Đi tới bên trong hành lang bệnh viện, Đinh Dũng chợt dừng lại một chút, đợi đám người Ngụy Kiến Quốc và Lý Hải Dân đi ra mới nói: “Tôi có một cách có thể kéo dài sự sống cho cô bé, nhưng cụ thể có thể kéo dài bao lâu thì phải xem số phận của cô bé”.
Ngụy Kiến Quốc còn chưa kịp đứng vững, nghe Đinh Dũng nói vậy lại càng loạng choạng. Nếu như không có Lý Hải Dân đỡ thì có lẽ Ngụy Kiến Quốc đã ngã lăn ra đất rồi.
Lúc này, Ngụy Kiến Quốc mặt cắt không còn một giọt máu, ánh mắt khi nãy còn có chút hồn thì lúc này lại một lần nữa trở nên ảm đạm sau câu nói của Đinh Dũng.
“Lão Ngụy, anh cũng đừng nôn nóng quá”. Lý Hải Dân thở dài, vừa đỡ Ngụy Kiến Quốc vừa lắc đầu. Ông ta nhìn về Đinh Dũng rồi nói tiếp: “Cậu Đinh này, vậy thì bệnh của Tiểu Tĩnh, không còn cách nào khác sao?”
“Có, mà cũng không có!” Đinh Dũng chau mày suy nghĩ một lát rồi nói tiếp: “Chứng mất máu vốn không được coi là một loại bệnh, nó giống như một loại thể chất hơn, vì vậy dùng thuốc cũng không có tác dụng”.
Nghe Đinh Dũng nói, Ngụy Kiến Quốc cố gượng dậy, chắp tay cúi người cảm ơn Đinh Dũng rồi chân thành nói: “Cậu Đinh, cho dù thế nào cũng xin cậu cứu con gái tôi, tôi chỉ có một mình con bé...”
“Cậu Đinh, xin cậu đừng vòng vo nữa, rốt cuộc có cách gì cứu Tiểu Tĩnh, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức!” Lý Hải Dân đỡ Ngụy Kiến Quốc, sắc mặt nặng nề hỏi.
Ông và Ngụy Kiến Quốc là đồng nghiệp cũ, quan hệ ngày thường cũng rất tốt, ông vẫn luôn coi Tiêu Tĩnh như con ruột, nên rất lo lắng cho bệnh tình của Tiểu Tĩnh.
Đinh Dũng gật đầu trầm ngâm một lát rồi nói: “Tu luyện”.
“Cái gì?! Ý của cậu là, để Tiểu Tĩnh học võ thuật!!” Nghe Đinh Dũng nói, Ngụy Kiến Quốc dựa tay vào tường đứng vững lại, ông ta hít một hơi thật sâu rồi nói: “Cậu Đinh, ý của cậu là Tiểu Tĩnh luyện võ là có thể chữa được bệnh này?”
“Bởi vì chứng thiếu máu là do khí huyết bị kích động nên chảy ngược dòng, nếu như sức khỏe của cô bé đủ tốt, hoàn toàn có có thể chịu đựng được tổn hại do chứng thiếu máu này gây ra, vậy thì không cần trị cũng khỏi!” Đinh Dũng gật đầu giải thích với Ngụy Kiến Quốc, sau đó anh lại lắc đầu nói: “Ai nói tu luyện thì nhất định phải học võ”.
“Hả?” Nghe vậy, Lý Hải Dân và Ngụy Kiến Quốc đều ngạc nhiên ngẩng lên nhìn Đinh Dũng, rõ ràng bọn họ không hiểu ý của Đinh Dũng.
Hiện giờ ngoài võ thuật ra, họ thực sự không nghĩ ra có thứ gì khác có thể tu luyện.
Thực ra Đinh Dũng cũng hiểu rõ điều này, anh biết họ chưa từng nghe nói tới con đường tu luyện khác. Thực ra tu luyện cũng có nhiều loại, môn pháp đa dạng, ai mà có thể nói con đường nào tốt hơn những con đường nào chứ.
Ví dụ như từ xưa tới nay, phù chú đều bị coi là bàng môn tà đạo, chỉ có thể dùng để hỗ trợ chứ không thể coi là con đường tu luyện chính. Nhưng Đinh Dũng cũng từng gặp một người tu luyện phù chú tới xuất thần nhập hóa, một khi ra tay, hàng vạn phù lệnh đồng loạt phát ra, ấn chú tung hoành, không hề kém cạnh “thần tiên lục địa” trong giới võ thuật!
Đương nhiên Đinh Dũng cũng chẳng rảnh giải thích những điều này với hai người kia, anh chỉ nói với Ngụy Kiến Quốc, bệnh của con gái ông ta phải khắc chế như thế nào, cuối cùng bọn họ chọn lựa thế nào là chuyện của họ.
“Cậu Đinh à, nếu như cậu đã biết con đường tu luyện không chỉ có mỗi võ thuật, vậy nhất định cậu cũng biết rõ con đường nào phù hợp với Tiêu Tĩnh nhất, Kiến Quốc mạo muội xin cậu nhận Tiêu Tĩnh làm đồ đệ!” Đột nhiên Ngụy Kiến Quốc lùi sau một bước, chắp tay nghiêm nghị nói với Đinh Dũng.
Đinh Dũng chau mày liếc nhìn cô gái đang nằm trong phòng bệnh. Đúng là cô gái này có tố chất tu luyện nhưng bây giờ anh đã không nhận đệ tử nữa. Nghĩ vậy, Đinh Dũng lắc đầu nói: “Bí thư Ngụy vẫn nên mời cao nhân khác thì hơn”.
“Chuyện này....cậu Đinh...” Không biết ma sai quỷ khiến thế nào mà thấy Đinh Dũng không đồng ý, Ngụy Kiến Quốc vội vàng tiến lên trước chặn đường Đinh Dũng.
Đinh Dũng thấy vậy chau mày, anh ngẩng lên nhìn Ngụy Kiến Quốc lạnh lùng nói: “Sao, lẽ nào tôi không đồng ý, bí thư Ngụy định trở mặt?”
“Không, không, không, tôi không có ý đó”. Ngụy Kiến Quốc mặt biến sắc vội vàng lùi lại.
Ngụy Kiến Quốc của lúc này đâu còn là bí thư Ngụy hô mưa gọi gió của thành phố Kim Châu nữa, ông ta chỉ là một ông bố sắp mất đi con gái.
“Cậu Đinh, chỉ cần cậu chịu thu nhận Tiêu Tĩnh, tôi bằng lòng làm bất cứ chuyện gì cho cậu!” Ngụy Kiến Quốc đau đớn nhìn Đinh Dũng rồi quỳ xuống.
Cũng may có Lý Hải Dân đỡ, nếu không truyền ra ngoài, đường đường bí thư Ngụy lại phải quỳ trước mặt Đinh Dũng, chắc chắn lại tạo nên một phen sóng gió.
“Cậu Đinh, cậu xem...” Lý Hải Dân muốn khuyên Đinh Dũng những nhìn thấy ánh mắt kiên định của anh, cũng đành thở dài bất lực.
Thấy phản ứng của Ngụy Kiến Quốc, Đinh Dũng không khỏi chau mày, đúng là hơi rắc rối, nếu như chuyện này truyền ra ngoài thì thân phận của anh cũng không giấu được, tới lúc đó lại kéo theo rắc rối không đáng.
“Để tất cả ra ngoài, tôi làm chậm quá trình phát bệnh cho cô bé đã”. Nghĩ tới đây, Đinh Dũng lắc đầu bất lực, nói với Ngụy Kiến Quốc: “Đợi sức khỏe cô bé hồi phục, bảo cô bé tới tìm tôi, còn nữa...chuyện ngày hôm nay”.
“Thư ký Hồ, chuyện hôm nay không được để lộ ra ngoài!” Nghe Đinh Dũng nói, Lý Hải Dân ngay lập tức hiểu ý, nói với Hồ Đông Hải.
Lúc này, Ngụy Kiến Quốc cũng hiểu ra, chắp tay cảm ơn Đinh Dũng rối rít: “Cảm ơn cậu Đinh, cảm ơn cậu!”
Trong phòng chăm sóc đặc biệt, người phụ nữ trung niên khi nãy chất vấn Đinh Dũng đang ngồi bên giường bệnh, đau đớn nhìn Ngụy Tiêu Tĩnh, còn những người khác thì đang thầm thì chuyện riêng.
“Cậu Đinh, hiện giờ sức khỏe của bệnh nhân về cơ bản đã ổn định rồi, cậu xem tiếp theo đây?” Thấy Đinh Dũng và mấy nhân vật lớn quay về phòng, Lương Bính Thu vội vàng ra đón.
Bệnh nhân khiến tất cả bọn họ bó tay bất lực qua tay Đinh Dũng, chỉ trong mười mấy phút mà sức khỏe đã ổn định trở lại. Đó không còn là kinh ngạc mà phải nói là thần kỳ.
“Tôi tự có sắp xếp, mọi người ra ngoài trước đi”. Đinh Dũng nhìn Lương Bính Thu gật đầu cười.
Nghe Đinh Dũng nói, Lương Bính Thu có hơi ái ngại nhưng ông cũng hiểu được, đừng nói người khác mà ngay cả bản thân ông cũng có lúc sợ người ta học trộm nghề.
“Dựa vào đâu mà bảo tôi ra ngoài, tôi muốn nhìn Tiểu Tĩnh...” Lúc này, người phụ nữ ngồi bên giường bệnh đột nhiên nói lớn tiếng.
“Bà im miệng cho tôi, ra ngoài!” Người từ đầu đến cuối đều giống như người cha hiền từ - Ngụy Kiến Quốc đột nhiên nghiêm nghị trừng mắt, quát người vợ đầu gối tay ấp của ông ta: “Bà thì hiểu cái gì, nếu như bà không muốn bệnh tình của Tiểu Tĩnh diễn biến xấu thì ra ngoài ngay cho tôi!”
“Tôi...Hứ!” Nghe Ngụy Kiến Quốc nói, người phụ nữ sững sờ như thể không ngờ ông ta sẽ hét lên với mình. Bà ta đứng bật dậy dữ dằn lườm Ngụy Kiến Quốc rồi đi ra khỏi phòng.
Rất nhanh sau đó, tất cả mọi người đều đi ra ngoài.
“Không phải tôi không cho mọi người nhìn mà là sợ mọi người sợ hãi”. Đinh Dũng bất lực lắc đầu, ánh mắt tập trung trở lại.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |