Chàng rể trường sinh - Đinh Dũng (full)

Advertisement

Chỉ là điều khiến Trương Thiệu Thích không ngờ tới đó là tên họ Phùng này lại đầu quân cho Hội Hắc Mã. Lần này ông ta dẫn người giương đông kích tây, chẳng ngờ lại gặp phải tên này, vả lại tên này cũng không biết làm gì mà thực lực lại mạnh hơn trước.  

             “Trương Thiệu Thích à, Trương Thiệu Thích, biết thời thế mới là trang tuấn kiệt. Những gì hội Hắc Mã có thể cho tôi thì ông không cho tôi được đâu. Tại sao tôi không thể đầu quân cho Hội Hắc Mã?”, tên họ Phùng kia hắng giọng, chỉ vào Trương Thiệu Thích mà nạt: “Nể tình trước đây ông cũng đối xử với tôi tử tế, chỉ cần bây giờ ông không phản kháng thì tôi đảm bảo sẽ nói giúp ông mấy lời tốt đẹp trước mặt Đại Đương Gia. Với khả năng của ông thì thành tựu cũng sẽ không kém tôi đâu”.  

             “Muốn tao đầu hàng, nằm mơ đi”, Trương Thiệu Thích nhìn chằm chằm tên họ Phùng. Ông ta không tin mấy lời xằng bậy đó của hắn. Một khi ông ta đầu hàng, với mối quan hệ của ông ta và Hội Hắc Mã thì Trương Thiệu Thích ngoài chết ra sẽ chẳng còn kết cục nào khác.  

             Vả lại con trai ông ta còn trong tay đối phương, nếu ông ta đầu hàng thì ai cứu con ông ta?  

             “Không biết tốt xấu là gì”, nghe Trương Thiệu Thích nói vậy, tên họ Phùng kia hắng giọng, phất tay với tên đàn em đứng sau rồi lập tức xông lên. Đôi mắt hắn như mắt hổ đói nhìn chằm chằm vào mấy người phía Trương Thiệu Thích.  

             “Ông không phải là đối thủ của tôi, người của ông cũng không đông bằng người của tôi. Ông đấu với tôi thế nào. Hôm nay ông chạy không nổi đâu”, tên họ Phùng kia bật cười lạnh lùng, sau khi đầu quân cho Hội Hắc Mã, hắn nhận được phần thưởng của Đại Đương Gia Tư Đồ. Ông ta cho hắn ăn một viên “Linh Đan Diệu Dược” nên thực lực của hắn đã tăng lên gấp bội.  

             Hiện giờ đối mặt với Trương Thiệu Thích, hắn gần như ở cửa trên. Đây cũng là lý do khiến Trương Thiệu Thích bị bại trận. Trước kia ông ta từng học võ tự do nhưng đối diện với tên họ Phùng trước mặt, ông ta lại không đánh lại nổi.  

             Tốc độ và sức mạnh của hắn ta lấn lướt Trương Thiệu Thích. Đây cũng là lý do khiến Trương Thiệu Thích không thể hiểu nổi. Tên họ Phùng này có thân hình to béo như vậy, sao có thể linh hoạt bằng ông ta, đó là chuyện không thể.  

             “Thế này đi, tôi cho ông một cơ hội nữa, chỉ cần ông có thể đánh thắng tôi, tôi sẽ thả các người đi, thế nào?”, tên họ Phùng hất cằm, nhếch miệng mỉa mai.  

             Hắn rất tự tin, từ sau khi ăn “Linh Đơn Diệu Dược”, ngoài Đại Đương Gia Tư Đồ ra, hắn chưa gặp ai là đối thủ của mình, đương nhiên không coi Trương Thiệu Thích ra gì.  

             Đừng nói là cho Trương Thiệu Thích một cơ hội, kể cả cho ông ta mười, thậm chí một trăm cơ hội thì Trương Thiệu Thích tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.  

             “Thằng họ Phùng kia, mày đừng có ức hiếp người quá đáng”, nghe hắn nói vậy, Trương Thiệu Thích nhếch miệng tôi độc, nắm chặt tay, hét: “Đừng để tao có cơ hội, nếu không, tao nhất định sẽ giết cả nhà mày”.  

             “Muốn chết”, tên họ Phùng mặt mày biến sắc, lao như mũi tên về phía trước, cứ thế bóp cổ Trương Thiệu Thích: “Ông dám uy hiếp tôi, ông có biết tôi ghét nhất là bị người khác uy hiếp không?”  

             “Khụ khụ…”, Trương Thiệu Thích hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, lúc này bị bóp cổ chỉ biết ho hắng dữ dội.  

             “Thật không biết bố con ông nghĩ gì, hiện giờ thế lực Hội Hắc Mã lớn mạnh như vậy, lẽ nào bố con ông còn không biết đường ngoan ngoãn nghe lời?”, tên họ Phùng bóp cổ Trương Thiệu Thích, bật cười lạnh lùng, nói tiếp: “Còn nữa, thằng con trai ông dám dẫn người đến bệnh viện cướp người, nó không nghĩ xem nhà họ Viên là gia tộc thế nào, Nhị Đương Gia của Hội Hắc Mã có thể để cho hắn dễ dàng cướp người thì còn có thể là người nhà họ Viên nữa không?”  

             Tên họ Phùng dứt lời, đám đàn em phía sau hắn đột nhiên cười phá lên, rõ ràng bọn chúng cũng đã nghe nói việc Trương Bồi Sơn bị .  

             Thế nhưng câu nói này đến tai Đinh Dũng lại khiến mặt anh tối sầm cả lại. Trương Bồi Sơn đến bệnh viện cướp người? Trương Bồi Sơn cũng gặp chuyện chẳng lành rồi? Nghĩ tới đây, Đinh Dũng không do dự thêm nữa, cứ thế rẽ đám người lạnh giọng: “Thả ông ta ra”.  

             “Ai?”, tên họ Phùng kia nghe vậy thì cau mày nhìn về phía sau.  

             Khi hắn thấy Đinh Dũng và Tống Long, vẻ do dự trong ánh mắt hắn không còn nữa, thay vào đó là bộ dạng mỉa mai: “Hai đứa chúng mày là ai mà dám nói thế với tao hả?”  

             “Đúng vậy, chúng mày là cái thá gì mà dám nói với đại ca bọn tao thế hả?”, nghe tên họ Phùng nói vậy, đám đàn em lập tức nhìn Đinh Dũng với bộ mặt bất thiện, nạt lại: “Còn không mau quỳ xuống dập đầu xin lỗi đại ca bọn tao?”  

             Lúc này người của Trương Thiệu Thích cứng đơ mặt, không biết Đinh Dũng và Tống Long có lai lịch thế nào, duy chỉ Trương Thiệu Thích nhìn thấy Đinh Dũng xong thì đang từ trạng thái tuyệt vọng, đột nhiên như có thêm nguồn năng lượng sống. Ông ta hét lên hết sức: “Cậu, cậu Đinh, mau, mau đi cứu Bồi Sơn, nó dẫn người, dẫn người tới bệnh viện cứu vợ cậu rồi”.  

             “Tao nói lại lần nữa, bỏ ông ta ra”, giọng nói Đinh Dũng như hàn băng vạn năm khiến người ta nghe mà không khỏi sởn da gà.  

             Một luồng sát khí khủng khiếp toát ra từ người Đinh Dũng. Anh không ngờ Trương Bồi Sơn lại liều mạng dẫn người đi cứu Hàn Phương Nhiên. Lúc này nghe Trương Bồi Sơn bị người nhà họ Viên bắt đi, Đinh Dũng vốn dĩ lửa giận bừng bừng, sát khí trong người cũng bộc phát hơn bao giờ hết.  

             “Mày khẩu khí cũng không vừa nhỉ, tao…”, tên họ Phùng kia vẫn giữ bộ mặt mỉa mai. Vốn dĩ hắn định nói đời hắn chưa gặp thằng nào khẩu khí như Đinh Dũng, nhưng hắn vừa nới lỏng tay khỏi cổ Trương Thiệu Thích chuẩn bị ra tay với Đinh Dũng thì liền thấy một bóng người lướt qua, ngay sau đó, cơn đau tê tái phần bụng dưới khiến hắn quằn quại. Hắn bay ra khỏi đó như viên đạn rời khỏi nòng.  

             Bịch! Tên họ Phùng ngã văng vào bức tường cách đó không xa, lớp xi chát bên ngoài bị nứt lìa, vết nứt cũng phải dài cả mười mét.  

             Đinh Dũng phất tay áo, còn Tống Long lập tức di chuyển đỡ Trương Thiệu Thích. Trương Thiệu Thích không kịp nghĩ nhiều, vừa ho hắng vừa nói: “Cậu Đinh, xin cậu đi cứu Bồi Sơn, tôi chỉ có một mình nó là con trai…”  

             Nói tới đây, mặt Trương Thiệu Thích tỏ vẻ kiên định. Ông ta nhìn Đinh Dũng với bộ mặt khẩn cầu. Cả đời này ông ta chưa cầu xin bất cứ ai, nhưng khi lâm vào cảnh an nguy, ông ta lựa chọn thoả hiệp.  

             “Ông yên tâm, Bồi Sơn sẽ không sao đâu”, Đinh Dũng gật đầu, quay đầu nhìn người của tên họ Phùng kia, ánh mắt lạnh lùng đằng đằng sát khí: “Nếu Bồi Sơn mất một cọng lông thì tất cả người nhà họ Viên đều phải chết”.  

             Đúng lúc này, ở trong sảnh một bệnh viện nào đó, Trương Bồi Sơn nằm trên mặt đất, máu mũi cứ thế ọc ra ngoài, nằm bên cạnh hắn còn hai gã đàn ông thân hình lực lưỡng.  

             “Ha ha ha, Viên Thiếu Khang, mày không xong rồi. Mấy thằng đàn em của mày còn không đánh chết được tao”, Trương Bồi Sơn cố gắng gượng dậy, lau máu trên miệng cười mỉa mai: “Có giỏi thì đến đánh tao xem”.  

             “Khốn nạn! Cả đám ăn hại”, Viên Thiếu Khang nghiến răng rống giận: “Mấy thằng chúng mày lên hết đi, nếu không đánh chết được nó thì tao cho người đánh chết chúng mày”.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement