Chiến thần bất bại – Tiêu Chính Văn (Truyện full tác giả Hắc Long)

Advertisement

Thanh âm càng lúc càng gần, vọng ra từ phía sau vách núi, thanh thế khá đáng sợ. Kinh nghiệm chiến đấu của Phù Yến phong phú, vừa nghe đã biết số lượng chắc chắn không ít!

"Chuẩn bị chiến đấu!"

Tinh hồn thú? Chẳng lẽ là một đám tinh hồn thú phi hành hay sao?

Trong khi Phù Yến còn đang cảm thấy suy đoán của mình chính xác tới chín phần thì bỗng nhiên có một bóng người từ sau vách núi lao ra.

Tốc độ thật nhanh!

Phù Yến giật mình, khóe mắt nheo lại, chậm rãi đánh giá. Thánh giai! Tốc độ của đối phương tuyệt đối là thánh giai. Chờ chút, hình như người này hơi quen mắt. Phù Yến tập trung quan sát thì nhận ra đó là Kiếm thánh Hà tiên sinh!

Thế nhưng... trông Hà tiên sinh cực kỳ chật vật, quần áo rách nát, toàn thân đầy bụi đất, ngay cả giày cũng bị rớt mất. Phù Yến gần như không thể tin được vào hai mắt mình nữa, đây chính là vị Hà tiên sinh mà mình vẫn luôn kính ngưỡng sao? Nếu như chưa từng gặp thì chắc hắn đã cho rằng kia là tên ăn mày ngồi ven đường rồi. Mà so ra, khất cái Kình Ngư còn sạch sẽ hơn so với người kia.

Tên này... Quả thật đúng là Hà tiên sinh!

Chờ chút, điều gì có thể khiến một vị Kiếm thánh trở lên chật vật như vậy? Bỗng nhiên, con mắt hắn trừng lớn.

Oanh!

Vách núi bất chợt nổ tung, vô số hòn đá bắn tới trước mặt bọn họ, dày đặc như mưa. Nhưng mọi người lại không hề né tránh bởi cả đám đều đang ngây ra như phỗng, mắt mở trừng trừng nhìn đám đen khổng lồ đang nhào về phía bọn họ!

Đám đen ấy do kiếm mang tạo thành, số lượng lên đến hàng ức, dày đặc chi chít như một cơn bão. Đứng trước cơn bão này bọn họ trở lên nhỏ bé, nỗi sợ không gì sánh bằng dấy lên. Cả đám biến sắc, run rẩy theo bản năng.

"Sát! "

Phù Yến theo bản năng hô lên câu này, chứng tỏ hắn là một võ tướng hợp cách.

Khẩu lệnh quen thuộc làm các võ giả theo bản năng xuất ra công kích của mình. Phía sau Phù Yến hiện lên vô số đao mang, kiếm mang dày đặc; tất cả tụ lại trở thành một dòng nước lũ, ầm ầm lao về phía cơn bão kiếm mang kia.

Nhưng kết quả lại khiến Phù Yến cảm thấy tuyệt vọng.

Công kích của bọn họ chìm vào trong cơn lốc, không tạo nên chút gợn sóng nào. Khắp nơi tràn ngập tiếng rít khiến cả bọn rợn tóc gáy, kiếm mang dày đặc chi chít xoay tròn với tốc độ cao tạo lên những luồng khí lưu khiến họ không thể trụ vững.

Lúc này bọn họ đã không kịp chạy trốn nữa rồi.

Hai mắt Phù Yến đỏ lên, thanh âm khàn khàn hét lớn: "Phòng thủ!"

Tiếng hét của hắn trong cuồng phong tuy có vẻ yếu đuối vô lực nhưng lại đưa đến hi vọng cho đám người đang lâm vào tuyệt vọng kia.

Chỉ trong nháy mắt, kim cương bích đang vây quanh binh đoàn trở nên vô cùng nồng đậm. Tất cả mọi người đều điên cuồng thôi động chân lực, hào quang của kim cương bích đại thịnh. Vô số Phạn văn, kim văn không ngừng lưu động trên bề mặt.

Khi tu luyện Kim cương bích đến trình độ cao thì trên bề mặt sẽ xuất hiện kim văn. Điều này làm dũng khí của mọi người tăng lên theo bội số, nói không chừng bọn họ có thể sống sót được.

Bởi vì Phù Yến muốn ba binh đoàn có thể hô ứng lẫn nhau lên cự li giữa các bên chỉ có ba mươi trượng, ba binh đoàn cùng lúc phòng ngự toàn lực. Đây cũng là lựa chọn duy nhất của bọn họ.

Cơn lốc cuốn tới, kiếm mang liên tục đánh lên kim cương bích, thanh âm dày đặc khiến họ chẳng thể nghe thấy bất cứ thanh âm nào khác.

Đốm lửa lóe lên chói mắt, phủ kín đến từng ngóc ngách kim cương bích. Ánh sáng chói lòa khiến mọi người chẳng nhìn thấy thứ gì.

Dưới tuyệt cảnh, mỗi người đều điên cuồng rống lên như dã thú bị dồn vào đường cùng, điên cuồng thôi động chân lực. Đây chính là cơ hội sống sót duy nhất của bọn họ.

Kim cương bích rung kịch liệt, phảng phất như tùy thời có thể sụp đổ.

Bản năng cầu sinh của con người vốn cực kỳ cường đại, từng đạo quang mang sáng lên trên thân đám võ giả trong binh đoàn. Đúng lúc này bọn họ đột phá!

Trời không diệt ta!

Phù Yến là người đầu tiên cảm nhận được. Hắn là võ tướng, là người khống chế toàn bộ đội hình phòng ngự, chân lực vốn không ngừng truyền tới đột nhiên tăng vọt, kim cương bích vốn đang cận kề nguy hiểm vậy mà liền ổn định trở lại đầy kỳ tích.

Ba binh đoàn xếp theo hình chữ phẩm, giống như góc nhọn được điêu khắc, hung hăng đâm vào cơn lốc.

Kiếm mang đánh lên kim cương bích liên tục bị văng ngược. Khi kiếm mang bị văng ra càng lúc càng nhiều thì cơn lốc vốn đang ở trạng thái di chuyển bắt đầu xuất hiện dấu hiệu trì hoãn, dù rằng dấu hiệu ấy rất nhỏ.

Lực lượng của cơn lốc từ từ yếu bớt, thế nhưng kim cương bích của ba binh đoàn cũng đến tình trạng sơn cùng thủy tận. Tuy không ngừng có người đột phá nhưng không phải mỗi người trong thời điểm sinh tử đều có thể đột phá.

Khi thấy số người đột phá càng ngày càng ít, tâm Phù Yến không ngừng trầm xuống.

Kim cương bích rung động càng lúc càng kịch liệt, biên độ rung động càng lúc càng lớn, chân lực xung quanh truyền đến càng ngày càng yếu.

Bên tai truyền đến những tiếng vỡ vụn, Phù Yến tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Hết rồi!

Gần như cùng lúc đó kim cương bích của hai binh đoàn còn lại cũng bị nghiền nát.

Nhưng đúng lúc này, cơn lốc kiếm qua vốn thưa thớt cũng ầm ầm bạo liệt, vô số kiếm mang ầm ầm quét ra bốn phía.

Những vết kiếm mang quét ngang tựa như một chiếc lược, đem tất cả ngóc ngách trên chiến trường chải qua một lần, không một ai còn có thể đứng vững.

Vô số huyết hoa cùng lúc bung ra, nếu lúc này đứng từ trên bầu trời nhìn xuống thì có thể thấy bên dưới là một đóa hoa máu đỏ tươi nở bùng ra.

Một bóng dáng cô linh phập phềnh trên đóa hoa này.

Không có tiếng động đinh tai nhức óc, không có hoa lửa chói lòa nhức mắt, chỉ có sự yên tĩnh đầy chết chóc bao trùm toàn bộ sơn cốc. Trên đóa hoa, một thiếu niên lẳng lặng phập phềnh. Một đôi mắt không có mục tiêu, khuôn mặt mờ mịt hoàn toàn tương phản với vẻ chết chóc dưới chân, mang đến cho người ta cảm giác đẹp đẽ và yêu dị đến cực điểm.

"... Chiến đấu..."

Thiếu niên thì thào, nhỏ đến mức không thể nghe thấy.

Thân thể thiếu niên vô lực rơi xuống.

Con mắt Tỉnh Hào đỏ lên, trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Đường Thiên, ôm cổ Đường Thiên.

Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng này làm ngây cả người.

Sắc mặt Đậu Dũng tái nhợt như tờ giấy, hắn cố gắng nở nụ cười mà so với khóc còn khó coi hơn, nói với Bạch Tư Tư: "Xem ra chúng ta không cần phải cân nhắc giải thích với Kình Ngư tọa như thế nào rồi."

Trong thanh âm của hắn mang theo vẻ rung động, cánh tay khẽ run.

Hắn đã giết rất nhiều người, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn khiến hắn chịu đả kích chưa từng có. Tính mệnh võ giả trở lên yếu đuối tựa như kiến hôi.

Đóa tiên huyết thật lớn nở bung thấm tràn khắp nơi, ướt sũng toàn bộ sơn cốc.

Đột nhiên Bạch Tư Tư khom lưng, nôn mửa một cái.

Sắc mặt Hà Du Minh tái nhợt, thất hồn lạc phách. Lúc trước hắn chỉ làm theo bản năng cầu sinh, nhưng khi tận mắt cảnh tượng máu tanh như vậy, hắn không còn chút dũng khí, ngã ngồi xuống đất.

"Cái này phiền phức rồi." Binh vỗ vỗ trán, cảm thấy đau cả đầu.

Hắn căn bản chẳng để Tam kình binh đoàn vào mắt, hắn chuẩn bị đã lâu, lúc này chỉ việc thu lưới nhưng đúng là không ngờ tới Đường Thiên chỉ dùng lực lượng của bản thân đã đem cả Tam kình binh đoàn đồ diệt.

Nếu như nói chỉ là phá hủy còn đỡ, nhưng quả thật cảnh tượng trước mắt quá máu tanh và tàn khốc rồi. Binh thì ngược lại, vẫn còn tốt, hắn vốn là kẻ bò từ trong đống người chết đi ra. Nhớ lại đám người như hắn năm xưa chỉ nhìn tùy tiện một cái chiến hào cũng có khả năng thấy được cánh tượng máu tanh như thế này.

Nhưng còn những người khác thì sao?

Đại chiến mới chỉ vừa mở màn, đại đa số võ giả trên Thiên lộ đều lớn lên trong hoàn cảnh hòa bình. Tuy đối với võ giả việc chém giết chỉ là chuyện hàng ngày nhưng cảnh tượng như trước mắt này cũng không có bao nhiêu người gặp qua.

Vậy mà cảnh tượng này đã sớm thông qua bí bảo truyền tới mọi ngóc ngách trên Thiên lộ.

Sau khi trận chiến này trôi qua, mấy loại hung danh như "Nhân đồ" của Đường Thiên phỏng chừng là không thể thiếu được.

Binh phun ra một vòng khói thuốc, khóe miệng căng ra, như vậy cũng tốt, một người làm thịt cả ba binh đoàn, hành động vĩ đại như vậy ngay cả Sư Tử vương Lôi Ngang năm đó cũng không làm được nha. Sau trận chiến này thì kể cả Quang Minh võ hội cũng tuyệt đối không dám đánh chủ ý trong một thời gian ngắn.

Đối với bọn họ, thứ quan trọng nhất bây giờ là thời gian.

Bọn họ cần thời gian, chỉ như vậy mới giúp các võ giả phát triển lên thêm một bước, cần phải có thời gian để hoàn thành quá trình đổi mới cơ quan hồn giáp, cần phải có thời gian để bồi dưỡng ra thánh giai của bản thân, chuẩn thánh giai đã có thể xếp thành một hàng rồi, trong khi thánh giai lại chẳng có nổi một mống.

Ồ, ba tên gia hỏa kia, có lẽ...

Binh lườm đám Đậu Dũng phía xa xa một cái.

Binh là người đầu tiên khôi phục lại, hắn bắt đầu suy nghĩ đến hành động kế tiếp. Kình Ngư tọa đã hết rồi, tam kình binh đoàn bị hủy diệt, Kình Ngư tọa đã được định trước là diệt vong, trong thời điểm này bọn họ đã chiếm cứ ưu thế thượng phong tuyệt đối.

Bóng dáng một đám người từ phía xa xa nhanh chóng tới gần, một binh đoàn hoàn toàn xa lạ, mọi người lập tức ngưng thần phòng bị.

A Đức Lý An (Adrian) mang theo một gã thiếu niên có cao ráo đi tới trước mặt Binh.

"Thuộc hạ Lô Địch, suất lĩnh Liệp Võng binh đoàn tới gia nhập!"

Con mắt Lô Địch sưng đỏ, mà không chỉ có riêng mình hắn, cả viền mắt của A Đức Lý An (Adrian) cũng sưng đỏ. Nguồn tại http://Truyện FULL

Binh thấy hơi bất ngờ, hắn bảo A Đức Lý An (Adrian) đi chiêu hàng Lô Địch, nhưng nhìn bộ dáng hai người này hiển nhiên là có chuyện gì đó đã phát sinh, hắn lieenf hỏi: "Xảy ra chuyện gì thế?"

A Đức Lý An (Adrian) khóc lớn, nghẹn ngào: "Orion rơi vào tay giặc, Vương đã chết!"

Binh sửng sốt, trên mặt hiện ra vẻ nghiêm trọng, vỗ vỗ vai A Đức Lý An (Adrian), quay mặt nói với Lô Địch: "Tướng quân tới rất đúng lúc, trước tiên chúng ta đi cứu người đã."

Đến lúc này Lô Địch và A Đức Lý An (Adrian) mới nhìn rõ tình hình chiến đấu trong sơn cốc, cảnh tượng này làm hai người không khỏi kinh hãi.

"Cái này là?" Lô Địch run giọng hỏi, cảnh tượng trước mắt quả thật quá thảm liệt rồi, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy chiến trường thảm liệt như thế này.

"Đường thần kinh làm." Ngữ khí của Binh rất phức tạp.

"Một mình hắn?" A Đức Lý An (Adrian) mở to hai mắt, gần như không thể tin được: "Hắn... Hắn không phải vẫn đang thối hồn trong kiếm qua sao?"

"Thì chính là cái kiếm qua kia." Binh lắc lắc đầu: "Đến lúc đó ngươi sẽ biết, trước tiên cứu người đã, cũng không biết cứu sống được bao nhiêu nữa."

Tâm tình của Binh đang rất phức tạp.

Không có một danh võ tướng nào thích thú cái chuyện có thể phá vỡ cân đối này tồn tại, tuy nhiên thắng lợi cũng khiến tất cả bố trí của hắn chẳng còn chút ý nghĩa gì.

Thắng là tốt rồi, hắn cười tự giễu, dù sao mình cũng không phải là Đường Sửu, đối với cái gì mà danh tướng chẳng có chút hứng thú nào.

Đường thần kinh không sao, tuy đã rơi vào hôn mê nhưng khí tức vẫn ổn định, tần suất hô hấp giống như... đã ngủ rồi...

Cái con hàng loại hai này!

Chiến trường bên này vẫn còn chưa quét tước xong, thì Sài Lang binh đoàn vàCao Nguyên binh đoàn đã đánh chiếm xong tinh môn, cắt đứt đường lui của đám võ giả kình Ngư tọa.

Mà Hạc, Lăng Húc và đám A Mạc Lý Hàn Băng Ngưng, hoàng kim võ giả Thiên Long tọa, mỗi người suất lĩnh một chi Sài Lang đạo phỉ bắt đầu đem đám thế gia đệ tử định đến Đại Hùng tinh kiếm công tích xua đuổi về phía tinh môn.

Tam đại binh đoàn bị hủy diệt, tinh môn bị chiếm, bọn họ đã trở thành cá trong chậu.

Những đệ tử này chỉ khi chiến trận thuận gió mới đi, khi vừa gặp phải nguy hiểm thì cả đám đều hoảng lên, tình huống nguy cấp đến tình huống như thế này đúng là làm lòng người phải hoảng sợ.

Không biết người nào bắt đầu đầu hàng, những người này cũng dồn dập đầu hàng.

Tại Thiên võ lang viện, các học viên vừa mới hoàn thành đổi trang bị chửi ầm cả lên, chưa đợi tới phiên bọn họ vào sân thì đám kia đã kinh sợ đầu hàng rồi!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement