Chiến thần ngày trở lại – Trần Thái Nhật (Truyện full tác giả: Mộc Khả)

Advertisement

Chương 202: Không mang sính lễ

Kiểu dáng, chữ nhỏ bên trên phong thư Trần Thái Nhật đưa ra vừa nhìn đã thấy rất rõ ràng.

Khác với gia tộc hạng hai trở xuống của nhà giàu hoàng kim, họ tên của gia tộc hoa mẫu đơn được ghép từ bảo thạch có giá trị xa xỉ.

Đẳng cấp đúng là khác biệt.

Dù gì bảo thạch cũng không phải đá cuội, có số lượng hữu hạn trên toàn thế giới.

Thứ như huy hiệu gia tộc này chính là một nhân công trong nội bộ gia tộc.

Trong một gia tộc giàu có lớn như thế này, từ già đến trẻ, kiểu gì cũng phải có năm mươi, sáu mươi người, nếu nhiều họ hàng thân thích thì thậm chí còn lên đến hàng trăm.

Đây chính là châu báu của các nhân công.

Ánh mắt Ninh Vinh Lễ và Viên Hoa nhìn Trần Thái Nhật đã không còn bất cứ sự nghi ngờ gì nữa, sự thăm dò đã chuyển hẳn sang kính nể sâu sắc.

Cậu chủ của gia tộc “Tiêu võ” đó!

Ai mà chọc vào được chứ?

Genko đứng sau lưng Trần Thái Nhật, khi nhìn thấy phong thư này, lúc đầu cô ấy còn không hiểu gì, sau đó thì mắt sáng lên, thầm thở dài.

Đúng là sắp bị chủ nhân thích gây chuyện này dọa sợ chết khiếp rồi.

Trần Thái Nhật nhìn vô cùng ung dung bình thản, không hoảng loạn chút nào, sau khi khoe huy hiệu thì chậm rãi cất đi.

Phong thư này là thư nhà mà Tiêu Mai bảo anh mang cho em trai Tiêu Kình, để phòng ngừa trường hợp bị chặn ở cửa lúc đến nhà họ Tiêu, Tiêu Mai đã dán luôn huy hiệu lên phong thư, coi như chứng minh thân phận.

Ánh mắt Ninh Vinh Lễ nhìn về phía Trần Thái Nhật bỗng thêm vui vẻ như bố vợ nhìn con rể.

Bởi vì trước đó Trần Thái Nhật đã yêu cầu không được nói ra “thân phận” của anh trước mặt mọi người, nên Ninh Vinh Lễ cũng rất biết chừng mực, không nhiều lời nói ra.

“Ôi chao! Bất kính, bất kính rồi! Sau này vẫn phải nhờ cậu chăm sóc Yên Nhiên nhiều hơn, lần này nhà họ Ninh chúng tôi đúng là trèo cao rồi”.

Trần Thái Nhật vẫn bình tĩnh, khẽ gật đầu.

“Chuyện nên làm mà”.

Ninh Yên Nhiên ở bên cạnh, thấy bố mình khách sáo với Trần Thái Nhật như vậy, trong lòng rất vui, ăn hoa quả cũng thấy ngon miệng.

Sau khi chắc chắn thân phận của Trần Thái Nhật, Ninh Vinh Lễ lập tức gầm lớn với thuộc hạ.

“Còn không mau mang thức ăn lên? Sao có thể chậm trễ với khách quý như vậy hả?”

Đám giúp việc nhà họ Ninh vội vàng đi thúc giục.

Không đến ba phút, các món ăn thơm ngon đã được bày đầy bàn.

Bầu không khí trở nên vô cùng hài hòa.

Ninh Vinh Lễ rót cho Trần Thái Nhật ba ly rượu.

“Nào, hôm nay tôi rất vui, chúng ta uống đi!”

Trần Thái Nhật nâng ly lên tỏ ý rồi một hơi uống cạn, liền một lúc ba ly, còn chậc chậc mấy tiếng.

“Rượu ngon!”

Tửu lượng này, tướng mạo này, bối cảnh gia thế này!

Ninh Vinh Lễ không còn gì bận lòng nữa, nhìn về phía Viên Hoa ngồi ở cuối bàn vẻ mặt ủ dột, đang cắm đầu ăn uống, ánh mắt tỏ vẻ khinh bỉ.

Người so với người, đúng là tức chết mất.

Viên Hoa cũng cảm nhận được ánh mắt của Ninh Vinh Lễ, nhưng đối thủ là cậu chủ của gia tộc hoa mẫu đơn, đương nhiên hắn không thể đối chọi lại được.

Sự ghen ghét và thù hận khiến hắn chọc mạnh chiếc nĩa vào miếng bít tết trong đĩa.

Hôm nay vốn là sân nhà của Viên Hoa hắn.

Vốn là thời khắc nở mày nở mặt nhất của người nhà họ Viên, hỏi cưới người đẹp số một Hoa Hạ, sau đó bước lên đỉnh cao của đời người.

Nhưng giờ đây tất cả đã bị Trần Thái Nhật cướp mất, hắn không nuốt nổi cục tức này.

Bỗng khóe miệng Viên Hoa nhếch lên, dường như nghĩ ra điều gì đó tuyệt diệu.

Hắn nâng ly rượu lên, nói với gia chủ Ninh.

“Bác Ninh, hôm nay có thể chứng kiến chuyện vui của nhà họ Ninh là vinh hạnh của cháu, thời khắc quan trọng như vậy thì cháu cũng không thể tay không mà đến được, nên cháu đã mang chút quà mọn đến, coi như là chúc mừng trước!”

Dứt lời, hắn giơ tay ra hiệu với bảo vệ nhà họ Viên đứng đằng sau.

Mấy tên thuộc hạ khiêng một chiếc hòm nhìn có vẻ rất nặng tới, đặt xuống một chiếc bàn trống ở bên cạnh.

Trần Thái Nhật nhìn thấy, lập tức biết hắn có ý gì.

Hiện giờ anh dẫn theo mỗi Genko, trên người cũng chỉ có một chiếc túi nhỏ.

Hôm nay anh đến vốn để cứu Ninh Yên Nhiên ra, không ngờ loạng quạng lại biến thành tiệc “hỏi cưới”.

Mà điều quan trọng nhất của hỏi cưới là gì?

Là sính lễ ăn hỏi!

Quan trọng nhất là Trần Thái Nhật không mang theo…

Viên Hoa vốn dĩ đến để hỏi cưới, bây giờ lại thành ăn chùa, hắn cảm thấy rất mất mặt, mặt nào cũng bị Trần Thái Nhật chèn ép không ngẩng được đầu.

Nhưng hắn quả thực mang theo quà cáp đến.

Tuy đã không thể coi là quà hỏi cưới, nhưng tốt xấu gì cũng có thể coi là quà chúc mừng đến cửa.

Bây giờ hắn lấy ra là để nhắc nhở Ninh Vinh Lễ, Trần Thái Nhật cũng nên lấy chút gì đó ra chứ.

Nếu không lấy được gì ra, thì cả gia tộc hoa mẫu đơn hạng nhất chẳng còn chút mặt mũi nào.

Không hiểu lễ nghĩa, không có chuẩn bị, thậm chí còn coi hôn nhân đại sự như trò đùa.

Nói không chừng gia chủ Ninh sẽ nảy sinh ác cảm với cậu con rể như vậy, sau này tìm đủ lý do ngăn cản thì sao?

Trong lòng Viên Hoa âm thầm lên kế hoạch, dáng vẻ đã nắm chắc phần thắng.

Ninh Vinh Lễ nghe hắn nói thế cũng sững sờ, nhìn chiếc hòm của Viên Hoa, rồi không khỏi nhìn về phía chủ tớ Trần Thái Nhật.

Hai người đều ăn mặc bình thường, trừ Genko xách theo một chiếc túi xách kiểu nữ thì chẳng còn gì khác.

Đường đường là gia chủ Ninh của gia tộc hoa lan hạng hai không khỏi nhíu mày.

Ngoài mặt ông ta không nói gì, nhưng chắc chắn trong lòng đang lẩm bẩm, cậu con rể tương lai này không biết điều lắm.

Gia tộc hoa mẫu đơn hạng nhất tốt xấu gì cũng là nhà giàu hoàng kim, sao có thể tay không đến hỏi cưới chứ?

Mang ít hay nhiều là chuyện khác.

Còn không mang gì thì gần như là sỉ nhục rồi.

Lẽ nào định cướp dân nữ sao?

Nếu quả thực như vậy, ông ta chỉ có mỗi cô con gái yêu quý này, nhà họ Ninh cũng không dễ bị bắt nạt.

Ninh Vinh Lễ bỗng cảm thấy cực kỳ khó chịu, tâm trạng hiện rõ trên mặt, ánh mắt nhìn Trần Thái Nhật cũng tỏ vẻ thăm dò và hoài nghi.

Sắc mặt Trần Thái Nhật vẫn bình thản, không có bất cứ phản ứng gì.

Còn mặt Viên Hoa thì thể hiện rất rõ tâm trạng sung sướng trong lòng, ánh mắt nhìn Trần Thái Nhật có cảm giác hơn người hẳn.

Biểu cảm đó dường như đang nói “người của gia tộc hạng nhất nhà giàu hoàng kim cũng chỉ được thế mà thôi”.

Hắn quan sát, nhìn vẻ mặt của gia chủ Ninh, cảm thấy mình có hy vọng để lật kèo.

Trần Thái Nhật nhún vai, trong lòng chỉ vô cùng tò mò, rốt cuộc trong chiếc hòm của Viên Hoa có thứ gì.

Khách quý ăn chùa Viên Hoa đặt tay lên chiếc hòm kia, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười vô cùng đắc ý, khẽ mở nắp hòm ra.

Khoảnh khắc đó, một luồng ánh sáng vô cùng chói mắt chiếu sáng cả trần nhà của sảnh tiệc.

Ninh Vinh Lễ cũng là gia chủ một gia tộc lớn từng thấy sự đời, nhưng lúc này cũng hơi sửng sốt.

 

Mang ít hay nhiều là chuyện khác.

Còn không mang gì thì gần như là sỉ nhục rồi.

Lẽ nào định cướp dân nữ sao?

Nếu quả thực như vậy, ông ta chỉ có mỗi cô con gái yêu quý này, nhà họ Ninh cũng không dễ bị bắt nạt.

Ninh Vinh Lễ bỗng cảm thấy cực kỳ khó chịu, tâm trạng hiện rõ trên mặt, ánh mắt nhìn Trần Thái Nhật cũng tỏ vẻ thăm dò và hoài nghi.

Sắc mặt Trần Thái Nhật vẫn bình thản, không có bất cứ phản ứng gì.

Còn mặt Viên Hoa thì thể hiện rất rõ tâm trạng sung sướng trong lòng, ánh mắt nhìn Trần Thái Nhật có cảm giác hơn người hẳn.

Biểu cảm đó dường như đang nói “người của gia tộc hạng nhất nhà giàu hoàng kim cũng chỉ được thế mà thôi”.

Hắn quan sát, nhìn vẻ mặt của gia chủ Ninh, cảm thấy mình có hy vọng để lật kèo.

Trần Thái Nhật nhún vai, trong lòng chỉ vô cùng tò mò, rốt cuộc trong chiếc hòm của Viên Hoa có thứ gì.

Khách quý ăn chùa Viên Hoa đặt tay lên chiếc hòm kia, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười vô cùng đắc ý, khẽ mở nắp hòm ra.

Khoảnh khắc đó, một luồng ánh sáng vô cùng chói mắt chiếu sáng cả trần nhà của sảnh tiệc.

Ninh Vinh Lễ cũng là gia chủ một gia tộc lớn từng thấy sự đời, nhưng lúc này cũng hơi sửng sốt.



Chiếc hòm này chứa đầy kim cương tự nhiên.

Đầy ắp cả một hòm!

Nếu là vàng cây thì Ninh Vinh Lễ cũng không quá kinh ngạc.

Còn lấy kim cương thành hòm ra như thế này, dường như cũng là lần đầu nghe nói ở Yến Kinh.

Chỗ này ít nhất cũng phải có mấy nghìn viên.

Giá trị không thể đong đếm được, dù sao cũng phải tính theo đơn vị trăm triệu tệ.

Ánh mắt Trần Thái Nhật thay đổi, nở nụ cười với Viên Hoa.

“Anh đây là đào sạch cả một quặng kim cương sao?”

Viên Hoa cười lớn xua tay, ra vẻ là người chiến thắng.

“Chuyện nhỏ mà, tuy nhà họ Viên tôi không phải là gia tộc mạnh nhất Yến Kinh, nhưng ít nhất cũng có phép lịch sự và thành ý cơ bản”.

Nói xong, hắn ngừng lại một chút, nhìn Trần Thái Nhật, giọng nói châm chọc.

“Hôm nay người anh em đến để bàn chuyện đại sự, chắc không phải đi tay không đến đấy chứ?”

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement