Chiến thần bất bại – Tiêu Chính Văn (Truyện full tác giả Hắc Long)

Advertisement

Là ảo giác sao?

Nhất định là ảo giác, ngày đêm mong nhớ nhiều quá sinh ra ảo giác rồi…

Trên mặt Đường Thiên hiện lên nụ cười tự giễu cay đắng, tâm thần khôi phục lại, trong lòng thầm thở dài rồi muốn cất bước đi.

"Thiên ca ca…"

Một tiếng nhẹ gọi này một lần nữa giống như tia chớp bắn trúng Đường Thiên, khiến thân thể hắn lại cứng đờ. Nhưng chỉ sau một giây, hắn đột nhiên xoay người, giọng run rẩy, lớn tiếng gọi:

"Thiên Huệ, là nàng sao? Thật là nàng sao?"

Ánh sáng từ cửa sao đồng thau yếu ớt lóe lên, tựa như ánh nắng trong đêm tối mịt mùng, xuyên qua màn đêm tăm tối.

"Thiên ca ca!"

Từ cửa sao đồng thau truyền ra âm thanh cực kỳ vui sướng và kích động. Đường Thiên thời điểm này đã xác định, chính là cửa sao đồng thau, âm thanh chính là từ cửa sao truyền tới.

Ngay lập tức, hắn vọt tới phía trước cửa sao đồng thau, trên mặt đầy vẻ kích động, lớn tiếng gọi: "Thiên Huệ, nàng ở đâu? Nàng ở phía sau cửa sao phải không? Có thể lại đây không?"

"Em đang ở một chiến trường cổ, cửa sao không hoàn chỉnh, không đi qua được, chỉ có thể nói chuyện mà thôi."

Trên mặt Thiên Huệ hiện lên nụ cười ấm áp ngọt ngào. Chính là giọng nói này, chính là giọng nói dứt khoát rõ ràng này, chính là giọng nói mình nguyện dùng cả đời mà quý trọng. Thật tốt.

Tiểu Nhiên tay cầm Đại khảm đao, chém mạnh xuống đất, hừ giọng: "Tiểu tình lang của tướng quân không ngờ giọng lại lớn như vậy!"

A Tín gật đầu đầy đồng cảm, vuốt cằm: "Thì ra tướng quân lại thích cái loại nam nhi đầu đất này. Thật không hợp lý, một nữ nhân hoàn hảo như tướng quân phải thích người như ta mới đúng, rõ ràng ta so với hắn phải tốt hơn vạn lần…"

"Ngươi sao giống như một thằng Thiên Hạt nằm vùng vậy?" Tiểu Nhiên cười khinh bỉ.

A Tín giận tím mặt: "Con đàn bà thối, đừng tưởng rằng ta sợ ngươi…"

Tiểu Nhiên nghiêng đầu, vẻ mặt ngạo mạn giơ khảm đao trong tay lên, ánh sáng lạnh lẽo tràn bốn phía, khiến người khiếp sợ.

"Ặc, cái này là nam nhân tranh đấu công bằng nha!" A Tín giọng đầy chính khí lẫm liệt nhưng hai chân vô thức lui về sau hai bước.

"Theo ta, hắn chắc hẳn là người thừa kế Nam Thập Tự binh đoàn".

Lời Tiểu Nhiên vừa nói, thân thể A Tín như cứng đờ.

Người thừa kế binh đoàn Nam Thập Tự…

Con mắt A Tín thoáng cái trở nên thâm trầm nhướng lên, bỗng nhiên, khóe miệng của hắn cong lên, đá đểu Tiểu Nhiên: "Ngươi thì sao chứ? Không phải đi tìm Xà Phu binh đoàn sao?"

Tiểu Nhiên tiện tay cầm Đại khảm đao chặt xuống đất, hơn nửa thân đao chìm vào mặt đất. Nàng đứng lên, gió thổi qua khuôn mặt rạng ngời, tóc ngắn tung bay. Nàng chăm chú nhìn vào chiến trường cổ thê lương, miệng lẩm bẩm: "Ta đi theo tướng quân, Xà Phu binh đoàn đã không còn nữa. Nếu như tướng quân không cần ta nữa, ta mới lại cân nhắc đến chuyện này".

Hai người lâm vào trầm mặc.

Nhưng lúc này, một giọng lớn theo cửa sao truyền đến.

"Thiên Huệ, là nàng sao? Ta rất nhớ nàng. Sau khi nàng rời đi, ta mỗi ngày đều nhớ nàng, muốn đi tìm nàng!" Đường Thiên rất kích động, hắn hoàn toàn không chú ý tới mình đang la to như thế nào. Nỗi nhớ nhung ngày đêm như làm hắn phát điên, hắn khẩn cấp muốn hét to những lời ấy với Thiên Huệ, niềm thương nhớ quá lâu khiến hắn một giây cũng không muốn trì hoãn. Hắn bức thiết, nôn nóng khó dằn nổi như vậy mà nói cho Thiên Huệ. Hắn không tự chủ nắm chặt nắm tay. Nhìn ánh sáng yếu ớt từ cửa sao đồng thau, hắn tựa như ở đỉnh núi ngoài Tinh Phong thành, đứng trước đèn đuốc sáng trưng Tinh Phong thành, dưới trời sao, giữa gió đêm mà dùng hết khí lực toàn thân lớn tiếng gọi:

"Thượng Quan Thiên Huệ, ta rất nhớ nàng, rất nhớ rất nhớ…"

Trong lòng hắn phảng phất như có tiếng lòng đang nói chuyện, chính là như vậy! Không sai, chính là như vậy! Yêu nàng, nhớ nàng, vậy thì lớn tiếng nói cho nàng nghe, dùng hết toàn lực mà nói cho nàng thấu!

Nói cho nàng, mình nhớ nàng biết bao nhiêu!

Nói cho nàng, mình yêu nàng biết bao nhiêu!

Do dự cái gì, che lấp cái gì, tất cả đều vứt sang một bên, ta chính là muốn như vậy, dùng hết sức lớn tiếng mà nói với nàng!

Càng lớn giọng, nàng có thể nghe được càng rõ ràng hơn…

Thẳng thắn không có chút mới mẻ, không có hoa ngôn xảo ngữ, những lời đơn giản lộn xộn lặp đi lặp lại kia, nhưng lại như vũ khí trí mạng, trong nháy mắt đánh tan vẻ ngoài cứng rắn của Thượng Quan Thiên Huệ, khiến nàng hai dòng lệ ướt mi. Nàng che miệng, không nghĩ đến chính mình vậy mà lại khóc thành tiếng, nước mắt không khống chế được mà tự chảy ra ngoài.

Mấy năm nay dù có gian khổ như thế nào, chịu ủy khuất ra sao, chịu những áp lực kinh người tưởng như không thể nào chịu nổi nhưng lúc nào đứng trước mặt người khác cũng phải nở nụ cười. Dù có yếu đuối, sợ hãi như thế nào đi nữa cũng phải biểu hiện như không có gì, cũng phải thể hiện vẻ trấn định tự nhiên trên khuôn mặt. Nàng đã sớm học được việc khống chế tâm tình cùng với ngụy trang, nàng là gia chủ Thượng Quan gia, nàng là nữ chiến thần vô địch. Thân bị vây trong chiến trường cổ cô tịch hoang vắng này mà không biết làm sao để rời khỏi, không biết hy vọng ở nơi nào, lòng nàng biết bao tịch mịch cùng với tuyệt vọng. Dù cho có chết đi cũng không thể rời khỏi nơi đây, khiến cho người ta cảm thấy run rẩy sợ hãi. Bên trong thân thể hoàn mỹ của nàng đã sớm phủ đầy bi ai. Điều giúp nàng có thể chống đỡ không buông bỏ chính là nỗi nhớ nhung mãnh liệt cái gã thiếu niên giản đơn, ngu đần nhưng đầy kiệt ngạo kia.

Chưa gặp lại hắn, sao có thể chết đi được?

Thượng Quang Thiên Huệ không biết chính mình vì cái gì mà nước mắt cứ tuôn trào. Nàng chỉ biết chính mình rất vui sướng, vô cùng vui sướng, một sự vui sướng trước giờ chưa từng có.

Đây là hạnh phúc thực sự sao?

Rất ưa thích…

Tiểu Nhiên cùng với A Tín bị những lời nói năng lộn xộn đơn giản của Đường Thiên chấn trụ. Tuy nhiên, hai người không ai cười, bởi vì những lời nói năng lộn xộn lặp đi lặp lại đó của Đường Thiên lại hừng rực tình cảm không hề che lấp, dù không mới mẻ nhưng đầy chân thành, đầy dũng cảm!

"Thật đàn ông!" Tiểu Nhiên nhịn không được khen, rồi kìm lòng không nổi đá một cước vào chuôi thanh khảm đao.

Biểu tình A Tín không có biến hóa gì, chỉ có ánh mắt hắn toát ra mấy phần tiếu ý. Loại tính cách này của người thừa kế binh đoàn, trái lại cũng không làm cho người chán ghét a…

Đường Thiên không biết rốt cuộc mình đã hét to bao lâu, khi hắn dừng lại thì cảm thấy một cảm giác thật thống khoái.

Chỉ là…

Cửa sao tinh môn bên kia quá yên tĩnh…

Lẽ nào mình hù dọa Thiên Huệ chạy mất rồi? Đường Thiên có chút nhức đầu, thử thăm dò: "Thiên Huệ…"

"Em rất vui sướng! Thiên ca, em cũng rất nhớ chàng!" giọng nói thoải mái ôn nhu như nước của Thiên Huệ từ phía sau cửa sao đồng thau truyền đến, khiến Đường Thiên thở phào nhẹ nhõm.

A ha ha, Thiên Huệ nói rất nhớ ta, haha…

Đường Thiên há miệng vẻ mặt cười khúc khích.

Phía sau cửa sao đồng thau, Vẻ mặt Thượng Quan Thiên Huệ hiện lên nét tươi cười, đầy hạnh phúc, nước mắt nàng đã sớm ngừng chảy. Đối với tiếng rít gào ngu đần vô cùng của Thiên ca, nàng hai tay che mặt, nhưng trong lòng thực sự vô cùng vui sướng. Có thật nhiều thật nhiều lời nói cần nói với Thiên ca. Bỗng nhiên nàng nhớ tới phía sau còn có người, khẽ khàng nói với Đường Thiên: "Thiên ca, chàng chờ em một chút."

Lập tức nàng quay mặt, không nhìn tới vẻ mặt quái dị của hai người, ho nhẹ một tiếng: " Tốt rồi, nơi đây không có chuyện gì của các ngươi nữa rồi, các ngươi dẫn người đem phạm vi năm mươi dặm lục soát một lần, để tránh khỏi có cá lọt lưới."

A Tín nói thầm: "Năm mươi dặm này đã tẩy qua tẩy lại sạch sẽ rồi cơ mà…"

Tiểu Nhiên xoay người lên ngựa, một tay nhẹ nhàng nắm lấy cổ hắn, tay kia ôm Đại Khảm Đao. Nàng thè lưỡi nghịch ngợm với Thượng Quan Thiên Huệ, rồi mang A Tín rời khỏi.

"Ặc ặc, mau buông ta ra"

Âm thanh của A Tín càng lúc càng xa.

Khuôn mặt đầy nước mắt của Thượng Quan Thiên Hệ lại hiện lên dáng vẻ tươi cười thoải mái.

Ánh sáng yếu ớt từ cửa sao đồng thau lại rọi sáng nội tâm hai tâm hồn. Những tưởng niệm, những tình cảm như vượt qua ngàn dặm xa xôi cách trở tụ hội về đây.

"Ta hiện tại là người đứng đầu Đại Hùng tinh, haha, ta rất là lợi hại nha! Thật ra ta cũng không hiểu, ta vốn chỉ là muốn đi tìm nàng, kết quả đánh đấm rốt cuộc lại biến thành như vậy. Thật là kỳ quái, đa số đều là công lao của Binh đại thúc, Binh đại thúc có khuôn mặt lá bài tú lơ khơ. Những người khác cũng rất tốt, tiểu Hạc tử cũng tốt, tiểu Húc Húc so với ta còn ngu ngốc hơn, a, còn có một tên so với ta càng ngu hơn nhiều, là A Mạc Lý, hahaha"

Gần như toàn bộ cuộc trò chuyện đều là Đường Thiên quang quác nói, còn Thượng Quan Thiên Huệ chỉ yên tĩnh lắng nghe. Càng nghe, trong lòng nàng càng lúc càng kinh ngạc, nhưng nhiều hơn chính là càng cảm động.

Theo những lời kể không rõ ràng, thường xuyên lạc đề của hắn, có thể nghe được Đường Thiên đã phải trải qua bao nhiêu hiểm nguy cùng khốn cảnh, không biết bao nhiêu lần tử thần lướt qua.

Thì ra không chỉ có mỗi mình ta chiến đấu.

Thượng Quan Thiên Huệ thấy lòng mình thâtấm áp, đôi mắt nàng trở nên trầm tĩnh, càng thêm nghiêm túc.

Vậy thì cùng chiến đấu đi!

Nàng bắt đầu không ngừng hỏi về thế cục Thiên lộ, phạm vi thế lực của Đường Thiên,… Đường Thiên nhiều lúc nói không đầu không đuôi, khiến nàng phải nhẹ nhàng hỏi đi hỏi lại.

Dần dần, khi chi tiết không ngừng phong phú hơn, trong đầu Thượng Quan Thiên Huệ cũng đã phác họa rõ ràng.

Tình huống so với dự đoán của chính mình tốt hơn rất nhiều. Thiên ca thực lực đã trở nên không tồi chút nào, bất quá vẫn còn chưa đủ! Nghĩ đến những đầu mối như ẩn như hiện mà mình đã tra ra được, Thượng Quan Thiên Huệ không khỏi cảm thấy rét lạnh, hiện tại Thiên ca thực lực còn xa lắm.

"Thiên ca ca, Lục Phân Nghi tọa có một kiện bí bảo gọi là Lục Phân Nhãn, đồ vật này với chúng ta rất quan trọng." Thượng Quan Thiên Huệ nói.

Đường Thiên nghe giọng nghiêm chỉnh của Thiên Huệ, biểu tình cũng trở nên nghiêm túc đứng lên: "Lục Phân Nhãn sao? Ta nhớ kỹ rồi!"

Thiên ca ca, chàng hiện tại cần thiết chính là dự trữ lực lượng. Chòm Sư Tử và Quang Minh võ hội sẽ đánh nhau càng lúc càng thêm kịch liệt. Về phần Kình Ngư tọa, Thiên ca không cần lo lắng. Thánh bảo rời khỏi chòm sao thì liên hệ sẽ giảm đi, Thiên ca chỉ cần tìm tinh lực nhãn của Kình Ngư tọa, dùng tinh lực nhãn bồi luyện bí bảo Kình Ngư tọa, có khả năng quyết định thánh bảo lần nữa. Thiên ca phải nhớ kỹ, bí bảo càng mạnh càng tốt. Cần dò xét Bắc Đẩu sớm một chút, trước đây Bắc Đẩu rất có tiếng tăm."

"Ừ, ta nhớ kỹ!" Đường Thiên liên tục gật đầu, dù biết rõ Thiên Huệ không nhìn thấy. Những lời của Thiên Huệ, hắn sẽ ghi tạc trong lòng, đối với trí tuệ của Thiên Huệ, từ trước cho tới bây giờ hắn đều tín nhiệm một cách vô điều kiện.

"Thiên ca khổ cực rồi! Nỗ lực lên nha!" Thượng Quan Thiên Huệ đứng lên, nắm chặt tay, ý chí chiến đấu tràn đầy: "Thiên Huệ cũng muốn đi hoàn thành một ít nỗ lực. Tuy rằng rất luyến tiếc, nhưng mà chúng ta phải tận dụng thời gian, chúng ta càng nhanh hoàn thành thì về sau sẽ càng có lợi!" Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Thật muốn thời gian ngừng trôi…

Không, Thượng Quan Thiên Huệ, vì tương lai tốt đẹp, ngươi phải càng thêm dũng càm, người phải càng nỗ lực.

"Ta nhất định sẽ đem Lục Phân Nhãn tới!" Giọng Đường Thiên vô cùng nghiêm túc, nắm tay không tự chủ nắm chặt.

Cho dù nó có ở trên tay thánh giai, ta cũng nhất định đoạt lấy nó! Ai cũng không thể ngăn cản ta!

Cửa sao đồng thau ánh sáng yếu ớt, thiêu niên cùng thiếu nữ một lòng, cùng ăn ý, cùng hỗ trợ, tràn đầy ý chí chiến đấu, dù cho có chống lại cả thế giới này, bọn họ cũng không hề e sợ.

"Chúng ta ước hẹn ba tháng nữa ở nơi này, nhất định không trễ."

"Nhất định sẽ không!"

"Hì hì, không gặp không về."

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement