Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên (Truyện full tác giả: CK)

Advertisement

Sông ngân rộng khoảng mười sáu nghìn kilomet, dài hơn một triệu sáu trăm kilomet. Con sông này chính là biên giới giữa Hoàng triều Hiên Viênvà Đế quốc Long hoàng.

Phía nam con sông ngân này chính là lãnh thổ của Hiên Viên Hoàng triều. Còn phía bắc dòng sông Sông ngân, là lãnh thổ của Đế quốc Long hoàn.

Ngay lúc này, đã có hơn hai tỷ quân đội, tập hợp ở phía bắc của dòng sông Sông ngân để tạo thành một Vạn Lý Trường Thành bằng người rộng lớn. Bọn họ trải dài đến mấy trăm nghìn cây số, đây thật là một cảnh tượng ngoạn mục.

Lúc này các vị tướng đang cùng nhau tập trung tại lều của đại tướng quân.

Người đang ngồi ở vị trí đại tưới quân là một vị tướng già có tóc và râu đều đã bạc phơ với vẻ mặt rất uy nghiêm. Ông ta là đại tướng quân của Đế quốc Long Hoàng, người chỉ huy trận quyết chiến ở dòng sông ngân này - Thái Vương!

Ông ta là cao thủ giỏi nhất Đế quốc Long Hoàng nhất cao thủ, ông ta là một trong số ít những người đạt được Thái Hư cảnh tiểu thành kỳ sơ, là chú của vua của Đế quốc Long Hoàng. Ông ta còn từng lập nhiều chiến công hiển hách, cho nên ở trong triều, ông ta là một người có tiếng tăm. Có thể nói ông ta chính dưới một người trên vạn người. Ngay cả vua của Đế quốc Long Hoàng cũng phải nể trọng ông ta ba điểm phần.

Đứng về phía ông ta chính là Quân sư của trận quyết chiến lần này.

Vị quân sư này cũng là một nhân vật vô cùng khó đoán, quốc sư của Đế quốc Long Hoàng. Mức độ uy tín trong triều của người này chỉ đứng sau Thái Vương và người này cũng đã đạt tưới Thái Hư Cảnh nhập môn trung kỳ.

Ngồi ở phía bên trái và phía bên phải của ông ta, lần lượt là Thái sư của Đế quốc Long Hoàng và Quốc cữu Gia của Đế quốc Long Hoàng.

Thái sư là người thầy trước đây từng dạy nhà vua. Ông ta cũng là một vị tướng lâu năm của triều đình với mức độ uy tín cực cao, chỉ đứng sau Thái Vương và Quốc sư. Xét về thực lực thì ông ta và Quốc sư đều có thực lực tương đương nhau. Tuy vậy, ông ta cũng lợi hại hơn một chút, do đó được xếp vào vị trí cao thủ đứng thứ hai của quân Đế quốc Long Hoàng, còn Quốc sư được xếp vào vị trí thứ ba.

Quốc cữu là một vị tướng đã nghỉ hưu. Hiện này, ông ta vẫn luôn nhàn rỗi ở nhà. Ngoài ra, ông ta còn là bố vợ của nhà vua. Ông ta đạt Thái Hư cảnh nhập môn sơ kỳ. Ở trong triều, sự tồn tại của ông ta cũng được coi là vững chắc.

Trong trận quyết chiến lần này, Thái sư cùng Quốc cữu là hai vị phó tướng trái phải.

Ngoài ra, còn có hai vị tướng dũng mãnh trên triều, Triệu Quốc Công và Lỗ Quốc Công. Hai vị tướng dũng mãnh này cũng đã đạt tới Thái Hư cảnh nhập môn sơ kỳ, được phong là Đại tướng Hộ quốc và Đại tướng Trấn quốc. Dưới trướng mỗi người bọn họ đều có năm trăm triệu quân.

Có thể nói, lần này Đế quốc Long hoàng đã dốc toàn bộ lực lượng của triều đình vào đánh trận quyết chiến này. Cùng một lúc, đã phái tới đây cả sáu vị tiên tôn duy nhất trong triều.

"Quân địch đã đi đến đâu rồi?”

Lúc này, Thái Vương mới nhàn nhạt hỏi một câu.

"Thưa Đại tướng quân. Cách đây không lâu, trinh sát có báo, quân địch đã vượt qua Núi Nam Lộc, cách địa điểm quyết chiến ba mươi triệu kilomet. Theo tốc độ hành quân của bọn họ, dự kiến một ngày sau bọn họ mới có thể đến được quyết chiến." Trinh sát trưởng đáp.

"Tiếp tục thăm dò. Nhớ thông báo cho bản tướng biết khi bọn họ cách trận quyết chiến năm triệu kilomet." Thái Vương ra lệnh.

"Rõ! Đại tướng quân."

Trinh sát trưởng nhanh chóng rời khỏi lều lớn.

"Quân sư, cậu cảm thấy trận chiến này có bao nhiêu phần thắng?" Thái Vương hỏi.

Quân sư cười cười rồi nói: "Quân địch chỉ có hơn ba trăm triệu cả người cả ngựa. Mà quân ta, nếu tính toàn bộ binh lực thì số lượng lên đến hai mươi tư tỷ cả người và ngực. Như vậy, quân ta đang gấp quân địch tám lần. Vì vậy, chắc chắn chúng ta có thể nghiền nát bọn họ. Nhưng cũng thật đáng tiếc, lệnh rút lui được đưa đến quá muộn, khiến cho Diệp Bắc Minh có cơ hội ăn mất gần hai trăm triệu người và ngựa của chúng ta. Nếu không, chỉ với hơn một trăm triệu cả người và ngựa của cậu ta, quân ta nhất định sẽ nghiền nát bọn họ một cách dễ dàng hơn. Hơn nữa, chúng ta còn có cả sáu vị Tiên Tọa đang ngồi tại đây mà Diệp Bắc Minh lại chỉ có một người. Lúc này, hai vị Tiên Tôn là Tiêu Dao Vương và Đại thống lĩnh Trấn Nam đều đang trấn giữ ở hai phía nam và tây của Hiên Viên Hoàng triều. Còn ba vị đại thống lĩnh trấn giữ phía bắc, phía đông và phía tây đã chết ngay tại trận, vì vật, hiện tại không có một vị Tôn Tiên nào của Hiên Viên Hoàng đến trợ giúp Diệp Bắc Minh cả. Cho nên, với thực lực của chúng ta thì quân ta có thể nắm chắc mười phần khả năng có thể tiêu diệt Diệp Bắc Minh và bộ phận chủ lực của Hiên Viên Hoàng triều.”

Quân sư Phù Tu nói với một vẻ mặt tràn đầy sự tự tin.

"Đúng vậy."

Thái Vương, Quốc cữu, Lỗ Quốc Công và Triệu Quốc Công đều đồng loạt gật đầu tỏ vẻ tán thành.

"Đại tướng quân, Quân sư, chúng ta cũng không được bất cẩn."

Thái sư đứng lên, nói: "Tu vi của Diệp Bắc Minh này rất cao thâm lại khó lường. Hơn nữa, trong tay cậu ta còn có một thanh hung khí có uy lực rất hơn. Mọi người cũng chưa từng thấy, đúng là rất khó tưởng tượng sấy khí mà thanh kiếm của cậu ta phát ra. Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn là nó đã có thể khiến cho hai trăm triệu quân rơi vào tình trạng vô cùng thảm hại. Cho nên, chúng ta không thể khinh địch được. Nếu không, sẽ gây ra hậu quả không thể cứu vãn được nữa.”

Kể từ trận chiến đó, ông ta đã bị chấn động sâu sắc bởi sự khủng khiếp của Diệp Bắc Minh. Có thể nói, anh đã để lại trong lòng ông ta một cái bóng không thể xóa đi được.

"Đó là do khả năng thống lĩnh đại quân của ông. Lúc đó ông để quân của mình phá vỡ đội hình, mất đi hàng phòng ngự cho nên Diệp Bắc Minh mới có thể tiêu diệt toàn quân một cách dễ dàng như vậy. Nếu Diệp Bắc Minh thật sự có thể phá trận hình này thì trong sáu vị Tiên Tôn của chúng ta, ai là người có thể tiêu diệt toàn bộ quân của cậu ta trong lúc này chứ?” Quân sư cười lạnh một tiếng.

“Quân sư nói rất có lý.” Lỗ quốc công đứng dậy rồi nói: "Uy lực của các vị Tiên Tôn chính là bọn họ chỉ cần phất tay một cái là có thể tiêu diệt được cả thiên này. Đừng nói là hai trăm triệu quân mà có năm trăm triệu quân hay một tỷ quân thì một khi đội hình đã bị rối loạn và mất đi hàng phòng ngự thì chúng ta đầu có thể nghiền nát bọn họ ngay tức khắc.”

"Đúng vậy." Triệu Quốc Công cũng đồng ý.

“Đương nhiên là tôi hiểu đạo lý này.” Thái sư phản bác: "Tuy nhiên, vấn đề nắm ở chỗ, mặc dù đội quân mà tôi đang dẫn đầu khi đó đã bị rối loạn nhưng cũng chỉ là bị rối có một nửa, còn một nửa đội hình lại không hề bị loạn. Nhưng dù cho là như vậy thì toàn quân vẫn bị tiêu diệt. Vì vậy, chúng ta không thể xem thường hung khí trong tay Diệp Bắc Minh kia được. Hơn nữa, chúng ta cũng phải phòng thủ tránh trường cậu ta xông vào đại quân. Nếu không, hậu quả mà chúng ta phải gánh vác là không thể tưởng tượng nổi.

“Ha ha!” Quân sư lại cười lạnh một lần nữa: "Thái sư, không phải ông đang bào chữa cho thất bại của mình đấy chứ? Nếu như một nửa đội hình chưa bị loạn thì sao Diệp Bắc Minh lại có thể tiêu diệt cả đội quân trong một khoảng thời gian ngắn như vậy được chứ. Đương nhiên, trừ khi Diệp Bắc Minh đã đạt đến Thái Hư cảnh đại thành trở lên. Nhưng nếu cậu ta thực sự đã đạt được Thái Hư cảnh đại thành thì sao Thái sư có thể trở về mà không có chút thương tích nào như vậy chứ? Nếu là vậy, tôi chỉ sợ ông đã chết trong tay Diệp Bắc Minh từ lâu rồi? Hừ.”

Thái sư bừng bừng giận dữ: "Quân sư, nếu cậu không tin thì chờ đến khi Diệp Bắc Minh đến đây, cậu thống lĩnh năm trăm triệu đại quân đi tìm cậu ta rồi đơn phương đối đầu. Nếu như cậu thắng trận thì coi như ta là người bất tài.”

“Được thôi.” Quân sư buông tay xuống rồi cười và nói: "Tôi thật sự không tin, Diệp Bắc Minh còn có thể lật được cả trời."

“Được rồi!” Thái vương lên tiếng: "Đừng để quân địch chưa tới mà nội bộ đã bắt đầu loạn trước rồi. Đây không phải là tạp cơ hội cho quân địch sao? Thái sư là một vị lão thành của triều đình chúng ta. Ông ấy từng lập nhiều chiến công hiển hách, cũng tham gia không dưới mười nghìn những trận chiến lớn nhỏ khác nhau. Cho nên, lời ông ấy nói, chúng ta không thể không tin. Vì vậy, chúng ta cứ nên cẩn thận hơn một chút là tốt nhất. Hơn nữa, bệ hạ đã giao toàn binh lực cho chúng ta. Nếu như chỉ vì khinh địch mà thua trận chiến này, vậy thì chúng ta để cả giang sơn của bệ hạ thua cuộc hết rồi. Vì vậy… Toàn quân từ trên xuống dưới phải nhất trí đoàn kết, cùng nhau chống địch, đảm bảo sự thắng lợi của trận quyết chiến này. Từ đó nâng cao sức mạnh của Đế quốc Long Hoàng, sau đó đi xuống phía nam để đánh bại kinh đô của Hoàng triều Hiên Viênvà sáp nhập Hoàng triều Hiên Viênvào bản đồ của Đế quốc chúng ta.”

"Rõ! Đại tướng quân."

Các vị tướng đều đồng loạt trả lời.

Sáng sớm ngày hôm sau.

"Báo!”

Trinh sát trưởng chạy vào lều của Đại tướng quân: “Thưa Đại tướng quân, đài trinh sát phía trước gửi công văn báo, quân chủ lực của địch chỉ còn cách điểm quyết chiến còn tám triệu kilomet nữa.”

Khiển trách dài chạy vào đại trướng trung quân: "Khởi bẩm đại soái! Phía trước khiển trách đến báo, chủ lực quân địch cách quyết chiến đã còn năm trăm vạn dặm!"

“Nổi trống tập hợp các tướng.”

Thái Vương đột nhiên đứng dậy, đi đến đài cao.

Tùng tùng tùng!

Trong nháy mắt, tiếng trống vang vọng khắp quân đội, tất cả các đại sĩ quân đội nghe thấy tiếng trống này đều vội vã đến điểm tập kết.

“Đại tướng quân.”

“Đại tướng quân.”

“Đại tướng quân.”

Hàng ngàn tướng sĩ đều cùng nhau tụ tập và hướng về phía đài cao mà chắp tay hò hét.

Thái vương giơ tay lên, mọi người đều đồng loạt im lặng. Sau đó, bắt đầu điểm danh.

"Liệt Dương thần tướng! Kim Phong thần tướng! Long Phi thần tướng!"

Ba vị Thần tướng đều đồng loạt cùng nhau đứng dậy.

"Bản tướng quân muốn giao cho mỗi người các người thống lĩnh mười nghìn quân rồi đi vây quanh cánh trái của quân địch rồi chờ lệnh và vây quanh quân địch.” Thái Vương ném ba cái lệnh bài ra.

“Tuân lệnh.” Ba vị Thần tướng nhặt ba tấm lệnh bài rồi lập tức rút lui.

"Thiên Khải thần tướng! Vũ Đằng thần tướng! Chu Khôn thần tướng!"

“Có.”

“Bản đại tướng lệnh cho mỗi người thống lĩnh mười nghìn quân đến cánh phải của quân địch. Khi nào có lệnh của ta thì lập tức vây quanh quân địch.”

“Tuân lệnh.”

"Ngô Đào thần tướng! Minh Đức thần tướng! Hồng Thái thần tướng! Phúc Ninh thần tướng!"

“Có.”

"Bản tướng quân lệnh cho năm người, mỗi người thống lĩnh mười nghìn quân, tiến đến phía sau quân địch. Đến khi có lệnh thì lập tức bao vây quân địch.”

“Tuân lệnh.”

Lúc này, Diệp Bắc Minh đang thống lĩnh ba trăm triệu quân tiến về phía trước với tốc độ năm trăm kilomet một giờ.

"Báo!”

Trinh sát trưởng chạy vào và báo cáo: "Bẩm Đại tướng quân. Trinh sát báo cáo, cánh trái và cánh phải của quân ta đều có rất nhiều quân địch đang hoạt động.”

"Đại khái có bao nhiêu?" Diệp Bắc Minh hỏi.

"Thưa Đại tướng quân, đài trinh sát phía trước bào cả hai bên trái phải của quân ta xuất hiện nhiều quân địch với số lượng ít hơn quân ta.” Trinh sát trưởng trả lời.

Diệp Bắc Minh nghe vậy thì cười: "Bọn họ đang muốn chuẩn bị vây quanh quân chủ lực của chúng ta rồi.”

"Tôn thượng, số lượng quân địch rất lớn, một khi bọn họ cùng nhau vây quanh quân ta thì rất có thể bọn họ sẽ làm quân chủ lực của chúng ta.” Triệu Thương Thiên nói. Dù sao số lượng quân địch rất lớn, một khi bị vây, toàn quân cùng nhau xuất kích. Nhưng cho dù bọn họ có hiểu về bố trận bài binh đến đâu thì chắc chắn cũng sẽ bị thương nặng.

"Đúng vậy." Diệp Bắc Minh gật gật đầu: "Xem ra trước tiên phải dọn sạch quân địch ở hai cánh trái và phải, sau đó tiến về phía trước, giao chiến trực diện với địch."

Nói xong, anh lập tức giơ tay lên và hét lên: "Toàn quân ngừng di chuyển về phía trước và chờ lệnh tại chỗ."

Dứt lời, toàn bộ quân đội tạm dừng tiến lên phía trước.

Sau đó, Diệp Bắc Minh nhảy lên lưng thú Kim Lân mắt xanh và đi về hướng trái.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement