Chương 1009:
Hắn nói xong, đầu tàu gương mẫu liền xông lên Trần Ninh, một đao đâm vè phía ngực Trần Ninh .
Trần Ninh giơ tay lên, nắm lấy cổ tay đối phương, sau đó tay phải hung hăng tát ra.
Mắt Lưu Tam Đao nhìn kỹ càng, nhìn thấy một bóng người lớn nhanh chóng xet tới.
Chát!
Một tiếng nỗ lớn!
Trên mặt hắn liền hung hăng bị Trần Ninh tát một cái.
Một cái tát này thật tàn nhẫn, giống như sắm sét chém trúng cây, lại giống như lựu đạn ném vào trong vũng bùn.
Khuôn mặt Lưu Tam Đao liền bị tay to mạnh của Trần Ninh, đánh đến da tróc thịt bong, máu thịt be bét…
Hắn phun ra một ngụm máu tươi cùng gãy răng, cả người bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất, ngắt xỉu tại chỗ.
Mấy tên còn lại, Trần Ninh cũng một chiêu một người, toàn bộ đều đánh ngã, ngã vào trong vũng máu.
Đồng Kha và Tống Thanh Thanh xem đều choáng váng.
Những người qua đường vây chung quanh xem, vẻ mặt cũng là chắn động, không khỏi nhao nhao vỗ tay hoan hô, người đàn ông dám làm việc nghĩa này, thân thủ thật sự là quá lợi hại.
Đồng Kha lấy lại tinh thần, liên tục cảm ơn Trần Ninh: “Đa tạ vị tiên sinh này ra tay cứu giúp, nếu không chúng tôi xong rồi.”
Tống Thanh Thanh nhìn chằm chằm Trần Ninh: “Chú ơi, thân thủ của chú cũng lợi hại như cha cháu, chú cũng là quân nhân sao?”
Trần Ninh nhìn con gái, trong mắt có ý cười.
Anh cười nói: “Cái này… quả thật chú là quân nhân của bộ đội Bắc Cảnh, là theo mệnh lệnh của cha cháu, đặc biệt đến bảo vệ mọi người.”
Tống Thanh Thanh vui mừng nói: “Thật sao, cha cháu có bả chú mang theo lời gì nói với cháu không?”
Trần Ninh nói: “Thiếu soái nói, bảo cháu ngoan ngoãn học tập, còn nữa buổi tối phải làm bài tập về nhà, không được xem TV quá nhiều.”
Tống Thanh Thanh nghe vậy a một tiếng, sau đó thở hỗn hễn nói: “Chú quả nhiên là cha phái tới!”
Đồng Kha cảnh giác nhìn Trần Ninh: “Vị tiên sinh này, anh nói thật sao, tên anh là gì, thật sự là anh rễ tôi phái tới sao?”
Trần Ninh mỉm cười nói: “Tên tôi là Trần Bắc, là binh lính dưới trướng Thiếu soái, nghe lệnh bảo vệ gia đình Thiếu soái phu nhân.”
Trần Bắc, là cái tên tạm thời Trần Ninh đặt cho mình, tượng trưng cho anh đến từ Bắc Cảnh.
Đồng Kha đề phòng vô cùng đặc biệt, cô dò hỏi: “Anh là anh rễ tôi phái tới, có chứng cứ gì chứng minh không?”
Trần Ninh mỉm cười nói: “Tối hôm qua Thiếu soái đã nói Thiếu soái phu nhân, nếu cô không tin, gọi điện thoại hỏi Thiếu soái phu nhân liền biết.”
Đồng Kha thật đúng là gọi điện thoại cho Tống Sính Đình, chẳng những hỏi về chuyện “Trần Bắc”, còn đem chuyện vừa rồi cô và Tống Thanh Thanh thiếu chút nữa bị bắt cóc nói cho Tống Sính Đình.
Tống Sính Đình nghe nói Đồng Kha và con gái thiếu chút nữa bị bắt cóc, cũng hoảng sợ.
Cô may mắn nói: “May mắn là chồng chị đã phái vệ sĩ mới tới, kịp thời xuất hiện để cứu em, nếu không sẽ gặp rắc rối.
Đồng Kha mở to hai mắt, tò mò hỏi: “Chị, tên Trần Bắc này, thật sự là anh rễ phái tới.”
Tống Sính Đình trách nói: “Đúng vậy, tối hôm qua anh rẻ em gọi điện thoại nói cho chị biết chuyện này, nhưng chị quên nói cho các em biết, cũng không ngờ Trần Bắc lại đến Trung Hải nhanh như vậy.”
“Đồng Kha, Trần Bắc vừa mới tới đã cứu em và Thanh Thanh, em phải đối với người ta tôn kính lễ phép một chút, lo cơm nước cho người ta.”
Đồng Kha đỏ mặt, có chút xấu hổ nói: “Được rồi, em biết rồi.”
Cô cúp máy, nhìn về phía Trân Ninh: “Chị tôi nói, anh là vệ Sĩ anh rễ tôi phái tới.”
Trần Ninh mỉm cười nói: “Các người không nghỉ ngờ với thân phận của tôi, vậy thì tốt.”
Đồng Kha nhìn mấy tên Lưu Tam Đao bị Trần Ninh đánh thương, hỏi: “Trần Bắc, nhóm người này xử lý như thế nào?”
Trần Ninh nói: “Tôi xử lý.”
Trần Ninh quay đầu, nhìn nhóm người đang hấp hối trên mặt đất: “Nễể mặt các người là phụng mệnh hành động, tôi không lấy mạng chó của các người.”
“Sau khi các người trở về nói cho chủ nhân nhà các người biết, dừng cương trước bờ vực, tới cửa xin lỗi Thiếu soái phu nhân.”
“Nếu không, nghìn năm Diệp gia, chờ bị dẹp tan đi!”
Mấy thủ hạ Diệp gia nằm trên mặt đất nghe vậy, sợ ngây người.
Ngay cả Đồng Kha ôm Tống Thanh Thanh vẻ mặt cũng khiếp sợ.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |