Mục An Quốc gật đầu nói: “Bác đã xem bản đồ rồi, Hokkaido rất gần Ki-ép, cứ bơi thẳng là đến. Hơn nữa, quan hệ giữa Ki-ép và Long Quốc chúng ta rất tốt, còn với Nhật Bản thì lại không tốt, đến được Ki-ép là chúng là an toàn rồi!”
“Không hay rồi!”
Tiêu Thanh cau mày.
“Sao vậy?”
Mục An Quốc lo lắng.
Tiêu Thanh nói: “Ngay cả bác cũng biết bơi từ đây đến Ki-ép là lộ trình nhanh nhất, thể thì Seijin không thể không biết được. Vì lẽ đó, chắc chắn ông ta sẽ đến Ki-ép tìm kiếm. Cháu mang theo bác nên bơi không nhanh, nếu như ông ta đuổi theo thì rất dễ đuổi kịp chúng ta”.
“Nếu vậy chúng ta không thể đi theo con đường này được mà phải đi đường vòng, trước tiên đến Hạ Quốc, sau đó từ Hạ Quốc quay về thì sẽ an toàn hơn!”
Nói xong, Tiêu Thanh lập tức thay đổi hướng đi.
Ban đầu anh muốn bơi đến Ki-ép, sau đó đi về phía nam là có thể về nước một cách nhẹ nhàng.
Kết quả, ngay cả Mục An Quốc còn biết con đường đi đến Ki – ép là nhanh nhất thì
đám người Seijin và Hiroshi Miki không thể không đoán ra anh sẽ đến Ki-ép được.
Vì lý do an toàn, anh buộc phải thay đổi lộ trình, nếu bị đuổi kịp thì sẽ rất phiền phức.
Seijin liên tục tìm kiếm trong vùng biển của Ki-ép mấy tiếng đồng hồ, sau đó lại tìm kiểm trong vùng biển của Long Quốc nhưng không thấy Tiêu Thanh đâu cả. Ông ta vô cùng tức giận, ngừng một lát ở trên biển gào thét: “Tiêu Thanh, thằng nhãi xảo quyệt này, mày đi đường vòng đến Hạ Quốc đúng không? Đáng chết! Mày thật là đáng chết! Vậy mà lại đi đường vòng! Mày thắng rồi! Lần này để mày chạy thoát! Sau này đừng để tạo bắt được, nếu không tạo sẽ đốt mày thành tro!”
Bùm bùm bùm!
Ông ta nói xong, tức giận vươn hai cánh tay đập xuống, nước biển bắn lên tung toé.
Mặc dù biết Tiêu Thanh đi đến Hạ Quốc nhưng Seijin không đuổi theo.
Bởi vì ông ta đã để lỡ thời gian rồi, có đuổi theo cũng không kịp nữa.
Về phía Hạ Quốc, mặc dù có võ giả lợi hại hơn Tiêu Thanh một chút nhưng người đó lại có quan hệ không tốt với ông ta. Người đó cũng sẽ không giúp ông ta ngăn cản Tiêu Thanh. Vì vậy, cơ hội bắt được Tiêu Thanh đã bị bỏ lỡ rồi, ông ta chỉ có thể tức giận quay vệ.
Lại trôi qua hai tiếng đồng hồ.
Sắc trời cũng đã tối.
Tiêu Thanh và Mục An Quốc dừng lại trên một bãi biển ở Hạ Quốc.
Cho dù là ban đêm, trên bãi biển vẫn có rất nhiều nam nữ đang nô đùa, có rất nhiều
cô gái mặc bikini. Quan trọng là phụ nữ của Hạ Quốc rất xinh đẹp, bọn họ mặc bikini thì lại càng quyến rũ, Mục An Quốc nhìn chằm chằm.
“Phụ nữ Hạ Quốc thật là xinh đẹp!”
Mục An Quốc không nhịn được cảm khái.
Tiêu Thanh cười: “Bác cả còn có sở thích này sao?”
Mục An Quốc cười hi hi: “Nói cũng không sợ cháu cười, trước đây còn làm ăn lớn, bác cũng chiêu đãi khách hàng mà. Dẫu sao cũng phải đưa bọn họ đến câu lạc bộ vui chơi. Đến đó mà không gọi mấy em gái thì khách hàng sẽ không vui, bản thân cũng cảm thấy áy náy, cho nên đã tạo thành thói quen xấu, nhìn thấy người đẹp là sẽ muốn nhìn lâu hơn một chút.”
"Ha ha!"
Tiêu Thanh không nhịn được cười.
Bọn họ ngồi trên bờ biển một lúc. Hai cái chân bị đạn bắn trúng của Mục An Quốc vẫn chưa khỏi, đi đường bất tiện, nàng cũng vứt đi, Tiêu Thanh bèn công ông ta lên, định liên lạc với Đại sứ quán, sắp xếp cho bọn họ về nước.
Ngay lúc này.
Pång pång pång!
Đột nhiên có tiếng súng.
"A!"
Trên bãi biển, tiếng la hét chói tai vang lên bốn phía, du khách chạy tán loạn khắp nơi.
Tiêu Thanh nhìn về nơi phát ra tiếng súng.
Một đám Lính đánh thuế có khoảng hai mươi tên đang liên tục bắn phá vào nhóm người ở bên dưới một cái ô che nắng.
Trong đám người này, có hai cô gái chân dài mặc bikini, có một người Tiêu Thanh thấy cảm thấy hơi quen mắt, hình như là Lâm Doãn Nhi, một thành viên của nhóm Thời đại thiếu nữ ở Hạ Quốc, người còn lại thì anh không nhận ra.
Ngoài ra còn có một lão giả và một đám vệ sĩ.
Lúc này, đảm vệ sĩ đã bị bắn chết hơn một nửa, lão giả cũng trúng đạn ngã xuống đất. Hai cô gái đẹp mặc bikini ngồi xổm xuống dưới đất, hai tay ôm đầu, dùng tiếng Hàn kêu to: “Cứu mạng! Có ai không cứu chúng tôi với!”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |