Chàng rể trường sinh - Đinh Dũng (full)

Advertisement

“Hỗn xược, sao lại nói chuyện như thế với cậu Đinh”, nghe Phùng Kính nói vậy, Lão Gia Chủ mặt mày biến sắc, nạt nộ: “Thực lực của cậu Đinh không phải người như con có thể đoán được đâu”.  

             Lão Gia Chủ nhà họ Phùng thầm chửi trong lòng. Ông ta đã ý thức được bản lĩnh của Đinh Dũng từ lâu, thực lực của Đinh Dũng tuyệt đối không hề thấp hơn Võ Đạo Đại Sư, hiện giờ lại hống hách đòi khiêu chiến với Đinh Dũng, chẳng khác gì đâm đầu vào chỗ chết cả.  

             Thực lực của Phùng Kính đến cảnh giới Đỉnh Phong còn chưa với tới, đối mặt với Đinh Dũng căn bản không thể là đối thủ, hắn ta rõ ràng đang tự chuốc nhục vào thân.  

             “Ông cố, con không phục”, Phùng Kính nghiến chặt răng.  

             Ngày thường hắn ta được ông cố và gia chủ quan tâm nhất, hắn lại là nhân vật đại diện cho lớp thanh niên nhà họ Phùng, thực lực cũng đạt tới tầng thứ tám, không ít lần khiến nhà họ Phùng được vẻ vang.  

             Vả lại khả năng chiến đấu thực tế của Phùng Kính rất mạnh, kinh nghiệm tác chiến phong phú, ngày thường đấu với những người cùng trang lứa, chưa bao giờ biết thua là gì, vì vậy hắn đã thầm coi chức đội trưởng tiểu đội Vây Bắt là của mình từ lâu.  

             Vì cái chức này mà hắn đã bỏ ra biết bao công sức, nghiên cứu kinh nghiệm Vây Bắt của những năm trước và thề rằng phải dẫn tiểu đội nhà họ Phùng tiến vào trận quyết đấu cuối cùng, thế nhưng điều hắn không ngờ tới chính là dựa vào một Đinh Dũng không biết từ đâu tới lại dành lấy chức đội trưởng của hắn.  

             “Cậu muốn so cái gì?”, Đinh Dũng nhìn Phùng Kính hỏi.  

             “So, đương nhiên là so về thực lực xem ai mạnh hơn rồi”, không đợi Lão Gia Chủ lên tiếng, Phùng Kính đã ngạo nghễ nhìn Đinh Dũng: “Anh vừa mới đến, tôi cũng không bắt nạt anh làm gì, chúng ta so xem sức lực của ai mạnh hơn”.  

             “Nói năng hàm hồ”, Lão Gia Chủ cau mày nạt lại.  

             Đúng lúc này, một người đàn ông trung tuổi dẫn theo hai người đi từ ngoài vào, ông ta nhìn Đinh Dũng trước và không tỏ ra kinh ngạc cho lắm, sau đó đi về phía Lão Gia Chủ, chắp tay bái: “Bố, nghe nói bố tìm được một người hỗ trợ từ bên ngoài”.  

             “Vừa rồi lời của Kính Nhi con cũng đã nghe nói rồi. Kính Nhi đã muốn so tài thì bố ngăn làm gì?”, người đàn ông trung tuổi nheo mắt cười, nhìn về phía Đinh Dũng.  

             Ông ta dứt lời, Lão Gia Chủ lập tức cau mày, Lão Quản Gia đứng bên cạnh Lão Gia Chủ cuống quýt mãi không thôi. Ông ta liếc mắt sang người đàn ông trung tuổi kia nhưng lúc này ông ta lại đang nhìn chằm chằm vào Đinh Dũng nên đâu để ý đến ánh mắt của Lão Quản Gia làm gì.  

             “Tham kiến Gia Chủ”, sau khi thấy người đàn ông trung tuổi, mấy người phía Phùng Kính mặt mày tỏ vẻ hồ hởi hơn hẳn.  

             Người đàn ông trung tuổi này chính là gia chủ đương nhiệm của nhà họ Phùng, cũng là con trai của ông già kia, tên là Phùng Tác Nghiêu.  

             Phùng Tác Nghiêu không những là gia chủ của nhà họ Phùng mà cũng là một trong ba cao thủ hiện giờ của nhà họ Phùng, ngoài bố ông ta và Hình Đường Phùng Lục ra thì ông ta chính là người có thực lực mạnh nhất trong nhà họ Phùng. Vài năm trước ông ta đã đạt tới cảnh giới Võ Học Đại Sư.  

             Đinh Dũng nhìn sang Phùng Tác Nghiêu, từ khi ông ta bước vào đây, Đinh Dũng đã cảm nhận được cảnh giới Võ Đạo của Phùng Tác Nghiêu rồi. Có điều, khí thế hơi yếu, có lẽ cũng thông qua dị quả để tăng tiến thực lực.  

             “Xem ra sự biến đổi ở Bắc Cảnh có tầm ảnh hưởng rất lớn đối với thực lực của những người ở đây”, Đinh Dũng thầm nghĩ trong lòng. Mặc dù thực lực mà dị quả mang lại không bằng thực lực tự tu luyện từ cơ bản nhưng một khi số lượng võ sĩ tiến hoá nhiều thì thực lực của cả Bắc Cảnh đương nhiên sẽ đạt tới tầm cao mới.  

             “Cậu thanh niên này không biết xưng hô thế nào nhỉ?”, Phùng Tác Nghiêu nheo mắt nhìn Đinh Dũng, rõ ràng chưa nghe nói tới việc xảy ra ở Hình Đường, nếu không thì ông ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng đồng ý cho Phùng Kính đấu với Đinh Dũng.  

             Đinh Dũng liếc nhìn ông ta, sau đó lại nhìn sang Phùng Kính mà điềm tĩnh nói: “Muốn so tài thì so tài, còn chức đội trưởng, tôi không có hứng, nhưng tôi cũng không thích người khác chém gió trước mặt mình”.  

             “Anh dám nói tôi chém gió”, nghe Đinh Dũng nói vậy, Phùng Kính tái mặt.  

             Hắn ta nghiến răng chỉ vào Đinh Dũng, mặt mày lúc đỏ bừng lên, lúc lại trắng bệch ra: “Đợt lát nữa tôi xem anh còn cười được không, gia chủ, con xin đấu với anh ta một trận”.  

             “Được, đã vậy thì tôi ở đây làm chủ, cho hai người so tài một trận”, nói tới đây, Phùng Tác Nghiêu nhếch miệng cười: “Tới sân luyện võ của chúng ta để kiểm tra xem lực của ai mạnh hơn”.  

             “Bố, mời bố cùng tới sân luyện võ với chúng con”, nói rồi, Phùng Tác Nghiêu nhìn sang bố mình, cười nói.  

             Nghe vậy, bố ông ta là Phùng Thừa Lâm mặt mày không mấy tự nhiên, hắng giọng, đứng dậy đi ra ngoài nhưng thực tế trong lòng ông ta lại thầm nhủ xem lát nữa bọn họ rút lui ra sao.  

             Mấy năm nay mặc dù ông ta đem chức gia chủ giao cho Phùng Tác Nghiêu nhưng mọi hành động của Phùng Tác Nghiêu đều khiến Phùng Thừa Lâm không hề thấy hài lòng, thậm chí có một số chuyện còn xảy ra bất đồng. Hai năm nay Phùng Tác Nghiêu bắt đầu bỏ ngỏ mọi quyền lực trong tay mình nên khiến uy tín của nhà họ Phùng ngày càng kém đi.  

             Nếu không phải ông cố đây hãy còn đó và thực lực của ông ta cũng đã đạt tới cảnh giới Võ Học Đại Sư thì e rằng nhà họ Phùng sẽ không còn nghe theo mọi sự chỉ đạo của Phùng Tác Nghiêu nữa.  

             Lần này vừa hay có sự trợ giúp của Đinh Dũng để Phùng Tác Nghiêu bớt đi thói hống hách của mình. Nghĩ tới đây, Phùng Thừa Lâm lại thấy mừng hơn, cho rằng mình mời Đinh Dũng tới đây là một sự lựa chọn sáng suốt.  

             Vả lại ông ta hiểu hơn ai hết Đinh Dũng trông chỉ chừng hai mươi tuổi gì đó nhưng lại có thể đánh được Phùng Lục đã đạt cảnh giới Võ Đạo Đại Sư thì thực lực như vậy tuyệt đối không phải người thường có thể so bì. Kết bạn với một kẻ mạnh như vậy đương nhiên không phải là việc xấu rồi.  

             Chẳng mấy chốc, mọi người đã tới sân luyện võ.  

             “Cậu Đinh, cậu đừng ngại nhé”, Phùng Thừa Lâm vỗ vai Đinh Dũng, nói.  

             Trong ánh mắt Đinh Dũng mang theo cái nhìn khác thường. Anh đã nhìn ra được mối quan hệ của Phùng Thừa Lâm và con trai ông ta là Phùng Tác Nghiêu có gì đó khác thường rồi. Trông thì có vẻ như hoà hợp nhưng thực tế lại tranh đấu lẫn nhau, chỉ là Đinh Dũng không hiểu giữa hai người bọn họ tranh đấu gì mà thôi.  

             Cho dù hiện giờ thực lực của ông ta mạnh thế nào thì chẳng phải tới ngày tận cùng của số mệnh, tất cả mọi thứ cũng đều của con trai ông ta cả sao.  

             Nghĩ vậy, Đinh Dũng lại lắc đầu nhìn về mấy người phía Phùng Tác Nghiêu đang trong sân luyện võ, hỏi: “Thi đấu thế nào?”  

             “Đây là đá kiểm tra thực lực của nhà họ Phùng chúng tôi, mỗi viên có mật độ không giống nhau, lực đạo có thể chịu đương đương nhiên cũng không giống nhau. Lấy nó làm tiêu chuẩn, xem xem sức ai mạnh hơn”, Phùng Tác Nghiêu giơ một viên đá màu xám lên, dùng lực bóp, viên đá kia lập tức nứt lìa.  

             “Không sai, dùng đá kiểm tra thực lực để so tài, thế nào?”, Phùng Kính mặc dù nói là vậy nhưng trong lòng hắn lại mừng thầm. Hắn nhìn sang dáng người mảnh khản gầy yếu của Đinh Dũng nên nghĩ rằng sức anh chẳng được là bao.  

             Đinh Dũng không lên tiếng mà chỉ đi vào trong sân luyện võ nhìn những viên đá trên mặt đất, sau đó chọn một viên hình thoi màu xám, khẽ bóp là biết được khả năng chịu lực của nó thế nào.  

             “Viên đá này dễ vỡ quá”, Đinh Dũng nhìn mọi người điềm tĩnh nói.  

             “Cái gì? Dám nói đá thử sức của chúng tôi dễ vỡ sao?”  

             “Tôi thấy anh đang chém gió thì có. Đá thử sức vô cùng rắn chắc, thưc lực không đạt tới cảnh giới đó thì tuyệt đối không thể bóp nát nó được”.  

             “Hừ, lát nữa xem anh ta bóp nát được mấy viên”.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement