Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

“Đúng là một lũ ngốc!”

Con Thú Kim Lân mắt xanh hoàn toàn không biết nên nói gì với những tu sĩ bản địa này.

“Ông Kim, đừng quan tâm đến họ, ông mau tấn công tôi đi, để xem có thể kích hoạt thất khiếu lung linh tâm của tôi để giúp bố không.” Đoá Đoá đi xuống từ lưng của con thú và nói.

Con Thú Kim Lân mắt xanh đồng ý, rồi thổi hơi về phía Đoá Đoá, tấn công cô bằng một cơn bão nhỏ.

Lúc này, trong Tiên Động.

“Diệp Thượng tiên, hai chúng thần đến rồi!”

Cơ Hữu Đạo và Ngô Huyền Tâm nhìn thấy Diệp Thiên, thì đã từ xa hét lớn và bay về phía Diệp Thiên.

Thần tử, Ngũ trưởng lão và những người khác nhìn theo tiếng nói, nhìn thấy hai vị tu sĩ có khí trường khá mạnh. Ánh mắt của bọn họ lập tức trở nên lạnh lùng.

“Thực sự đi gọi người trợ giúp à.”

Ngũ trưởng lão nheo mắt lại, vỗ một cái giữa không trung qua đấy.

Ngay lập tức, một bóng bàn tay khổng lồ, một mảng đen kịt, bay đến nghiền nát Cơ Hữu Đạo và Ngô Huyền Tâm.

Khi muốn giết đi hai người trợ giúp của Diệp Thiên, đồng thời cũng muốn khiến cho Diệp Thiên hoảng sợ, để hắn ngắt đi ý định gọi người trợ giúp, hợp tác với ông ta đối phó với con Thú Lân bay thổi lửa.

Tuy nhiên, Diệp Thiên từ sớm đã đề cao tinh thần, vào khoảnh khắc tung chưởng ra, hắn cũng phất tay áo ra, một con dao gió chém vào bóng bàn tay. Ngay lập tức xé nát bóng bàn tay.

“Nguy hiểm thật!”

Cơ Hữu Đạo và Ngô Huyền Tâm giật mình, lập tức nhanh chóng đi vòng ra sau lưng Diệp Thiên mới dừng lại, trái tim vẫn còn đang đập thình thịch, quả nhiên chỉ số nguy hiểm khi chạy đến đây là quá cao.

“Đây là có ý gì?”

Ngũ trưởng lão thất bại trong việc tiêu diệt Cơ Hữu Đạo và người kia, ánh mắt vô cùng lạnh lùng nhìn chằm chằm lấy Diệp Thiên.

“Ha ha.”

Diệp Thiên cười mỉa: “Giống như những gì ông nói, tôi đã kiếm người trợ giúp.”

Sau đó, anh lại hỏi Cơ Hữu Đạo rằng: “Tại sao chỉ có hai người vậy, không có người khác đến sao?”

“Thưa Thượng tiên.” Cơ Hữu Đạo nhìn Ngũ trưởng lão với vẻ sợ hãi vẫn còn, sau đó nói: “Tôi với Ngô đạo hữu đã kêu khan cả cổ rồi, trên Hợp đạo đại thành cũng có hơn hai mươi người, nhưng những người đó đều nói ngài không phải là đối thủ của những tu sĩ vực ngoài này, nên không dám đến giúp, nói thế nào cũng không được, cũng không chịu đến, không còn cách nào khác, không thể ép bọn họ đến đây được, vì vậy chỉ có hai người chúng thần đến đây.”

“Ha ha ha!”

Thần tử và những người khác ở đối diện tôi đều không khỏi bật cười ha hả.

“Đã nghe thấy rồi chứ, tu sĩ Tiêu Tử Tinh các người, đều không ôm hi vọng với anh, anh vẫn nên ngoan ngoãn hợp tác với chúng tôi đi, kẻo khi thời hạn một khắc đến, ra tay với nhau, toàn bộ các người đều phải mất cái mạng nhỏ ở đây!” Thần tử đắc chí nói.

Ngũ trưởng lão nói thêm: “Vẫn còn nửa khắc thời gian, cậu vẫn có thể tiếp tục suy nghĩ có nên hợp tác hay không.”

Cho dù Diệp Thiên có gọi cứu viện đến, khiến cho ông ta cảm thấy rất khó chịu, nhưng ông ta vẫn muốn mượn sức mạnh của đám người Diệp Thiên để cùng nhau đối phó với con Thú Lân bay thổi lửa, nếu không, với năm người bọn họ, thực sự rất khó để giết chết con Thú Lân bay thổi lửa, nếu không thể giết chết con Thú Lân bay thổi lửa thì không thể có được thánh quả đại đạo.

Cho nên, ông ta nhẫn nhịn.

Tuy nhiên!

Diệp Thiên lại cười: “Trong nửa khắc qua, tôi chưa bao giờ suy nghĩ đến vấn đề hợp tác, cho nên chúng ta vẫn là đánh một trận đi, còn hợp tác thì thôi đi.”

“Mẹ kiếp! Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt!” Thần tử với vẻ mặt tức giận, nói: “Ngũ trưởng lão, tên đầy tớ này không biết điều như vậy, tiêu diệt hắn đi, chúng ta tự nghĩ cách tiêu diệt con yêu thú đó, bản cung không tin, có thể bị một con yêu thú làm khó!”

Nhưng Ngũ trưởng lão lại không tỏ rõ ý kiến.

Con yêu thú này không phải dạng tầm thường, vô cùng lợi hại, chỉ với năm người bọn họ, thực sự không dễ dàng lấy được quả thánh đại đạo dưới mắt của nó.

Thế là bật cười ha hả, nói: “Đánh nhau, cậu cho rằng với những người của cậu sẽ là đối thủ của chúng tôi sao?”

“Tôi khuyên cậu vẫn nên ngoan ngoãn hợp tác với chúng tôi, tôi sẽ tăng thêm chút điều kiện cho cậu, sau khi tiêu diệt con yêu thú đó, thánh quả đại đạo chúng ta sẽ mỗi người một nửa, lần này cậu hài lòng rồi chứ?”

Diệp Thiên phì cười: “Cho dù ông có cho tôi cả một quả thánh đại đạo, tôi cũng sẽ không hợp tác với ông, dù sao thì hiệp ước hợp tác có thể bị xé bỏ.”

“Mẹ kiếp!”

Trưởng lão thầm mắng chửi trong lòng: Tên đầy tớ này lại còn nghĩ đến điều này.

Nhưng ông ta vẫn mỉm cười nói: “Cậu cũng không tự tin, sau khi tiêu diệt yêu thú, không thể đánh thắng chúng tôi thì sự tự tin ở đâu ra, trước khi tiêu diệt yêu thú, có thể đánh bại chúng tôi sao?”

“Nếu như cậu tự tin, có thể đánh bại chúng tôi trước khi tiêu diệt yêu thú, thì sao còn phải sợ không đánh thắng được chúng tôi sau khi tiêu diệt yêu thú chứ?”

“Vì vậy hãy hợp tác đi, muốn đánh thì đợi sau khi tiêu diệt yêu thú hẵng đánh, nếu không cậu tiêu diệt chúng tôi thì sẽ mất đi sự giúp đỡ của chúng tôi. Cũng là không thể tiêu diệt con yêu thú đó.”

Ông ta cố tình tỏ ra yếu đuối, dẫn dụ Diệp Thiên để tìm kiếm sự hợp tác.

Nhưng ông ta làm sao biết được, Diệp Thiên có con át chủ bài là Đoá Đoá?

“Vô ích thôi, dù có nói thế nào thì tôi cũng sẽ không hợp tác với các người đâu, để đảm bảo an toàn, vẫn là tiêu diệt các người, sau đó sẽ tìm cách đối phó con Thú Lân bay thổi lửa, kẻo các người giành ăn quả thánh đại đạo trước, sức lực tăng vọt, lúc đó không phải tôi có hối hận cũng không kịp sao?” Diệp Thiên cười lạnh lùng và nói.

Ngũ trưởng lão nhìn thấy Diệp Thiên cố chấp như vậy, khoé mắt đột nhiên co giật: “Cậu thực sự không hợp tác sao?”

“Ông nhìn tôi giống đang nói đùa sao?” Diệp Thiên giang hai tay ra.

Răng rắc!

Ngũ trưởng lão siết chặt hai nắm đấm lại, đã không muốn tiếp tục nhiều lời nữa: “Không hợp tác, vậy thì tôi cũng không cần giữ các người lại.”

Sự kiên nhẫn của ông ta cũng có giới hạn.

Lúc này, ông ta đã không còn kiên nhẫn nữa.

Lòng căm thù về sinh mạng của hơn mười ngàn đệ tử, cộng với sự tức giận của việc bất hợp tác, hội tụ tại một chỗ, biến thành một trận tàn sát đẫm máu ngất trời, bao trùm lấy ông ta.

Vào giây tiếp theo!

Thân hình của ông ta bay vút lên ba trượng, kéo theo một đường parabol, tay nắm giữ sức mạnh huỷ diệt đất trời, vỗ về phía Diệp Thiên.

“Hừ!”

Diệp Thiên đương nhiên là không tỏ ra yếu kém, hừ lạnh một tiếng. Giơ tay lên, một thanh trường kiếm với ánh sáng vàng chói lọi xuất hiện trong tay, nhảy vọt lên, chém về phía Ngũ trưởng lão đang phóng tới.

“Đây…”

Con ngươi của Ngũ trưởng lão đột nhiên co rút lại, giật thót, cơ thể lập tức lắc lư.

Vào giây tiếp theo!

Soạt!

Một kiếm mang màu vàng chói lọi sướt qua bên cạnh ông ta, chém đứt một sợi tóc bạc của ông ta.

“Trời ạ! Tôn phẩm thần binh!”

Vào lúc này. Thần tử và hai vị chấp sự, một vị thần tướng, đều hốt hoảng kêu lên, vô thức lảo đảo lùi về phía sau vài bước.

Ngũ trưởng lão cũng dừng lại giữa không trung, không thể tin được nhìn về Diệp Thiên.

“Không ngờ là tôn phẩm thần binh!”

Trong mắt của ông ta hiện lên sự kinh ngạc và bàng hoàng, nhưng nhanh chóng bị thay thể bởi sự nghi ngờ, hỏi: “Tu vi của cậu, cũng khoảng ở giai đoạn hậu kỳ của hợp đạo đỉnh phong, tại sao lại có thể điều khiển được tôn phẩm thần binh mà chỉ có Tiên Vương Thiên Huyền Cảnh mới có thể điều khiển được?”

Ông ta vô cùng nghi ngờ, cũng có thể kết luận rằng Diệp Thiên không phải Tiên Vương Thiên Huyền Cảnh, nếu là vậy, nắm đấm trước đó… ông ta đã bị đánh nổ tung từ lâu rồi.

Hơn nữa, nếu Diệp Thiên là Thiên Huyền Cảnh Tiên Vương, cũng không cần phải tìm cứu viện, chỉ với sức mạnh của Thiên Huyền Cảnh Tiên Vương, giết năm người bọn họ chẳng khác nào giết gà lấy trứng, vô cùng dễ dàng, vậy thì hắn đâu cần thiết phải đi tìm cứu viện nữa.

Tuy nhiên, hợp đạo cảnh có thể điều khiển được tôn phẩm thần binh mà chỉ có Thiên Huyền Cảnh mới có thể điều khiển được, thực sự khiến cho ông ta cảm thấy khó hiểu, cũng không khỏi sợ hãi.

“Ông không cần thiết phải biết quá nhiều đâu, ông chỉ cần biết rằng, giành đồ với tôi, là không có kết cục tốt thì được rồi.” Diệp Thiên bình thản nói: “Nếu như bây giờ các người rời khỏi Tiên Động. Cút về Tinh Vực của các người, thì tôi có thể tha mạng, bằng không thì bổn toạ không ngại cho thêm Lục tiên kiếm vài vong hồn.”

“Hừ!”

Ngũ trưởng lão hừ lạnh nói: “Hù doạ tôi là vô ích thôi, dù đám thổ dân các người có thần binh tốt đến mấy thì cũng không thể thay đổi sự thật là một thổ dân, cứ coi như cậu là thổ dân Tiên Vương, tôi cũng có thể giết được cậu!”

Vừa dứt lời, ông ta triệu hồi ra một thanh trường kiếm Tiên phẩm cấp sáu, ném lên không trung.

“Mưa kiếm đầy trời!”

Khi ông ta vừa mới dứt lời, trường kiếm từ một biến thành mười, từ mười biến thành trăm, từ trăm biến thành ngàn, từ ngàn biến thành vạn, chỉ trong nháy mắt, bên trong của cả Tiên Động được bao phủ dày đặc bởi kiếm vũ, lơ lửng trong khoảng không giữa ông ta và Diệp Thiên.

“Giết!”

Trong khoảnh khắc, trận kiếm vũ ùn ùn kéo đến, bao phủ lấy Diệp Thiên.

“Ôi mẹ ơi!”

Cả Cơ Hữu Đạo và Ngô Huyền Tâm đều vô cùng kinh hãi trước sự đáng sợ của chiêu thức này, cho dù mục tiêu của kiếm vũ không phải là họ, nhưng họ vẫn ngửi thấy mùi chết chóc nồng nặc.

Nhưng Diệp Thiên rất bình tĩnh, kích hoạt Tiên pháp, Lục tiên kiếm ngay lập tức tăng vọt.

“Toái tinh thần, chém!”

Một thanh kiếm ở trên không. Chém xuống.

Xoẹt!

Một luồng kiếm mang màu vàng chói lọi rực rỡ hơn gấp trăm ngàn lần trước kia, cắt xuyên qua lưới kiếm khổng lồ do kiếm vũ tạo thành.

Dưới kiếm lực kinh người và ngang ngược này, tất cả Tiên pháp đều tan vỡ, kiếm vũ khắp trời toàn bộ tan tành, còn kiếm mang màu vàng vẫn hống hách kiên cường, tiếp tục tiến về phía trước.

“Một chiêu kiếm tuyệt vời!”

Ngũ trưởng lão cảm nhận được sự nguy hiểm. Trong lòng chợt thắt lại, nhanh chóng né tránh, với căn cơ tu vi sâu hiểm khó lường, vẫn có thể đột phá sức mạnh bao phủ của chiêu này, đã né tránh được.

Đoàng!

Kiếm mang chém vào bức tường dày đặc đại đạo pháp tắc, khiến cho cả Tiên Động rung chuyển.

“Ngũ trưởng lão. Tu vi của người này chẳng ra làm sao cả, Tiên pháp có chút đáng sợ, không nên đấu Tiên pháp với hắn, đánh cận chiến với hắn, không cho hắn cơ hội thi triển Tiên pháp, với tu vi của ngài. Chắc chắn có thể giết chết hắn!” Thần tướng đang xem trận đấu ở phía dưới đột nhiên hét lên.

Ngũ trưởng lão nghe thấy vậy, cảm thấy có lý, nhanh chóng né đi, tiến lại gần Diệp Thiên, cùng hắn đánh cận chiến.

Quả nhiên, ngay khi tới gần, Tiên pháp của Diệp Thiên rất khó thi triển, trong tình trạng tu vị không bằng Ngũ trưởng lão, ngay lập tức rơi vào thế bị động.

Thấy vậy, vị thần tướng đó lập tức hét lên: “Hai vị chấp sự, cùng nhau lên đi, giết chết ba người kia!”

“Được!”

Hai vị chấp sự đáp lại, cả ba người cùng lao về phía Dương Đỉnh Thiên và những người khác.

“Con người ngu ngốc!”

Thấy bọn họ làm tổn thương lẫn nhau, con Thú Lân bay thổi lửa vui mừng, chuẩn bị thêm cho bọn họ một số thứ mãnh liệt hơn, khuấy động đôi cánh.

Ngay lập tức, ngọn lửa cháy mạnh ùn ùn kéo đến, biến thành những con rồng đỏ, cuộn sạch về phía con người ở đối diện.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement