Chiến long vô song – Trần Ninh (Full) – Truyện tác giả: Bạch Ngọc Cầu Hà

Advertisement

Chương 341: Tôi Không Muốn So Đo Với Các Người

Một người đàn ông cao lớn đầu hói đem theo vài thuộc hạ sát khí đằng đằng xông vào nhà họ Dương.

Những người có mặt ở đó đều bị dọa một phen, kinh hãi nhìn những kẻ khí thế hùng hồ này.

Dương lão phu nhân tức giận hét lớn: “Các người là ai? Cả gan dám xông vào nhà họ Dương chúng ta?”

Đầu trọc lớn tiếng cười lạnh: “Ha ha.Tôi không những dám xông vào nhà học Dương các người, còn dám đánh nhà họ Dương các người! Có tin không?”

Dương lão phu nhân tức giận run người: “Các người!”

Đầu trọc mở to mắt cũng không để Dương phu nhân vào trong mắt, mà chuyển qua những người xung quanh, lạnh lùng nói: “Nói thật với các người, tao tới đây tìm người! Trần Ninh và Tống Sính Đình ở đâu thì ngoan ngoan đi ra đây.”

Rất nhanh, những người quen biết Trần Ninh và Tống Sính Đình có mặt tại đó đều vô thức nhìn Trần Ninh và Tống Sính Đỉnh hai người đứng trong góc.

Đôi mắt của đầu trọc rơi vào Trần Ninh và Tống Sính Đình, ngữ khí không tốt phân phó: “Người đâu, đem hai tên chặt đứt tay của thiếu gia đi!”

Giọng đầu trọc vừa nói ra, Tống Trọng Bân và Mã Hiểu Lệ lập tức trở nên lo lắng.

Trần Ninh vừa rồi muốn nói chuyện, Diêu Hiểu Đông ở bên cạnh đứng lên trước. Diêu Hiểu Đông nói một cách đây tự hào: “Chúng ta không quan tâm các người là ai! Trần Ninh các người có để mang đi, nhưng cô Tống các người không thể động đến!”

Đầu trọc sắc mặt lạnh lùng: “Mày là ai?”

Diêu Hiểu Đông đắc ý nói: “Tao là Diêu Hiểu Đông! Diêu Chánh Lương là bố tao!”

“Cô Tống tôi đảm nhận rồi! Biết điều thì nhanh cút đi. Nếu không tao cho chứng mày ăn không được đi vòng quanh.”

Dương lão phu nhân nhìn thấy Diêu thiếu gua dũng cảm bước ra, nghe thấy Diêu thiếu gia ngang ngược như thế, đám người nhà họ Dương nhịn không được bèn nở nụ cười, âm thầm cổ vũ.

Đầu trọc nghe xong, kinh ngạc nói: “Hóa ra cậu là con trai của ông chủ Diêu!”

Diêu Hiểu Đông đắc ý vễnh mặt lên, ngạo mạn nói: “Nếu như đã biết thân phận của tao, các người còn không mau nhận lỗi với cô Tống, rồi sau đó cút đi?”

Bốp!

Đầu trọc cao lớn vạm vỡ giơ tay lên với tốc độ cực nhanh, hung ác tát một cái vào mặt của Diêu Hiểu Đông. Tát đến khóe miệng Diêu Hiểu Đông ứa máu, cả người đều bị đánh đến mơ hồ.

Đầu trọc tức giận đưa tay chỉ vào mũi Diêu Hiểu Đông, lớn tiếng mắng: “Mày tính là cái thá gì mà cũng dám ở trước mặt bọn tao vênh váo?”

“Đừng nói mày là con trai của Diêu Chánh Lương, tính cho bố mày tới đây. Ông chủ chúng tao bảo hắn quỳ, hắn cũng không dám đứng!”

Diêu Hiểu Đông lấy tay che mặt bị đánh, một mặt kinh sợ, sắc mặt thay đổi nhanh chóng đến mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Anh ta tức giận nói: “Lão đại của các người là ai2 Cả gan đến mức đến người nhà họ Diêu chúng ta cũng không để vào mắt!”

Lúc này, một thân hình béo phệ, tóc vuốt, hai tay chắp sau lưng, miệng ngậm điếu xì gà cuba, người đàn ông trung niên cực kì ngang ngược đem theo vài thủ hạ tiến vào từ cổng lớn.

Người đàn ông ngẳng đầu uy nghiêm nói: “Lão đại của bọn họ, là tôi!

Mọi người ở đó nhìn thấy người đàn ông lưng lớn này, toàn bộ bị dọa tiến sắc mặt biến hóa, có người sợ hãi kêu lên “Trời ơi! Là bá chủ của thành phố Thượng Hàng chúng ta, Lã Quýnh Dương!”

“Thì ra là Lã gia! Chẳng trách hắn dám đạp phá nhà họ Dương, cũng không thèm để mắt tới nhà họ Diêu!”

Cháu gái và cháu rễ của Dương lão phu nhân thế nào lại chọc phải Diêm Vương gia, lần này thì xong đời rồi!

Lúc này, nghe trong đám người bàn tán, không những Tống – Trọng Bân, Mã Hiểu Ly và Tống Sính Đình sắc mặt trắng bệch, đến cả Dương lão phu nhân cũng bị dọa quá sức.

Thậm chí Diêu Hiểu Đông, gặp được Lã Quýnh Dương, suýt chút són tiểu, anh ta run rấy nói: “Lã… Lã gia! Là ngài àI”

Lã Quýnh Dương đánh mắt về phía Diêu Hiểu Đông: “Cậu là ai?”

Diêu Hiểu Đông cười cười: “Tôi là con trai của Diêu Chánh Lương! Bồ tôi từng mời ngài dùng cơm, tôi còn rót rượu cho ngài!”

Lã Quýnh Dương gật đầu: “Hình như là có chuyện này, hóa ra cậu là con trai của lão Diêu!”

Diêu Hiểu Đông thấy Lã gia hình như nhớ ra anh ta, hơn nữa hình như nhận là bạn của cha anh ta, trái tim đang lơ lửng của anh ta cũng phần nào hạ xuống.

Đám người nhà họ Dương, còn có những người khách đang ở đó cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, coi như chuyện này có thể xoay chuyển.

Diêu Hiểu Đông đảo mắt qua hai lần, sau đó cười nói: “Lã gia, bố tôi thường hay nhắc về ngài, cả nhà tôi đều rất kính trọng ngài!”

*Lã gia, tôi không biết Trần Ninh và Tống Sính Đình thế nào lày đắc tội với ngài rồi!”

“Ngài xử lý Trần Ninh thế nào tôi không quan tâm! Nhưng mà Tống Sính Đình, ngài có thể cho tôi ít thể diện, đừng làm khó cô ấy?”

Lã Quýnh Dương nghe thấy, không nói rõ ý tứ, chỉ vào cái gạt tàn trên mặt bàn nói với Diêu Hiểu Đông: “Giúp tôi lấy cái gạt tàn qua đây!”

Diêu Hiểu Đông nghe đến giật mình, sau đó nhìn điếu xì gà cuba trên miệng Lã gia, trong lòng nghĩ lẽ nào Lã gia muốn gạt tàn thuốc?

Cậu ta lập tức cười nói: “Được!”

Nói xong, anh ta liền cầm lấy cái gạt tàn trên bàn, hai tay nịnh nọt đưa cho Lã Quýnh Dương.

Lã Quýnh Dương cầm lấy cái gạt tàn, bất ngờ đánh vào mặt của Diêu Hiểu Đông.

Bóp!

Cái gàn tàn bị đập đến vỡ tan!

Ninh, ông ta cảm thấy đùng đùng một tiếng, tiếng sét đánh giữa trời quang, cả người đều lun lên.

Đây chẳng phải người quét sạch cả Đông Hải Long Vương, Trần tiên sinh sao?

Đông Hải Long vương Hải Bình Triều tại sao mà chết? Rất nhiều người đều không biết sự việc, nhưng mà Lã Quýnh Dương bởi vì có quen biết một vị lãnh đạo quân khu của tỉnh Đông Hải, trùng hợp tình cờ được biết chuyện.

Lã Quýnh Dương không những biết được Trần Ninh đã tiêu diệt Đông Hải Long Vương, mà còn biết Trần Ninh là thiếu soái Bắc Cảnh.

Ông ta thấy thủ hạ đầu trọc định ra tay với Trần Ninh, dọa sợ đến mức ông ta vội kéo tên đầu trọc ra. Sau đó nhanh một bước chạy qua đó, trực tiếp xuống nước, nặng nề quyd xuống trước mặt Trần Ninh, cả người đều bò trên mặt đất, run giọng nói: “Trần tiên sinh!”

Đầu trọc trợn tròn mắt! Một đám thủ hạ của Lã Quýnh Dương cũng đều trợn tròn mắt!

Dương lão phu nhân và đám người nhà họ Dương cũng trợn tròn mắt!

Tống Sính Đình và bố mẹ cô, còn có những vị khách ở đây cũng trợn tròn mắt!

Bị đánh toàn mặt đều là máu, co rúm người run rẫy trong góc Diêu Hiểu Đông, càng chắn động đến mức mắt trọn ngược lên!

Trần Ninh bình tĩnh ngồi trên ghế châm một điều thuốc, nhìn Lã Quýnh Dương đang quỳ trên mặt đất, cả người bò bên chân anh, điềm đạm nói: “Ông biết tôi?”

Cơ thể Lã Quýnh Dương và giọng nói đều đang run rảy: “Biết!”

Trần Ninh lại nhìn về đấm người phía sau Lã Quýnh Dương, trầm mặc nói: “Ông đem những người này đến là trả thù cho con trai út? Đến đối phó tôi?”

“Không dám, tiểu nhân không dám!”

Lã Quýnh Dương nói xong, quay đầu về phía đám người đầu trọc, thanh âm nghiêm nghị quát: “Chúng mày còn đứng đây làm gì? Còn không nhanh cùng tao quỳ xuống!”

Bùm!

Bùm… Bùm…

Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người ở đây, đám người đầu trọc tất cả đều quỳ xuống.

Trần Ninh trầm mặc nói: “Thật ra Thượng Hàng là quê nhà tôi, nhưng mỗi lần tôi đến đây đều gặp phải những chuyện không vui”

“Hôm nay là ngày thọ thần của bà nội của vợ tôi! Tôi không muốn so đo với các người. Mỗi người đánh gãy một cánh tay, sau đó nói với bà nội một câu chúc thọ. Liền cút đi!”

“Vâng! Trần tiên sinh!”

Lã Quýnh Dương như được ân xá, rút lấy gậy sắt từ trong tay thủ hạ, giơ lên cao đánh thật mạnh làm gấy tay trái của mình.

Ông ta chịu đựng đau đớn, khắp mặt mồ hôi nhễ nhại, đối diện Dương lão phu nhân nở một nụ cười xấu hơn khóc: “Dương lão phu nhân, tiểu nhân hôm nay mạo muội làm phiền. Ở đây tạ tội với bà. Ngoài ra chúc bà phúc như Đông Hải, thọ tỉ Nam Sơn!”

Dương lão phu nhân mở rộng khóe miệng, không dám tin, trong mắt đầy sự ngạc nhiên.

Nhận lấy, sau đó những tiếng rên tỉ đau đớn khủng khiếp vang lên, còn có tiếng của những khúc xương bị gãy.

Đám người đầu trọc đều tự đánh gãy cánh tay mình, từng người từng người xếp hàng để xin lỗi Dương lão phu nhân và chúc thọ bà.

Cuối cùng, Lã Quýnh Dương nhìn Trần Ninh yếu ớt nói: “Trần tiên sinh! Bây giờ tôi có thể cút được chưa?”

Trần Ninh xua xua tay, Lã Quýnh Dương như được đại xá, mang theo thuộc ha nhanh chóng rời khỏi Dương gia.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement