Chiến thần ngày trở lại – Trần Thái Nhật (Truyện full tác giả: Mộc Khả)

Advertisement

Chương 192: Tôi dùng mắt để nhìn

“Răng giả?”

Nữ tiếp viên hàng không đứng bên cạnh Trần Thái Nhật vô cùng nghi hoặc, nhìn Lục Nhất Bác đang chật vật bò từ dưới đất lên.

Tất cả mọi người đều hoang mang không hiểu.

Lục Nhất Bác thoạt nhìn nhiều nhất cũng chỉ hai mươi mấy tuổi, trẻ tuổi phong độ, cơ thể khoẻ mạnh.

Hắn cũng không phải một ông già đã bảy, tám mươi tuổi, vậy thì đeo răng giả để làm gì chứ?

Cơ trưởng trung niên tương đối cẩn trọng, mang mắt kính và găng tay dùng một lần rồi cầm lấy cái khay và nhíp, cẩn thẩn gắp chiếc răng giả dưới đất đặt vào trong khay.

Sau đó để ra trước mặt và cẩn thận quan sát.

Đột nhiên, ánh mắt của cơ trưởng trung niên liền hiện lên vẻ hoang mang kinh ngạc.

“Cậu… cậu Trần! Chiếc răng giả này có vấn đề!”

Trần Thái Nhật khẽ cười.

“Đương nhiên là có vấn đề rồi, nếu không sao có thể dùng làm hung khí hạ độc được phải không hả Lục Nhất Bác?”

Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn lên trên người Lục Nhất Bác với gương mặt đã sưng húp cả lên.

Lúc này, cậu ấm nhà giàu hoàng kim này cũng không còn dáng vẻ hống hách ngang ngược, dương dương tự đắc như ban nãy nữa, thậm chí ngay cả tinh thần phản kháng cũng hoàn toàn biến mất.

Sau khi bị Trần Thái Nhật tát cho một bạt tai, Lục Nhất Bác hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng, bởi vì bị nội thương, tất cả sức lực trên người đều đông kết lại trong nháy mắt, chỉ còn sức dùng tay ôm lấy vết thương trên người.

Thế nhưng, vết thương trên người lại không có gì quá nghiêm trọng, mấu chốt chính là vết thương tinh thần đau đớn.

Lục Nhất Bác tinh thần phơi phới, đứng từ trên cao nhìn xuống người khác, hống hách ngỗ ngược ban đầu vừa nhìn đã biết là tinh anh hàng đầu.

Thế nhưng bây giờ, vẻ tinh anh trong ánh mắt đã hoàn toàn mất tăm.

Mà thay vào đó là vẻ tuyệt vọng và hoài nghi.

Nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp kia nhìn Lục Nhất Bác bằng ánh mắt ghét bỏ, sau đó dùng điện thoại chụp lại mấy bức hình thật rõ nét về chiếc răng giả trong khay.

Khoảng cách từ chiếc khay đến mọi người không xa, mọi người cẩn thận quan sát là phát hiện ra ngay manh mối.

Phần nanh của chiếc răng giả này dài hơn một chút so với những chiếc răng giả thông thường, hơn nữa lại vô cùng sắc bén, đầu nhọn loé lên ánh sáng lạnh lẽo dưới ánh đèn điện, hoàn toàn là một công cụ sắc nhọn cỡ nhỏ.

Hơn nữa, người có thị lực tốt còn có thể phát hiện ra ở phần đầu răng nanh của công cụ sắc nhọn này có một lỗ hổng bé xíu, bên trong đang rò ra một chút chất lỏng màu hồng, khác biệt rất lớn so với màu trắng của răng giả.

Đây rõ ràng chính là một ống tiêm ẩn giấu cỡ nhỏ.

Chỉ cần hoá nghiệm thứ chất lỏng màu hồng còn sót lại kia là phát hiện ra nó cùng một loại với mẫu thuốc gây ảo giác trong cơ thể Hàn Vạn Lý.

Tội danh mưu sát của Lục Nhất Bác sẽ không còn gì để chối cãi nữa.

Ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

Chứng cứ lại ở ngay trong miệng hắn.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lục Nhất Bác sững sờ, ánh mắt chuyển động qua lại, hoàn toàn mất hồn.

Dần dần, giống như hoàn hồn trở lại, hắn liền đưa mắt nhìn về phía Trần Thái Nhật.

“Mày… sao mày lại biết được?”

Trần Thái Nhật cười nói:

“Thế mà còn phải hỏi, tôi dùng mắt nhìn chứ còn sao nữa!”

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt đầy hoang mang.

Nhìn? Nhìn gì cơ?

Trần Thái Nhật chớp mắt, nói với vẻ đương nhiên:

“Lẽ nào mấy người không nhìn ra sao?”

Mọi người không hẹn mà cùng lắc đầu giống như một lũ ngốc.

“Chiếc răng giả của Lục Nhất Bác trắng hơn so với răng thật 10%, kết cấu răng nanh lại còn dài hơn tận một phần tư. Khác biệt rõ ràng như thế mà mấy người lại không nhìn ra à?”

Không ít hành khách đột nhiệt có cảm giác muốn đánh người.

Ngay cả Lục Nhất Bác cũng siết chặt nắm đấm, chỉ muốn tát cho mình một cái.

Mẹ kiếp, răng giả trong miệng người ta, nếu như không nói chuyện hoặc cứ ngậm miệng mãi thì căn bản không thể nhìn ra gì cả, con mắt của anh ta phải tinh tường đến cỡ nào chứ!

Lại còn răng nanh dài hơn một phần tư, người bình thường ai mà biết được răng nanh thường dài bao nhiêu!

Sự sỉ nhục IQ lộ liễu như vậy, không ai có thể chối bỏ, ngay cả cơ hội phản bác cũng không có.

Trần Thái Nhật chỉ dựa vào chi tiết nhỏ bé này đã chứng minh được tội danh mưu sát của Lục Nhất Bác.

Quá khủng khiếp!

Trong lòng tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ.

Genko nhìn những ánh mắt sùng bái xung quanh, không khỏi nở nụ cười tươi rói, ánh mắt nhìn Trần Thái Nhật ngập tràn tình cảm.

Được ở cạnh người đàn ông như vậy thật là vinh hạnh biết bao nhiêu, thật sự khiến cho người ta tự hào.

Trần Thái Nhật chậm rãi bổ sung thêm một câu.

“Lục Nhất Bác vội vã xuống máy bay, ngoài việc muốn trốn tội ra thì quan trọng hơn là nếu như lượng thuốc gây ảo giác còn sót lại trong răng giả rò rỉ ra miệng hắn quá nhiều thì ngay cả bản thân hắn cũng sẽ bị trúng độc!”

“Vậy nên, thời cơ ra tay mà hắn chọn chính là khoảng thời gian mà máy bay sắp hạ cánh, ra tay xong là chuồn luôn, đến một nơi kín đáo tháo hung khí là chiếc răng giả xuống, như vậy là mọi chuyện thành công mĩ mãn rồi”.

Nói xong tất cả, Trần Thái Nhật khẽ khàng chỉnh lại cổ áo.

“Lục Nhất Bác, anh có còn điều gì muốn nói không?”

Lúc này Lục Nhất Bác sững sờ đứng một bên, khoé miệng vẫn còn vết máu do cái tát ban nãy gây ra, ánh mắt nhìn Trần Thái Nhật giống như nhìn một con quái vật.

“Mày… mày rốt cuộc là ai?”

Tất cả mọi người cũng bắt đầu trở nên tò mò, nhìn người đàn ông cao lớn đang đứng sừng sững giữa lối đi giống như anh đang mang trên người vầng hào quang, đợi anh nói ra đáp án.

Trần Thái Nhật thờ ơ, chậm rãi mở miệng.

“Trần Thái Nhật ở An Thành”.

Nói xong, anh quay người, đưa Genko chậm rãi bước về phía cửa ra của máy bay, đuôi áo khoác gió màu đen khẽ lay động trong gió, để lại cho mọi người một bóng lưng vững chãi như núi.

Sau lưng, Lục Nhất Bác dụng toàn bộ sức lực cuối cùng mà gào lên:

“Tao đã nhớ tên của mày rồi! Dù cho nhà họ Lục tao có bị liên minh khai trừ thì cũng nhất định không bỏ qua cho mày!”

Trần Thái Nhật không buồn bận tâm, đầu cũng không ngoảnh lại, thong dong bước đi dưới ánh mắt đầy phức tạp của mọi người.

..

Cửa ra sân bay Yến Kinh.

Một làn gió lạnh lẽo thổi qua, so với một nơi nằm sát hướng Nam như An Thành thì Yến Kinh còn lạnh hơn nhiều.

Vừa ra khỏi đại sảnh sân bay, Genko nhất thời chưa kịp thích ứng với thời tiết của nơi này, vội vàng tiến lên một bước, ôm chặt lấy cánh tay của Trần Thái Nhật, tìm kiếm một chút ấm áp dưới sự che chở của chủ nhân.

Trần Thái Nhật khẽ cười, cởi áo khoác gió màu đen ra khoác lên trên người Genko, hai người dựa sát vào nhau, cùng chậm rãi bước về phía trước.

Đúng vào lúc này, một chiếc xe việt dã Mercedes-Benz màu trắng bạc đột nhiên xuất hiện, chậm rãi dừng lại cách nơi Trần Thái Nhật đang đứng không xa, chặn lối ra của hai người.

Trần Thái Nhật khẽ cau mày, không đi tiếp nữa.

Một người phụ nữ chững chạc ăn mặc vô cùng sang trọng bước xuống từ trên chiếc Mercedes-Benz trắng bạc, cơ thể ẩn hiện những đường cong gợi cảm, khoé miệng giống như lúc nào cũng mang theo ý cười mê hoặc.

 

Dưới sự bảo vệ của hai tên vệ sĩ, đối phương đi đôi bốt cao cổ lông chồn, bước những bước catwalk tiêu chuẩn tiến về phía Trần Thái Nhật.

 

Một làn gió lạnh lẽo thổi qua, so với một nơi nằm sát hướng Nam như An Thành thì Yến Kinh còn lạnh hơn nhiều.

Vừa ra khỏi đại sảnh sân bay, Genko nhất thời chưa kịp thích ứng với thời tiết của nơi này, vội vàng tiến lên một bước, ôm chặt lấy cánh tay của Trần Thái Nhật, tìm kiếm một chút ấm áp dưới sự che chở của chủ nhân.

Trần Thái Nhật khẽ cười, cởi áo khoác gió màu đen ra khoác lên trên người Genko, hai người dựa sát vào nhau, cùng chậm rãi bước về phía trước.

Đúng vào lúc này, một chiếc xe việt dã Mercedes-Benz màu trắng bạc đột nhiên xuất hiện, chậm rãi dừng lại cách nơi Trần Thái Nhật đang đứng không xa, chặn lối ra của hai người.

Trần Thái Nhật khẽ cau mày, không đi tiếp nữa.

Một người phụ nữ chững chạc ăn mặc vô cùng sang trọng bước xuống từ trên chiếc Mercedes-Benz trắng bạc, cơ thể ẩn hiện những đường cong gợi cảm, khoé miệng giống như lúc nào cũng mang theo ý cười mê hoặc.

 

Dưới sự bảo vệ của hai tên vệ sĩ, đối phương đi đôi bốt cao cổ lông chồn, bước những bước catwalk tiêu chuẩn tiến về phía Trần Thái Nhật.



Đi đến trước mặt, người phụ nữ xinh đẹp không nhịn được mà đánh giá Trần Thái Nhật một lượt, đôi mắt sáng lên, ý cười càng sâu.

Sau đó lại dùng ánh mắt xem thường liếc nhìn Genko đang dựa sát bên cạnh Trần Thái Nhật, khiến cho mỹ nhân Đông Đảo khẽ hừ một tiếng.

“Cậu chính là Trần Thái Nhật à?”

Trần Thái Nhật nhướng mày.

“Có chuyện gì sao?”

Trong đôi mắt của người phụ nữ xinh đẹp lộ ra vẻ tán thưởng, gật đầu rồi lẩm bẩm nói:

“Có thể ra tay nghĩa hiệp cứu người, quả nhiên khá là bản lĩnh, cái mạng của Hàn Vạn Lý là do cậu cứu đúng không?”

“Cũng coi như là thế”, Trần Thái Nhật không để tâm lắm, vẫn không hiểu tại sao đối phương lại đến đây.

Người phụ nữ xinh đẹp khẽ cười, giơ bàn tay trái trắng muốt như tuyết ra.

“Cậu đã làm được một việc tốt, tôi rất tán thưởng cậu, bởi thế mà có thể cho cậu cơ hội sống nương nhờ vào tôi, thế nào?”

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement