Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn - Trình Kiêu (full)

Advertisement


Vương Hiểu Hi dẫn theo Bọn người Triệu Cương, lúc đi ngang qua Trình Kiêu, vậy mà mặt mỉm cười nói: "Trình Kiêu, cùng đi đi!"
Trình Kiêu không nói gì, vẻ mặt đạm mạc nhìn Vương Hiểu Hi.

Vương Hiểu Hi bị đôi mắt thâm thúy của Trình Kiêu nhìn run rẩy trong lòng, vội vàng cười ha ha, đi thẳng về phía trước.

Đám người Tôn Mạc lạnh lùng sắc mặt đi qua, nhìn cũng không nhìn Trình Kiêu.

Chỉ có Y Linh thừa dịp mấy người không chú ý, mỉm cười với Trình Kiêu.

Trình Kiêu gật đầu đáp lại, sau đó đi sau Tôn Mạc đến của lớn Đại Hoa Thế Kỷ.

Phía trước có một người đàn ông chừng năm mươi, dẫn theo một phụ nhân xinh đẹp ngoài ba mươi, đưa thư mời cho bảo vệ cổng.

Bảo vệ lập tức cung kính cúi chào, cho đi.

Đến phiên đoàn người Trình Kiêu, Vương Hiểu Hi nhanh chóng đi đến bên người bảo vệ, nói câu gì đó, sau đó bảo vệ nhìn thoáng về sau thấy không ai, vội vàng khoát tay với Vương Hiểu Hi, ra hiệu tranh thủ thời gian đi vào.

Trình Kiêu đi theo Bọn Vương Hiểu Hi tiến vào Đại Hoa Thế Kỷ.

Sau khi đi vào, Vương Hiểu Hi bỗng nhiên lôi kéo Tôn Mạc, thần sắc lo lắng nói: "Mạc, tớ muốn đi vệ sinh, cậu theo với tớ cùng đi!"
"Ừ.

" Tôn Mạc gật gật đầu.

Vương Hiểu Hi kêu lên với bọn Lưu Tào Khang: "Các cậu đi trước, chúng ta tập hợp ở Phỉ Thúy Các!"
Nói xong còn nháy mắt mấy cái với mấy người.

"Được, tập hợp ở Phỉ Thúy Các!" Lý Ngôn vừa cười vừa nói.


Chờ Vương Hiểu Hi rời đi, Lý Ngôn âm hiểm mặt quét Trình Kiêu một chút, khóe miệng lộ ra nụ cười xấu xa.

"Y Linh, Cậu Lưu, chúng ta đi lên trước xem một chút đi!" Lý Ngôn mỉm cười nói.

"Được.

" Lưu Tào Khang gật gật đầu.

Mấy người chuẩn bị rời đi, Y Linh đột nhiên nhìn về phía Trình Kiêu đứng cô đơn ở trong đại sảnh, thực sự không nhịn được, nói: "Trình Kiêu, anh cũng cùng chúng tôi đi đi?"
Lý Ngôn nhíu mày, trong nháy mắt âm trầm vẻ mặt, đè nén phẫn nộ, cười xấu xa nói: "Y Linh, tôi phát hiện em rất để bụng Trình Kiêu?"
"Đâu có, mọi người đã cùng nhau đến, tự nhiên muốn đi cùng!" Y Linh cười hơi chột dạ.

Trình Kiêu thản nhiên nói: "Không cần, mắt không thấy tâm không phiền.

"
Lý Ngôn và Lưu Tào Khang còn có Triệu Cương lộ ra sắc mặt giận dữ.

"Nhóc này, chúng ta còn không có nói lời ghét bỏ hắn ta, hắn ta ngược lại trước ghét bỏ chúng ta!" Lý Ngôn lạnh lùng nói.

"Đừng để ý đến hắn, đợi lát nữa cho hắn đẹp mặt!" Triệu Cương âm hiểm cười nói.

Lưu Tào Khang không lên tiếng, trầm giọng nói: "Đi thôi!"
bọn người Lý Ngôn rời đi, chỉ còn lại Trình Kiêu một người đứng cô đơn ở trong đại sảnh trống trải.

Trình Kiêu lấy điện thoại cầm tay ra, gọi điện thoại cho Ngô Quốc Thuận.

"Anh Trình, ngài tới rồi sao?" Bên kia đầu điện thoại, truyền đến âm thanh đề thấp của Ngô Quốc Thuận.


"Tôi ở đại sảnh lầu một, ông ở đâu?" Trình Kiêu hỏi.

"Anh Trình chờ một lát, tôi đang cùng Tạ gia gặp mấy vị khách quý, sau năm phút liền đi đón ngài!"
"Tốt.

" Trình Kiêu cúp điện thoại.

Tầng cao nhất Đại Hoa Thế Kỷ, Vương Hiểu Hi dẫ theo Tôn Mạc tụ hợp với bọn Lý Ngôn, cùng một chỗ ghé vào cạnh hàng rào vụng trộm quan sát Trình Kiêu.

"Vương Hiểu Hi, cô đã nói xong với ông chú quản lý của mình rồi đúng không?" Lý Ngôn hỏi.

"Yên tâm, chúng ta chờ xem kịch vui đi, lần này nhất định có thể đuổi tên nhóc đáng ghét kia đi!" Vương Hiểu Hi tự tin cười nói.

Trình Kiêu lẳng lặng chờ ở đại sảnh, đột nhiên, mấy tên mặc đồng phục bảo vệ, dẫn theo gậy cảnh sát xông ra từ thang lầu, vây quanh Trình Kiêu.

Một người đàn ông mặc tây trang màu đen, vẻ mặt hơi tái nhợt đi tới từ thang máy.

"Quản lý Cao, là tên nhóc này ư?" Đội trưởng Trương nghe quản lý Cao nói có trộm lén vào, lập tức vừa kinh vừa sợ, nếu như hôm nay bảo vệ xảy ra vấn đề, ai cũng không bảo vệ nổi anh ta.

Thế là, Đội trưởng Trương tự mình dẫn đội, dựa theo tin quản lý Cao miêu tả, khóa chặt Trình Kiêu.

Hơn nữa lúc này trong đại sảnh chỉ có một người Trình Kiêu.

Người đàn ông tái nhợt mặt đầy mặt chắc chắn, quát lạnh một tiếng: "Chính là hắn ta!"
Đội trưởng Trương lập tức gầm một tiếng: "Nhóc con, ai cho mày lá gan, dám đến đây trộm đồ!"
Vừa nghĩ tới nếu như bởi vì một tên trộm, mà dẫn đến sự cố gắng hôm nay đều uổng phí, thậm chí bị cho thôi việc, Đội trưởng Trương liền lên cơn giận dữ.


Tầng cao nhất, Vương Hiểu Hi bỗng nhiên cười xấu xa nói: "Trò hay mở màn, ai muốn cùng tôi đi xuống dưới xem náo nhiệt nào?"
Lý Ngôn cười ha ha: "Trò hay thế này, chắc chắn không thể bỏ qua.

"
Triệu Cương cười khà khà nói: "Vậy tôi đương nhiên cũng không thể bỏ lỡ.

"
Tôn Mạc giữ im lặng, nhưng trong đôi mắt mỹ lệ cũng lộ ra chờ mong, tựa hồ có thể nhìn thấy Trình Kiêu mất mặt, Tôn Mạc liền vui vẻ.

Chỉ có Y Linh trong nháy mắt hiểu được, thì ra trước đó Vương Hiểu Hi và bọn Lý Ngôn nói nhỏ làm thế nào hãm hại Trình Kiêu.

"Các ngươi làm như thế, có chút quá đáng đấy! Bất kể nói thế nào, lần trước may mà có Trình Kiêu chúng ta mới có thể biến nguy thành an! Sao các người có thể lấy oán trả ơn?"
Y Linh lạnh lùng quét mắt mấy người, quay đầu liền đi hướng thang máy.

"Tiểu Linh!" Vương Hiểu Hi gấp gáp dậm chân, quát: "Còn thất thần làm gì, đuổi theo!"
Mấy người cùng nhau đuổi theo Y Linh vào thang máy.

Đại sảnh lầu một, Trình Kiêu lẳng lặng nhìn quản lý Cao đang cười lạnh, thản nhiên nói: "Tôi không phải trộm, các ngươi nhận lầm người.

"
Quản lý Cao cười lạnh nói: "Cậu không cần nói láo, tôi được người khác báo cáo, chứng minh cậu là trà trộn vào trộm đồ!"
"Tôi nói, tôi không phải trộm, tôi là được người ta mời tới.

" Trình Kiêu lập lại.

Đội trưởng Trương thấy Trình Kiêu một bộ không có chút rung động nào, không giống như là thái độ khi trộm bị người ta tóm lấy, có thể là thật sự được người khác mời tới hay không?
"Cậu nói mình được mời tới, như vậy có thư mời sao?" Đội trưởng Trương nghiêm túc hỏi.

Trình Kiêu thản nhiên nói: "Không có.

"
Anh cũng là nhất thời có ý, Ngô Quốc Thuận không kịp đưa thư mời cho anh.


Bảo vệ gióng trống khua chiêng hấp dẫn không ít người, rất nhiều khách tới ngừng chân quan sát, chỉ trỏ Trình Kiêu.

Quản lý Cao khinh thường cười to, lớn tiếng nói với đám người vây xem: "Nhóc con, cậu nói cậu được người ta mời tới, nhưng lại không đưa ra được thư mời.

Ai có thể chứng minh cậu không phải là trà trộn vào để trộm đồ?"
Trình Kiêu mặc quần áo phổ thông, mặc dù gương mặt không tệ, nhưng không trải chuốt ăn mặc, cũng không xuất chúng, tựa như nhà quê lần đầu vào thành phố.

Hôm nay người có thể tới đây, đều là đại nhân vật số một số hai Vị Hà và Tần Châu, ánh mắt quá tinh, thoát chút liền có thể từ cách ăn mặc nhìn ra gia thế bối cảnh Trình Kiêu.

Dạng như Trình Kiêu, hoàn toàn không ở trong hàng ngũ được mời.

Nếu như nói Trình Kiêu không phải trà trộn vào trộm đồ, bọn họ căn bản sẽ không tin.

"Đừng nhiều lời với loại người này, mau đuổi đi ra đi!" Có người không nhịn được quát lạnh.

"Đúng, đuổi đi, tốt nhất giao cho cảnh sát, cho hắn một bài học!"
Quản lý Cao giơ tay lên với mọi người, nói: "Các vị đợi một chút, đừng sốt ruột, tôi liền để người tống hắn ra ngoài!"
"Đội trưởng Trương, đuổi hắn đi đi!"
"Vâng!" Đội trưởng Trương gật đầu, vung tay lên với mấy tên bảo vệ: "Đuổi hắn đi!"
"Chờ một chút!"
Đúng lúc này, một cô gái mặc váy dài trắng thuần, tóc dài xõa vai, xinh đẹp như hoa từ thang máy xông ra.

"Tôi có thể chứng minh anh ấy không phải trộm!"
Y Linh ngực phập phồng dữ dội mà chạy tới, ngăn trước Trình Kiêu, hơi thở như hoa lan.

Nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy đứng ra vì Trình Kiêu, vài tên đàn ông xung quanh trong mắt dẫn theo một chút tiếc hận.

"Tiểu Linh, cậu đang làm gì! Mau tới đây!" Bọn người Vương Hiểu Hi theo sát sau đó đứng chung với đám người ăn dưa xung quanh lo lắng hô to.

.


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement