Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều sững sờ, sau đó vô ý thức ngước đầu nhìn lại, chỉ thấy một bóng hình chầm chầm rơi xuống từ trên xuống.

Một giây sau!

Bùm!

Bóng hình kia vững vàng chặt chẽ rơi ở giữa mọi người.

“Thiên?”

Tinh thần một đôi vợ chồng chấn động mạnh một cái, tiến lên hai bước đi về phía bóng hình kia, không dám tin la lên, ánh mắt lập tức bị một tầng lấp lánh bao phủ.

“Cha mẹ, là con, hai người chịu khổ rồi.”

Không sai, chính Lý Diệu Thành.

Khi thấy cha mẹ gầy trơ xương như que củi, quần áo rách nát, trên mặt còn lưu lại bùn đấn bẩn thỉu, trên người còn có đầy vết sẹo do roi để lại, trong lòng anh căng thẳng, giọng điệu trở nên hơi nghẹn ngào, sự tức giận ngập trời hóa thành sương khói màu máu, nháy mắt bao phủ quanh người anh.

“Thiên, con rốt cuộc về rồi.”

Dương Thu Thanh lập tức nước mắt đầm đìa, một bước rồi hai bước chạy về phía Diệp Thiên, nhào vào lòng Diệp Thiên, ôm chặt con trai, khóc hu hu, giống như đứa trẻ nhận hết tất cả uất ức.

Diệp Thiên ôm mẹ, vỗ lưng mẹ an ủi bà.

“Là Thiên, thật sự là Thiên.”

Lúc này Diệp Diệu Hà lấy lại tinh thần, cũng nước mắt đầm địa, cơ thể kích động đến nỗi cũng run rẩy, chẳng qua ông ấy cũng không nhào về phía con trai, mà là lùi về sau mấy bước, đỡ lấy một ông già lớn tuổi, nước mắt tuôn rơi nói: “Cụ ơi, Thiên trở về rồi, Thiên đáng tin cậy của chúng ta về rồi.”

“Tốt tốt tốt, trở về thì tốt, về thì tốt.”

Ông cụ Diệp biết rõ cháu trai mình có bản lĩnh trở về, cũng kích động đến nỗi cơ thể run rẩy, vừa mừng vừa khóc dưới sự giúp đỡ của Diệp Diệu Hà tới gần Diệp Thiên.

Ngay sau đó không biết ai kêu một tiếng: “Tông chủ chúng ta về rồi.”

Sau đó cả quặng mỏ sôi trào.

“Ò ó ó!”

“Quá tốt rồi, tông chủ về rồi, tông chủ thật sự về rồi.”

“Tông chủ trở về thì chúng ta có thể được cứu rồi, sau này không cần làm nô lệ cho người ta.”

Mỏ quặng dưới mười ngàn mét.

“Cha, cha có nghe không, phía trên lại kêu tông chủ về rồi, là tổng chủ Diệp Bắc Minh của chúng ta về rồi sao?”

Có cô gái đầu bù tóc rối, ngừng công việc trong tay, vẻ mặt vừa mừng vừa sợ hỏi.

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người lập tức ngừng công việc trong tay, trong mỏ quặng âm thanh như rèn sắt lập tức im bặt.

Tiếng gõ mỏ dừng lại liền có thể nghe rõ phía trên đúng là la lên tông chủ đã trở về, chúng ta có thể được cứu.

“Ha ha.”

Hạ Hầu Mục lập tức mừng như điên: “Tình Nhi, cô không nghe lầm đâu, là tông chủ về rồi, nhất định tông chủ đã về rồi.”

“Quá tốt.”

Mấy trăm người trong mỏ quặng mừng rỡ khôn xiết, tất cả đều ném đủ loại công cụ như cuốc, xẻng trong tay đi, có nhiều người ngay cả nón bảo hiểm cũng vứt, chen chúc tràn ra hai bên bậc thang quặng mỏ.

“Băng Nhi, chị Như Yên, tông chủ chúng ta về rồi, nhanh lên đi.”

Hạ Hầu Tinh kích động giữ chặt hai cô gái, một đám người cũng mạnh mẽ lao về phía bậc thang.

Mà lúc này trên mỏ quặng.

“Diệp Diệp Diệp... Diệp Thiên, không phải nói anh mười năm rồi chưa về, đã chết ở Thiên Hoang rồi sao, tại sao... về rồi?”

Cơ thể Trương Thụy Bắc run rẩy, nuốt nước miếng sợ hãi hỏi.

“Mấy người cũng còn chưa chết, sao tôi có thể chết?”

Diệp Thiên buông mẹ ra, mạnh mẽ xoay người, một đôi mắt có thể giết người lập tức rơi vào trên người Trương Thụy Bắc.

Vù vù...

Cơ thể Trương Thụy Bắc chấn động, đặt mông ngã ngồi xuống đất, trong mắt Diệp Thiên, ông ta nhìn thấy giết chóc, nồng đậm giết chóc, đến mức ông ta cũng cảm giác được một hồi nguy cơ chết chóc kinh khủng bao phủ khắp người.

“Mày đừng làm loạn, con gái tao trở thành đệ tử của Thiên Đế Tông, là quản lý của mỏ quặng, nếu mày dám đụng vào tao, con gái tạo và người đàn ông của nó sẽ không bỏ qua cho mày.” Trương Thụy Bắc uy hiếp nói.

“Ông không nghe thấy tôi đã đưa con gái ông lên đường rồi sao?” Diệp Thiên lạnh lùng nói.

“Cái gì?”

Trương Thụy Bắc giật mình, không ngừng lắc đầu liên tục: “Không thể nào, con gái tạo và quản lý Lâm ở cùng nhau, sao mày Có thể giết được con gái tao, mày đang gạt tao, mày nhất định đang gạt tao.”

“Tên là Lâm Nghĩa Xuân nhỉ?” Diệp Thiên cười lạnh.

“Sao mày biết?” Trương Thụy Bắc bỗng nhiên nhíu mày một cái.

“Bởi vì anh ta cũng chết rồi.” Diệp Thiên nói.

“Cái gì?”

Trương Thụy Bắc như bị điện giật, cả người đều mơ hồ.

LINH

“Đụ má nhà mày.”

Lúc này giám sát mắng: “Mày là ai, sao có thể giết được quản lý Lâm nhóm tao, tao không tin mày Có thế.”

Dứt lời, gã gọi ra một thanh thần binh thượng phẩm, chém về phía Diệp Thiên.

Keng.

Một tiếng giòn vang.

Đao gãy mất.

“Chuyện này...”

Giám sát mơ hồ không thôi.

“Ba mẹ, ông, vết thương trên người mọi người là anh ta làm?” Diệp Thiên chỉ giám sát hỏi.

“Đúng, chính là tên súc sinh này làm ra, mỗi ngày không quất bọn ta vài roi điện và anh ta lại ngứa tay, quả thực đáng hận.” Dương Thu Thanh nghiềng răng nghiến lợi nói.

Diệp Thiên nghe vậy, đánh ra một chưởng.

Phanh.

Giám sát bay ra ngoài, ngã xuống đất, cả lồng ngực đều bị lõm vào.

Sau đó, Diệp Thiên vươn tay ra, hấp thu gã tới, lại hấp thu rơi vào trong tay, giao cho Dương Thu Thanh nói: “Mẹ, quất chết anh ta cho hả giận.”

Dương Thu Thanh nói được, nhận lấy roi, nghiến răng nghiến lợi quất trên người giám sát.

“Ha ha, bà quất không chết được tôi, con kiến hội nhà bà không quất chết được tôi.”

“Chuyện gì xảy ra?”

Lúc này mười tu sĩ bay tới.

Diệp Thiên vung tay áo ra, vung toàn bộ bọn họ vỡ hết phủ tạng, ngã xuống đất.

“Giẫm chết chúng đi.”

Không biết ai hét một tiếng, một đám người có pháp lệnh của Thiên Đế, hung hăng giẫm trên người của những người đó.

Mà lúc này, người bên trong giếng mỏ, đã chia thành mấy nhóm, tất cả đều lao về phía Diệp Thiên.

“Tông chủ, người thật sự về rồi.”

Tông chủ Hạ Hầu Mục của Huyền Kiếm Tông trước kia kích động chạy tới, đám người Hạ Hầu Tình và Liễu Như Yên cũng chạy đến trước mặt Diệp Thiên, từng người mừng rỡ lệ nóng tràn mi.

“Ừ, tôi về rồi.”

Diệp Thiên gật đầu, sau đó hỏi han bọn họ.

Không bao lâu, Dương Thu Thanh quất mệt mỏi, cũng không thể quật chết giám sát, thở hổn hển nói với Diệp Thiên: “Thiên, pháp lệnh Thiên Đế trong người mẹ không thi triển ra tu vi, không quất chết được anh ta.”

Diệp Thiên nghe vậy, lúc này mới chú ý tới trên trán mỗi người bị che bốn chữ “pháp lệnh Thiên Đế”

“Để con xem thử.”

Diệp Thiên nói xong, thúc giục tiên pháp, hai ngón tay ấn bốn chữ “pháp lệnh Thiên Đế” trên trán Dương Thục Cần, sau đó hút ra ngoài.

Ngay sau đó liền thấy bốn chữ bị hút ra cách một xăng ti mét.

Sau đó một màn kinh khủng xuất hiện.

Trên mặt Dương Thu Thanh lập tức hiện ra từng đầu dây xích vàng, theo bốn chữ bị hút ra, chín mươi chín đầu xích vàng cũng bị hút ra, giống như rễ cây, từ trong đầu Dương Thu Thanh, từng sợi rơi xuống cổ, ăn sâu bén rễ trên mỗi một tĩnh mạch và huyệt vị của Dương Thu Thanh.

“A!”

Rút dây động gừng, Dương Thu Thanh đau khổ kêu lên thảm thiêt.

“Ha ha!”

Giám sát cười điên cuồng: “Một khi pháp lệnh Thiên Đế vào trong thì đừng mong hóa giải, mày cưỡng ép hút ra như vậy sẽ khiến gân mạch bà ta đứt đoạn, hồn phách phi tan mà chết, trừ khi mày có thể cầm pháp lệnh Thiên Đế, giải trừ chín mươi chín sợi dây khóa mệnh Thiên Đế, nếu không mày hút ra ba xăng ti mét nữa, bà ta chắc canh phải chết không nghi ngờ, ha ha ha.”

“Hừ.”

Diệp Thiên khẽ nói: “Pháp lệnh Thiên Đế chó má gì, trò vặt này không làm khó được Diệp Bắc Minh tao.”

Dứt lời, thần niệm anh khẽ động, trước mặt lập tức hiện ra chín mươi chín cây kim châm, sau đó hút sạch dưới thần niệm của anh.

Vút vút vút!

Chín mươi chín cây kim châm, chui vào trong cơ thể trên huyệt vị Dương Thu Thanh nơi chín mươi chín sợi khóa Thiên Đế lấy mạng cắm rễ.

Tiếng hét thảm thiết của Dương Thu Thanh lập tức ngừng lại.

Sau đó Diệp Thiên thúc giục tiên pháp liền nhìn thấy chín mươi chín sợi xích vàng, giống như đang sống, cũng không cần Diệp Thiên hút, tự mình từ trong cơ thể Dương Thu Thanh chui ra ngoài.

Khoảng một phút sau, chín mươi chín sợi xích vàng dài đến gần hai mét, giống như rắn toàn bộ chui ra khỏi cơ thể Dương Thu Thanh, bị Diệp Thiên bắt đến tay.

Ngay sau đó liền nghe được trên người Dương Thu Thanh phát ra tiếng lốp bốp, mỗi một đường gân cốt đều đang dần hồi phục, cơ thể khô quắt như que củi của bà ấy cũng lấy tốc độ mắt thường mà giãn nở ra.

Dương Thu Thanh nhanh chóng ngạc nhiên la lên.

“Tu vi mẹ khôi phục rồi, khôi phục tu vi rồi.”

Toàn trường lập tức xôn xao.

“Quá tốt, tông chủ có thể giải pháp lệnh Thiên Đế, chúng ta không cần trở thành kẻ vô dụng.”

Từng người hưng phấn không thôi. “Chuyện này...” Giám sát lại mơ hồ, cả người ngạc nhiên muốn chết.

Anh vậy mà có thể giải pháp lệnh Thiên Đế?

Chuyện này sao có thể?

Gã quả thực không dám tin vào đôi mắt mình.

Phải biết, trong pháp lệnh Thiên Đế, không có pháp lệnh Thiên Đế nào giải được, cho dù là vị lão tổ Hóa Thần nửa bước chân Tiện lợi hại nhất Thiên Đế Tông kia cũng không thể tay không giải trừ pháp lệnh Thiên Đế.

“Khủng bố, anh quá khủng bố.”

Giám sát không nhịn được la lên: “Anh rốt cuộc làm thế nào?”

“Thứ này giống như một loại độc, chỉ cần chữa bệnh đúng chỗ thì có hóa giải dễ như trở bàn tay” Diệp Thiên nhàn nhạt nói, rút pháp lệnh Thiên Đế ra, quăng vào trán giám sát, nhập vào trong cơ thể gã.

“A.”

Giám sát lập tức kêu rên từng hồi, tu vi bị giam cầm, hơn nữa trên người còn bị thương năng, cả người nháy mắt thoi thóp.

“Mẹ, lúc này mẹ có thể quất chết gã.” Diệp Thiên nói. Dương Thu Thanh gật đầu, đi tới, có tu vi góp vào, mỗi một roi quất xuống, giám sát chỉ cảm thấy đau nhức tới tận linh hồn

Chỉ quất mười roi, giám sát đã bị quất chết.

“Quá hả giận.”

Người xung quanh ai nấy đều phấn chấn.

“Mẹ, mẹ đã là Đại Thành cảnh giới Thông Linh, Trương Thụy Bắc vẫn chưa thành Trúc Cơ, mẹ có thể dễ dàng giết ông ta, giao cho mẹ xử lý ông ta đấy.” Diệp Thiên nhẹ cười nói.

“Được.”

Dương Thu Thanh gật đầu, đi về phía Trương Thụy Bắc, hung ác nói: “Năm đó ông ức hiếp Thiên của tôi, mấy năm qua, ông ức hiếp tổng giám sát quặng mỏ, càng làm mưa làm gió, sai khiến chúng tôi như chó, sai khiến giám sát mỗi ngày quất cả nhà chúng tôi vài roi, hôm nay tôi muốn trả lại tất cả cho ông.”

Dứt lời, Dương Thu Thanh hung hăng quất một roi vào người Trương Thụy Bắc.

"A"

Trương Thụy Bắc kêu lên thảm thiết: “Tôi sai rồi...”

Không đợi ông ta nói hết câu, Dương Thu Thanh lại hung hăng quất tiếp một roi.

Bốp!

“A, tôi sai rồi...”

Bốp!

“A, đừng đánh...”

Bốp!

“A, cho tôi dứt khoát chết đi...”

Bốp bốp bốp!

“A a a..."

Không biết quất bao nhiêu roi, Trương Thụy Bắc bị quất tới thương tích đầy mình, chết bất đắc kỳ tử.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement