Chàng rể trường sinh - Đinh Dũng (full)

Advertisement

Những điểm sáng này giống như bay theo chiều gió vậy, cứ bay theo bóng người Đinh Dũng di chuyển trong không trung. Thế nhưng nếu quan sát kỹ thì sẽ phát hiện ra những điểm sáng này đang lại gần Đinh Dũng, gần như muốn nhấn chìm Đinh Dũng.  

             Phần cuối hang động, tại vị trí gần bức tường có một cây cỏ phát ra ánh huỳnh quang.   

             Cây cỏ này có màu đỏ như màu máu, tổng cộng có bảy phiến lá. Sau khi cảm nhận được sự xuất hiện của Đinh Dũng, bảy phiến lá kia bắt đầu rung rinh như đang chào gọi Đinh Dũng vậy.  

             “Quả nhiên là thứ này, có điều hơi khác so với trong tưởng tượng của mình”, Đinh Dũng nheo mắt, cơ thể bắt đầu xuất hiện những ánh sáng trắng mờ, linh lực cũng xuất hiện ngăn những đốm sáng kia không thâm nhập vào cơ thể.  

             Sau khi Đinh Dũng đặt chân xuống đất, anh đặt tay lên mặt đất mà cây cỏ màu đỏ kia sinh trưởng rồi nhắm mắt lại.  

             Sức mạnh linh hồn xuyên qua bề mặt đất, thăm dò xuống sâu hơn. Quả nhiên, ở bên dưới cách đó chưa tới một mét có chôn một thi thể đã khô cứng. Thi thể này và mặt đất hoà lại thành một, nó không còn khác so với cây khô nữa rồi.  

             Phần rễ của cây cỏ kia bám sâu xuống phía dưới. Cảm nhận được những điều này, Đinh Dũng quay đầu nhìn, trong ánh mắt rõ vẻ kinh ngạc.  

             “Hoá ra là dựa vào bào tử để tồn tại, bắt lấy vật để nuôi sống bản thân”, Đinh Dũng hít vào một hơi thật sâu và không khỏi ngỡ ngàng.  

             Cương Thi Thảo thông thường có hai lá, về sau này khi ký sinh thành công trên một cơ thể con người thì nó có thêm một lá nữa. Hiện tại gốc cỏ này đã có tới bảy cái lá, có nghĩa là đã có bảy người mất mạng. Lại thêm cây cỏ này rõ ràng khác biệt với những loài cây khác, nó có khả năng tiến hoá đáng kinh ngạc.  

             “Để lại không có tác dụng nhưng bỏ đi thì lại nguy hại cho nhân gian”, Đinh Dũng thở dài.  

             Loài cây này đối với anh mà nói rõ ràng là vô dụng, nếu như để nó cứ thế sinh trưởng ở đây thì không biết sẽ có bao nhiêu người phải bỏ mạng trong hang động này.  

             “A!!!”, đúng lúc này, phía sau vang lên tiếng hét thất thanh.  

             Tiếng thét đó rất quen thuộc, có lẽ là của Lý Uyển. Đinh Dũng cau mày quay người nhìn về phía sau. Thông qua những điểm sáng lập loè kia, anh có thể nhìn thấy một đám người đang bấn loạn.  

             “Có chuyện gì vậy?”, Đinh Dũng nhanh chóng đi tới.  

             Vừa lại gần, Đinh Dũng đã trông thấy một người trong số sáu hộ vệ kia đang dựa vào tường, miệng nhếch lên khẽ cười, ánh mắt khác thường. Cho dù những người khác có lôi kéo khuyên nhủ thế nào cũng không có tác dụng.  

             Đinh Dũng thấy vậy thì nhanh chóng chạy đến, cau mày rẽ đám người ra: “Không phải nói mọi người bịt mũi vào đừng chạm vào những thứ ở đây sao?”  

             “Chúng tôi còn chưa chạm vào mấy thứ này, là mấy thứ này tự tìm…”, nghe Đinh Dũng nói vậy, một người vô thức lên tiếng phản bác lại, thế nhưng chưa nói xong thì đã bị Đinh Dũng lạnh giọng nạt lại: “Không cho các người đụng vào chúng mà chúng đụng tới thì các người không biết đường mà tránh à?”  

             “Ngu xuẩn”, Đinh Dũng hạ giọng.  

             Thế nhưng nghe Đinh Dũng nói vậy, những người kia không ai dám hó hé câu nào, chỉ biết cúi gằm mặt xuống đất.  

             “Sư Tổ, giờ phải làm sao ạ?”, Tống Long nhìn cái xác người đàn ông giống với mấy cái xác ban nãy bọn họ gặp mà mặt mày khó coi thấy rõ.  

             Đinh Dũng lắc đầu, quay đầu nhìn về những đốm sáng bao xung quanh cây cỏ Cương Thi Thảo bảy lá màu máu kia. Muốn loại bỏ bào tử trên cơ thể người đàn ông kia thì cách đơn giản nhất chính là nhổ cây Cương Thi Thảo này đi.  

             Nghĩ vậy, Đinh Dũng không do dự thêm nữa. Anh sải bước tới, luồng sáng trắng trong lòng bàn tay đậm dần, linh lực khủng khiếp cứ thế phóng ra khỏi lòng bàn tay. Anh túm lấy cây Cương Thi Thảo kia rồi nhổ thật mạnh.  

             Tiếng kêu gào thảm thiết vọng lên trong đầu Đinh Dũng. Cây Cương Thi Thảo màu máu bị anh nhổ khỏi mặt đất, phần rễ đứt lìa sau đó chảy ra loại nước màu đỏ như màu máu tươi choán đầy mặt đất.  

             “Cất nó đi đã”, Đinh Dũng lấy ra một hộp ngọc trong túi đựng đồ, cho cây Cương Thi Thảo này vào trong, sau đó thuận tay phong vài đường Phong Cấm rồi mới cất đi.  

             Khi cây Cương Thi Thảo màu máu bị nhổ, những điểm sáng xung quanh xao động, di chuyển điên cuồng về phía Đinh Dũng. Thế nhưng toàn thân Đinh Dũng phát ra ánh sáng trắng khiến cho những điểm sáng này căn bản không thể vượt qua được linh lực của cơ thể Đinh Dũng, ngược lại giây phút tiếp xúc với linh lực, chúng bị đánh bật mà bay đi.  

             “Sư phụ”, đúng lúc này, Kim Vô Đạo trông thấy sự thay đổi của những điểm sáng nên vội hỏi với giọng lo âu: “Sư phụ, thế nào rồi?”  

             Dứt lời, Kim Vô Đạo và Tống Long đều bịt mũi và miệng lại lao tới. Đột nhiên, những điểm sáng này phát ra những âm thanh lộp bộp, ngay sau đó liền thấy trên ngón tay Đinh Dũng có một quả cầu lửa cực lớn đang cháy. Tất cả những điểm sáng đều bị quả cầu lửa này thiêu thành bột vụn.  

             “Không sao rồi, lôi họ khỏi bức tường kia, khiêng ra ngoài”, Đinh Dũng khẩy ngón tay, quả cầu lửa đột nhiên biến mất, sau đó anh nhìn Kim Vô Đạo, nói: “Đem đồ đưa cho ta, chuẩn bị Cửu Linh Phong Cấm, phong ấn nơi này”.  

             Mấy người trợn tròn mắt, đặc biệt là năm hộ vệ kia thấy quả cầu lửa trên tay Đinh Dũng thì mặt người nào người nấy đều ngơ ngác, như sắp nhảy ra khỏi tròng đến nơi. Bọn họ chưa bao giờ thấy thuật pháp thế này, lúc này Đinh Dũng trong lòng bọn họ như một vị thần vậy.  

             Thử nghĩ xem một người có thể tiện tay biến ra cả quả cầu lửa, trên cả chặng đường lại thể hiện là một người tường tận mọi thứ thì sao có thể là một người bình thường được?  

             Có điều những người này cũng không phải người bình thường. Chẳng mấy chốc bọn họ đã định thần trở lại. Năm người nhanh chóng kéo đồng bọn xuống khỏi bức tường. Nói ra thì cũng lạ, trước đó người hãy còn dính chặt lấy tường nhưng lúc này lại rất dễ dàng tách ra khỏi đó.  

             Cả đám người nhanh chóng khiêng đồng bọn ra ngoài. Bọn họ cũng không muốn ở lại cái nơi quỷ tha ma bắt này nữa. Còn Kim Vô Đạo đưa đồ cho Đinh Dũng xong thì cũng theo lệnh Đinh Dũng, cùng mấy người phía Tống Long rời khỏi hang động.  

             Lúc này trong hang động chỉ còn lại một mình Đinh Dũng. Anh hít sâu, nhìn hang động nối đen như mực. Đinh Dũng dậm chân xuống đất, một tiếng động mạnh vang lên, cứ thế tạo ra một cái hố rất to, để lộ ra bộ xương khô đét. Đinh Dũng không chú ý đến bộ xương này mà chôn chín bình gốm xuống đất, sau đó lấp đất lên trên và thi triển Cửu Linh Phong Cấm phong ấn nơi này.  

             Mặc dù Đinh Dũng không cảm nhận được nó có tác dụng gì nhưng người của Phủ Thành Chủ cho rằng nên như vậy thì Đinh Dũng cũng không thêm lời, không giải thích với bọn họ.  

             Có điều Đinh Dũng lại không nhận ra một điều rằng, hang động vốn dĩ kín bưng thế này sẽ không có sóng điện thoại thì lúc này chiếc điện thoại đã lâu không có sóng đột nhiên có tín hiệu trở lại.  

             Trong chốc lát, vô số tin nhắn báo về máy Đinh Dũng.  

             Chiếc điện thoại của Đinh Dũng lập tức kêu tinh tinh. Anh thẫn thờ, vội rút điện thoại ra nhưng vẫn chưa kịp kiểm tra thì đột nhiên có một cuộc điện thoại gọi tới.  

             “Đại ca, cuối cùng anh cũng nghe điện thoại rồi. Xảy ra chuyện rồi”, trong điện thoại là giọng của Trương Bồi Sơn. Vừa nghe điện, Đinh Dũng đã cảm nhận được giọng nói hết sức nặng nề của hắn. Anh hạ giọng hỏi: “Sao vậy?”  

             “Nhà họ Hàn xảy ra chuyện rồi…chị dâu mất tích, nhà họ Hàn chịu thiệt hại nghiêm trọng”, Trương Bồi Sơn hít sâu, đem chuyện xảy ra mấy ngày gần đây thuật lại. Khi nhắc tới sự mất tích của Hàn Phương Nhiên, giọng nói của hắn tỏ vẻ bi thương thấy rõ. Chỉ nghe thấy phía Đinh Dũng chợt vang lên những âm thanh rè rè, rồi sau đó là một tràng tút tút.  

             “Nhà họ Viên, tao không giết loại chó má chúng mày thì Đinh Dũng tao không phải là người”, Đinh Dũng đứng trong hang động, ánh mắt đằng đằng sát khí. Anh tung nắm đấm vào vách tường ngay đó khiến cho không ít bụi đất bay lào xào xuống dưới.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement