Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

“Mẹ nó!”

Diệp Thiên hai mắt khẽ đảo.

Có điều hắn cũng vì lẽ đó mà không đủ, tu sĩ của thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ trên căn bản đều là người người đều chuẩn bị đào mệnh độn phù.

Bởi vì chính thống giáo của thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ quá mạnh, là tu sĩ thì hầu hết đều sẽ chế tác độn phù, không giống như ở thế giới tiểu đạo như Thiên Hoàng hay Bắc Hàn, chỉ có một số ít tu sĩ tinh thông phù đạo nên thứ này bị cấm, đem những tu sĩ biết chế tác phù đạo đi giết hết toàn bộ, dần dà độn phù vì thế liền bị thất truyền.

Nhưng thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ người người đều biết, làm sao có thể ngăn cấm? Cũng không thể đem giết toàn bộ mấy chục ngàn tỷ tu sĩ.

Cho nên căn bản không có cách nào để cấm, mọi người cũng liền có vũ khí để thoát thân.

Kết quả là, Diệp Thiên dùng thần niệm quét qua, lập tức bắt được vị trí của Công Tôn Hạ.

“Một độn mười vạn dặm, trốn sao thoát khỏi dưới mí mắt tôi, tôi không tin độn phù của ông không có lúc dùng hết!”

Diệp Thiên thu hồi Cửu Chuyển Nhiếp Hồn Linh cùng sen đen đoạt mạng, mượn gió bẻ măng để lấy đi bảo pháp, một bên dùng thần niệm quét ngang 1 tỷ cây số, một bên định vị vị trí của Công Tôn Hạ, một bên truy kích.

Mặc dù Công Tôn Hạ không ngừng cố gắng dùng độn phù, có khi thì dùng ở hướng này, có khi thì dùng ở hướng kia, nhưng Diệp Thiên cũng tại thời điểm ông ta chuyển động thì cũng chuyển động theo, cho nên ông ta không thể chạy thoát ra khỏi phạm vi dùng thần niệm để bắt giữ của Diệp Thiên.

Hai canh giờ sau.

“Độn ba trăm tấm độn phù liên tiếp, cái tên Diệp Thiên này hẳn sẽ tìm không ra tung tích của mình nữa nhỉ?”

Công Tôn Hạ âm thầm vui mừng.

Sau đó liếc nhìn xung quanh, nhìn xem nên đi theo phương hướng nào để tìm Thiên Lộ.

Kết quả là ánh mắt vừa quét qua, liền phát hiện phía trước cách đó không xa là một dòng sông băng rộng lớn, mênh mông vô bờ.

“Quá tốt rồi! Một trận điên cuồng dùng độn phù vậy mà lại đưa ta đi từ Bắc Cực chui đến Nam Cực, có thể thuận theo Thiên Lội rời đến Tiên Thổ.”

Công Tôn Hạ vui mừng hết sức, lập tức đi đến vòng tròn trung tâm Nam Cực.

Về cơ bản, mỗi một hành tinh đều có Thiên Lộ, hoặc là tại Bắc Cực, hoặc là tại Nam Cực, hoặc là tại Nam Bắc Cực đều có, Thiên Lộ của Tiên Thổ nằm tại Nam Cực.

Sở dĩ hắn nghĩ rằng đây là Nam Cực, là bởi vì sông băng ở Bắc Cực đã đổ nát, mà giờ phút này tại vị trí của hắn sông băng dày tới hơn hai trăm ngàn mét, dù là ở Bắc Cực đã bắt đầu kết băng, cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn hình thành được một lớp băng dày như vậy.

Cho nên đây chắc chắn là Nam Cực không còn nghi ngờ gì nữa.

Quả nhiên, chưa đến vài phút, hắn liền đến khu vực trung tâm Nam Cực, ở độ cao mấy trăm ngàn mét trên không trung là một cái hố đen rộng lớn, đây chính là Thiên Lộ.

“Ha ha! Trời không tuyệt đường người, Diệp Thiên, chúng ta sau này còn gặp lại!”

Công Tôn Hạ quá đỗi vui mừng, nhảy lên phi về phía Thiên Lộ.

Ước chừng sau mười mấy phút, Diệp Thiên cũng đến cửa Thiên Lộ.

“Xem ra ông ta đã chạy vào Thiên Lộ.”

Diệp Thiên dùng thần niệm quét qua, trong vòng 1 tỷ dặm không có bóng dáng của Công Tôn Hạ, không khó để phán đoán, Công Tôn Hạ chạy trốn dọc theo Thiên Lộ.

“Nhất định phải đuổi theo để giệt trừ ông ta, tuyệt đối không thể thả hổ về rừng!”

Thần sắc Diệp Thiên kiên định đến lạ thường.

Ngay sau đó lấy ra truyền âm thạch, phát đi truyền âm cho Trương Diên Niên.

Rất nhanh, Trương Diên Niên liền kết nối truyền âm.

“Tìm được Dương Đỉnh Thiên chưa?” Diệp Thiên hỏi.

“Tìm được thầy rồi, chúng tôi cùng Cơ Thượng Tiên vừa tốn sức chín trâu hai hổ mới cứu tỉnh ma vương chưa được bao lâu.” Công Tôn Hạ nói.

“Để Dương Đỉnh Thiên nhận truyền âm.” Diệp Thiên phân phó.

Rất nhanh thanh âm của Dương Đỉnh Thiên liền truyền đến: “Tôn thượng, tôi không có gì đáng ngại, ngài đã xử lí gã tay chân kia chưa?”

“Tên này còn nhiều độn phù, độn liên tục, hiện tại đã chạy đến Thiên Lộ, bổn tọa đang chuẩn bị đuổi theo, anh dưỡng thương cho tốt, thuận tiện nói hộ với Đóa Đóa để nó không cần phải lo lắng, Công Tôn Hạ bị ta truy đuổi khắp nơi, không thể uy hiếp được tôi, chờ tôi giết ông ta rồi sẽ trở lại.” Diệp Thiên nói.

“Được rồi Tôn thượng, ngài cũng cẩn thận một chút, Đỉnh Thiên mặc dù không có ma pháp nên thực lực tổn hại nặng nề nhưng cũng là một chân tiên, sẽ bảo vệ công chúa thật tốt.” Dương Đỉnh Thiên nói.

“Ừm, vậy bổn tọa đi đây.”

Dứt lời, Diệp Thiên ngắt truyền âm, nhanh chóng phi vào Thiên Lộ.

Lúc này, tại Bắc Cực.

“Chú Dương, bố cháu có phải đã đánh chết tên xấu xa kia, hỏi chúng ta ở đâu, muốn tới tìm chúng ta không?” Đóa Đóa thấy Dương Đỉnh Thiên nhận xong truyền âm liền lập tức hỏi ngay.

Dương Đỉnh Thiên cười cười: “Công chúa, cái tên xấu xa kia chạy vào Thiên Lộ, Tôn thượng đuổi theo, dặn tôi bảo công chúa không cần lo lắng, cái tên xấu xa đánh không lại Tôn thượng, chờ Tôn thượng giết tên xấu xa kia liền trở về cùng công chúa đoàn tụ.”

“Ồ.”

Đóa Đóa nhẹ nhàng gật đầu, trên gương mặt xinh xắn vẫn không khỏi hiện lên vẻ lo lắng.

Dương Tử Hi sờ sờ đầu Đóa Đóa: “Bố của công chúa có thể đánh cho người xấu kia chạy đến Thiên Lộ, chứng tỏ người xấu kia đánh không lại ngài ấy, Đóa Đóa yên tâm chờ ngài ấy trở về đi.”

“Đúng vậy đó Đóa Đóa, chúng ta kiên nhẫn chờ Diệp Thiên trở về.” Tô Lạc Thiền cũng an ủi.

Được đám người an ủi, Đóa Đóa an tâm không ít, liền gật đầu.

Thấy thế, Trương Diên Niên liền nói: “Cung chủ, Huyền Băng Cung đã không còn, chúng ta hãy đến bá chủ phủ chờ thầy trở về đi.”

Tô Lạc Thiên nói.

Kết quả là, Dương Đỉnh Thiên để giáo đồ của Ma giáo đều về Âm Dạ thần vực, không có lệnh của hắn không thể ra khỏi thần vực, sau đó cùng Đóa Đóa và Tô Lạc Thiền một mạch tiến về Hắc Phong Vực.

Tất nhiên, Cơ Hữu Đạo chưa đạt được bất kì lợi ích nào, vì vậy đương nhiên sẽ không rời đi, liền đi theo Đóa Đóa và mọi người.

Lúc này, nhiệt độ không khí ở Bắc Cực đã giảm xuống bốn năm mươi độ, hiện tại vẫn còn đang dần dần hạ xuống.

Một đoàn người bay chẳng bao lâu liền thấy bên trên mặt biển mênh mông xuất hiện một vòng sáng có đường kính cao tới mười mét.

“A, nơi đó giống như là cửa truyền tin.”

Cơ Hữu Đạo gọi một tiếng, dẫn đầu đoàn người chạy tới, những người khác cũng đi theo rồi vây lại.

“Lý sư đệ, ông vào xem cái cửa truyền tin này thông đến nơi nào.” Cơ Hữu Đạo nhìn về phía một vị sư huynh đệ đồng môn nói.

“Được rồi sư huynh.”

Vị tu sĩ kia lập tức lao đầu vào.

Sau nửa khắc đồng hồ, vị tu sĩ kia liền từ miệng cửa truyền tin ra, ngạc nhiên nói: “Cơ sư huynh, là thông đến hướng đầm Tử Tiêu Tinh Ẩn Long của chúng ta.”

“Thật không?”

Cơ Hữu Đạo không thể tưởng tượng nổi.

“Hoàn toàn chính xác!”

Vị tu sĩ kia khẳng định gật đầu.

“Ha ha!”

Cơ Hữu Đạo cười nói: “Phát hiện ra cửa truyền tin, về sau từ Tử Tiêu Tinh đến Tiên Thổ, sẽ rất nhẹ nhàng.”

Lúc này Dương Đỉnh Thiên nhạy bén hỏi: “Đạo hữu tại Tử Tiêu Tinh có địa vị như thế nào?”

“Tạm được, Tử Kim Tông Thái Thượng trưởng lão, địa vị coi như hiển hách, đứng hàng thứ ba mươi ba ở trên Tử Tiêu Tinh Chân Tiên bảng.” Cơ Hữu Đạo nói.

“Vậy các người hiện tại liền từ cửa truyền tin về Tử Tiêu Tinh, mang theo đám người từ Thiên Lộ về Tiên thổ đi chặn đường ông ta, hiệp trợ Tôn Thượng diệt ông ta, nếu không, để ông ta trốn về thế giới Tinh Hà ở trung tâm vũ trụ, đến lúc đó mang Thái Hư Cảnh Tiên Tôn tới, một quyền liền có thể đánh nổ Tử Tiêu Tinh của các người.” Dương Đỉnh Thiên nói.

Ừng ực!

Cơ Hữu Đạo bị hù dọa, vội vàng nói: “Ma Vương nói có lý, tiểu tiên về Tử Tiêu Tinh, mang theo vài đạo hữu thuận theo Thiên Lộ đi chặn đường Công Tôn Hạ trợ giúp Diệp Thiên Tiên Đế diệt trừ hắn.”

Nói xong ông ta mang theo mấy vị sư huynh đệ nhảy vào cửa truyền tin, biến mất tại Tiên Thổ.

Dương Đỉnh Thiên đương nhiên cũng muốn hỗ trợ chặn đường, nhưng vừa có thương tích trong người, mà Tôn thượng lại nhờ anh ta bảo vệ con gái của Tôn thượng an toàn, cho nên cũng không có đi cùng.

Một khi đi, con gái của Tôn thượng có gì bất trắc, trách nhiệm này anh ta cũng đảm đương không nổi.

“Mẹ kiếp! Cái tên Diệp Thiên này, làm sao đuổi theo nhanh như vậy!”

Công Tôn Hạ một bên phóng một trăm triệu cây số trên giờ, một bên dương dương đắc ý, nghĩ thầm khi trở lại Tử Vi Tinh, đem tin tức Diệp Thiên chuyển thế nói cho bảy vị tiên đế, đây chính là một cái công lớn, sẽ được ban thưởng hậu hĩnh.

Kết quả trong lúc lơ đãng quay đầu nhìn xuống, liền nhìn thấy trong Tinh Hải mênh mông một thân ảnh phóng rất nhanh đuổi theo, hù cho ông ta nứt cả tim gan.

Cứ đà này, không tới nửa khắc đồng hồ, ông ta sẽ bị đuổi kịp.

“Này lão kia, đừng vùng vẫy trong sợ hãi nữa, dừng lại tại bên trong Thiên Lộ để quyết đấu sinh tử một trận đi.” Diệp Thiên bên cạnh vừa đuổi vừa kêu.

Vận tốc của anh là một ngàn năm trăm vạn cây số, dưới sự thôi thúc của cương phong, có thể lên đến gấp gần mười lần, cho nên thời gian đuổi kịp Công Tôn Hạ, so với bên ngoài cũng phải gần mười lần.

“Đấu cái rắm, cậu có thể vượt cảnh giới điều khiển tôn phẩm pháp bảo, nếu tôi dừng lại, cậu dùng Trấn Tiên Tháp trấn trụ tôi, vậy tôi liền mất mạng rồi!”

Công Tôn Hạ đáp lại.

“Vậy ông có cảm thấy ông vượt nổi tôi không?” Diệp Thiên cười lạnh: “Không dừng lại cũng được, trong vòng một phần ba phút đồng hồ là tôi có thể đuổi kịp, đến lúc đó giết ông cũng chưa muộn.”

“Tôi thật hối hận khi không một chưởng vỗ chết cậu.”

Công Tôn Hạ tan nát ruột gan.

Vì kế hoạch ngày hôm nay, ông ta chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là tự hao tổn tu vi để hóa thành lực đẩy, tăng tốc đi lên để bỏ xa Diệp Thiên.

“Mẹ nó! Không thèm đếm xỉa nữa!”

Ông ta hung ác quyết tâm, lúc này tiêu hao tu vi tăng tốc tiến lên, vận tốc nháy mắt tăng lên tới hai trăm triệu km/h.

“Mẹ nó! Đến cái chiêu này mà cũng dùng tới!”

Diệp Thiên nhịn không được chửi đổng lên.

Công Tôn Hạ là Hợp Đạo Đại viên mãn, có tu vi Hợp Đạo cảnh cung cấp năng lượng cho ông ta, mà Diệp Thiên chỉ là Hợp Đạo nhập môn, nếu như tiêu hao tu vi để tiến lên, sẽ liền ngã xuống Hóa Thần cảnh, như vậy vận tốc của anh sẽ giảm xuống mười lần, dù là dùng tu vi để tiến lên cũng không nhanh được như vận tốc hiện tại.

Cho nên Diệp Thiên không thể tiêu hao tu vi để tiến lên.

Thế nhưng mà!

Anh có thể dùng công pháp gia tốc!

Thế là, anh thôi động ngự phong quyết, dưới sự gia tốc của ngự phong quyết, vận tốc của anh đạt tới gần 180 triệu cây số, mặc dù không đuổi kịp vận tốc của Công Tôn Hạ nhưng sẽ không bị bỏ quá xa, một lúc nào đó, tu vi của Công Tôn Hạ sẽ hao tốn đến kiệt quệ, đến lúc đó vận tốc của ông ta xuống đến một trăm triệu, Diệp Thiên liền có thể dễ dàng đuổi kịp ông ta.

Ba tháng sau.

“Mình đã hao tổn ròng rã một tiểu cảnh giới, tu vi đã xuống Hợp Đạo đỉnh phong, lúc này có lẽ cậu ta đã không đuổi kịp rồi nhỉ?”

Công Tôn Hạ quay đầu, phía sau mấy trăm vạn cây số đều không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Thiên, không khỏi âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

“Không thể hao tổn tu vi thêm nữa, nếu không sẽ rất dễ dàng chết trên đường về Tử Vi Tinh, dù sau cũng sắp đến trạm trung chuyển, đến lúc đó ta sẽ chuyển trạm đi Tiên Hải Tinh, anh ta chạy tới Tử Tiêu Tinh hoặc Tử Nguyệt Tinh, vậy anh ta cũng đừng nghĩ tới đuổi kịp mình.”

Nghĩ như vậy, ông ta lập tức dừng thiêu đốt tu vi, vận tốc xuống đến 100 triệu cây số, không ngừng tiến lên.

Nửa tháng sau.

Công Tôn Hạ đang bay.

Đột nhiên!

Sau lưng truyền đến một tiếng rít gào vang trời.

“Không được! Nguy hiểm!”

Ông ta đột nhiên kinh hãi, thân thể nhoáng môt cái liền gặp một vòng kim quang lướt qua từ bên người.

Là một thanh tôn phẩm thần binh!

“Mẹ nó! Là Diệp Thiên đuổi theo!”

Công Tôn Hạ tim thắt lại, liền thiêu đốt tu vi để thôi động tiến lên.

Đúng lúc này, sau lưng đột ngột vang lên một âm thanh.

“Trấn áp vạn tiên!”

Lời vừa nói ra, Công Tôn Hạ lạnh sống lưng, một cảm giác tử vong nồng đậm bao phủ toàn thân.

“Má ơi! Diệp Thiên dùng trấn tiên tháp đối phó mình!”

Ông ta bị dọa sợ, lấy tu vi hiện tại của ông ta, một khi bị hút vào trong trấn tiên tháp, ông ta chắc chắn sẽ phải chết.

Thế là ông ta lại phải tranh thủ thời gian thiêu đốt tu vi.

Kết quả là không có lực đẩy tới, người lại bị một hấp lực kinh khủng hút lùi lại.

“Đừng! Đừng mà!”

Ông ta kinh hãi kêu to như sắp chết.

“Diệp Thiên Tiên Đế! Tôi phục rồi! Đừng hút tôi vào trấn tiên tháp! Tôi nguyện vĩnh viễn làm nô, làm việc cho cậu.”

Ông ta một bên bị hút vào, một bên kêu to.

“Không cần, có dạng nô bộc như ông, tôi vĩnh viễn không thể yên tâm.”

Diệp Thiên đáp lại một câu, tập trung dùng thần niệm siêu khống trấn tiên tháp.

Công Tôn Hạ tu vi cực cao, dù cho anh có dùng huyết mạch nguyền rủa để giam cầm, cũng sẽ bị Công Tôn Hạ giải khai, đến lúc đó ông ta trốn thoát về Tử Vi Tinh thì có hối hận cũng không kịp.

Cho nên anh thà giết Công Tôn Hạ, cũng không muốn có dạng nô bộc như vậy.

“Nếu cậu giết tôi, thần bài của tôi vỡ vụn, Thái Hòa Tiên Đế cũng sẽ phái người đến điều tra nguyên nhân cái chết của tôi, đến lúc đó cậu liền phiền phức, cho nên cậu không thể giết tôi.”

Công Tôn Hạ một bên bị hút, một bên hô hào.

“Điều này tôi không lo lắng, vũ trụ rộng lớn mịt mờ như vậy, muốn tìm được ông chết ở hành tinh nào, bị ai giết chết, giống như mò kim đáy bể, chờ lúc Trương Thái Hòa phái người tìm đến Tiên Thổ, nói không chừng ta đã là Thái Hư cảnh, cho nên chỉ cần giệt trừ ông, tin tức Diệp Thiên tôi còn sống sẽ không truyền tới Tử Vi Tinh, tôi liền có thể kê cao gối không cần lo nghĩ.”

Diệp Thiên kiên định lạ thường, sát tâm không gì có thể lay động.

Rất nhanh, Công Tôn Hạ liền bị một bảo tháp chín tầng lấp lóe kim quang hút vào.

Cái trấn tiên tháp này mỗi tầng đều có một loại thuộc tính công kích, tầng một là gió, tầng hai là lửa, tầng ba là sấm, tầng bốn là nước....

Dưới thần niệm của Diệp Thiên điều khiển, Công Tôn Hạ bị tầng thứ nhất ngược xong ném tới tầng thứ hai, tầng thứ hai ngược xong ném tới tầng thứ ba.

“A! Diệp Thiên! Một ngày nào đó cậu sẽ còn chết thảm hơn tôi! Nhất định! Nhất định! Nhất định!”

Ông ta đau khổ mà ác độc gào thét.

“Ít nhất là ông sẽ không được nhìn thấy được đâu.”

Diệp Thiên cười lạnh, ném ông ta xuống tầng thứ tư, bị ngâm trong nước ăn mòn.

“Tôi quả thực không nên đến Tiên Thổ! Không nên đến!”

Cuối cùng ông ta chết tại chảo dầu ở tầng thứ năm.

Một đời tiên vương như vậy liền chấm dứt.

Thần bài của ông ta ở Tử Vi Tinh đột nhiên vỡ vụn.

“Không hay rồi, Công Tôn tướng quân đã chết.”

Trong thần miếu, có người đệ tử đang quét tro bụi, thấy thần bài của Công Tôn Hạ vỡ vụn, cả người đều sửng sốt.

Rất nhanh, hắn liền chạy ra ngoài.

“Tứ trưởng lão! Không hay rồi! Công Tôn tướng quân đã chết rồi.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement