Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Diệp Thiên cũng không biết Đóa Đóa và Thiên Hà Kiếm Tiên đang bị bọn người áo đen tập kích, bởi vì hắn không nhận được bất kì tín hiệu nào từ thần thức truyền tới, cứ nghĩ rằng Đóa Đóa vẫn đang an toàn.

Cho nên khi tiêu diệt xong hắc phong đường, hắn không vội vã trở về, mà đi trên đường, mua một đống đồ ăn trên Thiên Hoang mang về cho Đóa Đóa ăn, bởi vậy mà đã về muộn.

Không ngờ vừa đi ngang qua khu ổ chuột, có một cô gái áo đỏ rơi vào ngực hắn.

Nhìn cách ăn mặc của cô gái trong tay mình, Diệp Thiên không khó đoán ra, cô gái này có thân phận tôn quý. Ít nhất là ở Bắc Lương thành, không thấy ai ăn mặc lộng lẫy như vậy.

Chỉ là hoàn cảnh này có chút không đúng, ngực mỹ nhân bị lõm vào, khóe miệng có vết máu, không ngừng ho khụ khụ trong ngực hắn, mỗi một lần ho chảy máu, hiển nhiên là bị thương không hề nhẹ.

"May gặp được ta, nếu không mạng sống của ngươi cũng khó mà giữ được."

Diệp Thiên cười nói, một tay ôm vai công chúa, một tay ấn trên ngực nàng ta.

Cơ thể công chúa lập tức cứng đờ, vô thức muốn tránh né, kết quả phát hiện, bản thân đã bị thương quá nặng, dù có cố gắng tránh né cỡ nào cũng không thoát khỏi bàn tay người đàn ông này.

Trong mắt nàng ta hiện lên vẻ giận dữ, mắng: "Tên cầm thú, mau bỏ cái chân chó của ngươi ra mau, bổn cung không phải người mà ngươi có thể chạm vào!"

"Bị thương đến như vậy mà còn keo kiệt, ta đang giúp ngươi phồng nó lên, ngươi cho rằng ta vô lễ với ngươi, nữ nhân ngu xuẩn, ngươi đã bị lõm thành thế này rồi, ai rảnh rỗi mà vô lễ với ngươi?" Diệp Thiên tức giận nói.

"Ngươi...."

Công chúa đen mặt lại, nếu không phải nàng ta bị thương, không giãy giụa được, nếu không thật muốn tát chết tên vô lại này!

Hắn không vô lễ thì ấn ở đó làm gì?

Rõ ràng đang vô lễ với bổn cung đấy, có được không?

Đúng vào lúc này, nàng ta đột nhiên cảm giác được bên trong ngực có một dòng nước ấm chảy qua.

Hơn nữa, nàng ta có thể cảm giác được rõ ràng, ngực mình đã bị đánh xẹp xuống, giờ này phút này, đang dần dần nhô lên, hơn nữa ban đầu ngượng muốn chết, hiện tại lại dần dần đã trở nên thông suốt.

Mà người bị mình coi là tên đê tiện, lúc này bàn tay tản ra một quyền kim quang nhàn nhạt, đồng thời còn rút ra bên ngoài, dần dần rút ra theo bàn tay hắn, nàng ta cảm nhận được ngực mình dần phồng to ra như bong bóng.

Ông trời ơi! 

Nàng vô cùng khiếp sợ!

Chẳng lẽ... Hắn thật sự không phải là một tên đê tiện, mà là một vị tiên y sao?

Không phải vô lễ với nàng, mà là đang giúp nàng ta chữa thương?

Trong lúc nhất thời, các loại suy nghĩ đều tràn vào tâm trí nàng ta như thác chảy.

Ban đầu nàng ta rất căm giận người đàn ông này, giờ phút này dần biến mất.

"Được rồi."

Lúc này Diệp Thiên buông công chúa ra, nói: "Ngươi bị gãy xương sườn, ta đã giúp ngươi chữa lành vết thương, cũng đã khôi phục chúng lại, nhưng ngươi đã bị nội thương, cần ăm một viên đan dược."

"Tuy rằng cho ngươi ăn một viên đan dược là có thể chữa khỏi, nhưng đan dược của ta thực sự rất đắt, nếu ngươi có thể trả cho ta ba mươi triệu đá linh thạch thì ta có thể suy xét cho ngươi một viên."

Nói xong, hắn tỏ ra tham tiền trước mặt công chúa.

Công chúa không nói gì, mà là đang nghiêm túc đánh giá Diệp Thiên.

Thoạt nhìn thì hơi xấu xa, nhưng nhìn kĩ lại rất đẹp trai.

"Tuy rằng ta đẹp hơn rất nhiều người đàn ông ở Bắc Lương thành, nhưng ngươi có cần thiết phải nhìn ta đắm đuối như vậy không?" Diệp Thiên thấy nàng ta nhìn mình đắm đuối thì nhếch miệng cười nói.

"Ai nhìn ngươi!"

Công chúa trừng mắt nhìn Diệp Thiên một cái, sau đó nhanh chóng dời ánh mắt đi.

Diệp Thiên cười ha ha: "Một viên đan dược giá ba mươi triệu đá linh thạch, ngươi muốn hay không?"

"Ngươi tự mà dùng! Tuy rằng bổn cung có không ít tiền, nhưng không phải ai muốn dụ thì dụ!" Nàng ta bất mãn nói.

"Không muốn thì thôi."

Diệp Thiên cũng không muốn bán, chắp tay sau lưng rồi rời đi.

Vụt vụt vụt!

Đột nhiên, bốn năm tên áo đen xông tới, vây hắn và công chúa ở bên trong.

"Thật không ngờ mạng ngươi lớn đến vậy. Vậy mà không thể làm ngươi bị thương!"

Phó đường chủ nhìn công chúa một cái, thấy ngực nàng ta vẫn bình thường, không có dấu vết của bị thương, thì hơi kinh ngạc.

"Là ta đã trị cho nàng ta đấy được không, bằng không chỉ có nước cắt bỏ." Diệp Thiên nói.

Công chúa: "......"

Lá gan của ngươi đúng là rất lớn, vậy mà không sợ hãi!

Chỉ một thoáng, ánh mắt năm người áo đen, đều rơi lên người Diệp Thiên.

"Ngươi là ai?" Phó đường chủ hỏi.

"Người Long tộc, ngươi không nhìn ra sao?" Diệp Thiên buột miệng thốt ra.

Bọn chúng vầ công chúa lập tức quan sát Diệp Thiên một lần nữa.

Tuy rằng sắc trời dần chuyển đen, nhưng bọn họ là tu sĩ, ánh mắt rất tốt, nhìn rất rõ.

Ô kìa!

Đúng là người Long tộc!

Tóc đen, tròng mắt đúng là người Long tộc, không thể nào sai được!

"Ngươi tên là gì?" Đường chủ lại hỏi.

Tuy rằng ông ta không nhìn ra tu vi của Diệp Thiên,  nhưng có thể cảm giác được trên người hắn có tu sĩ khí tràng rất lớn, hiển nhiên tu vi không thấp.

Cho nên ông ta cảm thấy, liệu hắn có phải là cái người tên là Diệp Thiên đó không.

Quả nhiên, ông ta bèn nghe Diệp Thiên nói: "Ta đi không đổi tên ngồi không đổi họ, tên họ Diệp Thiên, vừa rồi có một đám người áo đen muốn giết ta, bị ta khai trừ tận gốc rồi,  hiện tại khu ổ chuột lại có thêm một đám người áo đen, sẽ không lại tới làm phiền ta đấy chứ?"

"Cái gì! Ngươi chính là Diệp Thiên?"

Công chúa nghe xong sợ ngây người!

"Quả nhiên là ngươi!"

Phó đường chủ lại một lần nữa cười: "Chúng ta tìm ngươi không biết bao lâu, bỗng nhiên quay đầu, ngươi lại ở ngay trước mắt thế này."

Dứt lời, thần binh thượng phẩm chậm rãi bay tới trong tay ông ta, thần khí to lớn, sát khí lạnh thấu xương tức khắc tràn ngập.

"Đúng là tới làm phiền ta."

Diệp Thiên cười khổ: "Xem ra thật sự từ người không có tội trở thành người có tội, ta  không nên bán đan dược ở chỗ đó, cũng sẽ không chuốc lấy phiền phức, cũng không đưa tới một đám rác rưởi."

Nói đến đây, hắn nhìn về phía công chúa: "Ngươi là một quý tộc, sao lại chạy tới khu ổ chuột. Không lẽ là cũng tới để cướp đan dược của ta sao?"

"Cướp cái đầu ngươi, ngươi dám đem bổn cung ra so với bọn chúng sao?"

Công chúa tức giận, nhưng lại tuyệt vọng nói: "Tính ra, ta và ngươi đều sắp bị giết, ta cũng không rảnh tức giận vì ngươi, chốc lát nữa, trên đường tới hoàng tuyền có thể nói chuyện phiếm.”

"Ai muốn xuống hoàng tuyền nói chuyện phiếm với ngươi?"

Diệp Thiên nhìn công chúa một cái, nói: "Đám cặn bã này, chẳng có năng lực giết ta, nếu bọn chúng giết ngươi trước, ta bảo đảm sẽ không cứu ngươi. Ta sẽ đưa bọn chúng xuống cùng ngươi, để chúng cùng lên đường với ngươi, nếu bọn chúng là đồ ngốc, một hai buộc ta phải động thủ trước, vậy là số ngươi hên, nhặt về một cái mạng."

Công chúa: "......"

Nàng ta tưởng rằng người có thể lấy được cực phẩm đan dược chắc chắn là một cao nhân tiên phong đạo cốt, lại không nghĩ tới, người đàn ông trước mặt là một tên điên.

Dù nhìn thế nào thì trông ngươi vẫn chẳng có gì lợi hại.

Trong cơ thể không có Kim Đan, lấy cái gì mà giết người áo đen?

Chỉ là nàng ta không biết, tu vi của Diệp Thiên đã được che giấu dưới năm lớp pháp bảo phòng ngự cực phẩm, không thể nhìn ra được.

Trừ phi tu vi rất cao, ánh mắt có thể xuyên thấu người, mới có thể dò ra tu vi của hắn, nhưng người có thể làm được việc này vô cùng ít, trừ phi là tu sĩ nửa bước hóa thần trở lên.

"Ha ha!!!"

Phó đường chủ nghe Diệp Thiên nói, lại là lên tiếng cười.

"Thằng nhóc người Long tộc. Khẩu khí của ngươi lớn thật, ta đây sẽ khiến cho ngươi thấy, rốt cuộc ta có giết được ngươi hay không!"

Dứt lời, ông ta giơ đao lên, đột nhiên chém về phía Diệp Thiên, còn không quên hô: "Vì đại nghiệp của nhị hoàng tử, ngươi đi chết đi!"

Thấy thế, công chúa thần sắc hoảng hốt hô lớn: 

"Mau tránh ra!!!"

Mà Diệp Thiên, không tránh không né, đứng yên một chỗ bất động như núi.

"Thật là cái đồ không biết sống chết!"

Công chúa tuyệt vọng nhắm hai mắt.

Hắn và nàng ta đều không phải đối thủ của người áo đen. Một người Long tộc hèn mọn, sao lại có thể đánh thắng được người áo đen tu vị cao thâm khó đoán?

Giây tiếp theo!

Đại đao trong tay Phó đường chủ vụng tới đầu Diệp Thiên.

Keng!

Một tiếng keng vang vọng cả trời đất.

"Hử?"

Công chúa nhăn mày lại.

Tiếng động này có gì đó không đúng.

Không phải là kêu lên một tiếng rồi bị chém thành hai nửa sao?

Keng là sao?

Nàng ta đột nhiên trợn mắt.

Vừa thấy, nàng ta sợ đến ngây người.

Chỉ thấy đại đao đặt trên đầu Diệp Thiên. Nhưng Diệp Thiên vẫn bình thường chẳng hề hấn gì, không có một vết thương nào.

"Được lắm, phòng ngự giỏi lắm!"

Phó đường chủ cùng công chúa đều nhịn không được kinh hộ.

"Ta không tin ta không chém chết được ngươi!"

Phó đường chủ lại muốn chém nữa, thì chợt nghe Diệp Thiên nói: "Đạo của ông bị gãy!"

"Sao có thể?"

Phó đường chủ không tin, ngửa đầu nhìn lại.

Leng keng!

Chỉ thấy thần binh thượng phẩm trong tay ông ta lập tức vỡ vụn thành từng mảnh rồi lạo xạo rơi xuống đầu ông ta

"Chuyện này..."

Phó đường chủ sợ ngây người!

Bốn người áo đen cũng sợ ngây người!

Công chúa càng là kinh ngạc che miệng lại!

Trời! Phòng ngự của hắn cao tới mức nào mà có thể làm thần binh thượng phẩm vỡ vụn ra như thế này?

Phòng ngự kinh khủng quá!

"Rút lui! Mau bỏ đi, mau trở về! Đây là phòng ngự của siêu cường cao thủ! Tinh phẩm thần binh mới có thể chém chết hắn!"

Phó đường chủ kinh hãi kêu một tiếng, dẫn bốn người áo đen quay đầu chạy mất.

"Thật là, chém ta một đạo đã chạy, sao có thể dễ dàng như vậy được?"

Diệp Thiên khó chịu, gọi Phần Thiên kiếm ra, tiến lên và kéo ngang ra ngoài.

Chỉ một thoáng, một đạo kiếm khí hình thành hỏa liên được đẩy ra, xuyên vào giống như cầu vồng, chém về phía phó đường chủ và đám người áo đen.

"Không!!!"

Phó đường chủ quay đầu nhìn thấy, tròng mắt đều như sắp rớt ra, muốn đáp xuống để tránh né, nhưng đã không còn kịp rồi, ông ta bị hỏa liên chém ngang lưng, hai nửa cơ thể nhanh chóng bị đốt trong không khí.

Đôi mắt 36k hợp kim titan của công chúa nổ tung!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement