“Cái gì, ông nội gọi mau nghe đi!” Vừa biết ông lão Hàn gọi tới, Lâm Hồng Ngạn đã vui mừng ra mặt, vội vàng giục Hàn Phương Nhiên nghe máy.
Hàn Phương Nhiên cũng rất kích động, sữa cũng không uống mà vội vàng nghe máy, run run nói: “Ông à, con là Phương Nhiên”.
“Chào cô, tôi là Tiểu Uông, thư ký của chủ tịch Hàn, xin hỏi có phải cô Hàn Phương Nhiên không?” Giọng nói trong điện thoại không phải của ông lão Hàn mà là thư ký của ông. Sau khi xác nhận người nghe máy là Hàn Phương Nhiên, thư ký của ông lão Hàn ngừng lại một chút rồi mới nói tiếp: “Mười giờ sáng nay có cuộc họp quan trọng, chủ tịch bảo tôi thông báo cho cô”.
“Được, được, tôi nhất định sẽ tới đúng giờ!” Hàn Phương Nhiên vô cùng kích động, cuối cùng cũng gặp được ông nội rồi!
Thấy Hàn Phương Nhiên cúp máy, Đinh Dũng mới hỏi: “Sao rồi, ông nội có dặn dò gì à?”
“Ở đây có chỗ cho cậu nói chuyện sao?! Còn không mau đi rửa bát!” Lâm Hồng Ngạn hừ lạnh, quên hẳn bữa sáng vừa ăn khi nãy, bây giờ bà ta lại giống như có thâm thù đại hận với anh, lạnh lùng trừng mắt nhìn anh.
“Mẹ, mẹ đừng như vậy!” Hàn Phương Nhiên chau mày nhìn Đinh Dũng khó giấu nỗi phẫn khích trong lòng, vui mừng nói: “Ông nội bảo chúng ta tới tham gia cuộc họp của tập đoàn lúc mười giờ!”
“Thật sao?! Đúng là ông trời có mắt! Cuối cùng cũng có ngày cam lai!” Lâm Hồng Ngạn phấn khích đứng dậy, suýt nữa thì khoa chân múa tay, hứng thú được một lúc thì bà ta lại nói với Hàn Phương Nhiên: “Nhiên Nhiên, lần này con nhất định phải xả hận cho mẹ, nắm lấy cơ hội này gia nhập Hàn Thị!”
“Mẹ yên tâm đi, con nhất định sẽ cố gắng!” Hàn Phương Nhiên cũng rất vui, trước đây người nhà cô không thể nào gia nhập vào nội bộ gia tộc, nhất là tập đoàn Hàn Thị, doanh nghiệp lớn nhất thành phố Kim Châu, công ty nội thất Tú Thủy của Hàn Phương Nhiên là công ty con của tập đoàn Hàn Thị, nhưng một đồng vốn đầu tư cũng không có.
“Mau gọi điện cho bố con, ba chúng ta cùng đi!” Lâm Hồng Ngạn phấn khích tới mức đứng ngồi không yên.
Hàn Phương Nhiên vừa cầm điện thoại ra thì đột nhiên ngẩn người nhìn Đinh Dũng. Cô chau mày nói với Lâm Hồng Ngạn: “Tại sao lại là ba người chúng ta, ông nội bảo cả nhà chúng ta cùng qua đó!”
“Cái gì, cả nhà qua đó, con để tên vô dụng này tới cuộc họp làm gì, làm trò cười cho người khác sao?!” Lâm Hồng Ngạn lườm Đinh Dũng bằng khuôn mặt đầy khinh miệt rồi nói với anh: “Lẽ nào cậu muốn để Nhiên Nhiên và chúng tôi mất mặt trong cuộc họp sao?”
Đinh Dũng cười nhạt, tham gia cuộc họp của tập đoàn Hàn Thị hay không, với anh không quan trọng, vì vậy anh cười nói với Hàn Phương Nhiên: “Cũng vừa hay anh có chút chuyện, lần này không đi được, Phương Nhiên, em cố lên nhá, phải để lại ấn tượng tốt trong tập đoàn!”
“Đinh Dũng, anh...yên tâm đi, em nhất định sẽ làm được!” Hàn Phương Nhiên nhìn nụ cười không giống như đang giả vờ của Đinh Dũng, trong lòng hơi áy náy nhưng nếu như Đinh Dũng theo cô tới tham gia cuộc họp, chắc chắn sẽ bị người ta chê cười, cô cũng không muốn anh bị người ta coi thường.
Sau khi Hàn Phương Nhiên và bố mẹ cô lái xe đi khỏi, Đinh Dũng ở nhà thu dọn lại rồi quay về phòng bắt đầu suy nghĩ chuyện sau này. Tập đoàn Hàn Thị là một trong những công ty lớn trong giới cung cấp nguyên vật liệu bất động sản ở thành phố Kim Châu, lần này gọi Hàn Phương Nhiên về chắc chắn vì họ xem trọng dự án hợp tác với Bất động sản Đỉnh Kim. Mặc dù Đinh Dũng vẫn luôn cổ vũ Hàn Phương Nhiên phải cố gắng nhưng anh biết rõ, cuộc họp lần này có tám chín phần là hợp nhất Tú Thủy với tập đoàn Hàn Thị, sau đó lấy đi hạng mục hợp tác với Bất động sản Đỉnh Kim.
Thật ra đây là chuyện tốt, dù Hàn Phương Nhiên không tự do như trước đây nhưng tiền đồ phát triển sáng lạn hơn nhiều, gia nhập vào nội bộ Hàn Thị, cô càng có thể bay cao vươn xa, nhưng chỉ sợ tập đoàn này chỉ coi Hàn Phương Nhiên làm bàn đạp, một khi họ lấy được hạng mục hợp tác sẽ qua cầu rút ván, đá Hàn Phương Nhiên.
Đây mới là điều Đinh Dũng lo lắng, vậy nên anh suy nghĩ một lát rồi gọi cho Tiểu Lục.
Trong khi đó, Hàn Thành Sơn lái xe như bay đưa Lâm Hồng Ngạn và Hàn Phương Nhiên tới trụ sở của tập đoàn Hàn Thị, đang đạp ga như bay thì đột nhiên chuông điện thoại Hàn Thành Sơn reo lên. Ông ta cầm điện thoại lên nhìn qua rồi đột nhiên thấy Lâm Hồng Ngạn kêu lên thất thanh: “A...mau dừng xe, đâm!”
Rầm! Một âm thanh kinh hoàng vang lên theo sau tiếng phanh xe cọ sát mặt đường. Chiếc xe tông mạnh vào chiếc Mercedes-Benz màu đen phía trước, khiến đuôi xe bị lõm một vết sâu!
“Xong rồi, xong rồi, đây là Mercedes-Benz đó, Hàn Thành Sơn, đồ chết tiệt nhà ông đúng là vô dụng, thành sự thì ít bại sự có thừa!” Lâm Hồng Ngạn xuống xe mắng luôn miệng, chuẩn bị mở lời thì nhìn thấy hai người đàn ông xăm trổ từ trên xe đi xuống, bà ta sợ hãi vội vàng quay vào trong.
“Ối trời ơi, tôi nói ông già này, ông bị mù hay lác mà chiếc xe to như vậy ở trước cũng không nhìn thấy? Xuống xe cho tôi, xuống xe!” Hai thanh niên xăm trổ đi tới trước xe đá một cái vào cửa rồi hét lên với Hàn Thành Sơn.
Hàn Thành Sơn đâu dám xuống, ông ta vội vàng quay lại nhìn Lâm Hồng Ngạn, kết quả lại bị Lâm Hồng Ngạn mắng: “Ông nhìn gì mà nhìn, đồ lão già vô dụng, còn không mau xuống nói chuyện với người ta, nếu không được thì mua bảo hiểm!”
“Tôi, tôi, tôi...” Hàn Thành Sơn cười gượng nhìn Hàn Phương Nhiên với ánh mắt cầu cứu, bảo ông ta đi thương lượng với hai người xăm trổ đó, ông ta không dám.
Hàn Phương Nhiên chau mày, vừa định xuống xe thì đột nhiên bị Lâm Hồng Ngạn ngăn lại, bà ta lo lắng nhìn Hàn Phương Nhiên nói: “Nhiên Nhiên, con không thể xuống, hai người này vừa nhìn đã biết không phải thứ tốt lành gì, nhỡ may bọn họ thèm thuồng sắc đẹp của con thì làm sao!”
“Vậy, vậy chúng ta phải làm sao?” Hàn Phương Nhiên bất lực nói.
Lúc này, hai người kia thấy Hàn Thành Sơn không định xuống xe, mặt mày đã tối sầm lại, đạp mạnh vào cửa xe dữ dằn nói: “Sao hả, đâm vào xe người khác không muốn đền?! Lão già mau xuống đây cho ông, nếu không ông đập xe mày ngay!”
“Làm sao, làm sao đây?” Hàn Thành Sơn lo lắng ra mặt.
Sắc mặt Lâm Hồng Ngạn cũng không tốt hơn là bao, đừng nghĩ lúc ở nhà bà ta ngang ngược không ai bằng nhưng ở ngoài lại nhát gan vô cùng, dù gì nhà họ đều không được xem trọng, người có quyền một chút họ cũng không dám đắc tội!
“Đồ vô dụng, ông có phải người nhà họ Hàn không, đi nói với bọn họ ông là người họ Hàn!” Lâm Hồng Ngạn khoanh tay trước ngực tức giận mắng Hàn Thành Sơn.
“Nếu không, nếu không để Đinh Dũng tới đi?” Lúc này Hàn Thành Sơn đột nhiên nhớ ra Đinh Dũng nên đề nghị ngay.
Hàn Phương Nhiên nghe vậy liền chau mày, lúc đi thì không cho người ta đi, bây giờ lại bắt người ta ra giúp, tóm lại là cô không nói được: “Bố, như vậy không được!”
“Có gì không được, gọi cho Đinh Dũng, bảo nó tới xử lý chuyện này!” Lâm Hồng Ngạn cũng sáng mắt lên, bà ta hừ lạnh một tiếng rồi giục: “Nhiên Nhiên, con mau gọi cho nó đi, nuôi nó nhiều năm như vậy, cũng nên làm chút gì đó cho chúng ta rồi!”
Mặc dù Hàn Phương Nhiên không muốn gọi nhưng bị Lâm Hồng Ngạn ép, cô cũng không còn cách nào khác, thấy đối phương muốn đập xe, chỉ đành lấy điện thoại gọi cho Đinh Dũng.
“Đinh Dũng, anh đang ở đâu? Có thể, có thể tới đây không?” Rất nhanh sau đó điện thoại được kết nối, Hàn Phương Nhiên ngại ngùng, nói úp mở.
Đinh Dũng ngẩn người, không biết Hàn Phương Nhiên gọi anh làm gì, đúng lúc định hỏi thì nghe thấp thoáng tiếng Lâm Hồng Ngạn mắng mỏ, anh chỉ đành giữ ở trong lòng rồi nói: “Đừng vội, anh sẽ tới ngay.”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |