Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Lúc này xe ngựa của Diệp Thiên đã cách Bắc Lương Thành mười nghìn km.

Ở Thiên Hoang tốc độ cơ bản của xe ngựa là khoảng hai mươi nghìn km trên giờ, nhanh hơn so với tốc độ của tu sĩ kim đan cảnh, đây cũng là nguyên nhân tại sao công chúa lại đuổi theo không kịp.

Thiên Hoang lớn hơn trái đất cả trăm lần, muốn đi đến một nơi là phải đi mất vài nghìn km hoặc là vài chục nghìn km, thậm chí là cả trăm nghìn km.

Những tu sĩ có tu vi cao thâm thì không sao nhưng những người có tu vi thấp hoặc người bình thường thì sẽ thực sự rất vất vả để đến một nơi nào đó mà không có cỗ xe ngựa chạy nhanh như vậy.

Bởi vậy từ khi Thiên Hoang phát triển đến giờ tốc độ xe ngựa càng ngày càng nhanh.

Những con ngựa kéo xe này đều là loại ngựa đặc biệt do công ty vận tải lai tạo, chúng cũng có tu vi của cảnh giới.

Tổng cộng có năm cấp độ, đó là: ngựa loại một, ngựa loại hai, ngựa loại ba, ngựa loại bốn và ngựa loại năm.

Cỗ xe ngựa kéo này là ngựa loại bốn có tốc độ là hai mươi nghìn km trên giờ, ngựa loại năm có thể đi được ba mươi nghìn km, loại ba là mười nghìn km còn loại một và loại hai có tốc độ lần lượt là một nghìn km và năm nghìn km.

Việc nhân giống thành công những con ngựa đặc biệt này đã tạo điều kiện thuận lợi rất nhiều cho việc đi lại của người dân ở Thiên Hoang, tùy theo từng khoảng cách mà chọn loại ngựa để đi cho thích hợp.

Đương nhiên là rất khó để sở hữu được cỗ xe ngựa hạng năm, ít nhất là ở Bắc Lương Thành cũng không có, ở Bắc Lương Thành tốc độ nhanh nhất cũng chỉ có ngựa loại bốn.

Bắc Lương Thành ở Thiên Hoang tương đương với một thành phố kém phát triển trên trái đất, phương tiện giao thông, cơ sở hạ tầng và nền kinh tế đều rất kém.

Giống như Thiên Dung Thành là một thành phố ở đất nước phát triển, nền kinh tế phát triển, giao thông đi lại thuận tiện, có thể đi thuyền máy bay đến những nơi xa, tốc độ nhanh nhất có thể đạt tám mươi km trên giờ, muốn đi quanh sao Thiên Hoang cũng chỉ mất bốn ngày.

Đương nhiên là không phải ai cũng đủ tiền để ngồi phi thuyền, chi phí của nó rất đắt đỏ, nếu tính theo km thì mười ngàn km bằng mười ngàn linh tệ, là một trăm linh thạch.

Quãng đường từ Thiên Dung Thành đến Giang Lăng Thành là một triệu năm trăm km, nghĩa là phải tiêu tốn hết mười lăm nghìn linh thạch.

Con số lớn như vậy nếu không phải là người giàu thì sẽ không thể chấp nhận được.

Có điều đối với Diệp Thiên mà nói, một nhà có sáu mươi vạn linh thạch thì đây chỉ là chuyện nhỏ.

“Ba ơi, công chúa tỷ tỷ và con là bạn thân, tại sao lúc con đi chị ấy lại không tới tiễn con?”

Đóa Đóa ngồi trên chiếc giường êm ái và thoải mái trong xe ngựa vừa vuốt ve hồ ly nhỏ vừa hỏi.

“Cái này...”

Diệp Thiên thực sự cảm thấy bối rối trước những lời nói của Đóa Đóa, sau khi nghĩ đi nghĩ lại anh mới nói: “Đôi khi mối quan hệ bạn bè quá tốt đẹp vậy nên khi chia xa họ sẽ rất buồn bởi vậy tâm trạng không đến tiễn sẽ tốt hơn là đến tiễn, đợi Đóa Đóa lớn rồi sẽ hiểu được tâm trạng của công chúa thôi.” Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy nghe vậy liền che miệng và tủm tỉm cười.

Mối quan hệ giữa Đóa Đóa và công chúa là mối quan hệ bạn bè thân thiết sao?

Đây là đang lừa đứa trẻ Đóa Đóa không hiểu chuyện mà.

“Ồ.”

Đóa Đóa gật đầu nhưng không hiểu lắm: “Lúc thái công dạy con đọc sách đã dạy con một câu gọi là tình cảm chia tay của cố nhân xưa, có phải tình bạn giữa ba và chị công chúa sâu đậm đến mức lúc chia tay công chúa cũng không dám đến tiễn ba không?”

“Hửm?”

Diệp Thiên đau đầu, anh gượng cười nói: “Đóa Đóa à, chúng ta có thể nào không nhắc đến công chúa có được không?”

Anh biết lúc này chắc hẳn công chúa đang khóc, nghĩ đến cảnh công chúa khóc cạn nước mắt anh cảm thấy không đành lòng nên không muốn nhắc tới.

“Người ta chỉ là thấy tò mò thôi mà.”

Đóa Đóa bĩu môi nói: “Ba nói cho con biết aố và chị công chúa rõ ràng là bạn tốt của nhau vậy tại sao chị công chúa lại không tới tiễn ba?”

“Mau nói đi kìa.” Tần Liên Tâm đụng đụng vào eo của Diệp Thiên.

“Đúng vậy, mau nói cho bọn em biết đi.” Thần Diệp Hy cũng mỉm cười thúc giục.

Diệp Thiên trợn mắt nhìn vào trong giường, đúng lúc thấy Bạch Hổ và Thanh Long đang chơi đùa bên trong, Diệp Thiên liền bắt lấy Bạch Hổ: “Bọn họ đều bắt nạt tao, cho tao ôm một cái nào.”

Tiểu hồ ly kêu lên một tiếng rồi nhảy lên vai của Đóa Đóa.

“Vậy mày ôm tao một cái.” Diệp Thiên nhìn Bạch Hổ.

Tương tự như vậy, Bạch Hổ cũng chạy đi.

“Mày thì sao?” Diệp Thiên lại nhìn Thanh Long.

Chỉ thấy Thanh Long tròn mắt lên nhìn rồi bò tới chỗ Đóa Đóa rồi quấn quanh cổ tay cô bé tạo thành một chiếc vòng ngọc.

“Mặc kệ mọi người, đi ngủ.”

Diệp Thiên hừ một tiếng rồi lấy chăn bông che kín đầu.

Làm cho ba người phải bật cười.

Năm tiếng sau có một tiếng cảm thán được ở truyền vào xe ngựa.

“Trời ơi! Thành trì đẹp và lớn quá đi!”

Nghe vậy Đóa Đóa liền kéo rèm cửa sổ lên và nhìn ra ngoài.

Nhìn thấy một thành trì cách đó không xa, với những ngôi nhà cao tầng và hàng cây rợp bóng, những ngôi nhà rất nguy nga tráng lệ, so với Bắc Lương Thành thì nó đẹp hơn gấp trăm lần.

“Chà!”

Đến ngay cả Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy cũng bị choáng ngợp.

“Thành trì lớn như vậy có bao nhiêu người nhỉ!”

Tần Liên Tâm không nhịn được mà thấy kinh ngạc.

Diệp Thiên vén chăn đứng dậy và nói: “Anh hỏi thăm rồi, có hơn ba trăm triệu dân, đây là thành phố loại một ở Thiên Hoang, lớn hơn Giang Thành của tỉnh

Nam Bình một chút.”

Tần Liên Tâm: “...”

Một thành trì mà bằng cả một tỉnh, thật đáng sợ!

Ngay cả Thần Diệp Hy lớn lên ở Côn Hư, đã được nhìn thấy nhiều thứ nhưng cũng không khỏi kinh ngạc trước độ lớn của thành trì và số dân đông như vậy ở Thiên Dung Thành.

Chẳng mấy chốc chiếc xe ngựa đã dừng trước cổng phía đông của Thiên Dung Thành.

Những tiếng ồn ào ở bên ngoài cứ vọng vào trong xe như thủy triều vậy.

“Người của Long tộc không được phép vào thành!”

Khi xe ngựa đến cổng thành thì bị một thị vệ của thành chặn lại.

“Chủ nhân, họ không cho chúng ta vào thành, làm sao đây?” Thiên Hà Kiếm Tiên hỏi.

Diệp Thiên lấy ra một năm nghìn tệ phiên bản của linh tệ và nói: “Chúng tôi là người có tiền của Long tộc, sẽ không hạ thấp GDP của Thiên Dung Thành đâu, cầm lấy tiền mà đi mua rượu uống.”

Tên đứng đầu đám thị về đi tới, ánh mắt liền sáng lên khi nhìn thấy linh tệ.

Năm trăm nghìn linh tệ tương đương với năm nghìn linh thạch.

“Người của Long tộc cũng thật giàu có quá đi.” Tên đứng đầu đám thị vệ phải nhìn Diệp Thiên bằng con mắt khác.

Phải biết rằng bình quân GDP đầu người của Thiên Dung Thành là mười nghìn linh thạch và tám mươi phần trăm đều không thể lấy ra năm nghìn linh thạch và sự giàu có này chỉ nằm trong tay một số ít người.

Vậy mà người Long tộc này lại có thể lấy ra năm nghìn linh thạch mà không cần nhìn, đúng là giàu có mà.

“Làm kinh doanh nhỏ chút thôi, không tính là giàu được, cũng tàm tạm thôi.” Diệp Thiên cười nói.

Tên thị vệ đứng đầu liền xua xua tay và nói: “Cho bọn họ vào!”

Chẳng bao lâu xe ngựa đã đi vào từ cửa đông của Thiên Dung Thành.

“Chủ nhân, đi đến nhà trọ trước hay đi mua vé ạ?” Thiên Hà Kiếm Tiên hỏi.

“Đi đến nhà trọ trước đi.” Diệp Thiên đáp lại.

Mấy ngày nay anh đều dùng thần niệm để liên lạc với Thần Tử Cảnh Hiên nhưng Thần Tử Cảnh Hiên lại không trả lời anh vì vậy anh không biết bên Linh

Bảo Tông có xảy ra chuyện gì không, nghĩ đi nghĩ lại thì anh vẫn nên đợi Thần Tử Cảnh Hiên trả lời rồi nói tiếp.

Suy cho cùng thì anh cũng không dám bảo đảm là Long Ngạo sẽ không lừa mình cho nên cũng không liên lạc với Long Ngạo, còn anh ấy có thể nhìn ra là Thần Tử Cảnh Hiên là người không có dã tâm.

Không lâu sau, xe ngựa đến một nhà trọ cao hơn nghìn mét.

“Chà!”

Sau khi ra khỏi xe ngựa Tần Liên Tâm, Thần Diệp Hy và Đóa Đóa đều cảm thấy kinh ngạc.

Nhà trọ được xây dựng bằng gỗ, cao ít nhất một nghìn năm trăm mét, có thể miêu tả là cao chọc trời, thật sự rất tráng lệ!

Sau đó cả đoàn Diệp Thiên đi vào trong nhà trọ, họ ở ba phòng lớn ở trên tầng cao nhất rồi đi đến quán ăn của nhà trọ để dùng bữa.

Bởi vì các phòng ăn đã đầy nên nhà Diệp Thiên chỉ có thể dùng bữa ở trong phòng khách.

“Mọi người có nghe nói rằng gần đây bát trưởng lão Khương Nguyên Tu của Thái Cực Tông xếp thứ tám mươi tám trong số các vị quân vương lợi hại đã bị một người tên Diệp Thiên của Long tộc đánh bại ở Bắc Lương Thành, tôi nghe nói quân vương Khương này suýt nữa còn mất mạng.”

“Đương nhiên là nghe rồi, đây là đề tài nóng hổi nhất ở Thiên Dung Thành gần đây, chuyện này hầu như không ai biết, đêm đó Diệp Thiên chém quân vương Khương bằng một kiếm của Kiếm Ý phải dài đến tận Thiên Dung Thành.” Một vị khách dùng giọng điệu đáng sợ để nói.

“Nếu không phải có nhiều người xác nhận đúng là như vậy thì tôi thật sự không thể tin được người của Long tộc lại lợi hại như vậy.”

“Nghe nói sư tôn của Diệp Bắc Minh của Long tộc là một vị thần rất mạnh của

Bắc Hàn Tinh, vị đó đã xóa bỏ lời nguyền và dạy cho anh ta đạo của Bắc Hàn

Tinh, vì thế mà anh ta mới lợi hại như vậy.”

“Tôi còn nghe nói chuyện này đã làm mất hết mặt mũi của Thái Cực Tông nên họ đòi giết Diệp Thiên.”

16

Một nhóm tu sĩ đang bàn tán xôn xao.

Nghe được những lời bàn tán này, Tần Liên Tâm ghé sát vào tai Diệp Thiên nói nhỏ: “Tạm thời anh có muốn đổi tên không? Để tránh gây ra phiền phức.”

“Vậy em đặt cho anh một tên khác đi.” Diệp Thiên nhếch mép cười, để tránh những phiền phức không đáng có thì cách đổi tên cũng khá tốt.

Tần Liên Tâm gật đầu rồi suy nghĩ.

Không lâu sau cô nói: “Gọi là Minh Thần được không?”

“Minh Thần cũng được đấy, đó là sự kết hợp của hai cái tên.” Diệp Thiên hài lòng gật đầu.

Tần Liên Tâm mỉm cười rồi nói nhỏ với Thần Diệp Hy: “Từ nay về sau chúng ta gọi Diệp Thiên là phu quân, đừng gọi tên anh ấy nữa.”

“Được.”

Thần Diệp Hy gật đầu rồi nhìn Diệp Thiên nói: “Phu quân ơi.”

“O’i.”

Diệp Thiên đáp lại một tiếng.

“Phu quân.”

Tần Liên Tâm cũng mỉm cười và gọi một tiếng.

“Oi.”

Diệp Thiên lại đáp.

“Ba phu quân ơi.”

Đóa Đóa nghĩ rằng phu quân là tên mà mẹ đặt cho ba nên đã gọi anh một cách hài hước như vậy.

“Khụ khụ..”

Đúng lúc Diệp Thiên đang uống trà liền bật cười.

"Ha ha..."

Điều này là cho Thiên Hà Kiếm Tiên, Tần Liên Tâm và cả Thần Diệp Hy phải bật cười.

Kết quả của sự cười đùa này đã thu hút tất cả ánh nhìn của khách quan đến ăn.

“Yo! Hai người phụ nữ của Long tộc này đẹp quá!” Một số tu sĩ liền quay lại nhìn.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement