng đầu lên cười lớn.

“Biết đây là ai không, Giang Tử Yến?" Tứ trưởng lão cười lạnh chỉ tay vào ông lão tóc tai bù xù ở giữa nói.

“Ông ta là...?” Giang Tử Yến nhíu mày, trong lòng cô ta liền cảm thấy một dự cảm không tốt chút nào.

Mới phát hiện. Người này không phải là Đại trưởng lão cũng không phải là tông chủ lại có thể đứng giữa Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão, điều này cho thấy địa vị của ông ta rất cao, ở trên cả Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão.

Nhưng ở Huyền Lôi Tông, ngoài sư phụ của cô ta là Tam trưởng lão và Nhị trưởng lão đã chết, cũng như đại trưởng lão và tông chủ ra thì địa vị của ai có thể ở trên cả hai vị trưởng lão này đây?

“Hừ!”

Cô dường như đã nghĩ ra điều gì đó, liền hít một hơi thật sâu và kêu lên: “Ông ông ông ta... là lão tổ của Huyền Lôi Tông?"

Huyền Lôi Tông có hai vị lão tổ nguyên anh, cô ta đã có thể khẳng định, đây chắc chắn là một người trong đó.

Quả nhiên, liền nghe thấy Tứ trưởng lão cười nói: “Cô nói đúng đấy, ông ấy là Huyền Nguyệt lão tổ của một trong hai vị lão tổ của Huyền Lôi Tông chúng tôi!”

Nghe thấy thế trái tim nhỏ bé của Giang Tử Yến đột nhiên trùng xuống, cả người lập tức như rơi xuống vực sâu không đáy.

“Xong rồi, xong rồi rồi! Huyền Nguyệt lão tổ xuống núi, chuyện này toi rồi!”

Phải biết là Huyền Nguyệt lão tổ vẫn đang trong giai đoạn đầu của cảnh giới nguyên anh, là một trong tám mươi sáu vị nguyên anh của Côn Hư, mặc dù trong tám mươi sáu vị nguyên anh, được coi là tồn tại căn bản, nhưng sức mạnh của ông ta đủ để áp chế tất cả các vị thần quân trong bảng các vị thần quân.

Một tầng cảnh giới một tầng trời, nguyên anh hoàn toàn một trời một vực so với kim đan, cho dù là đệ nhất bảng thần quân, Huyền Nguyệt lão tổ cũng có thể dùng một ngón tay mà thôi.

Đối mặt với một sự tồn tại đáng sợ như vậy thì Diệp Thiên có phải là đối thủ không?

“Còn không nói là ai đã giết Nhị trưởng lão sao?" Tứ trưởng lão tức giận hét lên một tiếng, làm động tác muốn ra tay.

Giang Tử Yến không biết phải làm sao.

Đúng lúc này Diệp Thiên đứng lên: “Là tội giết ông ta.”

“Cậu?”

Trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào Diệp Thiên.

Nhưng ngay sau đó Tứ trưởng lão liền lạnh lùng nói: “Cậu chỉ là một thằng nhóc quen dựa vào đâu lại giết Nhị trưởng lão của tôi, muốn làm bia đỡ đạn sao? Nếu như vậy, tôi có thể thành toàn cho cậu!”

Vừa nói xong, một thanh kiếm trung phẩm thần binh trong tay ông ta hóa thành một tia sáng bắn về phía Diệp Thiên.

“Ông xong đời rồi. Một tên rác rưởi.” Diệp Thiên nhẹ giọng nói.

Giây tiếp theo, Thông Thiên Đỉnh được Diệp Thiên rút ra, đâm vào thanh kiếm sắc bén đang lao tới, trong nháy mắt đâm nát thanh kiếm sắc bén.

“Cái này...”

Đồng tử của mọi người đột nhiên co rút lại.

Trước mắt Huyền Nguyệt lão tổ lại là một tia sáng, ông kinh hãi thốt lên:

“Tinh phẩm pháp bảo! Hóa ra là tinh phẩm pháp bảo!”

Ông ta kích động không thôi, hai mắt lóe lên sự hoang mang, giống như nhìn thấy người đẹp không mặc quần áo vậy.

“Hừ!”

lúc này Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão hít một hơi thật sâu, đặc biệt là Tứ trưởng lão, trong lòng không khỏi sợ hãi nói: “Chẳng trách cậu có thể đánh bại Nhị trưởng lão máu rơi đầy đất, hóa ra cậu có thể sử dụng được tinh phẩm pháp bảo, tôi đúng là quá xem nhẹ cậu rồi.”

“Cũng may là ông không qua đây, nếu không ông cũng giống như nhị trưởng lão của các ông thôi, tôi chỉ cần một chương là khiến ông máu rơi đầy đất rồi.” Diệp Thiên nói.

Tứ trưởng lão: “...”

Ông ta tin lời của Diệp Thiên.

"Haha!"

Huyền Nguyệt lão Tổ đột nhiên cười: “Bảo bối dù tốt đến đâu, nhưng thực lực quá rác rưởi, trước mặt tôi thì cậu cũng chỉ là con kiến kiến mà thôi, chỉ cần tội giết được cậu, tinh phẩm pháp bảo này sẽ là của tôi.”

“Ông muốn không?” Diệp Thiên hỏi.

“Đương nhiên!” Huyền Nguyệt lão tổ nói: “Thứ tôi dùng chỉ là thượng phẩm pháp bảo, cậu nói xem tôi có muốn không?

“Ông muốn cũng được, tôi còn có hai cái, chỉ cần ông hứa với tôi một điều kiện, tôi sẽ tặng cả ba tinh phẩm pháp bảo cho ông.” Diệp Thiên nói.

“Ba cái!” Huyền Nguyệt lão tổ sửng sốt, vội vàng nói: “Cậu muốn tôi hứa với cậu cái gì?

Diệp Thiên chỉ vào mười mấy chiếc xe ngựa nói: “Để bọn họ đi, tôi sẽ ở lại, đợi bọn họ đi xa, tôi sẽ tặng tinh phẩm pháp bảo cho ông.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement