Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Vừa dứt lời, mọi người lập tức quay đầu theo hướng phát ra giọng nói, chỉ thấy một bóng hình phóng đi như tia chớp, chỉ trong nháy mắt mà hắn đã lao tới trước mặt cha con Ngụy Ánh.

Chợt nhìn qua, đây chẳng phải là tên nhóc đã hốt được cô Ngụy sao?

"Cậu Diệp, tại, tại… tại sao công tử lại trở về?"

Ngụy Ánh hoảng hốt thất lễ, tất cả những thứ cô ta làm, còn chẳng phải là để Diệp Thiên có thể bình an khoẻ mạnh sao?

Nhưng hắn lại chạy về đây, đây chẳng phải là chui đầu vô lưới thì là gì?

"Sao tôi lại có thể vứt bỏ cô mà mặc kệ, để cô gánh vác hết mọi thứ được? Đây không phải tác phong của tôi. Hơn nữa, tôi cũng không hy vọng cô bị gì cả." Diệp Thiên nói.

Hắn đã nghe tất cả những thứ mà Ngụy Ánh vừa nói, biết cô gái này phải dùng thân thể bé nhỏ này mà gánh vác toàn bộ những thứ mà hắn tạo ra, vậy sao hắn có thể nhẫn tâm?

"Cậu Diệp..."

Ngụy Ánh vừa lo lắng vừa cảm động, lập tức nhào vào lòng Diệp Thiên mà khóc thút thít: "Công tử có tình, Ngụy Ánh đã cảm thấy thoả mãn, cuộc đời này có thể quen biết công tử, đến khi có thể triền miên với công tử đã là vinh hạnh của Ngụy Ánh. Nhưng Ngụy Ánh thật sự không hy vọng công tử có gì bất trắc, lần này công tử đến, Ngụy Ánh..."

Cô ta không nói được nữa.

Vất vả lắm mới khuyên được để Tam trưởng lão không đuổi theo Diệp Thiên, lần này hắn lại đến, chẳng phải là hợp ý Tam trưởng lão sao?

"Ha ha ha!"

Quả nhiên, khi Tam trưởng lão thấy Diệp Thiên trở về, lão bèn đắc ý ngẩng đầu rồi cười phá lên.

"Được đấy, về là tốt đấy, tôi đang lo rằng sau này không dễ tìm ra cậu, không ngờ vậy mà cậu lại quay về chịu chết, thế cũng vừa khéo hiểu rõ trăn trở của tôi, chuyện tốt đấy!"

"Ngọc Long thần tử, Tam trưởng lão, nếu kẻ đầu sỏ gây tội đã giết hại Kim Sơn thần tướng đã trở về, oan có đầu nợ có chủ, các người giết hắn báo thù cho Kim Sơn thần tướng, đòi lại công lý cho Giáo chủ Âm Dương Giáo, vậy có thể không gây phiền toái cho Ngụy tổng quản, không giết chúng tôi để diệt khẩu không?" Có tu sĩ hỏi.

"Đúng vậy, Ngọc Long thần tử, Tam trưởng lão, chúng tôi đều vô tội!"

"Chúng tôi bảo đảm sẽ không có nửa chữ về sự việc hôm nay bị lộ ra ngoài!"

"Chúng tôi chỉ biết tin thằng nhóc họ Diệp này nói tiên vương chết rồi, Thần Tử cảm thấy hắn lăng mạ tiên vương, nên sai Kim Sơn thần tướng đi giết hắn, cuối cùng lại bị thằng nhóc này giết ngược lại, mấy thứ khác thì chúng tôi không biết gì cả, cầu xin Thần Tử và Tam trưởng lão đừng diệt khẩu chúng tôi!"

"..."

Tất cả tu sĩ trong trạm trung chuyển đều đau khổ cầu xin.

"Không được!"

Ngọc Long thần tử quát: "Chuyện đến nước này, tất cả đều phải chết, để biến tất cả những gì đã từng xảy ra thành bí mật mà vĩnh viễn không ai biết được!"

Gã sợ sau khi sự việc truyền ra sẽ gây ra ảnh hưởng cho gã, để tránh sau này phải rước lấy phiền toái, cứ đơn giản là diệt khẩu thì mới có thể kê cao gối mà ngủ.

"Đừng mà, Ngọc Long thần tử!"

"Chúng tôi không muốn chết đâu!"

"Họ Diệp kia, mẹ nó, mày hại chết bọn tao!"

"..."

Tất cả mọi người trong trung chuyển đều sợ hãi. Có người quỳ xuống xin tha, có người phẫn nộ trách cứ Diệp Thiên.

"Ha ha ha!"

Ngọc Long thần tử nở nụ cười dữ tợn.

Sau đó anh ta chỉ về phía Diệp Thiên và Ngụy Ánh, phẫn nộ nói: "Đôi gian phu dâm phụ các người! Ép bổn cung đến hoàn cảnh phải tàn sát mấy trăm nghìn tu sĩ để diệt khẩu, đâu sẽ trở thành cơn ác mộng mãi mãi của bổn cung, cũng sẽ trở thành tội nghiệt mà các người, muôn kiếp cũng không thể rửa sạch!"

Diệp Thiên cười nhạo, buông Ngụy Ánh ra, xoay người nói: "Tôi và Ánh Ánh tình đầu ý hợp, yêu mến lẫn nhau, tại sao lại thành gian phu dâm phụ?"

"Là anh không chiếm được Ngụy Ánh, đỏ mắt với tôi, ghen ăn tức ở đúng không?"

"Còn nữa, có tới ở đây, anh lấy đâu ra tự tin mà dám nói mạnh miệng là diệt khẩu nhiều người như vậy? Cũng không nhẩm tính xem mình có mấy cân mấy lạng, có thể thừa nhận một ánh mắt của tôi không?"

Dứt lời, ánh mắt của Diệp Thiên ánh mắt sắc bén lên, ánh mắt tựa như hai thanh dính đầy huyết tinh dao mổ đặt tại Ngọc Long thần tử trên cổ, lệnh Ngọc Long thần tử thân hình chấn động, hai chân mềm nhũn, không tự chủ được ngã ngồi trên mặt đất.

Bịch!

Ngụy Ánh thấy thế nhịn không được che miệng cười.

Cậu Diệp không chỉ có có mị lực, mà còn rất có lực uy hiếp!

Thế cho nên sự lo lắng trong lòng cô ta lúc này đều đột nhiên giảm bớt rất nhiều.

"Hừ!"

Lúc này Tam trưởng lão hừ lạnh, vung tay áo đánh vỡ chiêu mà Diệp Thiên áp trên người Ngọc Long thần tử, lạnh giọng nói: "Cậu cho rằng cậu giết được Kim Sơn thần tướng là bản thân vô địch đúng không?"

"Cậu sai rồi, sai hoàn toàn!"

"Thần tướng Kim Sơn chẳng qua chỉ có chút thành tựu ở Hợp Đạo Cảnh, mà tôi, lại là ở trên đỉnh của Hợp Đạo Cảnh, nghĩa là một trăm Kim Sơn thần tướng, một ngàn Kim Sơn thần tướng cũng không phải đối thủ của tôi!"

"Cho nên, ngày chết của cậu đến rồi, nộp mạng ở đây đi!"

Dứt lời, một chưởng của lão đánh Diệp Thiên ra ngoài.

Chỉ thoáng qua, một tia sáng màu da cam bắn ra khỏi lòng bàn tay lão tựa như ánh sáng đèn pin, ép thẳng Diệp Thiên, ánh sáng màu cam chói mắt đến mức có thể lóe mù đôi mắt hợp kim titan 24K.

Thấy thế, Diệp Thiên lập tức khởi động kết giới Tứ Tượng để bảo vệ quanh mình, chặn lại sự tấn công của ánh sáng màu cam.

Xẹt xẹt!

Ánh sáng màu cam đánh vào kết giới Tứ Tượng như hàn điện, liên tiếp truyền ra âm thanh nóng chảy, nhưng cũng không thể xuyên qua kết giới được.

"Phòng ngự mạnh đấy, chắc chắn tấn công cộng không thấp đi đâu được, bảo sao Kim Sơn thần tướng lại chết dưới tay cậu!"

Tam trưởng lão thầm hốt hoảng, không kìm được mà buột miệng thốt ra, sử dụng tiên pháp, ánh sáng màu da cam càng trở nên chói mắt, âm thanh bỏng cháy xèo xèo cũng càng trở nên mãnh liệt.

"Ánh, cô hãy quay vào trạm trung chuyển với bố mình đi!" Diệp Thiên kêu lên.

Thực lực của tam trưởng lão này rất không tầm thường, khi đánh nhau nhất định sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đến xung quanh. Tu vi của Ngụy Ánh lại thấp, Diệp Thiên sợ cô bị ảnh hưởng nên mới chậm chạp mà không chịu ra tay.

"Nhanh! Mọi người nhanh lui về trạm trung chuyển đi!"

Ngụy Ánh đang lo lắng cho Diệp Thiên nên không lên tiếng, Ngụy Hoài vẫn trấn tĩnh trong cảnh hiểm nguy nên cao giọng kêu lớn.

Rất nhanh, mọi người đã đổ dồn vào cửa lớn của trạm trung chuyển sóng tấp vào bờ.

Một khi tiến vào trạm trung chuyển là có pháp trận phòng thủ che chở. Chỉ cần cao thủ không so đấu quá mãnh liệt, thì sẽ không đánh vỡ được trận pháp phòng thủ.

"Ánh, mau lui về đi!"

Thấy tất cả mọi người đều lùi về trạm trung chuyển, Ngụy Hoài kéo tay Ngụy Ánh mà kêu lên.

"Cậu Diệp, công tử nhất định phải sống sót, tôi đi dọn dẹp phòng the của mình, chờ khi công tử trở về, hai chúng ta tiếp tục triền miên!"

Ngụy Ánh không biết nên giúp Diệp Thiên như thế nào mà chỉ có thể dùng ngôn ngữ để khích lệ ý chí chiến đấu của Diệp Thiên, cô ta cảm thấy như vậy sẽ khiến Diệp Thiên trở nên mạnh mẽ thêm đôi chút, phần thắng cũng sẽ lớn hơn phần nào.

“Được, nhất định tôi sẽ trở về tiếp tục yêu thương cô.”

Diệp Thiên đáp lại, xoa dịu một phần nỗi lo của Ngụy Ánh.

Quả nhiên vừa nghe xong, Ngụy Ánh nở nụ cười nói: “Tôi chờ công tử.”

Nói rồi cô ta lưu luyến quay người, chạy về phía cửa trạm trung chuyển cùng với Ngụy Hoài.

“Thiên Hải thần tướng, giết ả dâm phụ này cho tôi!”

Ngọc Long thần tử nghe được những lời nói ám muội giữa Ngụy Ánh và Diệp Thiên thì tức phát điên, chỉ vào Ngụy Ánh hét lên dữ tợn.

“Tốt lắm!”

Thiên Hải thần tướng thấy Diệp Thiên bị Tam trưởng lão ngăn cản, còn thực lực của Ngụy Hoài thì thua xa ông ta thì hoàn toàn không kiêng dè gì cả. Ông ta trực tiếp lướt qua bên cạnh người Diệp Thiên, vươn tay ra tung một chưởng vào sau lưng Ngụy Ánh, hét lên: “Dâm phụ, đi chết đi!”

“Không xong rồi!”

Ngụy Hoài sợ hãi, vội xoay người kéo Ngụy Ánh nép sau lưng mình để bảo vệ cô ta, đồng thời cũng tung một chưởng về phía Thiên Hải thần tướng.

“Ha ha!”

Ngọc Long thần tử thấy vậy không khỏi cười lớn: “Ngụy Hoài, tu vi của ông quá yếu, không chịu nổi một chưởng của Thiên Hải thần tướng đâu!”

“Tiếp theo không chỉ có ông phải chết, cả đứa con gái dâm đãng của ông cũng phải chết, tất cả mọi người trong trạm trung chuyển này đều phải chết!”

“Ha ha ha ha ha!”

Anh ta cười một cách cực kỳ ngạo mạn.

“Anh đừng đắc ý vội.”

Diệp Thiên vừa nói, vừa bắt đầu mở ra thần niệm khống chế Tiên Khấp Kiếm.

Vút!

Tiên Khấp Kiếm lao ra từ trong nhẫn không gian của hắn, tựa như đạo thể bắn ra ngoài, tạo thành một hình parabol bay tới phía sau Diệp Thiên rồi biến thành một thanh kiếm cực lớn. Dưới sự điều khiển của thần niệm do Diệp Thiên khống chế, nó đón đầu chém về phía Thiên Hải thần tướng.

“Thiên Hải thần tướng cẩn thận!”

Dường như Tam trưởng lão cảm nhận được uy lực của nhát kiếm này bèn vội vã nhắc nhở, đồng thời thu lại ánh sáng màu cam khó có thể đột phá để tiến vào kết giới của gã. Gã nhảy một cái bay lên không trung, định ra tay đánh văng Tiên Khấp Kiếm ra ngoài.

Nhưng ông ta còn chưa kịp hành động, Diệp Thiên cũng nhảy lên, tung một chưởng thật mạnh về phía Tam trưởng lão.

“Không xong!”

Tam trưởng lão thầm giật mình sợ hãi, lập tức nắm chặt bàn tay đang chuẩn bị đánh bay Tiên Khấp Kiếm lại thành quyền, bỗng chốc đón lấy đòn tấn công của Diệp Thiên.

Uỳnh!

Một âm thanh cực lớn vang lên, không trung nổ tung.

Cùng lúc đó, Tiên Khấp Kiếm cũng chém xuống người Thiên Hải thần tướng.

Xoẹt!

Một nhát kiếm xuyên thẳng từ đầu xuống rồi xuyên qua giữa hai chân, để lại một đường màu vàng hiện lên phía trước và sau cơ thể gã này.

Nếu không phải do Diệp Thiên lo lắng sẽ liên lụy đến bố con Ngụy Hoài cũng bị thương nên không tăng uy lực của nhát kiếm này lên mức mạnh nhất thì chỉ cần một nhát kiếm này thôi cũng đủ để nghiền nát cả thân thể và nguyên thần của thần tướng Thiên Hải rồi.

Nên biết, hắn đã là Hợp đạo cảnh tiểu thành hậu kỳ, Thiên Hải thần tướng chỉ là Hợp đạo cảnh tiểu thành trung kỳ. Hơn nữa Diệp Thiên vừa tu luyện tiên đạo chính thống, lại vừa có đế uẩn của Kim đan tuyệt đỉnh nên chuyện giết đối thủ cùng cảnh giới chỉ là chuyện cỏn con.

“Thiên Hải thần tướng!”

Ngọc Long thần tử vô cùng sợ hãi, kết quả này thực sự nằm ngoài dự đoán của anh ta.

“Ha ha!”

Ngụy Hoài tỏ ra cực kỳ vui mừng, ông đến gần Thiên Hải thần tướng, nhân lúc cơ thể gã còn chưa kịp liền lại, giáng một chưởng lên cơ thể của gã.

Uỳnh!

Cơ thể của Thiên Hải thần tướng biến thành hai nửa bay ra ngoài trạm trung chuyển. Do cơ thể đã bị hủy hoại nên không có sức phòng ngự nữa, chỉ trong chớp mắt đã bị gió thổi bay, tiêu tán khắp nơi như người cát.

“Cơ thể của ta! Á! Cơ thể của ta!”

Nguyên thần của Thiên Hải thần tướng gào lên tuyệt vọng.

“Cơ thể của ông đã bị hủy, ông xong đời rồi!”

Bấy giờ, Ngụy Hoài triệu hoán một chiếc hồ lô thuộc hàng tiên phẩm ra, sử dụng pháp quyết, hồ lô phun ra biển lửa đốt lấy nguyên thần của Thiên Hải thần tướng.

Không có cơ thể, thực lực của nguyên thần bị giảm mạnh, căn bản không địch lại được Chân tiên nhập môn. Nguyên thần của Thiên Hải thần tướng lập tức bị biển lửa nuốt trọn, phát ra tiếng kêu vô cùng thê thảm.

“Ôi mẹ ơi!”

Ngọc Long thần tử bị dọa sợ vỡ mật, lúc này vội vã chạy về Chiến hạm tinh không.

“Ngụy Hoài, tên chó chết nhà ông, mau thu lửa lại. Bằng không đợi đến khi tôi tiêu diệt thằng nhãi kia, tôi nhất định khiến ông sống không bằng chết!”

Sau khi chống đỡ một chưởng của Diệp Thiên, Tam trưởng lão bị đánh bay ra trăm mét, ông ta tức giận hét lên rồi lập tức sử dụng Tứ thiên bát bách trượng pháp thân, đồng thời triệu hồi một chiếc chén màu vàng thuộc hàng tiên phẩm, kích cỡ vượt quá đầu của Diệp Thiên ra. Chỉ trong chớp mắt nó đã to lên cả triệu lần, tựa như một cái hố đen cực lớn xuất hiện trên đỉnh đầu của Diệp Thiên.

“Ánh, mau chạy đi!”

Ngụy Hoài cũng không để ý đến việc tiếp tục chỉnh chết Thiên Hải thần tướng nữa. Ông thu hồ lô lại, túm lấy Ngụy Ánh, roạt một cái liền phi tới chỗ cửa trạm trung chuyển, đóng cửa lại và bắt đầu khởi động đại trận phòng ngự.

“Nhãi con! Tôi sẽ cho cậu nếm thử sự lợi hại của Kim Bát này!”

Nói rồi, Tam trưởng lão bắt đầu điều khiển Kim Bát.

Chỉ trong nháy mắt, ánh sáng màu lam của Kim Bát phát ra, hóa thành hàng nghìn tia lôi điện, tạo thành một chiếc võng cực lớn bao phủ lấy Diệp Thiên, chiếu sáng cả một vùng trời đen tối.

Thấy vậy, hơn một trăm nghìn người đang ở trạm trung chuyển đều cảm thấy hoảng sợ!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement