Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Trên bầu trời mịt mù, Thú Kim Lân mắt xanh phóng to thân thể của nó đến kích thước cực đại như biến thành một hành tinh nho nhỏ, dưới sự thôi thúc tiên pháp của Tiêu Dao Vương, nó bay về phía trước với tốc độ hơn hai tỷ kilomet trên giờ, đi theo chiều gió thì tốc độ càng nhanh hơn nữa, dự trù trong vòng hai mươi ngày sẽ đến Thủy Lam Tinh.

Dương Đỉnh Thiên và gần một trăm người khác ngồi trên lưng thú, chỉ có Diệp Thiên là ngồi trong bụng của Thú Kim Lân mắt xanh, dùng sáu viên Định Thiên Châu còn lại cho việc tu luyện.

Nửa tháng sau, sáu viên Định Thiên Châu đã được dùng hết, tu vi của Diệp Thiên từ Thái Hư Cảnh nhập môn sơ kỳ tăng lên thành nhập môn trung kỳ.

Tu luyện càng đến giai đoạn sau, tu vi càng tăng lên chậm hơn, nhưng đừng nên xem thường lượng tu vi tăng ít ỏi đó, vì bây giờ nếu bảo hắn đấu đơn với Thái cổ Ma thần, không cần Thực Hồn Huyết Ẩm Kiếm anh cũng có thể đánh Thái cổ Ma thần đến khóc.

Ít nhất khi hai người đấu quyền với nhau, Diệp Thiên có thể làm Thái cổ Ma thần bị chấn thương trong khi mình không chịu chút ảnh hưởng nào.

“Ước gì có thêm nhiều hơn nữa, nếu được mười ngàn viên là gần như có thể đạt tới Thái Hư đại viên mãn rồi, không cần thăng cấp lên Thái Ất Kim Tiên vẫn có thể lột da rút gân bảy lão già kia!”

Diệp Thiên chống cằm suy nghĩ.

“Quan trọng là cái này quá hiếm hoi, lúc còn ở Tử Vi Tinh mình cũng chỉ lấy một khoảng lớn bằng một bàn tay, giờ lại ước có mười ngàn viên, hình như có hơi mơ mộng giữa ban ngày.” Nghĩ đến đây, Diệp Thiên không khỏi tự cười mình.

Nhưng rồi Diệp Thiên tự an ủi: “Nhưng Tử Vi Tinh đã bị khai thác quá nặng, rất nhiều tài nguyên tu luyện hiếm hoi đã bị tiêu sạch từ lâu. Có điều như tẩy tiên trì đã mất tăm ở Tử Vi Tinh nhưng vẫn có thể tìm thấy tại Thanh Long Tinh, thế nên thạch Nữ Oa Tử Vi Tinh có thể không có nhưng chưa chắc những tinh cầu khác không có.”

Định Thiên Châu chính là thành phẩm sau khi mài thạch Nữ Oa, tương đương với tủy của ngọc. Nếu không thể lấy được Định Thiên Châu thì có thể lấy thạch Nữ Oa, cũng có một sự trợ giúp rất lớn cho việc tăng trưởng tu vi.

“Thôi, hay là những lúc rảnh rỗi thì lấy tài nguyên thông thường để tu luyện đi, được chừng nào hay chừng đó vậy.”

Diệp Thiên đang rảnh không bận gì, nhân lúc bây giờ đang trên đường đi, còn một chút thời gian thì hấp thu một số yêu đan, nhắm mắt bắt đầu tu luyện.

Năm ngày sau, tại Thủy Lam Tinh, hoàng triều Hiên Viên, hoàng cung ở kinh đô.

“Cấp báo! Binh bộ mới vừa nhận được truyền âm, Bình Châu đã thất thủ trên mọi mặt trận, Trấn Tây đại tướng quân tử trận, kỵ binh của nước Tây Lương như đi vào chỗ không người, đã sắp bao vây thành Phong Châu rồi!”

“Cấp báo! Trấn Nam đại tướng quân khẩn cấp truyền âm, Việt Vương cầm đầu đại quân năm mươi triệu binh lính đầu hàng đế quốc Thiên Kiền, thỉnh cầu Binh bộ hãy nhanh chóng trưng binh, nếu không cả mười sáu châu ở phía Nam đều khó giữ!”

“Cấp báo! Đội quân tiên phong của Đế quốc Long Hoàng đã đánh sập thành Lâm Châu, mười tám châu phía Bắc báo nguy!”

Đủ loại quân báo truyền vào trong tai Hiên Viên hoàng đế, khiến cho đầu óc ông ta như muốn nổ tung.

“Giờ phải làm thế nào đây! Giờ phải làm thế nào đây!”

Hiên Viên hoàng đế nôn nóng như con kiến bò trên chảo nóng, than thở với bá quan văn võ: “Đáng ra trẫm không nên phái Tiêu Dao Vương đi mới đúng, Tiêu Dao Vương đi rồi, sĩ khí quân địch tăng lên, tướng lĩnh bảo vệ thành các nơi thì bị quân địch đầu độc, hoang mang khiếp sợ, tán loạn khắp nơi, phòng tuyến vốn vững như thành sắt lại lỏng lẻo rời rạc chỉ trong một đêm.”

“Chỉ trong hơn hai tháng ngắn ngủi mà hoàng triều Hiên Viên đã đánh mất hơn một nửa lãnh thổ, ban đầu trẫm cho rằng trong vòng trăm năm địch sẽ không thể tiêu diệt hoàng triều Hiên Viên ta, không ngờ một quyết định sai lầm của trẫm đã khiến hoàng triều Hiên Viên không qua nổi một năm đã tiến tới bước bị diệt vong.”

“Trẫm có tội! Trẫm có thẹn với liệt tổ liệt tông! Trẫm hối hận lắm!”

Ông ta đã hối hận đến sắp khóc rồi.

Là hoàng đế lại khiến hoàng triều bị hủy diệt trong tay mình, đây là một tội danh lớn đến cỡ nào, sau này người đời sau đọc đoạn lịch sử này, họ cũng sẽ gọi ông ta là ông vua đã làm mất nước, đến lúc chết ông ta cũng không bao giờ nhắm mắt được!

Bá quan văn võ cúi gằm mặt xuống, không biết nên làm sao mới phải.

Quân lính phe ta thua như núi đổ, muốn đỡ cũng không đỡ được, kẻ địch dữ dội như nước lũ mãnh thú, có ngăn cản cũng không cản được, bọn họ chỉ có thể than thở cho số phận bất hạnh của mình thôi.

“Bệ hạ!”

Lúc này, một vị quan già đứng ra nói: “Hiện tại chúng ta đang rất cần một trận thắng lợi để tăng niềm tin và vực dậy sĩ khí cho quân ta, chỉ có như vậy mới giúp cho hoàng triều Hiên Viên cầm cự thêm một thời gian nữa, nếu không sẽ thua liên tục mất. Nếu chúng ta tiếp tục trốn tránh như thế này, dựa vào thế cục trước mắt thì không đến một tháng nữa thôi, địch quân sẽ bao vây kinh đô mất!”

“Trương đại nhân, tuy nói là vậy nhưng Tiêu Dao Vương không có ở đây, ai có thể giành một trận thắng lợi huy hoàng về cho chúng ta để làm tăng niềm tin nơi dân chứ?” Một vị đại thần hỏi.

Trương đại nhân trầm tư rất lâu, cuối cùng quỳ xuống và nói: “Thần cả gan, bây giờ hoàng triều Hiên Viên đã là nỏ mạnh hết đà, nếu bệ hạ hy vọng hoàng triều Hiên Viên có thể sống lâu thêm một thời gian thì xin bệ hạ hãy ngự giá thân chinh, lão thần nguyện thề đi theo bệ hạ!”

“Chuyện này, chuyện này... sao có thể chứ!” Lập tức có một vị quan hoảng loạn phản bác: “Bệ hạ, tuyệt đối không thể được, nếu ngài ngự giá thân chinh, bị địch quân biết được thì chúng chắc chắn sẽ bày trận bao vây bệ hạ, đến lúc đó mà không có ai có thể cứu giá thì bệ hạ sẽ, sẽ, sẽ...”

Hiên Viên hoàng đế cắn răng, cuối cùng hạ quyết tâm.

“Trẫm nghe theo ý kiến của Trương đại nhân, quyết định ngự giá thân chinh. Dù có chết, trẫm cũng phải chết trên chiến trường, như vậy sẽ làm người đời sau ít mắng trẫm đi được mấy câu!”

“Bệ hạ à, không được! Tuyệt đối không được!”

Gần như toàn bộ quan lại đều quỳ xuống khuyên can.

“Trẫm biết làm như vậy rất có thể sẽ tăng tốc độ Hoàng triều Hiên Viêndiệt vong, nhưng trẫm thật sự không muốn ngồi chờ chết, làm một ông vua làm mất nước!”

Hiên Viên hoàng đế sắp nôn nóng và lo lắng đến khóc rồi, tâm trạng ông rối bời như mớ bòng bong.

Đối với việc ngự giá thân chinh, bản thân ông cũng rất sợ hãi, nhưng nếu không ngự giá thân chinh, cả ngày ở trong hoàng cục nghe hết quân báo này đên quân báo khác, ông càng sợ hơn.

Hơn hai tháng qua, ông đã phải chịu áp lực lớn đến thế nào, chỉ có bản thân ông là rõ nhất.

Thế nên ông không muốn cứ tiếp tục sống trong hoang mang như vậy. Phải đánh một trận thật sảng khoái, dù có chết cũng phải chết trên chiến trường, ông không muốn bị người đời sau gọi là ông vua làm mất nước đâu.

Vì vậy ông lập tức hạ ý chỉ: “Trẫm quyết định, lập tức lên đường, ngự giá thân chinh quân đội tiên phong của đế quốc Long Hoàng, Thái tử sẽ là người trông coi triều chính. Nếu trấm chết trận, Thái tử kế vị. Ý trẫm đã quyết, các khanh không cần khuyên nữa!”

Dù sao cũng không còn nhiều thời gian, so với việc chờ địch quân tiến đánh, trở thành ông vua làm mất nước còn không bằng đi ra ngoài đánh một trận, chết trận nơi sa trường, chuyển cái mũ “Ông vua làm mất nước” sang cho Thái tử đội.

“Rõ thưa bệ hạ!”

Các đại thần cũng không khuyên nữa.

“Bệ hạ! Bệ hạ! Có chuyện vui! Có chuyện vui!”

Ngay lúc đó, đột nhiên có một thái giám mừng rỡ chạy xộc vào trong điện.

Hai mắt Hiên Viên hoàng đế sáng lên: “Có phải Tiêu Dao Vương đã trở lại rồi không?”

“Đúng vậy thưa bệ hạ, Tiêu Dao Vương đã trở lại rồi ạ, còn dẫn nhiều người tới giúp chúng ta nữa!” Thái giám kia đáp.

“Dẫn nhiều người tới giúp?” Hiên Viên hoàng đế lập tức mừng húm: “Có phải đều lợi hại hơn Tiêu Dao Vương không? Bây giờ bọn họ đang ở đâu?”

“Ở ngoài điện ạ!”

“Ngươi mau truyền Tiêu Dao Vương dẫn bọn họ vào đi chứ!” Hiên Viên hoàng đế lập tức có tinh thần trở lại, vội vàng chạy lên bậc thang và ngồi vào long ỷ.

Giọng the thé như con vịt của thái giám vang lên: “Cho truyền Tiêu Dao Vương mang tất cả những người tới trợ giúp vào yết kiến!”

Chẳng mấy chốc, Tiêu Dao Vương đã dẫn Diệp Thiên và những người khác đi vào đại điện.

“Phụ hoàng ơi! Thái hoàng thúc mời công công của nhi thần tới rồi đây!” Huân Nhi vui vẻ reo lên.

Nhưng giây kế tiếp, tất cả những người đang ở đây đều ồ lên!

“Người giúp đỡ gì chứ, toàn là tiên vương, có tác dụng khỉ gì đâu!”

“Ta còn tưởng sẽ có tiên tôn cơ, không ngờ lại toàn là tiên vương, tu vi chẳng cao, không thể nào thay đổi được tình hình hiện tại đâu!”

“Đúng đấy, Tiêu Dao Vương xem như đi một chuyến tay không rồi, mang về nguyên một đám tiên vương, đến một tiên tôn cũng không có, sao mà cứu nước được!”

Hiên Viên hoàng đế như bị tạt một chậu nước lạnh, tâm trạng kích động vừa rồi cũng biến mất tăm, đầu óc ong ong, miệng thì lầm bầm:

“Ông trời muốn Hoàng triều Hiên Viên ta diệt vọng rồi, ông trời muốn Hoàng triều Hiên Viên ta diệt vọng rồi!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement