Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Trong lòng Ngụy Ánh hết sức kinh ngạc, bố cô ta già rồi mới có con gái, lúc có cô ta thì bố cô ta đã là một chân tiên rồi.

Mặc dù chỉ là nhập môn chân tiên thôi nhưng cũng đã cực kì đáng sợ rồi. Diệp Thiên có giết hóa thần trong vài giây thì bố cô ta cũng có thể như thế, hơn nữa bố cô ta còn có thể giết chết hàng ngàn hàng vạn hóa thần chỉ trong chớp mắt.

Cô ta biết nếu không phải nghĩ đến việc Diệp Thiên đang ôm cô ta thì chắc chắn bố cô ta sẽ tung ra đại chiêu, trực tiếp giết chết Diệp Thiên trong nháy mắt.

Nhưng cho dù bố cô ta không tung ra đại chiêu thì cô ta tin rằng với thực lực của bố mình, Diệp Thiên chắc chắn không phải là đối thủ của ông ấy.

Dù sao thì Diệp Thiên cũng vẫn còn quá trẻ!

Cho dù có tài giỏi đến mức nào đi nữa thì có thể tài giỏi hơn Chân tiên được sao?

Nếu còn trẻ như vậy mà đã tài giỏi hơn chân tiên rồi thì đã vang danh Tiên Thổ, vượt ra khỏi Tinh Hải và được tất cả mọi người biết rõ từ lâu rồi.

Mà trước giờ cô ta cũng chưa từng nghe qua về Diệp Thiên, vậy nên cũng không khó để phán đoán thực lực của Diệp Thiên nhiều nhất cũng chỉ là Bán Bộ Chân tiên thôi, chắc chắn không phải là Chân tiên!

Mà Chân tiên giết Bán Bộ Chân tiên cũng giống như giết gà lấy trứng vậy. Có thể nói là dễ như trở bàn tay.

“Ánh à, đừng sợ.”

Diệp Thiên an ủi cô ta một câu, lúc Ngụy Hoài sắp túm được tóc anh rồi, anh giống như một con quỷ, kéo theo một bóng dài đâm vào bức tường gỗ chạm trỗ bên ngoài.

Ầm!

Bức tường gỗ bị pháp trận giam cầm, trực tiếp bị đánh sập một mặt. Diệp Thiên biến mất ở Trích Tinh Lầu, rồi lại xuất hiện trong Hư Không, chạy về hướng Thiên Lộ phương Bắc với tốc độ cực kì nhanh.

“Đừng hòng chạy thoát!”

Ngụy Hoài đuổi theo ra ngoài.

“Ra ngoài xem thử đi!”

Ngọc Long thần tử hét lên, sau đó cũng đuổi theo ra ngoài, trưởng lão và hai vị thần tướng cũng nhanh chóng truy kích theo sau.

“Xem ra tên nhóc này cũng chỉ là Bán Bộ Chân tiên thôi, thấy Chân tiên thì giống như chuột thấy mèo vậy, hắn cũng không làm được gì đâu.”

“Chỉ có một chút thế này thôi mà cũng dám lỗ mãng ở trạm trung chuyển, quả thật là muốn tìm cái chết mà!”

“Vậy thì cứ xem hắn sẽ chết như thế nào, nhưng tôi nghĩ Ngụy tổng quản sẽ nghiền xương cốt hắn thành tro bụi đấy!”

“…”

Khách mời đang bàn tán xôn xao bên trong Phụng Minh Các cũng đều đuổi theo ra ngoài để xem cảnh tượng náo nhiệt.

“Người đâu? Chạy đâu mất rồi?”

Trong hư không, Ngụy Hoài nhìn ngó xung quanh cũng không thấy bóng dáng của Diệp Thiên và Ngụy Ánh đâu, ông hét lên với vẻ mặt hết sức không tin.

“Lạ thật, công phu gì mà mới nháy mắt đó đã không thấy đâu nữa rồi vậy?”

Ngọc Long thần tử liếc nhìn xung quanh cũng ù hết cả đầu.

“Người bên dưới có thấy có người bay ra ngoài không, chạy đâu mất rồi chứ?”

Ngụy Hoài hét xuống phía dưới.

“Không có đâu Ngụy tổng quản, chúng tôi đang tuần tra bên dưới này thì nghe thấy tiếng động lớn, nên mới ngẩng đầu lên xem thử thì chỉ thấy ông thôi, không thấy người nào khác nữa hết.”

Bên dưới có người trả lời.

“Kỳ lạ thật, chạy đâu rồi chứ?”

Lòng Ngụy Hoài như lửa đốt.

“Ngụy tổng quản, có khi nào là chạy đến phòng trọ phía trên và làm chuyện bất chính với cô Ngụy rồi không?” Ngọc Long thần tử đoán.

“Lục soát! Phòng trọ nào cũng phải lục soát hết cho tôi! Phải tìm được tiểu thư cho tôi!”

Ngụy Hoài hét lên.

Rất nhanh gần 10 ngàn nhân viên làm việc trong trạm trung chuyển đã bắt đầu hành động rồi, mỗi tầng đều có người lục soát rất kỹ.

“Báo cáo Ngụy tổng quản, tầng 1 không có!”

“Tầng 2 không có!”

“Tầng 3 không có!”

“…”

“Tầng 4999 không có!”

“Tầng 5000 không có!”

“Những chỗ khác trong trạm trung chuyển cũng không có!”

Từng người hầu một báo cáo đều không phát hiện ra tung tích của Ngụy Ánh.

“Thật là quái lạ!”

Sắc mặt Ngụy Hoài hết sức lờ mờ.

“Có khi nào là bỏ chạy về hướng Tiên Thổ rồi không?” Ngọc Long thần tử lại đoán thêm lần nữa.

“Cũng có khả năng này!”

Ngụy Hoài lập tức chạy nhanh về hướng Tiên Thổ.

“Hai vị thần tướng. Hai người theo Ngụy tổng quản đi về hướng Tiên Thổ tìm đi, nhất định phải giết được thằng nhãi kia cho tôi. Tiện thể nếu gặp thì thuận tiện để bản cung đưa cô Ngụy về luôn!” Ngọc Long thần tử căn dặn.

“Rõ! Thần tử!”

Hai vị thần tướng đi theo sau Ngụy Hoài.

Ngọc Long thần tử và Tam trưởng lão trở lại trên chiến hạm tinh không, đợi Ngụy tổng quản và hai vị thần tướng mang đầu Diệp Thiên trở về gặp anh ta.

Lúc này, trên Thiên Lộ hướng về Tử Tiêu Tinh, cách trạm trung chuyển 30 triệu dặm, Diệp Thiên chỉ bay trong vòng 10 phút là đã dừng lại rồi.

Ba vị chân tiên của Đại giáo Tinh Hải không dễ đối phó, nếu phải đánh thì e rằng sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, sợ Ngụy Ánh không trụ được thời gian dài như vậy. Vậy nên Diệp Thiên mới không làm phiền bọn họ mà chạy về Thiên Lộ của Tử Tiêu Tinh.

Anh tin rằng những người đó sẽ đuổi theo anh, sẽ đuổi theo về hướng Tiên Thổ, đợi đến lúc bọn họ không đuổi kịp anh về hướng Tiên Thổ mới quay đầu lại. Đến lúc đuổi đến đây lần nữa thì e rằng anh đã làm xong chuyện rồi.

Cho dù không xong thì chắc chắn tu vi của anh cũng đã tăng cao lên rồi, cho dù ngắt quãng giữa chừng cũng chẳng sao cả.

Đúng như dự đoán!

Giờ phút này, sắc mặt của Ngụy Ánh đã chuyển từ màu đỏ sang màu tím, hơn nữa cũng đã hoàn toàn đắm chìm rồi, miệng không ngừng hét lên kêu muốn.

Đây là con gái của Đạo Nguyên Thánh Thể, phản ứng sau khi uống rượu giống như uống phải loại thuốc kia vậy, rất muốn phát tiết ra hết. Đây là phản ứng bình thường của Thánh Thể này.

Quả nhiên, nếu không phát tiết ra hết thì dựa vào việc cô ta đã uống nhiều rượu như thế, thực sự sẽ chết người đấy.

Vậy nên Diệp Thiên cũng không kéo dài thời gian nữa. Anh gọi lò tiên phẩm luyện đan ra, biến nó to lên gấp vạn lần, sau đó ôm Ngụy Ánh bay vào trong lò.

Bên ngoài gió quá lớn không thích hợp để hành động được.

Đáy lò rất bằng phẳng cũng rất sạch sẽ, không nhóm lửa cũng sẽ không nóng, giống như một căn nhà biết chuyển động rất thích hợp để làm việc.

“Nhanh! Nhanh lên!”

Ngụy Ánh kêu lên đầy đau khổ.

Diệp Thiên không dám qua loa xíu nào, trực tiếp làm một phát.

Ngay lập tức có một luồng nước ấm liên tục không dứt luồn vào đan điền của anh, sau đó truyền vào các tĩnh mạch khắp toàn thân khiến các tế bào trong cơ thể anh giống như phản ứng nhiệt hạch hạt nhân vậy. Cơ thể trắng nõn ban đầu của anh ngay lập tức phát ra ánh sáng màu đỏ, lóe lên rồi lại lóe lên, phát sáng cả lò đan rộng lớn.

Diệp Thiên không hề nhúc nhích, liên tục không ngừng hấp thụ năng lượng trong cơ thể Ngụy Ánh, chuyển hóa thành tu vi khiến tu vi của anh tăng vọt lên.

Từ kinh nghiệm Hợp đạo nhập môn 1% bay một phát lên.

10%... 20%... 50%... 100%!

Hợp đạo tiểu thành 10%... 20%... 50%... 70%... 75%!

Hết năng lượng rồi.

Tu vi đạt tới cuối Hợp đạo tiểu thành.

Suýt chút nữa thì đã nâng lên được hai cảnh giới nhỏ rồi.

Rất rất tuyệt vời!

Nó giúp Diệp Thiên tiết kiệm được mấy ngàn năm, thậm chí là cả ngàn năm tu luyện!

“Quả thật là bảo bối đó!”

Diệp Thiên không ngừng vui mừng trong lòng, kích động không thôi.

Chỉ là anh cảm thấy chuyến đi tới trạm trung chuyển lần này quá đáng giá!

“Diệp công tử, anh…”

Đạo Nguyên Thánh Khí trong cơ thể Ngụy Ánh đã mất hết, về tu vi của cô ta ở Nguyên Anh Cảnh, không phải tự nhiên chỉ bởi vì 300 ly rượu mà say, cô ta đột nhiên tỉnh táo lại, thấy mình và Diệp Thiên đã hòa làm một, sức mặt cô ta có hơi phức tạp.

“Vừa nãy cô rất đau khổ. Vậy nên tôi mới… cô sẽ không để bụng chứ?” Đương nhiên Diệp Thiên biết cô ta đã tỉnh táo lại rồi nên mới dùng giọng điệu dịu dàng để hỏi.

Gương mặt xinh xắn của Ngụy Ánh đỏ ửng lên, khóe miệng nhếch lên một đường vòng cung xinh đẹp: “Cơm sống đã được nấu chín rồi, tôi để bụng cũng chẳng có tác dụng gì, thì cứ trực tiếp nấu thành cơm chín luôn đi.”

Nói xong, cô ta tò mò động đậy.

“Được.”

Diệp Thiên gật đầu.

Sự vận động hài hòa tuyệt vời của âm thanh ngay lập tức vang lên trong lò.

1 tiếng sau, trạm trung chuyển.

Ngụy Hoài và hai vị thần tướng trở về từ hướng Tiên Thổ.

“Ngụy tổng quản, sao ông không mang cả cô Ngụy về, chẳng lẽ ông đã một nhát giết chết luôn rồi sao?” Ngọc Long thần tử không thấy Ngụy Ánh đâu thì không khỏi nhíu mày hỏi.

“Đuổi theo cả nửa tiếng đồng hồ. Đoạn đường một trăm triệu dặm hoàn toàn không hề tìm thấy thằng nhãi kia với Ánh Nhi đâu cả. Sau đó chúng tôi trở về theo con đường cũ, tôi đoán là hắn đã chạy theo hướng nào đấy trong ba hướng còn lại rồi.” Ngụy Hoài chán nản nói.

“Thằng nhãi này thật quá giảo quyệt, vậy mà hắn lại…!”

Ngọc Long thần tử tức điên lên đi được, vội hét lên: “Có lẽ hắn chỉ là Bán Bộ Chân tiên thôi. Có thể chạy 24 triệu dặm trong 1 tiếng đồng hồ ở Thiên Lộ, bây giờ đã qua hơn 1 tiếng rồi, với tốc độ 240 triệu dặm trong 1 tiếng đồng hồ của Chân tiên ở Thiên Lộ lẽ ra phải đuổi kịp trong phút chốc chứ.”

“Ba người các cậu đuổi theo hướng Thiên Hải Tinh, Tam trưởng lão đuổi theo hướng Tiêu Tử Tinh, sau 15 phút nếu không phát hiện thì trở về, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng đuổi theo tới Tiêu Tử Tinh một lần nữa!”

“Đã rõ thần tử!”

Rất nhanh, Ngụy Hoài và hai vị thần tướng đuổi theo hướng Thiên Hải Tinh, Tam trưởng lão đuổi theo hướng Tiêu Tử Tinh, đuổi theo hai đường.

Sở dĩ không chia làm 3 đường là vì Ngọc Long thần tử không yên tâm về Ngụy Hoài, sợ Ngụy Ngụy tự mình đi và tìm được Ngụy Ánh. Nếu Ngụy Ánh bị ép phải chết thì sợ rằng Ngụy Hoài sẽ bỏ Ngụy Ánh lại, sau đó nói rằng không tìm thấy.

Vậy nên mới cần gọi thêm hai vị thần tướng đi chung với ông, như vậy thì sẽ không sợ bị Ngụy Hoài lừa gạt.

Hơn nữa trạm trung chuyển chỉ có bấy nhiêu chân tiên, chẳng thừa được nhiều, nên chỉ có thể chia làm 2 đường chứ không thể chia làm 3 đường được.

Thực ra anh ta cũng có thể phái một thần tướng đến nhìn chằm chằm vào Ngụy Hoài, nhưng sợ Ngụy Hoài sốt ruột vì con gái mà đánh nhau với thần tượng, giúp Ngụy Ánh và Diệp Thiên có thêm thời gian để chạy trốn. Vậy nên nếu có hai người thì sẽ không phải sợ chuyện này xảy ra.

30 phút sau, Tam trưởng lão và Ngụy Hoài còn có hai vị thần tướng cùng trở về.

“Vẫn không tìm được sao?”

Thấy hai tay bọn họ trống không, Ngọc Long thần tử ngạc nhiên hỏi.

Bốn người đều lắc đầu.

“Má nó!”

Ngọc Long thần tử nghiến răng nghiến lợi, siết chặt nắm đấm, truyền đạt mệnh lệnh một lần nữa: “Ngụy tổng quản, hai vị thần tướng, đuổi theo hướng Tiêu Tử Tinh, nếu như trong vòng 1 tiếng không đuổi kịp thì thôi. Điều đó chứng tỏ hắn không phải là Bán Bộ Chân tiên mà là Thực tiện, nếu vậy thì chúng ta có đuổi cũng không kịp đâu.”

“Đã hiểu!”

Ba người lập tức đi về hướng Tiêu Tử Tinh.

Chưa tới 15 phút sau, cả ba người Ngụy Hoài đột nhiên dừng lại.

Bởi vì, họ phát hiện ở giữa Thiên Lộ có một lò đan khổng lồ trong gió. Nó hơi lắc lư, hơn nữa còn có sự vận động hài hòa tuyệt đẹp của âm thanh liên tục phát ra.

“Ngụy tổng quản, ông có nghe thấy không, con gái ông và thằng nhãi kia đang làm chuyện bất chính kia. Nhưng đó là người phụ nữ nữ thần đó!” Có một thần tướng vừa chỉ vào lò đan vừa nhìn Ngụy Hoài điên cuồng nói.

Sắc mặt Ngụy Hoài ảm đạm đến cực điểm.

Trong lò đan, sắc mặt Ngụy Ánh thay đổi, vội vàng nắm lấy cánh tay Diệp Thiên, run rẩy nói: “Bố tôi, ông ấy… bọn họ tới rồi.”

“Có tôi đây rồi, đừng sợ.”

Diệp Thiên trao cho cô ta một nụ hôn trấn an.

Ngụy Hoài ở bên ngoài im lặng một hồi lâu. Cuối cùng đem cơn lửa giận trong lòng biến thành một tiếng thở dài: “Con gái lớn rồi, nó cũng có cách nghĩ của nó, thân làm bố như tôi cũng không quản nổi thì cứ mặc kệ chúng nó đi.”

“Vẫn mong hai vị thần tướng đừng đem chuyện này nói ra ngoài, cứ nói là không tìm thấy. Đây là 30 tỷ mà thằng nhãi đó đã uống rượu, hai vị thần tướng cầm lấy mà chia nhau đi.”

Nói xong, ông lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho hai vị thần tướng.

Hai vị thần tướng nhìn nhau, gật đầu, rồi một trong hai vị thần tướng nhận lấy 30 tỷ Thiên Tinh Thạch.

Phù!

Ngụy Hoài thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cũng cho con gái được một con đường sống rồi.

“Đi thôi hai vị thần tướng.”

Nói xong, ông xoay người.

“Haha!”

Nhưng vào lúc này, hai vị thần tướng lại ngẩng đầu bật cười lớn.

Trái tim Ngụy Hoài chùn xuống, vội quay đầu lại hỏi: “Hai vị thần tướng có ý gì vậy?”

“Ngụy tổng quản, ông yên tâm, chúng tôi sẽ không nói chuyện con gái thuần khiết của ông ra ngoài đâu, nhưng hai người bọn họ nhất định phải chết, bởi vì với tính cách của thần tử, thứ mà ngài ấy không có được thì ngài ấy thà hủy hoại còn hơn là để người khác đạt được. Người cướp đồ của ngài ấy càng phải chết!”

Một vị thần tướng nói xong, đấm một đấm vào không trung, hung dữ nện vào lò đan.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement