Chiến thần ngày trở lại – Trần Thái Nhật (Truyện full tác giả: Mộc Khả)

Advertisement

Chương 258: Là tôi sao?

Cửa chính biệt thự nhà họ Ninh.

Với tư cách là gia chủ nhà họ Ninh, Ninh Vinh Lễ ăn mặc nghiêm chỉnh, đích thân đứng đợi khách quý trước cửa.

Mới qua một tháng ngắn ngủi.

Gia chủ Ninh lại cảm thấy thành Yến Kinh thay đổi rồi.

Cậu thanh niên bị mình truy sát trên đường cao tốc đột nhiên trở nên thâm sâu khó lường.

Ban đầu, từ một người ngoài vào Yến Kinh, Trần Thái Nhật đã trở thành nhân vật có thể cùng bàn chuyện lớn với ba gia tộc nhà giàu hoàng kim hàng đầu.

Trên thế giới không có bức tường nào là không để lọt gió.

Một số câu chuyện về Trần Thái Nhật đã bắt đầu lan truyền khắp giới nhà giàu của liên minh hoàng kim.

Lấy cắp được “viên minh châu quý giá” của nhà họ Ninh nhà giàu hoàng kim nhưng vẫn bình an vô sự.

Trong buổi tranh đấu người thừa kế của nhà họ Hàn cùng có đẳng cấp gia tộc hoa lan, một mình anh đã giết tất cả mọi người chỉ trong nháy mắt, hơn nữa cuối cùng còn giúp cho Hàn Tâm Nhuỵ ngồi lên vị trí gia chủ.

Ngay cả cậu chủ Tiêu Kình của nhà họ Tiêu hàng đầu thành Yến Kinh cũng tỏ ra hết mực sùng bái Trần Thái Nhật.

Càng nổi tiếng hơn là tập đoàn Thái Mộng đang phát triển rực rỡ trên đủ mọi loại hình kinh doanh, bất động sản, điện ảnh ở thành phố Yến Kinh.

Tất cả những gia tộc giàu có địa phương không có mắt nhìn, dám gây sự với tập đoàn Thái Mộng, cuối cùng cũng bị cảnh cáo từ đủ mọi phương diện.

Nghe nói, còn có người nhà họ Lăng và nhà họ Từ thầm ra lệnh áp dụng chính sách ưu đãi, lấy hợp tác làm trọng tâm, tránh cạnh tranh với tập đoàn Thái Mộng.

Đây chính là chỉ thị từ các gia tộc giàu có hàng đầu địa phương.

Trong phút chốc, Trần Thái Nhật, An Thành, tập đoàn Thái Mộng trở thành điểm nóng bàn tán của tất cả mọi người.

Đủ loại dấu vết khiến cho tất cả mọi người dân Yến Kinh cùng có một loại ảo giác.

Sức ảnh hưởng và sức uy hiếp của Trần Thái Nhật gần như không nhìn thấy giới hạn.

Ninh Vinh Lễ mỗi ngày đều nghe được đủ loại thông tin, trong lòng càng thêm bất an.

Khi ông ta đích thân nghe thấy Tiêu Kình gọi Trần Thái Nhật là “anh rể” thì hoàn toàn chấn động.

Đây tuyệt đối là người nhà thật rồi!

Vốn dĩ cho rằng Trần Thái Nhật cáo mượn oai hùm, bây giờ mới phát hiện ra cậu ta chỉ đang diễn trò mà thôi.

Càng nghĩ càng sợ hãi, sợ rằng đối phương ghi thù, vì cơ nghiệp của cả nhà họ Ninh, Ninh Vinh Lễ quyết định thông qua quan hệ của con gái hẹn Trần Thái Nhật tới ăn bữa cơm, hoá giải lịch sử đen việc mình từng truy sát đối phương.

Thời gian đã định là sáu rưỡi tối, thế nhưng để biểu thị sự trịnh trọng.

Gia chủ Ninh dẫn theo bảy, tám người có thân phận cao trong nội bộ nhà họ Ninh, đúng sáu giờ đã xếp hàng đợi trước cửa nhà.

Anh họ Trình Văn của Ninh Yên Nhiên, trên mặt dán một miếng băng gạc, đứng sau lưng Ninh Vinh Lễ, lẩm bẩm nói với giọng điệu khinh thường:

“Gia chủ, Trần Thái Nhật đấy cùng lắm cũng chỉ là một người bên họ ngoại của nhà họ Tiêu mà thôi, chúng ta sắp xếp buổi đón tiếp lớn như vậy có hơi quá rồi thì phải”.

“Cháu thì hiểu cái gì! Bây giờ không như xưa nữa, cậu ta vừa là sư phụ của Yên Nhiên cũng vừa là anh rể của cậu chủ Tiêu, chúng ta có thể tạo dựng được mối quan hệ này đã là tốt lắm rồi, tuyệt đối không thể sơ suất”.

Trình Văn vẫn mang tâm lý chống đối sâu sắc, dường như không tán thành, nhưng cũng không phản bác lại điều gì.

Cuối cùng, một chiếc xe Bentley 728 dáng dài cũng chậm rãi tiến đến từ phía xa, đỗ lại trước cửa nhà họ Ninh.

Gia chủ Ninh vội vàng tiến lên tiếp đón, sau lưng còn có một đám người đông đúc.

Cạch.

Cửa xe mở ra, Trần Thái Nhật và Ninh Yên Nhiên mặc váy nhung cùng bước xuống.

“Bố! Con về rồi đây”.

Ninh Yên Nhiên nhảy tới trước mặt bố, cười nói.

Đối với đứa con gái cưng mình tự tay nuôi lớn này, Ninh Vinh Lễ một ngày không gặp như cách ba thu, giờ đây bố con được gặp lại thì không khỏi bùi ngùi.

“Về là tốt, về là tốt”.

Nói xong ông ta chậm rãi đi tới trước mặt Trần Thái Nhật, hơi cúi người.

“Cậu Trần… tôi…”

Trần Thái Nhật giơ tay lên, khẽ cười.

“Gia chủ Ninh không cần khách sáo, ông cũng chỉ vì yêu con gái quá nên mới sốt ruột, bây giờ mọi hiểu lầm đều có thể xoá bỏ được rồi”.

Trần Thái Nhật vừa dứt lời, mặt gia chủ Ninh liền trở nên mừng rỡ, không nhịn được mà dùng tay lau mồ hôi trên trán.

“Cảm ơn cậu khoan dung đại lượng!”

Ninh Yên Nhiên tiến lên trước, tình cảm ôm lấy cánh tay Trần Thái Nhật, nói với bố:

“Con đã nói rồi, sư phụ không phải người xấu, là do bố nghĩ nhiều thôi”.

Nhìn thấy sự thân mật mà hai người tự nhiên thể hiện, Ninh Vinh Lễ thầm thở dài, ra hiệu bằng ánh mắt với con gái.

Gương mặt nhỏ của Ninh Yên Nhiên chợt đỏ bừng, không nói thêm gì nữa.

Trần Thái Nhật hơi hoài nghi, nhưng nghĩ đến việc hai bố con nhà người ta có chút bí mật nhỏ thì cũng là điều bình thường.

Ninh Vinh Lễ gọi một số họ hàng nhà họ Ninh phía sau tiến lên chào hỏi.

Gần nhất là Ninh Vinh Nghĩa, chú hai của Ninh Yên Nhiên, một người đàn ông trung niên cao lớn nghiêm túc và mang vẻ cao ngạo.

Ninh Lỗi – con trai của Ninh Vinh Nghĩa cũng chính là đứa con trai duy nhất tính đến hiện tại của nhà họ Ninh, thoạt nhìn thì bụng dạ thâm sâu hơn tuổi tác, lúc chào hỏi Trần Thái Nhật, hắn tỏ ra vô cùng bất cần.

Còn có một số họ hàng xa nhưng vai vế cao, Ninh Vinh Lễ đều giới thiệu hết một loạt.

Dưới con mắt của họ hàng nhà họ Ninh, Trần Thái Nhật có tầm ảnh hưởng lớn như vậy đều là nhờ vào công lao của nhà họ Tiêu.

Vậy nên mặc dù bề ngoài không dám đắc tội nhưng thái độ lại rất qua loa.

Trần Thái Nhật hoàn toàn không bận tâm, dù gì anh cũng chỉ quan tâm có một mình Ninh Yên Nhiên, ngoài ra thì đánh giá thêm thái độ của bố cô ấy, những người khác đều chỉ là vai diễn ven đường.

Dưới sự hô hoán của một đám người, tất cả cùng tới thẳng phòng tiệc vừa được sửa sang mới.

Không sai, vì bữa cơm đón tiếp Trần Thái Nhật.

Ninh Vinh Lễ đã cho sửa sang lại từ đầu phòng tiệc!

Vốn dĩ là sự lộng lẫy theo phong cách Châu Âu, bây giờ đã mang vẻ dịu dàng hiền hoà và vui vẻ theo phong cách Hoa Hạ.

Đây là do lo sợ Trần Thái Nhật sẽ báo thù, ngay cả ký ức không vui cũng xoá đi giúp Trần Thái Nhật.

Không khỏi cảm khái những gia chủ nhà giàu này suy nghĩ nhiều thật sự.

Mọi người ngồi vào bàn tròn lớn.

Đồ ăn lập tức được mang lên trong thời gian nhanh nhất.

Âm nhạc vang lên, vậy mà lại là khúc dương cầm “Hôn lễ trong mơ”.

Trần Thái Nhật đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Thái độ của gia chủ Ninh hôm nay rất kỳ lạ, sự nhiệt tình đối với mình hình như có hơi thái quá, từ nãy tới giờ cứ cung kính suốt thôi.

Anh lại nhìn sang Ninh Yên Nhiên cũng đang mang dáng vẻ có tâm sự, có điều tâm trạng hình như không phải là không tốt.

Dưới sự chủ trì của Ninh Vinh Lễ, mỗi một người nhà họ Ninh đều mời Trần Thái Nhật một ly rượu, ngay cả Trình Văn mang đầy vẻ đối địch cũng bị bắt ép mời Trần Thái Nhật một ly.



Đúng lúc này, người không ngờ tới lại lên tiếng.

Ninh Vinh Nghĩa với thân phận em trai ruột của gia chủ đặt ly rượu xuống, đột nhiên nói với giọng điệu châm biếm.

“Anh, em cũng hiểu ý của anh, hôm nay cậu Trần của nhà họ Tiêu cũng ở đây, vừa hay có thể làm chứng”.

Trần Thái Nhật nhướng mày.

Cậu Trần nhà họ Tiêu, câu này nghe hơi kỳ quặc.

Ninh Vinh Nghĩa giơ tay vỗ lên người Ninh Lỗi đang ngồi bên cạnh mình, ánh mắt quét qua một vòng.

“Trước mặt các vị bề trên, tôi có thể nói thẳng luôn rằng vị trí gia chủ tiếp theo của nhà họ Ninh chỉ con trai tôi mới có thể đảm đương! Còn về con bé Yên Nhiên thì căn bản không có tư cách!”

Bầu không khí trong phòng liền thay đổi, mấy bậc bề trên họ hàng nhà họ Ninh đột nhiên trầm mặc không nói.

Mặt Ninh Vinh Lễ cũng trở nên u ám.

“Chú hai, Yên Nhiên là đứa con ưu tú của nhà họ Ninh chúng ta, hơn nữa còn là con gái ruột của tôi, dựa vào đâu mà không thể kế thừa sản nghiệp nhà họ Ninh!”

“Nếu như nhà họ Ninh chỉ có một người con là nó thì đương nhiên không nói làm gì, thế nhưng Tiểu Lỗi nhà em đã trưởng thành rồi, gia nghiệp đương nhiên phải giao cho con trai!”

Ông ta kích động gào lên với mấy trưởng bối.

“Các vị trưởng bối thử phân xử xem, ở đâu ra cái đạo lý truyền cho nữ chứ không truyền cho nam?”

Ngoài dự đoán của Trần Thái Nhật, mấy trưởng bối của nhà họ Ninh đột nhiên đồng loạt gật đầu.

Một ông cụ trong số đó khuyên bảo Ninh Vinh Lễ:

“Trước đây cậu từng thề ở nhà thờ tổ rằng nếu con bé Yên Nhiên kết hôn sinh con trước hai mươi lăm tuổi, hơn nữa sinh ra được con trai, còn đổi họ thành người nhà họ Ninh thì chúng tôi mới đồng ý cho con bé kế thừa gia nghiệp”.

“Hiện giờ thì sao? Cậu nhìn con bé đi, vẫn còn giống như là thiếu nữ, xa nhà suốt ngày, đừng nói là kết hôn rồi, ngay cả đối tượng yêu đương cũng không có! Cái nhà này con bé gánh vác không nổi đâu”.

Nghe các bậc trưởng bối nói như vậy, Ninh Vinh Nghĩa lộ ra vẻ đắc ý.

Trần Thái Nhật ngồi bên cạnh, đột nhiên phát hiện ra Ninh Vinh Lễ liếc mắt nhìn mình.

Sau lưng đột nhiên thấy ớn lạnh.

Loại cảm giác nguy hiểm này là sao vậy chứ?

Ninh Vinh Nghĩa với thân phận em trai ruột của gia chủ đặt ly rượu xuống, đột nhiên nói với giọng điệu châm biếm.

“Anh, em cũng hiểu ý của anh, hôm nay cậu Trần của nhà họ Tiêu cũng ở đây, vừa hay có thể làm chứng”.

Trần Thái Nhật nhướng mày.

Cậu Trần nhà họ Tiêu, câu này nghe hơi kỳ quặc.

Ninh Vinh Nghĩa giơ tay vỗ lên người Ninh Lỗi đang ngồi bên cạnh mình, ánh mắt quét qua một vòng.

“Trước mặt các vị bề trên, tôi có thể nói thẳng luôn rằng vị trí gia chủ tiếp theo của nhà họ Ninh chỉ con trai tôi mới có thể đảm đương! Còn về con bé Yên Nhiên thì căn bản không có tư cách!”

Bầu không khí trong phòng liền thay đổi, mấy bậc bề trên họ hàng nhà họ Ninh đột nhiên trầm mặc không nói.

Mặt Ninh Vinh Lễ cũng trở nên u ám.

“Chú hai, Yên Nhiên là đứa con ưu tú của nhà họ Ninh chúng ta, hơn nữa còn là con gái ruột của tôi, dựa vào đâu mà không thể kế thừa sản nghiệp nhà họ Ninh!”

“Nếu như nhà họ Ninh chỉ có một người con là nó thì đương nhiên không nói làm gì, thế nhưng Tiểu Lỗi nhà em đã trưởng thành rồi, gia nghiệp đương nhiên phải giao cho con trai!”

Ông ta kích động gào lên với mấy trưởng bối.

“Các vị trưởng bối thử phân xử xem, ở đâu ra cái đạo lý truyền cho nữ chứ không truyền cho nam?”

Ngoài dự đoán của Trần Thái Nhật, mấy trưởng bối của nhà họ Ninh đột nhiên đồng loạt gật đầu.

Một ông cụ trong số đó khuyên bảo Ninh Vinh Lễ:

“Trước đây cậu từng thề ở nhà thờ tổ rằng nếu con bé Yên Nhiên kết hôn sinh con trước hai mươi lăm tuổi, hơn nữa sinh ra được con trai, còn đổi họ thành người nhà họ Ninh thì chúng tôi mới đồng ý cho con bé kế thừa gia nghiệp”.

“Hiện giờ thì sao? Cậu nhìn con bé đi, vẫn còn giống như là thiếu nữ, xa nhà suốt ngày, đừng nói là kết hôn rồi, ngay cả đối tượng yêu đương cũng không có! Cái nhà này con bé gánh vác không nổi đâu”.

Nghe các bậc trưởng bối nói như vậy, Ninh Vinh Nghĩa lộ ra vẻ đắc ý.

Trần Thái Nhật ngồi bên cạnh, đột nhiên phát hiện ra Ninh Vinh Lễ liếc mắt nhìn mình.

Sau lưng đột nhiên thấy ớn lạnh.

Loại cảm giác nguy hiểm này là sao vậy chứ?

Ninh Vinh Lễ đặt ly rượu xuống, chậm rãi nói ra một câu khiến cho người khác phải kinh ngạc.

“Thật ra, Yên Nhiên đã đăng ký kết hôn từ lâu rồi, hơn nữa trong bụng cũng đang có một đứa bé”.

Trần Thái Nhật đột nhiên cảm thấy như có sấm sét giữa trời quang, suýt thì rớt luôn tách trà.

Anh nhìn sang Ninh Yên Nhiên, con bé đáng chết này lại đỏ mặt mà không nói gì cả.

Ninh Vinh Lễ nói tiếp.

“Hôm nay, bố của đứa bé cũng có mặt ở đây, chính là cậu ấy”.

Nói xong, ông ta đột nhiên giơ tay chỉ.

Trần Thái Nhật chợt ngơ ngác.

Tôi… sao?

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement