Chiến thần bất bại – Tiêu Chính Văn (Truyện full tác giả Hắc Long)

Advertisement

Chương 991: Tiêu Chính Văn hy sinh

Phù phù phù!

Tiếng thở hổn hển vang lên!

Tiêu Chính Văn lau máu nơi khóe miệng, mắt nhìn Hán Vương bị đấm văng ra xa vài trăm mét.

Lúc này cả người Tiêu Chính Văn be bét máu, sát khí trong mắt tỏa ra khắp nơi.

Hán Vương bước ra từ cái hố sâu hình người đó, sát khí Thiên Vương địa cấp ba sao bao trùm lấy cả mười cây số.

Cụ ta giơ tay lên phủi bụi trước ngực.

Vừa nãy, cụ ta nhận ra một đòn của Tiêu Chính Văn lại có thể phá vỡ thế phòng ngự của mình.

 

Đây là chuyện không thể xảy ra.

Lúc này cụ ta nhướng mày, cười nham hiểm nhìn Tiêu Chính Văn cả người dính đầy máu nói: “Vua Bắc Lương, quả nhiên cậu khiến tôi rất bất ngờ. Cậu là người đầu tiên dựa vào sức mạnh Thiên Vương huyền cấp hai sao có thể đánh trúng tôi. Phải nói là tôi rất tán thưởng cậu, nên tôi đồng ý cho cậu một cơ hội cuối cùng, nghe theo lời tôi, về làm trợ thủ cho tôi!”

Tiêu Chính Văn cười khẩy nói: “Hán Vương, ông nên hết hy vọng đi. Hôm nay dù có phải liều mạng tôi cũng phải giết chết ông”.

Dứt lời, Tiêu Chính Văn lại lao đến.

Lần này luồng sức mạnh Thiên Vương huyền cấp hai sao của Tiêu Chính Văn đạt đến mức đỉnh cao.

Cùng lúc đó hơi thở Quốc Vận Hoa Quốc màu vàng nhạt trên người anh cũng càng sáng chói.

Hán Vương cau mày nhìn Tiêu Chính Văn đang xông đến, lạnh lùng nói: “Lễ rửa tội Quốc Vận? Không thể nào! Tại sao lễ Quốc Vận lại mở trước thời gian chứ?”

Ngay lúc Hán Vương còn đang cảm thấy khó hiểu thì Tiêu Chính Văn đã tấn công đến.

“Dù cậu có lễ rửa tội Quốc Vận thì thế nào? Tôi là Thiên Vương địa cấp ba sao, không phải là người mà một Thiên Vương huyền cấp hai sao như cậu có thể đánh lại. Cậu không tự lượng sức mình thì chết đi!”

Hán Vương tức giận hét lên rồi cũng lao ra.

Rầm rầm rầm!

Trong thoáng chốc, hai người bước vào trận chiến ác liệt.

Nhưng hiển nhiên là Tiêu Chính Văn nằm ở thế bất lợi.

Dù sao thì cũng chênh lệch một cảnh giới.

Hơn nữa lại đang đấu với Thiên Vương địa cấp ba sao, nên Tiêu Chính Văn hoàn toàn không có cơ hội thắng.

“Hừ!”

Hán Vương lạnh lùng hừ một tiếng, một chân đá Tiêu Chính Văn văng ra ngoài như bá vương giáng trần, sau đó lạnh lùng nói: “Vua Bắc Lương, kết cục đã định sẵn rồi. Cậu sẽ chết trong tay tôi, thế thì cần gì phải tranh đấu nữa?”

Lúc này Tiêu Chính Văn bay ra xa khó khăn lắm mới đứng vững được, lảo đảo đứng dậy, cả người be bét máu.

Nhưng hai mắt anh đỏ ngầu, cả người toát ra sát khí kết hợp với máu trên người tạo nên sự phối hợp mãnh liệt.

Lúc này anh hệt như thần chết bước ra từ địa ngục.

“Dù tôi có chết thì cũng phải lôi ông theo!”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói, sau đó hét lên rồi lại lao đến.

Nhưng!

Một đấm!

Hán Vương chỉ dùng một đấm đã đánh bay Tiêu Chính Văn lần nữa.

Sau đó đòn tấn công như vũ bão liên tục đánh vào người Tiêu Chính Văn.

Khoảnh khắc đó Tiêu Chính Văn không còn sức để đánh trả nữa.

Cho đến khi Hán Vương kết thúc đợt tấn công, Tiêu Chính Văn đã bị thương khắp người ngã xuống đất.

Cộp cộp cộp!

Hán Vương cất bước đi đến trước mặt Tiêu Chính Văn nằm trong vũng máu, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt hiện lên vẻ hung ác nói: “Vua Bắc Lương, đáng tiếc hôm nay cậu chắc chắn phải chết trên tay tôi rồi!”

Dứt lời, Hán Vương giơ tay lên rút một thứ từ thắt lưng ra, sau đó lòng bàn tay cụ ta xuất hiện một cây giáo Liệt Long màu đỏ.

Cây giáo Liệt Long chỉ có một màu đỏ như ngọn lửa.

 

Trên thân cây giáo được khắc hình rồng bay màu đỏ sống động như thật.

Thân giáo và đầu giáo được tạo thành hình đuôi rồng và đầu rồng, rất có uy lực.

Dù cách hàng trăm mét cũng có thể cảm nhận được sóng khí thiêu đốt nóng rực từ trên cây giáo Liệt Long màu đỏ đó.

Lúc này Hán Vương cầm chặt cây giáo giơ lên giữa không trung nhắm chuẩn xác vào ngực Tiêu Chính Văn, môi cong lên nụ cười nham hiểm: “Vua Bắc Lương, hãy nói lời tạm biệt với thế giới này đi. Cậu yên tâm, sau khi cậu chết, tôi sẽ đối xử thật tốt với người nhà của cậu. Con gái cậu có dòng máu của nhà họ Tiêu nên tôi nhất định sẽ dạy dỗ nó, để nó trở thành chiến tướng hàng đầu dưới trướng của tôi”.

Cả người Tiêu Chính Văn be bét máu, nhìn chằm chằm vào chút ánh đỏ trên đầu của cây giáo Liệt Long màu đỏ trong tay Hán Vương.

“Chết đi!”

Hán Vương hét lên, cây giáo Liệt Long trong tay mang theo ánh đỏ bắn xuống đất như sao băng lướt ngang qua bầu trời.

Pằng!

Cây giáo xuyên qua ngực Tiêu Chính Văn.

Sát khí đáng sợ và sức mạnh như bùng nổ phá tan mặt đất, đất cát bay tứ tung, đá vụn bay lên trời, sau đó vỡ tan tành.

Tiêu Chính Văn cũng cong người bay lên trời như một cây cung.

Lúc đó.

Trời đất như mất đi màu sắc tươi đẹp vốn có, mây đen ùn ùn đè ép xuống mặt đất.

Ngay lúc đó.

Máu bắt đầu lan ra.

Khoảnh khắc đó.

Ở cuối chân trời phía xa, mấy bóng người đến rất nhanh mang theo luồng sức mạnh đáng sợ của cường giả Thiên Vương một sao và Thiên Vương huyền cấp hai sao bỗng lao đến giết Hán Vương.

“Tên hèn hạ Hán Vương kia, hôm nay bọn tôi sẽ giết chết ông!”

“Lão già hèn hạ kia chết đi!”

“Vua Bắc Lương!”

Ầm!

Ngay tức khắc, bảy người mang theo uy lực và sát khí ngút trời lao đến chỗ Hán Vương.

Lúc này Đại quốc lão cũng nhanh chóng chạy đến chỗ Tiêu Chính Văn, nhìn mặt đất hỗn loạn và Tiêu Chính Văn nằm trong vũng máu.

Ngực xuất hiện một lỗ đạn rất đáng sợ.

Phát bắn này của Hán Vương đã phá hủy nội tạng của Tiêu Chính Văn.

Dù có thần tiên xuống cũng khó là cứu sống anh.

Đại quốc lão vô cùng tức giận, ánh mắt hiện lên lửa giận ngút trời.

Cụ ấy ngồi xổm xuống nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Chúng tôi đến rồi, cậu làm tốt lắm…”

Lúc này hai mắt Tiêu Chính Văn đã mơ màng, nhìn Đại quốc lão xuất hiện trước mặt, nở nụ cười nói: “Tôi chết vì đất nước nên không hề hối hận. Đại quốc lão, hãy chăm sóc… Vy Nhan và Na Na thay tôi…”

Mắt Đại quốc lão hơi ươn ướt, gật đầu: “Được!”

Lúc này bảy vị Thiên Vương đó đang hỗn chiến với Hán Vương.

Dù sao Hán Vương cũng là Thiên Vương địa cấp ba sao nên tất nhiên bảy Thiên Vương một sao và Thiên Vương hai sao khó mà đánh lại cụ ta.

Thấy thế, Đại quốc lão nhíu mày bước đến ra đòn với Hán Vương.

Trận chiến lập tức rơi vào tình thế ác liệt.

Tiêu Chính Văn nằm trên mặt đất hỗn độn ngước mặt lên nhìn những đám mây trên bầu trời.

Trước mắt là màn sương khói của quá khứ.

Bắt đầu từ lúc tham gia vào quân đội, anh đã không hề sợ chết.

Trong lòng anh, Hoa Quốc luôn chiếm vị trí đầu tiên.

Nhưng từ sau khi biết mình có một đứa con gái đáng yêu, có Vy Nhan, sâu tận bên trong trái tim Tiêu Chính Văn luôn hiện hữu một nỗi sợ.

Là nỗi sợ với sinh mạng, sợ hãi cái chết!

Anh muốn ở bên cạnh Khương Vy Nhan và Na Na suốt đời.

Anh muốn bù đắp năm năm mình từng bỏ lỡ.

“Vy Nhan, Na Na… xin lỗi hai người. Anh không thể thực hiện lời hứa của chúng ta, không thể sống suốt đời bên hai người được rồi…”

“Na Na, bố nuốt lời rồi, đừng trách bố, kiếp sau bố lại làm anh hùng của con…”

Lúc này hai mắt Tiêu Chính Văn dần nhìn không rõ nữa, đến cuối cùng bỗng một khuôn mặt quen thuộc khóc như mưa nhào đến…

Bên tai là tiếng khóc quen thuộc.

Trước mắt là khuôn mặt quen thuộc.

Là Khương Vy Nhan sâ?

Là cô ấy à?

Tiêu Chính văn mỉm cười, anh cảm thấy mình mệt mỏi quá rồi, tiếng khóc bên tai càng nhỏ dần đi, anh không thể nghe được gì nữa,những gương mặt trước mắt dần trở nên mờ ảo…

Mệt qua, mệ lắm rồi…

“Chồng….chồng ơi!”

“Anh đừng chết….Anh hứa với em là anh sẽ sống hạnh phúc suốt đời với em và Na Na rồi mà…”

“Tiêu Chính văn! Anh đừng chết!”

KHoảnh khắc đso, hai trăm nghìn người quân phá Long Bắc Lương, hai trăm nghìn chiến sĩ chiến khu Tây Mãng chạy đến đều gào lên một tiếng kinh thiên động địa, lao vào giết hết năm mươi nghìn tử sĩ quân đoàn Đồ Long còn sót lại.

Dưới mặt đất, binh sĩ dày đặc, nhiệt huyết sôi sục.

Trên trời, đủ các kiểu, các loại máy bay chiến đấu.

Trên mặt đất, xe thiết giáp, xe tăng, xe phá…

Lúc này…

Hàng chục nghìn người này cách ra một khu vực trống.

Một đám người vây quanh bên cạnh.

Liễu Thanh, Long Nhất, Long nhị…đến LOng Bát và Hoa Hồng đỏ…

Long Ngao và Long Hình bi thương nặng, còn có Long Nguyệt vừa chạy đến…

Mấy người Lâm Long….

Hắc Long, Từ Kiêu Long và chủ soái mpwis của chiến khu Tây Mãng…

Cafg lúc càng nhiều người vây quanh đây.

Họ đều nhìn thấy Tiêu Chính Văn nằm trong vũng máu, sắc mặt rất nặng nề và thê lương.

Thậm chí rất nhiều người đã bắt đầu lén lau nước mắt…

Khương Nhan Vy mặc một bộ đồ đơn giản, khuôn mặt hốc hác nằm rạp trên người Tiêu Chính Văn, nước mắt ngắn nước mắt dài đau đớn khóc…

“Tiêu Chính văn, anh đừng chết mà! Anh mau tỉnh lại cho em!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement