Chiến long vô song – Trần Ninh (Full) – Truyện tác giả: Bạch Ngọc Cầu Hà

Advertisement

Chương 124: Hồi Hận Cũng Đã Muộn

Trần Ninh đi ra khỏi văn phòng, lấy điện thoại di động ra gọi cho thị trưởng Chu Nhược Thụ hỏi về tình hình mảnh đất ở Phượng Hàng Xung.

Chu Nhược Thụ hơi không hiểu Trần Ninh tại sao lại hỏi về một mảnh đất nhỏ như vậy?

Tuy nhiên, ông ta vẫn cung kính nói với Trần Ninh: “Trần tiên sinh, trước đây có một ông chủ lớn Hương Giang muốn đầu tư vào Phượng Hàng Xung để xây dựng một điểm thu hút khách du lịch. Vì vậy, chúng tôi ngay lập tức quyết định đưa Phượng Hàng Xung trở thành một khu bảo vệ sinh thái.”

“Nhưng sau đó mới phát hiện ra rằng ông chủ Hương Giang đầu tư chỉ là một vỏ bọc, sự thật là để rửa tiền.”

“Ông chủ đó còn chưa chính thức đầu tư mà đã bị bắt vì tội kinh tế và bị kết án tù chung thân”.

“Chuyện Phượng Hàng Xung trở thành một điểm thu hút khách du lịch đã không còn nữa nhưng bản chất của vùng đất vẫn chưa bị thay đổi.”

Trần Ninh nghe vậy bèn nói: “Nếu Phượng Hàng Xung đã không được khai phá thành một điểm thu hút khách du lịch thì tôi có thể xin thay đổi tính chất của vùng đất này thành vùng đất khai phá được không?”

Chu Nhược Thụ cười nói: “Tất nhiên là có thể, Phượng Hàng Xung cũng là một cái tên đẹp. Trên thực tế, nếu có tiềm năng khai phá thành một điểm du lịch thì thì nó đã sớm được khai phá thành một điểm thu hút khách du lịch từ lâu rồi.”

“Vậy tôi sẽ chỉ đạo các bộ phận liên quan sửa đổi tính chất sử dụng của khu đất.”

“Dù sao thì tập đoàn Ninh Đại là công ty địa phương mà Trung Hải muốn chú trọng bồi dưỡng, hơn nữa nó cũng đã giành được quyền đại lý vắc-xin ung thư gan. Trong tương lai, nhất định sẽ là công ty đóng thuế lớn nhất ở Trung Hải. Đóng góp lớn cho sự phát triển kinh tế của Trung Hải. Thành phố của chúng ta đương nhiên cũng phải chăm sóc tốt các doanh nhân địa phương. “

Trần Ninh cười nói: “Vậy đành làm phiền thị trưởng đại nhân rồi!”

Sau khi Trần Ninh gọi điện thoại xong, anh cũng không lập tức nói cho Tống Sính Đình tin vui.

Anh định đợi các ban ngành liên quan trong thành phố chính thức chuyển đổi tính chất của khu đất này thành đất khai phá rồi mới nói với Tống Sính Đình, miễn cho lại có thay đổi nào nửa chừng sẽ khiến Tống Sính Đình hụt hãng.

Nhưng vì anh không nói cho Tống Sính Đình biết tin tức nên cô như ngồi trên đống kim nhọn.

Buỏi chiều, Tống Sính Đình quyết định đến Tống gia để gặp ông nội, nói lý với ông nội rằng tốt nhất là ông nên đồng ý lấy lại đất rồi trả lại tiền cho cô.

Tống Sính Đình biết rằng tính cách Trần Ninh mạnh mẽ cường bạo, hơn nữa lúc nóng giận Trần Ninh có thể sẽ đánh người.

Ẵ Vì vậy, cô không nói với Trân Ninh mà tự mình lái xe đến Tông gia.

Trong phòng khách ở biệt thự Tống gia.

Tống Thanh Tùng đang trò chuyện vui vẻ với mấy người Tống Trọng Hùng, Tống Trọng Bình, Tống Hạo Minh, Cát Mỹ Lệ.

Cả nhà vui mừng đến mức tự nhiên bàn đến chuyện bán mảnh đất vô dụng đó cho Tống Sính Đình.

Tống Trọng Hùng cười ha ha nói: “Năm ngoái gia đình chúng ta nhờ ông chủ Hoàng một chuyến, bỏ ra 800 triệu để mua mảnh đất Phượng Hàng Xung. Sau này mới biết đó là khu bảo vệ sinh thái không thể dùng để khai phá. Chúng ta đều cho rằng phen này phải chịu thiệt rồi.”

Tống Sính Đình tức giận hỏi: “Ông nội, ông biết đất ở Phượng Hàng Xung có vấn đề, tại sao vẫn muốn bán cho cháu? Không phải là ông cố ý lửa cháu sao?”

Tống Thanh Tùng cười nói: “Có vấn đề, vấn đề gì, sao ông không biết?”

Tống Sính Đình nói: “Khu đất đó thuộc khu bảo vệ sinh thái và không thể dùng để khai phá, đừng nói là mấy người ông nội không biết.”

Tống Thanh Tùng chớp mắt: “Ò, còn có chuyện như vậy sao, ông thật sự không biết!”

Tống Sính Đình nghe xong thì vô cùng tức giận, thật không ngờ mấy người ông nội lại vô sỉ đến vậy, đến lúc này họ vẫn nói là không biết.

Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng nguôi ngoai cơn tức giận rồi bình tĩnh nói: “Ông nội, mảnh đất này thuộc khu bảo vệ sinh thái, không thể dùng để khai phá được.”

“Nếu miếng đất này đã có vấn đề thì cháu đề nghị hủy giao dịch này. Công ty chúng cháu sẽ trả lại đất cho ông. Ông hoàn lại tiền cho công ty chúng cháu, thế nào?”

Tống Thanh Tùng sa sầm mặt khi nghe tháy vậy: “Hừ, giao dịch của chúng ta đã kết thúc, nào có chuyện lật lại.”

Tống Sính Đình vội nói: “Nhưng mảnh đất đó có vấn đề…”

Tống Thanh Tùng lạnh lùng ngắt lời: “Đó là chuyện của công ty cô. Tôi chỉ có trách nhiệm bán đất cho cô, chứ không đảm bảo các cô có thể dùng để khai phá.”

Tống Sính Đình nước mắt lăn dài: “Ông nội, ông rõ ràng là đã lừa cháu!”

Tống Thanh Tùng cũng lười diễn với Tống Sính Đình, cười nhạo nói: “Lừa cô thì đã sao, trên thương trường thì không có tình cha con, càng không nói đến đứa cháu gái mà tôi không muốn nhìn thấy.”

“Tôi nói tôi muốn mua cổ phần trong công ty của cô, nhưng cô lại không đồng ý bán cho tôi. Dựa vào cái gì mà tôi không thể lừa cô?”

“Nếu cô không phục thì có thể kiện tôi, nhưng tôi dám khẳng định dù ra tòa cô cũng sẽ nhất định thua, ha ha ha.”

Đám người Tống Trọng Hùng và Tống Trọng Bình lúc này đều đắc ý cười to.

Tống Trọng Hùng chế giễu nói với Tống Sính Đình: “Ha ha, Tiểu Đình, không thể trách chúng tôi được, néu có trách thì chỉ trách cô thật ngu ngốc. Đúng rồi, gia đình chúng tôi đã kiếm được 200 triệu tệ sau cuộc mua bán này. Tối nay chúng tôi sẽ ăn tối tại nhà hàng Kim Bảo Mãn Đường. Cô có muốn cùng đi không?”

Mọi người trong Tống gia lại cười lớn một trận nữa.

Tống Sính Đình run lên vì tức giận, nhưng lại không thể làm gì được.

Mà lúc Tống Sính Đình đầy xấu hỗ và tức giận chuẩn bị chạy khỏi đây trong bối rối.

Thì đột nhiên bên ngoài vang lên giọng nói của một người đàn ông quen thuộc: “Vợ à, anh tưởng em đi đâu, hóa ra là ở đây.”

Tống Sính Đình và mấy người Tống gia cùng nhau nhìn về hướng phát ra âm thanh, thì thấy một người đàn ông cao lớn với đôi mắt sáng như sao đi vào từ cửa.

Người đàn ông cao lớn này không phải ai khác mà chính là Trần Ninh.

Nhìn thấy Trần Ninh, sự ấm ức trong lòng của Tống Sính Đình đột nhiên bùng phát, cô kêu lên một tiếng Trần Ninh sau đó chạy nhanh đến lao vào vòng tay Trần Ninh.

, Chỉ có lồng ngực ấm áp và rắn chắc của Trần Ninh mới có thể khiến cô nhẹ nhõm một chút.

Trần Ninh ôm Tống Sính Đình, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô, nhẹ giọng an ủi: “Làm sao vậy?”

Tống Sính Đình nghẹn ngào nói: “Máy người ông nội ức hiếp người khác!”

Đám người Tống Thanh Tùng lần lượt kêu rằng tự nguyện mua bán, làm sao có thể nói là ức hiếp?

Trần Ninh cười nói: “Vợ à, họ nói đúng. Mua bán tự nguyện, giao dịch thành công thì không lật lại nữa.”

Tống Thanh Tùng và những người khác nghe vậy thì vui mừng khôn xiết, mỉm cười nói: “Đúng vậy, Trần Ninh đúng là hiểu chuyển.”

Tống Sính Đình nghe vậy bèn ngẳng đầu kinh ngạc nhìn Trần Ninh, cả người run lên: “Trần Ninh, sao anh lại giúp bọn họ nói chuyện vậy?”

Trần Ninh tung ra một tập tài liệu, đưa cho Tống Sính Đình rồi cười nói: “Lãnh đạo thành phố cảm thấy khu đất ở Phượng Hàng Xung không có tiềm năng phát triển thành điểm thu hút khách du lịch nên vừa rồi họ đã thay đổi tính chất của khu đất này thành khu đất để khai phá. Em xem đi, đây là tài liệu liên quan.”

Tống Sính Đình và mấy người Tống gia đều rất sốc khi nghe Trần Ninh nói vậy.

Tống Sính Đình ngây ngắn cả người, cầm lấy tài liệu của Trần Ninh nói: “Thật sao?”

Trần Ninh cười nói: “Anh lừa ai chứ cũng không thể lừa em được.”

Tống Sính Đình nhanh chóng đọc xong tài liệu, vui mừng phát khóc: “Trời ơi, là sự thật. Công ty chúng ta có thể xây dựng một nhà máy ở Phượng Hàng Xung, thật sự quá tốt rồi.”

Gia đình Tống Thanh Tùng sửng sốt, lập tức vội vàng xúm lại tranh nhau xem tài liệu trước.

Sau khi xác nhận rằng bản chất của vùng đất Phượng Hàng Xung này thực sự đã được chuyển thành đất khai phá, tất cả đều ngây ngốc..

Nếu mảnh đất này là khu sinh thái không khai phá được thì không có giá trị kinh tế, không thể bán với giá 500 triệu tệ.

Nhưng nếu nó được đổi thành đất khai phá và có thể được sử dụng để khai phá thì giá trị ít nhất là 2 tỷ!

Cách đây vài ngày, Tống Thanh Tùng đã bán mảnh đất cho Tống Sinh Đình với giá 1 tỷ, tức là đã lỗ 1 tỷ.

Trong phút chốc, sắc mặt cả nhà Tống Thanh Tùng khó coi như ăn phải sạn, hối hận đến xanh cả ruột.

Tống Thanh Tùng căng da đầu nói với Tống Sính Đình: “Tiểu Đình, chúng ta hủy giao dịch được không? Ông trả lại tiền cho cháu, cháu trả lại đất cho ông?”

Tống Sính Đình kiên quyết nói: “Không được!”

Tống Sính Đình lạnh lùng từ chối yêu cầu thô lỗ của Tống Thanh Tùng, lập tức cùng Trần Ninh rời đi.

Đám người Tống gia lừa đảo phải chịu hậu quả, Tống Sính Đình Bình cảm thấy rất nhẹ nhõm.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement