Chiến thần ngày trở lại – Trần Thái Nhật (Truyện full tác giả: Mộc Khả)

Advertisement

Chương 242: Có huy hiệu là hay lắm à

Nghe thấy tiếng ồn ào, Trần Thái Nhật không khỏi cau mày.

Vốn dĩ, chuyện bạn thân của Ninh Yên Nhiên đến đây phá vỡ thế giới riêng của hai người đã khiến anh thấy không vui rồi.

Bây giờ lại còn có người lạ mặt ở bên ngoài gây ồn ào càng khiến anh thêm tức giận.

Chuyện hẹn nhau ra ngoài ăn cơm này, năm phần phụ thuộc vào món ăn ngon, năm phần phụ thuộc vào tâm trạng.

Khi hai người đang có không gian riêng, tâm trạng của Trần Thái Nhật mới tốt lên chút, bây giờ lại bị người khác phá vỡ rồi.

Ninh Yên Nhiên cũng tràn đầy tiếc nuối vì bầu không khí giữa hai người bị làm cho gián đoạn, cô ấy hậm hực gõ chiếc thìa trong tay.

Giọng nữ ầm ĩ cùng tiếng tay chân đập bàn bên ngoài càng lúc càng lớn.

“Tiết Hồng tôi đưa bạn trai tới đây dùng bữa là phúc đức cả đời của nhà hàng mấy người đấy! Lại còn dám nói chuyện quy tắc với tôi, các người chưa lăn lộn ở đất Yến Kinh này sao? Có biết danh tiếng nhà họ Tiết tôi không?”

Trần Thái Nhật sa sẩm mặt mày, anh chuẩn bị đứng dậy đi đuổi đám người phiền phức này.

Không ngờ một tiếng bụp mang lên.

Cửa phòng đột nhiên bị mở ra.

Ninh Yên Nhiên đang ngồi đối diện với cửa phòng lập tức sửng sốt.

Sắc mặt của Trần Thái Nhật càng trở nên khó coi hơn.

Một gã đàn ông có râu, khuôn mặt ngang ngược, thân hình cao to, trên cổ còn có hình xăm, liếc nhìn vào trong phòng, sau đó quay đầu lại và hét lên với những người bên ngoài.

“Hồng ơi, căn phòng này to, lại chỉ có hai người, bảo bọn họ nhường phòng là được”.

Nói xong, gã lập tức quay đầu nhìn Trần Thái Nhật.

“Người anh em, nể mặt tôi chút, anh đổi ra bên ngoài sảnh chính ngồi đi, các anh chỉ có hai người, không dùng hết cái bàn sáu người này đâu”.

Vẻ mặt Trần Thái Nhật rất bình tĩnh, nhưng sự lạnh lùng trong mắt anh càng lúc càng sâu, anh không trả lời.

Khóe miệng đối phương hiện lên chút mỉa mai.

“Tôi hiểu mà, dẫn bạn gái đi dùng bữa, là đàn ông thì ai cũng cần mặt mũi, tôi cũng không bắt anh đổi không đâu, cho anh một trăm tệ, đổi chỗ cho tôi cái, đủ thành ý chưa?”

Trần Thái Nhật vẫn không trả lời, biểu cảm trên mặt như đang nhìn một kẻ ngốc.

Khuôn mặt của gã đàn ông xăm trổ dần lộ ra vẻ mất kiên nhẫn.

“Hai người trẻ tuổi các người đừng có mà quá quắt nhé, cho tiền rồi còn không chịu đổi, muốn gì nữa? Tôi nói cho hai người, hôm nay tâm trạng của cậu chủ đây tốt, năm trăm tệ, mau chóng cút, nếu không thì đừng trách tôi không khách khí!”

Vẻ mặt Trần Thái Nhật vẫn rất bình tĩnh, giọng điệu bình thản.

“Anh định không khách khí như nào?”

“Hả? Đúng là không sợ chết mà! Tiết Hồng, bảo thuộc hạ của em vào đây!”

Tiếng giày cao gót lạch cạch vang lên.

“Thằng nhãi nào dám chọc giận người đàn ông của em?”

Mùi nước hoa nồng nặc kèm theo một bóng dáng mảnh mai bước vào trong căn phòng.

Người phụ nữ này chắc gần ba mươi tuổi, khỏe mắt có nếp nhăn nhưng vẫn rất quyến rũ, cô ta mặc áo khoác da, đeo khuyên tai to như vòng tay trên tai.

Có chút nhan sắc, nhưng sự thù địch giữa hai hàng lông mày khiến người khác cảm thấy khó chịu, trên người toát ra cảm giác độc đoán.

“Anh Vu Siêu, không cần nhiều lời với hai người này anh ta làm gì, em bảo người vào đây đánh cho bọn chúng một trận là được, người đâu, mau vào đây!”

Cô ta chưa kịp dứt lời, vài gã đàn ông to lớn đã lao vào, trên tay kẻ nào cũng cầm theo một cây gậy nhựa cứng, xem ra đây đều là thuộc hạ của Tiết Hồng.

Thái độ của Tiết Hồng rất kiêu ngạo, cô ta còn cố tình nhếch lông mày lên nhìn Trần Thái Nhật.

“Này chàng trai, hôm nay tâm trạng bà đây tốt, cho anh cơ hội cuối cùng, mau chóng cầm lấy năm trăm tệ rồi đưa cô gái này rời đi chỗ khác”.

Nói xong, cô ta lấy tờ năm trăm tệ màu đỏ từ tay của Vu Siêu.

“Những người bình thường giống như anh, đi làm một ngày cũng đâu có kiếm được nhiều như vậy, có tiền mà không lấy thì đúng là ngu ngốc, đừng có rượu mời không uống thích uống rượu phạt nữa”.

Trần Thái Nhật bị chọc tức, anh bật cười, nhìn Ninh Yên Nhiên đang ngồi ở phía đối diện quay lưng lại với cửa.

Người đẹp đang dùng đũa đập vào đĩa để bày tỏ sự bất mãn, ánh mắt đầy bực tức nhìn Trần Thái Nhật.

Hàm ý của ánh mắt này rất rõ ràng, muốn Trần Thái Nhật mau chóng giải quyết đám người này.

Trần Thái Nhật khẽ cười, chỉ vào hai người ở cửa.



“Cô nói cũng đúng, có tiền mà không lấy thì đúng là ngu ngốc, như vậy đi, chỉ một giá thôi, hai mươi triệu tệ, tôi sẽ thoải mái nhường chỗ ngồi cho hai người”.

Anh vừa dứt lời, sắc mặt của đám người Tiết Hồng lập tức trở nên khó coi vô cùng.

Tiết Hồng chống hông, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ, sắc mặt khó coi vô cùng, khí chất ban nãy cũng hoàn toàn biến mất.

“Mẹ kiếp, dám nói với tôi như vậy, anh có biết tôi là ai không? Anh có biết nhà họ Tiết có địa vị như nào không?”

“Không biết, nói ra nghe thử xem”.

Tiết Hồng bị nghẹn một giây, sau đó lập tức vén áo lên, lộ ra huy hiệu màu vàng lấp lánh.

Đế tròn, chữ vuông, ở giữa được khắc chữ ‘Tiết’ bằng bạch kim dập nổi.

Biểu tượng của gia tộc hoa sen, gia tộc hạng ba ở Yến Kinh!

Khóe miệng Tiết Hồng khẽ nhếch lên, trên mặt lộ ra vẻ chế giễu.

“Ha ha ha! Loại dân thường như các người chắc cũng biết đến địa vị của gia tộc hoàng kim ở Yến Kinh đúng không, không ngại nói cho mấy người biết, phần lớn đất đai quanh đây đa số đều là của nhà họ Tiết tôi đấy”.

Nói xong, hai mắt cô ta híp lại.

“Lời nói vừa rồi của anh đã xúc phạm đến tôi, bây giờ mau đưa hai mươi nghìn tệ tiền mặt làm phí bồi thường, xin lỗi bà đây, sau đó cút đi thật xa, trong vòng mười ngày đừng để bà đây nhìn thấy các người!”

Vu Siêu ở bên cạnh, bắt đầu nịnh nọt bợ đít.

“Em yêu à, em tuyệt quá, hai đứa chó chết này phá hỏng tâm trạng vui của em, sau khi ăn xong, chúng ta quay về khách sạn, anh sẽ bù cho em nhé!”

Tiết Hồng mỉm cười e lệ.

Ở độ tuổi này của cô ta, việc tìm người yêu phụ thuộc phần lớn vào thể lực.

Trần Thái Nhật nghe những lời dơ bẩn của bọn chúng, đột nhiên duỗi hai ngón tay ra.

“Tôi đổi ý rồi”.

“Hừ, anh nhận thức được là tốt, mau đền tiền xin lỗi đi”.

Trần Thái Nhật lắc đầu.

“Ý của tôi là, dù bây giờ cô có đưa tôi hai mươi triệu tệ, tôi cũng sẽ không nhường chỗ, như này đi, cho các người một cơ hội, lấy năm mươi triệu tệ ra đây, sau đó quỳ xuống dập đầu xin lỗi thì tôi sẽ cho các người rời khỏi căn phòng này”.

Tiết Hồng sửng sốt, ngọn lửa tức giận trong mắt bùng cháy.

“Mấy người các anh, đánh chết bọn chúng cho tôi!”

Mấy tên vệ sĩ đó mất kiên nhẫn từ lâu rồi, vừa nghe thấy cô chủ ra lệnh, lập tức tiến lên trước, bọn chúng xúm lại túm lấy cổ áo của Trần Thái Nhật.

Gã đầu tiên vẫn còn chưa lao tới người Trần Thái Nhật, Ninh Yên Nhiên đã tức giận rồi.

Cô ấy ngồi ở trên ghế, không buồn đứng dậy, chỉ nhẹ nhàng nhấc chân lên.

Uỳnh!

Một gã đàn ông vạm vỡ bị đá bay ra ngoài, đục thủng một lỗ lớn trên tường, bay sang phòng bên cạnh.

Tất cả mọi người đều bị sốc.

Tiết Hồng như phát điên lên, hai tay vung loạn xạ.

“Hai người không được phép nhẹ tay, cầm gậy đánh chết bọn chúng đi!”

Lúc này, Ninh Yên Nhiên và Trần Thái Nhật không hẹn mà cùng làm một động tác.

Móc trong túi.

Ninh Yên Nhiên lấy ra một chiếc huy hiệu vàng sáng chói lọi trong túi áo khoác.

Trần Thái Nhật lấy ra một lá thư có đính kèm huy hiệu vàng.

Anh vừa dứt lời, sắc mặt của đám người Tiết Hồng lập tức trở nên khó coi vô cùng.

Tiết Hồng chống hông, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ, sắc mặt khó coi vô cùng, khí chất ban nãy cũng hoàn toàn biến mất.

“Mẹ kiếp, dám nói với tôi như vậy, anh có biết tôi là ai không? Anh có biết nhà họ Tiết có địa vị như nào không?”

“Không biết, nói ra nghe thử xem”.

Tiết Hồng bị nghẹn một giây, sau đó lập tức vén áo lên, lộ ra huy hiệu màu vàng lấp lánh.

Đế tròn, chữ vuông, ở giữa được khắc chữ ‘Tiết’ bằng bạch kim dập nổi.

Biểu tượng của gia tộc hoa sen, gia tộc hạng ba ở Yến Kinh!

Khóe miệng Tiết Hồng khẽ nhếch lên, trên mặt lộ ra vẻ chế giễu.

“Ha ha ha! Loại dân thường như các người chắc cũng biết đến địa vị của gia tộc hoàng kim ở Yến Kinh đúng không, không ngại nói cho mấy người biết, phần lớn đất đai quanh đây đa số đều là của nhà họ Tiết tôi đấy”.

Nói xong, hai mắt cô ta híp lại.

“Lời nói vừa rồi của anh đã xúc phạm đến tôi, bây giờ mau đưa hai mươi nghìn tệ tiền mặt làm phí bồi thường, xin lỗi bà đây, sau đó cút đi thật xa, trong vòng mười ngày đừng để bà đây nhìn thấy các người!”

Vu Siêu ở bên cạnh, bắt đầu nịnh nọt bợ đít.

“Em yêu à, em tuyệt quá, hai đứa chó chết này phá hỏng tâm trạng vui của em, sau khi ăn xong, chúng ta quay về khách sạn, anh sẽ bù cho em nhé!”

Tiết Hồng mỉm cười e lệ.

Ở độ tuổi này của cô ta, việc tìm người yêu phụ thuộc phần lớn vào thể lực.

Trần Thái Nhật nghe những lời dơ bẩn của bọn chúng, đột nhiên duỗi hai ngón tay ra.

“Tôi đổi ý rồi”.

“Hừ, anh nhận thức được là tốt, mau đền tiền xin lỗi đi”.

Trần Thái Nhật lắc đầu.

“Ý của tôi là, dù bây giờ cô có đưa tôi hai mươi triệu tệ, tôi cũng sẽ không nhường chỗ, như này đi, cho các người một cơ hội, lấy năm mươi triệu tệ ra đây, sau đó quỳ xuống dập đầu xin lỗi thì tôi sẽ cho các người rời khỏi căn phòng này”.

Tiết Hồng sửng sốt, ngọn lửa tức giận trong mắt bùng cháy.

“Mấy người các anh, đánh chết bọn chúng cho tôi!”

Mấy tên vệ sĩ đó mất kiên nhẫn từ lâu rồi, vừa nghe thấy cô chủ ra lệnh, lập tức tiến lên trước, bọn chúng xúm lại túm lấy cổ áo của Trần Thái Nhật.

Gã đầu tiên vẫn còn chưa lao tới người Trần Thái Nhật, Ninh Yên Nhiên đã tức giận rồi.

Cô ấy ngồi ở trên ghế, không buồn đứng dậy, chỉ nhẹ nhàng nhấc chân lên.

Uỳnh!

Một gã đàn ông vạm vỡ bị đá bay ra ngoài, đục thủng một lỗ lớn trên tường, bay sang phòng bên cạnh.

Tất cả mọi người đều bị sốc.

Tiết Hồng như phát điên lên, hai tay vung loạn xạ.

“Hai người không được phép nhẹ tay, cầm gậy đánh chết bọn chúng đi!”

Lúc này, Ninh Yên Nhiên và Trần Thái Nhật không hẹn mà cùng làm một động tác.

Móc trong túi.

Ninh Yên Nhiên lấy ra một chiếc huy hiệu vàng sáng chói lọi trong túi áo khoác.

Trần Thái Nhật lấy ra một lá thư có đính kèm huy hiệu vàng.

Hai người hành động từ từ chậm rãi, hất tay sang một bên.

Khung cảnh đột nhiên trở nên yên tĩnh đến lạ thường, tiếng gầm của Tiết Hồng cũng đột ngột dừng lại.

Hai giây sau.

Phịch!

Có tiếng khuỵu gối trên mặt đất.



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement