Chiến long vô song – Trần Ninh (Full) – Truyện tác giả: Bạch Ngọc Cầu Hà

Advertisement

Chương 391: Công Báo Tư Thù

Cuộc thi thơ ca của học sinh mẫu giáo thành phố Trung Hải được tổ chức hoành tráng vào ngày hôm nay. Rất nhiều học sinh mẫu giáo ở thành phố Trung Hải đã tham gia cuộc thi thơ mầm non do Phòng Giáo dục tổ chức. Nghe nói, ba học sinh xuất sắc nhất cuộc thi này có thể nộp thẳng vào trường Tiểu học số một Trung Hải.

Trường tiểu học số một Trung Hải là trường tiểu học trọng điểm của thành phó Trung Hải, đồng thời đây cũng là trường tiểu học có kết quả thi vào trung học phổ thông tốt nhất hàng năm.

Môi trường, nguồn giáo viên và chất lượng giảng dạy của trường này không thể so sánh được với các trường tiểu học khác ở thành phố Trung Hải.

Vì vậy, hàng năm không biết bao nhiêu phụ huynh khát khao cho con đi học ở trường tiểu học số một. Nghe nói năm nào đăng ký báo danh cũng có rất nhiều phụ huynh xếp hàng trước cổng trường từ lúc nửa đêm.

Nhưng số lượng học sinh có thể đăng ký vào trường tiểu học số một có hạn nên cho dù là học sinh bản địa hay những học sinh đạt điểm xuất sắc, cuối cùng cũng không có cách nào vào được trường tiểu học số một.

Trong cuộc thi thơ mầm non này, ba học sinh mẫu giáo xuất sắc nhất có thể được tiền cử thẳng vào trường tiêu học số một.

Điều này khiến cho tất cả phụ huynh học sinh sôi máu cổ vũ con em mình phải tham gia cuộc thi này.

Tống Thanh Thanh từ nhỏ đã đạt điểm xuất sắc, nên đương nhiên cũng sẽ tham gia cuộc thi này.

Hôm nay, Trần Ninh và Tống Sính Đình đích thân đi cùng Tống Thanh Thanh đến phòng thi, nhìn bé tiến vào khuôn viên trường, tham gia thi đấu.

Bên ngoài trường có rất nhiều phụ huynh, tất cả đều là đưa con mình tới tham gia cuộc thi.

Đột nhiên, một người đàn ông trung niên bụng phệ, mặc áo sơ mi trắng chủ động tiến tới chào hỏi Tống Sính Đình: “A, đây không phải là Tống mỹ nhân sao? Thật là trùng hợp!”

Người đàn ông trung niên đầu mập mạp, khuôn mặt bự đưa tay với Tống Sính Đình, định bắt tay cô.

Khi Tống Sính Đình nhìn thấy người đàn ông đầu béo này, trong mắt cô lóe lên một tia kinh tởm.

Hóa ra người đàn ông trung niên này tên là Châu Ngọc Phong, là phó cục giáo dục Trung Hải.

Khi Châu Ngọc Phong biết cô là một bà mẹ đơn thân còn có một cuộc sống khó khăn, ông ta đã nói riêng với Tống Sính Đình rằng ông ta muốn nuôi cô như một tình nhân.

Nhưng Tống Sính Đình đã nghiêm mặt từ chối ngay tại chỗ.

Vì vậy bây giờ cô nhìn thấy Châu Ngọc Phong liền không khỏi cảm thấy chán ghét.

Cô không bắt tay với ông ta chỉ lạnh lùng nói: “Thực xin lỗi, Phó cục Châu, ông xã của tôi không thích tôi bắt tay với người đàn ông khác.”

“Đây là chồng tôi, Trần Ninh!”

Châu Ngọc Phong lúc này mới chú ý tới Trần Ninh bên cạnh Tống Sính Đình. Anh cao lớn, ánh mắt như sao, khí chất phi thường khiến ông ta không khỏi cảm thấy ghen tị. Trong lòng thầm mắng một câu, đàn ông mặt đẹp thì có lợi ích gì, quan trọng nhất phải là kẻ có quyền có thế như mình!

Châu Ngọc Phong cũng không thèm nhìn tới Trần Ninh một cái, ở trước mặt Trần Ninh mà liếc mắt nhìn Tống Bình, cười nói: “Tống mỹ nhân, cô cũng đưa con đi tham gia cuộc thi sao?”

Cô cố gắng chịu đựng sự thiếu kiên nhẫn chỉ nhàn nhạt nói: “Đúng vậy, cuộc thi thơ này do Phòng Giáo dục tổ chức. Ba học sinh có điểm cao nhất sau đấy có thể được nhận vào trường tiểu học trọng điểm, con gái tôi cũng tới tranh thủ một phen.”

Châu Ngọc Phong cười nói: “Con gái của cô tranh giành cũng vô dụng. Nếu cô nguyện ý tranh thủ thì ít ra vẫn còn có cơ hội.”

Tống Sính Đình nhíu mày: “Phó cục Châu có ý gì?”

Châu Ngọc Phong nhìn Tống Sính Đình, cô ăn mặc như một mỹ nữ đô thị điển hình trong trang phục công sở với chiếc chân váy díp bó sát mông, ông ta tà mị đưa mắt nói: “Cuộc thi này do Phòng Giáo dục của chúng tôi tổ chức, vậy nên công việc đánh giá chủ yếu cũng là trách nhiệm của lãnh đạo Phòng Giáo dục chúng tôi.”

“Thành tích của cuộc thi này chính là do những lãnh đạo như chúng tôi quyết định.”

“Hai ngày nay con hỗ cái nhà tôi đã trở về nhà mẹ đẻ rồi. Tôi cũng khá cô đơn tịch mịch. Nếu đêm nay cô Tống chịu qua nhà để chăm sóc tôi thì tôi hứa kết quả cuộc thi ngày mai, con gái cô nhất định sẽ về nhất.”

Khi nói xong những lời này, giọng điệu của ông ta đột nhiên tràn đầy uy hiếp: “Nếu đêm nay tôi không đợi được cô Tống, thì con gái cô cứ chờ mà xếp bét đi!”

Tống Sính Đình đột nhiên mở to đôi mắt, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy tức giận: “Ông đây là uy hiếp, mưu lợi cá nhân! Việc này là phạm pháp!”

Châu Ngọc Phong cười nói: “Đúng vậy, đây là uy hiếp.”

“Tôi biết hiện tại cô là chủ tịch tập đoàn Ninh Đại, nhưng có tiền cũng không đủ. Chúng tôi là những người nắm quyền, chơi đùa với ngươi giàu có cũng chỉ cần vài phút thôi.”

“Tôi đã có lời mời. Nếu tối nay cô không đến gặp tôi thì con gái cô không những bị loại khỏi cuộc thi mà sau này con gái cô cũng không có cửa vào trường tốt. Thân là Phó cục Giáo dục, tôi có thể đảm bảo chuyện đó sẽ xảy ra. “

Tống Sính Đình vừa lo lắng vừa tức giận khi nghe những lời này, mắt cô đỏ hoe. Trần Ninh hừ lạnh một tiếng: “Ha ha, chỉ là một Phó cục Giáo dục đã tác quai tác quái vậy sao?”

Châu Ngọc Phong trừng mắt nhìn Trần Ninh: “Anh là cái thứ gì, dám dùng thái độ này ta nói chuyện với tôi, tôi muốn anh xin lỗi ngay lập tức.”

– Trần Ninh giễu cọt: “Muốn tôi xin lỗi, vậy nhất định ông phải quỳ xuống nghe!”

Trần Ninh nói xong liền đá vào đầu gối Châu Ngọc Phong khiến ông ta không khỏi hét lên một tiếng, quỳ rạp trên mặt đất tiếng kêu một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ đau khổ.

Những người xung quanh không biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng rất nhiều người biết đến Châu Ngọc Phong.

Khi mọi người nhìn tháy Trần Ninh đá ông ta quỳ xuống đất, tất cả đều phải mở to mắt ra cảm thán. Ngay cả Tống Sính Đình cũng choáng váng.

Các nhân viên bảo vệ đang giữ gìn trật tự lập tức chạy tới.

Đội trưởng đội bảo vệ ngạc nhiên nói: “Bọn trẻ đang tranh tài thi cử bên trong. Tại sao các người lại đánh nhau ở đây? Nếu ồn đến bọn trẻ bên trong thì phải làm sao? Phụ huynh các người có thể yên tâm sao!”

Trần Ninh từ trên cao nhìn xuống Châu Ngọc Phong đang quỳ trước mặt mình, lạnh lùng nói: “Với tính tình của tôi vốn dĩ ông hôm nay đã đi đời rồi, nhưng bọn nhỏ còn đang thi đấu, tôi sẽ tạm thời buông tha cho ông.”

“Ông tự giải quyết cho tốt, néu tôi còn biết được ông lạm dụng quyền hành, cuộc đời của ông sẽ hoàn toàn kết thúc.”

Nói xong Trần Ninh liền cùng Tống Sính Đình rời đi.

Mọi người xung quanh đỡ Châu Ngọc Phong dậy, mặt mũi ông ta đầy thống khổ, xắn quần lên thì thấy đầu gối bên phải đã sưng lên như búi tóc.

Ông ta thở hỗn hễn, trong mắt hiện lên vẻ tức giận cùng phẫn nộ, chửi bới: “Đôi chó này, coi như có tiền thì vô pháp, ngay cả tôi cũng dám đánh. Nếu như không thu thập các người, họ của tôi sẽ không phải là họ Châu nữa!”

Giữa trưa hôm sau, kết quả của cuộc thi đã được công bố.

Trần Ninh và Tống Sính Đình đưa Tống Thanh Thanh vào phòng thi để xem thành tích cuộc thi vừa mới được dán.

Vị trí đầu tiên: Châu Tiểu Bảo!

Vị trí thứ hai: Lý Như Lâm!

Vị trí thứ ba: Phạm Hiểu Như!

Trần Ninh và Tống Sính Đình xem qua hàng trăm cái tên cũng không nhìn thấy tên con gái mình.

Cô bé Tống Thanh Thành này, ban đầu đã rất quyết tâm giành được top ba trong cuộc thỉ nhưng cuối cùng lại thấy top 100 còn không có tên bé.

Điều này khiến bé – người vẫn luôn đứng đầu lớp mẫu giáo mỗi năm, buồn đến rơi lệ.

Trần Ninh an ủi: “Thanh Thanh đừng khóc, không phải chỉ là một cuộc thi thơ bình thường sao.”

“Thi trượt, chúng ta cũng có bài học cho chính mình, sau này lại tiếp tục có gắng.”

Tống Sính Đình đột nhiên chỉ vào tên Châu Tiểu Bảo, người đứng thứ nhất, cô ngạc nhiên nói: “Không đúng, Châu Tiểu Bảo này là con của Châu Ngọc Phong. Liệu thành tích cuộc thi có bị giở trò gì không?”

Quả thực hôm qua ông ta đã tuyên bố rằng những người đứng đầu cuộc thi là do máy lãnh đạo định đoạt.

Thậm chí, ngày hôm qua Châu Ngọc Phong còn nói nếu Tống Sính Đình không đi cùng ông ta, ông ta sẽ phủi đi thành tích của Tống Thanh Thanh.

Có lẽ nào con gái cô đã bị nhắm vào, còn cố tình gạt đi thành tích của bé?

Ngay khi anh và cô đều ngạc nhiên nghỉ ngờ thì Châu Ngọc Phong cùng con trai Châu Tiểu Bảo của mình đi tới.

Khi ông ta nhìn thấy gia đình ba người của Trần Ninh liền hung hăng chế nhạo: “Ha ha, Trần Ninh, Tống Sính Đình. Với thành tích của con gái hai người, có ngạc nhiên hay không?”

Trần Ninh lạnh lùng nói: “Ông hạ điểm con gái tôi. Còn thành thích số một của cn trai ông, là ông nâng lên?”

Châu Ngọc Phong cúi người lại gần, nhỏ giọng đắc ý: “Ha ha, đúng vậy, là tôi kéo con gái của các người xuống!”

“Hiện tại chỉ mới bắt đầu, sau này tôi cũng sẽ động tay chân tới học bạ của con gái các người. Nếu có vấn đề với học bạ của nó, vậy trong tương lai con đường học hành của nó sẽ rất gian nan. Muốn thi tuyển sinh đại học cũng không có khả năng!”

“Đây là cái giá phả trả khi đã xúc phạm tôi, đã biết sợ chưa, đã hối hận chưa, ha ha hai”

Bếp!

Trần Ninh ngay lập tức đá cho Châu Ngọc Phong một cái tát vào mặt, cái tát này khiến ông ta ngã nhào tại chỗ.

Ông ta ôm chặt khuôn mặt bị đánh của mình tức giận nói: “Anh lại đánh tôi, anh lại đánh tôi, lần này anh không xong với tôi đâu, tôi sẽ gọi cảnh sát đến xử lý anh!”

Trần Ninh lạnh lùng nói: “Gọi cảnh sát đi, tôi giúp ông báo.”

Trần Ninh nói xong liền bắt máy gọi cho thị trưởng Chu Nhược Thụ, anh lạnh lùng nói: “Chu Nhược Thụ, tôi muốn ông cùng Cục trưởng cục cảnh sát và cục trưởng cục giáo dục gặp tôi!”

Châu Ngọc Phong mở to mắt khi nghe thấy lời đó, chợt cười lạnh: “Ha ha, anh nghĩ anh là ai, có thể gọi tất cả những người đứng đầu như thị trưởng chỉ bằng một cú điện thoại?”

“Anh muốn dọa tôi sao, anh tưởng tôi sợ chắc?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement