Chiến thần ngày trở lại – Trần Thái Nhật (Truyện full tác giả: Mộc Khả)

Advertisement

Chương 249: Anh cũng nhớ em

Trong khách sạn Viêm Đô, khách sạn sang trọng nhất ở Yến Kinh.

Riêng sân thượng đỗ trực thăng chuyên dụng của khách sạn đã lớn hơn rất nhiều so với những khách sạn hạng sao bình thường khác.

Sắp xếp chỗ ở cho hai người đẹp, Trần Thái Nhật đương nhiên phải chọn nơi tốt nhất.

Một căn phòng có chiếc giường cực lớn.

Trang trí nguy nga, tráng lệ.

Chiếc giường rộng ba mét, năm người cùng nằm cũng không thành vấn đề.

Hàn Tâm Nhụy đứng trong phòng, che miệng cười, liếc nhìn Trần Thái Nhật rồi đi tắm rửa.

Điều khiến người ta ngại ngùng đó là Trần Thái Nhận còn chưa kịp nói gì thì đã bị Ninh Yên Nhiên đẩy ra ngoài.

“Sư phụ, hôm nay ăn nhiều quá nên con thấy buồn ngủ, buổi chiều còn phải luyện công trong phòng, buổi tối trước khi đi ngủ con không đến chào người nữa, sư phụ ngủ ngon, bye bye!”

Rầm.

Cửa phòng đóng lại.

Trần Thái Nhật hơi sững sờ.

Hai cô gái này có ý gì?

Lật mặt vô tình... À không, sao lại ngủ sớm vậy chứ?

Nếu chán quá, ba người có thể chơi game mà!

Không chơi game thì ba người đánh mạt chược cũng được!

Vẫn còn sớm mà!

Trần Thái Nhật đột nhiên cảm thấy một cơn gió cô đơn thổi qua.

Ảm đạm thê lương.

Không còn cách nào khác, chỉ có thể quay về căn phòng nhỏ của mình.

Tắm rửa xong, nằm trên chiếc giường lớn.

Trần Thái Nhật bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ một số chuyện.

Yến Kinh đúng là thành phố bậc nhất ở Hoa Hạ.

Thời gian này hoạt động trong thành phố, mặc dù gặp phải sự cản trở của đám nhà giàu hoàng kim, nhưng đều được giải quyết một cách ổn thỏa.

Kẻ thù ngoài sáng rất dễ đối phó, nhưng kẻ thù trong tối lại không dễ phát hiện.

Trần Thái Nhật bất lực thở dài.

Hội Đông Vinh ở Yến Kinh dường như đột nhiên biến mất.

Thế lực bí ẩn này không ngừng làm mưa làm gió ở các tỉnh khác, nuôi dưỡng binh lính, có ý đồ phá hủy Trấn Quốc Khí của Hoa Hạ.

Nhưng ở Yến Kinh lại không có dấu vết.

Theo phỏng đoán trước đó, Thỏ vàng cũng chính là Hồ Cửu Phong, quản gia nhà họ Phùng, nếu hắn đã có thể ẩn nấp ở Yến Kinh nhiều năm như vậy thì chắc chắn phía sau phải có cả một đội hỗ trợ Hội Đông Kinh.

Nếu không, chỉ dựa vào thực lực của hắn, làm sao có gan ẩn nấp trước mắt gia tộc bậc nhất Hoa Hạ chứ?

Chỉ cần sơ suất là có thể bị diệt trừ.

Chuyến đi tới Yến Kinh lần này của Trần Thái Nhật, ngoài việc tích lũy đủ sức mạnh để thương lượng với nhà họ Phùng ra, thì còn một nhiệm vụ vô cùng quan trọng.

Đó chính là đào tận gốc nền móng của Hội Đông Kinh ở Yến Kinh, có thể chặt bỏ thì chặt bỏ, có thể diệt trừ thì diệt trừ.

Đáng tiếc là dường như đối phương đã phát hiện ra một mối nguy hiểm lớn đang đến nên không để lại chút dấu vết nào.

Genko đã ra ngoài điều tra mấy lần, nhưng không có manh mối.

Tuy nhiên, nếu nghĩ theo cách khác thì cũng rất dễ hiểu.

Ngay cả trước khi Trần Thái Nhật đến, Yến Kinh cũng không phải là nơi dễ gây rắc rối.

Vì Bắc Minh - Phùng Mặc Hiên đang ở đây.

Mặc dù anh ta đang ở dưới đáy hồ ở ngoại ô Yến Kinh, nhưng danh tiếng của Bắc Minh cũng có sức uy hiếp rất lớn.

Tổ chức giống như Hội Đông Kinh, một khi lộ diện thì không cần đợi Trần Thái Nhật đến bắt, nói không chừng đã bị Bắc Minh bắt sạch rồi lôi đến phòng thí nghiệm làm tiêu bản người.

Bây giờ thêm cả Trần Thái Nhật đến.

Người có chút đầu óc cũng không thể làm xằng làm bậy trước mặt hai đại thần này được.

Trần Thái Nhật không khỏi thở dài.

“Đôi khi thực lực mạnh cũng thật phiền phức, bọn chúng còn chưa nhìn thấy mình mà đã bỏ chạy rồi, đúng là làm người ta nôn nóng”.

Trần Thái Nhật suy nghĩ một lát rồi nhắn tin cho Genko.

“Bắt đầu kế hoạch Dọa Rắn”.

Sau khi gửi tin nhắn xong, Trần Thái Nhật lặng lẽ đặt điện thoại xuống.

Nếu lũ chuột đó không chịu ra ngoài thì phải sử dụng phương pháp đặc biệt.

Tinh tinh!

Điện thoại lại báo có hai tin nhắn đến.

Một là của Genko.

Một là của Tiêu Kình.



“Anh rể! Hai cậu ấm kia đã hẹn xong rồi, tối mai ở Tụ Xuân Lâu”.

Trần Thái Nhật khẽ mỉm cười, cậu em vợ này làm việc cũng khá được việc đấy.

Hai cậu ấm của gia tộc hoa mẫu đơn ở Yến Kinh là Lăng Trạch Bang, Từ Uy đều đã đồng ý đến cuộc hẹn.

Đây cũng là nước cờ của Trần Thái Nhật để đối phó với thế lực lớn mạnh của nhà họ Phùng.

Dù sao anh cũng đã nói muốn trở thành gia đình giàu có nhất ở Yến Kinh, nên sớm muộn gì cũng phải tiếp xúc với hai gia tộc lớn này.

Trần Thái Nhật có linh cảm rằng nhà họ Phùng đã để ý đến anh, nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì. Tên quản gia Hồ Cửu Phong của nhà họ Phùng nói không chừng sẽ cho anh một bất ngờ lớn.

Não đang rối loạn, Trần Thái Nhật cảm thấy hình như mình chưa từng được thoải mái kể từ khi vào đời.

Anh hơi mệt nên nhắm mắt lại.

Đột nhiên.

Cánh cửa khẽ bị đẩy ra.

Trần Thái Nhật không mở mắt, khóe miệng hơi nhếch lên, trong lòng cảm thấy ngọt ngào và ấm áp.

Anh nghe ra được tiếng bước chân của người đang đến.

Nhẹ nhàng mà mềm mại, giống như con mèo đang giẫm lên bông vậy.

Càng lúc càng gần.

Người khách đã bước tới bên giường, một mùi hương nhàn nhạt giống mùi đóa hoa lan hé nở bay vào mũi Trần Thái Nhật.

“Ngủ rồi à? Thật hay giả vậy?”

Một giọng nói thì thầm trong trẻo như tiếng chim hoàng yến hót vang lên, dịu dàng kèm theo chút thất vọng.

Tiếng sột soạt vang lên.

Trần Thái Nhật đột nhiên cảm thấy ai đó đang nằm bên cạnh mình.

Không thể nhịn được nữa, Trần Thái Nhật từ từ mở mắt, nhìn chằm chằm vào bóng dáng thanh tú kia.

Hàn Tâm Nhụy khẽ mím môi, một tay chống đầu, mái tóc đã gội còn chưa khô, dưới áo choàng tắm là chiếc cổ mảnh khảnh, trắng mịn.

Đôi mắt tràn đầy sự trìu mến, còn có cả sự tủi hờn, nhìn chằm chằm Trần Thái Nhật.

Trần Thái Nhật mỉm cười.

“Sao em lại tới đây?”

Hàn Tâm Nhụy bực bội hừ một tiếng, giả bộ tức giận nói.

“Em không đến, anh còn đợi ai đến hả?”

Hừ!

Câu hỏi này thật quá sắc bén.

Trần Thái Nhật đột nhiên cảm thấy mối nguy hiểm, nhất thời không biết nói gì.

Hàn Tâm Ngụy nhìn bộ dạng quẫn bách của người đàn ông, đột nhiên cười khúc khích, vẻ mặt trở nên kiều diễm.

Lúc này, cô chủ nhà họ Hàn giống như một đóa hoa thuộc về Trần Thái Nhật, xinh đẹp không gì sánh bằng.

“Yên Nhiên đang luyện công trong phòng, em rất hiểu cô ấy, chưa đến hai tiếng đồng hồ thì sẽ không kết thúc đâu. Em chán quá, cũng chẳng có chương trình truyền hình nào hay để xem, cho nên mới lén chạy đến đây tìm anh nói chuyện”.

Mặt cô chủ Hàn đỏ lên như trái táo chín, đang cố tìm cái cớ biện minh lý do chạy đến đây.

Ánh mắt Trần Thái Nhật tràn đầy sự ấm áp.

Hai cậu ấm của gia tộc hoa mẫu đơn ở Yến Kinh là Lăng Trạch Bang, Từ Uy đều đã đồng ý đến cuộc hẹn.

Đây cũng là nước cờ của Trần Thái Nhật để đối phó với thế lực lớn mạnh của nhà họ Phùng.

Dù sao anh cũng đã nói muốn trở thành gia đình giàu có nhất ở Yến Kinh, nên sớm muộn gì cũng phải tiếp xúc với hai gia tộc lớn này.

Trần Thái Nhật có linh cảm rằng nhà họ Phùng đã để ý đến anh, nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì. Tên quản gia Hồ Cửu Phong của nhà họ Phùng nói không chừng sẽ cho anh một bất ngờ lớn.

Não đang rối loạn, Trần Thái Nhật cảm thấy hình như mình chưa từng được thoải mái kể từ khi vào đời.

Anh hơi mệt nên nhắm mắt lại.

Đột nhiên.

Cánh cửa khẽ bị đẩy ra.

Trần Thái Nhật không mở mắt, khóe miệng hơi nhếch lên, trong lòng cảm thấy ngọt ngào và ấm áp.

Anh nghe ra được tiếng bước chân của người đang đến.

Nhẹ nhàng mà mềm mại, giống như con mèo đang giẫm lên bông vậy.

Càng lúc càng gần.

Người khách đã bước tới bên giường, một mùi hương nhàn nhạt giống mùi đóa hoa lan hé nở bay vào mũi Trần Thái Nhật.

“Ngủ rồi à? Thật hay giả vậy?”

Một giọng nói thì thầm trong trẻo như tiếng chim hoàng yến hót vang lên, dịu dàng kèm theo chút thất vọng.

Tiếng sột soạt vang lên.

Trần Thái Nhật đột nhiên cảm thấy ai đó đang nằm bên cạnh mình.

Không thể nhịn được nữa, Trần Thái Nhật từ từ mở mắt, nhìn chằm chằm vào bóng dáng thanh tú kia.

Hàn Tâm Nhụy khẽ mím môi, một tay chống đầu, mái tóc đã gội còn chưa khô, dưới áo choàng tắm là chiếc cổ mảnh khảnh, trắng mịn.

Đôi mắt tràn đầy sự trìu mến, còn có cả sự tủi hờn, nhìn chằm chằm Trần Thái Nhật.

Trần Thái Nhật mỉm cười.

“Sao em lại tới đây?”

Hàn Tâm Nhụy bực bội hừ một tiếng, giả bộ tức giận nói.

“Em không đến, anh còn đợi ai đến hả?”

Hừ!

Câu hỏi này thật quá sắc bén.

Trần Thái Nhật đột nhiên cảm thấy mối nguy hiểm, nhất thời không biết nói gì.

Hàn Tâm Ngụy nhìn bộ dạng quẫn bách của người đàn ông, đột nhiên cười khúc khích, vẻ mặt trở nên kiều diễm.

Lúc này, cô chủ nhà họ Hàn giống như một đóa hoa thuộc về Trần Thái Nhật, xinh đẹp không gì sánh bằng.

“Yên Nhiên đang luyện công trong phòng, em rất hiểu cô ấy, chưa đến hai tiếng đồng hồ thì sẽ không kết thúc đâu. Em chán quá, cũng chẳng có chương trình truyền hình nào hay để xem, cho nên mới lén chạy đến đây tìm anh nói chuyện”.

Mặt cô chủ Hàn đỏ lên như trái táo chín, đang cố tìm cái cớ biện minh lý do chạy đến đây.

Ánh mắt Trần Thái Nhật tràn đầy sự ấm áp.

“Anh nhớ em”.

Một câu tình cảm ngắn ngủi này lại khiến Hàn Tâm Nhụy sững sờ.

“Em cũng nhớ anh, đồ ngốc”.

Trần Thái Nhật không nói gì nhiều, duỗi tay ra, nhẹ nhàng ôm lấy cô chủ Hàn.

“Đừng vội, nói cho em biết, giữa anh và Yên Nhiên có chuyện gì?”

“Kìa, anh nói gì đi chứ”.

“Không nói thì thôi, em nói cho anh biết, trong vòng hai tiếng em phải về rồi”.

“Anh đợi chút, em sấy tóc…”



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement