Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Giờ phút này, xung quanh là một khoảng tĩnh mịch.

Mọi người nhìn mà nghẹn họng, tất cả đều bị Diệp Thiên dọa sợ, tất cả sự chấn động, kinh ngạc, khiếp sợ đều ẩn chứa trong ánh mắt.

Trong lòng lại nổi lên cơn sóng gió động trời, quay cuồng rít gào không thôi.

Quả thực không thể tin nổi, một tên nhóc trẻ tuổi như vậy mà lại có tu vi kinh khủng như thế. Làm sao mà không dọa người cho được!

Đặc biệt là đám võ sĩ mặc giáp đen trên Huyền Thiên, tất cả đều trợn trừng mắt giống như người chết, cảm thấy vô cùng hoảng sợ khi nhìn thấy 3 vị thần tướng tiêu tán trong không trung và cảm thấy hoài nghi nhân sinh.

“Ôi mẹ ơi! Vị tôn thượng này quá lợi hại rồi! Dường như giết chết 3 vị thượng tiên chỉ trong vài giây!”

Thời gian ngắn ngủi trôi đi, có một bản thổ tu sĩ của Tử Tiêu Tinh hét lên, chỉ trong nháy mắt khiến toàn trường như nổ tung!

“Lợi hại quá! Quả thật vô cùng lợi hại! Nếu không phải do tôi tận mắt nhìn thấy thì tôi thật không dám tin tưởng, ở Tử Tiêu Tinh của chúng ta lại có chân tiên lợi hại như thế!”

“Vị thần tướng kia chỉ cần một chiêu là có thể giết chết tu sĩ hợp đạo bản thổ của Tử Tiêu Tinh chúng ta, kết quả là bị vị tôn thượng này giết chỉ trong vài giây, vị tôn thượng này quả thực vô cùng kinh khủng!”

“Nếu tôi đoán không lầm thì vị tôn thượng này thì vị tôn thượng này tới từ tinh vực có đạo Nho chính thống vô cùng phát triển. Ngài ấy cũng là thượng tiên!”

“Tất cả thần binh của vị tôn thượng đều phát ra kim quang, có lẽ nào vị tôn thượng này là một pho tượng của Tiên vương Thiên Huyền Cảnh?”

“...”

Đủ loại nghị luận phiêu tán trong không trung, lúc đó vang vọng khắp cả thiên địa.

Rất nhanh, còn có người quỳ xuống cúng bái.

“Thượng tiên, xin ngài hãy tha thứ cho tiểu tiên vì vừa rồi đã không biết thượng tiên có pháp thuật thông thiên vì thế mà ngôn ngữ có chút quá khích, mong rằng thượng tiên sẽ thứ tội!”

Ngày sau đó, đám tu sĩ bản thổ xung quanh cũng đều quỳ lạy.

“Xin thượng tiên thứ tội!”

Thanh âm đều nhịp lại tiếp tục vang vọng.

Diệp Thiên cũng phản ứng lại với bọn họ mà là thu hồi lục tiên kiếm cùng với pháp thân, trở lại trên lưng của Thú Kim Lân mắt xanh, nhìn về phía Cơ Hữu Đạo và Ngô Huyền Tâm vừa ngã xuống mặt đất nói: “Giết sạch toàn bộ tu sĩ của Huyền Thiên đi, không lưu lại bất cứ ai.”

“Vâng! Thưa thượng tiên!”

Ba tên thần tướng đã bị Diệp Thiên xử lí, vẫn còn lưu lại đám tiểu binh, Cơ Hữu Đạo cùng với Ngô Huyền Tâm đều là hợp đạo cho nên bọn họ không hề sợ hãi, lúc này liền nhận mệnh lệnh của Diệp Thiên bay lên tàu Thiên Huyền, bắt đầu giết chóc.

"Chạy! Chạy mau!"

“Mau đi bẩm báo với Thần Tử và Ngũ trưởng lão ở trong động tiên đi!”

“...”

Cả tàu Thiên Huyền loạn thành một đoàn.

Rất nhiều võ sĩ mặc giáp đen cố chạy ra khỏi tàu Thiên Huyền đều bị đám tu sĩ bản thổ giết chết.

Cũng có rất nhiều chân tiên của bản thổ bay lên tàu Thiên Huyền hỗ trợ Cơ Hữu Đạo và Ngô Huyền Tâm rửa sạch võ sĩ mặc giáp đen.

Sử dụng công phu không đến thời gian hết một chén trà nhỏ, toàn bộ tàu Huyền Thiên đã bị diệt sạch, một người sống cũng không còn.

“Mau đi thu dọn không gian đi, rửa sạch không gian bên trong, bổn tọa sẽ theo dõi từ dưới mặt đất.” Diệp Thiên lại phân phó một câu.

Rất nhanh, tất cả không gian đều được Cơ Đạo Hữu, Ngô Huyền Tâm cùng với một ít chân tiên bản thổ thu dọn sạch sẽ, ngay cả xác của ba tên thần tướng rơi trên mặt đất của không gian cũng được thu dọn sạch sẽ.

Sau đó, ở bên trong toàn bộ không gian đều được Cơ Hữu Đạo cùng với đám người dọn sạch.

Đá thiên tinh, đá linh thạch, tiên dược, pháp bảo, thần binh, đan dược… Chồng chất thành núi, nhiều đến mức khiến kẻ khác nghẹn họng không biết nói gì.

Đặc biệt là không gian của Kim Vũ thần tướng, tài nguyên tu luyện bên trong nhiều vô kể, Cơ Hữu Đạo chỉ lấy những thứ mà ông ta cho là giá trị, cũng may mà ông ta không lấy Thiên Tinh Thạch ra, nếu không không biết nó còn cao đến mức nào.

“Ôi mẹ ơi! Giàu to rồi! Chúng ta giàu to rồi!”

Các tu sĩ bản thổ than sợ không thôi, giống như người nghèo nhìn thấy núi vàng núi bạc vậy, trong mắt đều là ánh hào quang rực rỡ, nước miếng chảy ròng ròng.

“Tôn thượng, ngài xem có phải là long cốt ô và thiên hương thảo của ngài không.”

Dương Đỉnh Thiên dùng thần niệm mở tất cả các thùng tiên dược và tiên thảo ra, rất nhanh liền phát hiện ra hai thứ, có thể nói là tiên dược mà Diệp Thiên cần để luyện chế thuốc.

“Không tồi, vẫn có một chút thu hoạch.”

Diệp Thiên lộ vẻ mặt vừa lòng, đem toàn bộ tiên thảo và tiên dược thu về trong tay.

Có vài món pháp bảo thần binh tiên phó cũng bị anh thu lại.

Một đống Thiên Tinh Thạch, yêu đan chất thành núi cũng bị anh thu lại.

Còn thu cả pháp bảo thần binh nữa, mang về cho đệ tử của Tuyết Thần Tông sử dụng, pháp bảo thần binh này tốt hơn nhiều so với pháp bảo thần binh của Tử Tiêu Tinh.

“Còn lại linh thạch, đan dược, phù chú thì tuy hai người.” Diệp Thiên nói.

Anh cảm thấy chướng mắt với những thứ này, thế nhưng đối với đám người Cơ Hữu Đạo mà nói thì là bảo bối, đặc biệt là đan dược và phù chú tốt hơn nhiều so với của Tử Tiêu Tinh, cầm đi bán thì cũng rất được giá!

Rất nhanh, Cơ Hữu Đạo cùng với Ngô Huyền Tâm phân chia một ít đan dược cùng với bùa chú đi hỗ trợ những người khác, còn lại thì hai người chia đều.

“Diệp thượng tiên, chúng ta kiếm lời, hiện tại cấp cao của bọn họ đang ở trong động tiên, nếu như chúng ta cũng đem bọn họ đi xử lí thì không gian bảo bối bên trong chắc chắn ẽ càng nhiều hơn.” Cơ Đạo Hữu nói.

"Đó là điều chắc chắn!" Ngô Huyền Tâm nói, "Đường đường là một vị thần tướng. Kho báu trong nhẫn không gian nhiều hơn tất cả các nhẫn không gian của tất cả binh lính cộng lại. Nghe nói có năm người vào động tiên, có một Thần Tử, một trưởng lão, cùng hai vị Chấp sự, cùng một vị thần tướng, bảo vật trong nhẫn không gian năm người của bọn họ. Tổng phải gấp ba bốn lần vừa rồi! "

Diệp Thiên gật gật đầu.

Thế nhưng đây không phải là mục đích của hắn, cướp được nhiều tài nguyên tu luyện thì hắn cũng không có nhiều thời gian chậm rãi tu luyện, bên trong động tiên có bảo bối gì đó có lợi cho việc gia tăng tu vi, đó mới là mục đích của hắn khi tới đây.

“Mọi người chờ ở bên ngoài đi, để chúng ta vào trong động tiên xem sao.”

Diệp Thiên nói xong, liền phân phó Thú Kim Lân mắt xanh xuất phát.

Chẳng mấy chốc, Thú Kim Lân mắt xanh bốn chân hóa thành ánh sáng, mang theo Diệp Thiên, Dương Đỉnh Thiên và Đóa Đóa phi vào bên trong động tiên.

Bên trong động tiên rất sâu, sâu hơn 40000m, tối đen đến mức không nhìn thấy năm ngón tay, Diệp Thiên cùng đoàn người nhanh chóng dừng ở đáy động.

Phía trước là một sơn động, đi theo sơn động mấy trăm bước là một không gian vô cùng to lớn ở trước mặt, được chiếu sáng bởi ánh sáng muôn màu.

Diện tích chừng chục km vuông, cao chừng một nghìn mét, mỗi cái thạch nhũ đều rủ thẳng xuống.

Ánh sáng trong động tiên dường như được phát ra từ những khối thạch nhũ nhiều màu sắc này, và nó khiến cho toàn bộ động tiên giống như một long cung.

Mặt đất đầy những viên sỏi mềm làm bằng đá quý với nhiều màu sắc khác nhau, và nó cũng đang phát ra một thứ ánh sáng mờ ảo.

Trong đất dưới lớp đá cuội mềm, có một ít tiên thảo và tiên dược mọc lên thưa thớt, có cây đang nở hoa, có cây đang kết quả, có cây không hoa cũng không quả.

Thú Kim Lân mắt xanh chảy nước miếng, giống như trâu ăn cỏ, rút vài cọng tiên thảo và tiên dược lên nhai.

“Tôn thượng, khỏi phải nói, tiên thảo và tiên dược của nơi này có nguyên khí hàm lượng rất cao, lại là đồ tốt nữa.” Thú Kim Lân mắt xanh vừa ăn vừa nói.

“Đi tới phía trước xem sao, bên kia có động tĩnh.”

Diệp Thiên cũng không sốt sắng ngắt lấy những tiên thảo và tiên dược này mà chỉ về phía trước nói.

Thú Kim Lân mắt xanh đáp lại và lao về phía trước.

Chẳng bao lâu, trên bờ một dòng sông vàng đầy nham thạch nóng chảy, anh nhìn thấy năm người.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là năm người cấp cao của tàu Huyền Thiên.

Vào lúc này, bọn họ đang quay lưng lại với Diệp Thiên, băng qua sông vàng, giằng co với một con yêu thú toàn thân phát ra lửa ở bên kia sông.

“Bố, đây là yêu thú gì vậy, toàn thân đều là lửa, trông thật đáng sợ.” Đóa Đóa chỉ vào yêu thú kia rồi hỏi.

“Đây là tiểu đệ của tôi, Thú Lân bay thổi lửa.” Thú Kim Lân mắt xanh Thú nói.

Diệp Thiên cùng với Dương Đỉnh Thiên bật cười.

“Phải không bố?” Ánh mắt của Đóa Đóa có chút nghi ngờ về sự thật trong lời nói của Thú Kim Lân mắt xanh.

Diệp Thiên cười nói: “Cảnh giới ngang nhau, Thú Kim Lân mắt xanh lợi hại hơn một tí so với Thú Lân bay thổi lửa. Thế nhưng Thú Kim Lân mắt xanh hay khoe khoang, người ta là thánh phẩm mãn giai còn nó mới chỉ là thánh phẩm nhất giai, cho nên không thể nhận vị đại ca này được.”

“Không thể nào.” Thú Kim Lân mắt xanh không đồng ý với cách nói của Diệp Thiên.

“Vậy thì mi kêu một tiếng tiểu đệ xem người ta có quen biết hay không? Đừng để tiểu đệ không nhận ra mình lại còn bị người ta chà đạp đến chết khiếp.” Dương Đỉnh Thiên nói móc.

“Tôi không tin.” Thú Kim Lân mắt xanh lắc đầu, chạy vội tới bờ sông, dùng thú ngữ nói với Thú Lân bay thổi lửa ở bờ sông đối diện: “Thú Lân bay thổi lửa, nhìn thấy đại ca Thú Kim Lân mắt xanh mà còn không qua đây nhiệt tình nghênh đón một chút hay sao.”

Nhất thời, Thú Lân bay thổi lửa đang giằng co với 5 vị tu sĩ kia, ánh mắt tất cả đều dừng ở trên người của Thú Kim Lân mắt xanh.

“Nhìn cái gì vậy, còn không mau lại đây nghênh đón đại ca cùng với tôn thượng của đại ca.” Thú Kim Lân mắt xanh trừng mắt liếc nhìn Thú Lân bay thổi lửa một cái.

Đột nhiên, ngọn lửa trên người Thú Lân bay thổi lửa cuộn trào càng lúc càng dữ dội, một đôi mắt tức giận đột nhiên mở to, trong tích tắc, hai ngọn lửa màu vàng kim bắn về phía Thú Kim Lân mắt xanh.

“Hỗn xược!”

Thú Kim Lân mắt xanh phát ra tiếng chửi thề, lập tức trừng lớn mắt, đột nhiên bắn ra hai luồng sáng xanh, va chạm với hai luồng ánh sáng màu vàng.

Bùm bùm!

Tạo ra vô số hạt màu xanh và màu vàng.

“Được đấy Thú Kim Lân mắt xanh!”

Đóa Đóa vỗ tay khen ngợi.

“Đương nhiên rồi!”

Thú Kim Lân mắt xanh cười đắc thắng, tiếp tục dùng thú ngữ hô: "Tiểu đệ, cần gì phải giận dữ như vậy, thế thì đại ca đây phải dạy dỗ lại rồi."

“Grừ!”

Thú Lân bay thổi lửa nghe vậy thì lại càng tức giận hơn, bay vút lên trời bằng đôi cánh như chim ưng.

Trong khoảnh khắc, nham thạch bên trong hóa thành hàng chục con kim long, lao về phía Thú Kim Lân mắt xanh, nhiệt độ lập tức tăng lên hàng trăm triệu độ, thiêu rụi cả không gian.

“Grừ!”

Thú Kim Lân mắt xanh giật mình, đột nhiên mở miệng to như chậu máu, phun ra một cơn lốc xoáy, thổi bay hàng chục con rồng vàng.

Nhưng mà lại không có tác dụng.

Nó ngay lập tức xé toạc cơn lốc xoáy và tiếp tục lao vào một cách điên cuồng.

“Ôi mẹ ơi!”

Thú Kim Lân mắt xanh bị dọa sợ, sau khi chà xát mặt đất thì lùi về phía sau.

“Cho mày giả vờ để rồi bị vả mặt đúng không?”

Diệp Thiên không khỏi cười một tiếng, lập tức từ trên lưng yêu thú bay ra, hung hăng phất tay áo một cái.

Bức tường gió được hình thành trong tích tắc, giống như một cái máy xay thịt, cuộn hàng chục con kim long thành từng giọt dung nham, nhỏ xuống mặt đất, phát ra âm thanh cháy khét lẹt.

Một giây tiếp theo, một câu cảm thán vang lên.

"Chúa ơi! Tôn thượng nhìn kìa! Có rất nhiều thánh quả quá!"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement