Chiến thần ngày trở lại – Trần Thái Nhật (Truyện full tác giả: Mộc Khả)

Advertisement

 
             Trần Thái Nhật nghe thấy thế liền vội vàng bước vào toa tàu điện ngầm, mấy giây sau, anh đỡ một người đẹp liễu yếu đào tơ bước ra.  

             Dịu dàng như nước, vóc dáng cao gầy, cả người tỏa ra sức hấp dẫn của sự trưởng thành.  

             Khúc Lan Phi ở bên cạnh cũng tặc lưỡi tán thưởng.  

             Đúng là một đóa hoa nở rộ.  

             Trần Thái Nhật đỡ Tiêu Mai bước ra, tay nắm lấy đối phương, truyền chút chân khí.  

             Mấy giây sau, Tiêu Mai đã trở lại bình thường.  

             “Thái Nhật, sau chuyện này tôi cũng muốn học võ công, lúc nào cũng yếu ớt thế này, toàn gây rắc rối cho anh thôi”.  

             Trần Thái Nhật mỉm cười gật đầu.  

             “Được, bao dạy bao giỏi bao cưới xin”.  

             Khóe miệng Tiêu Mai cười nhạt, trợn mắt lườm anh một cái.  

             Hai người đứng sóng vai nhau.  

             Ánh mắt bỗng dời về phía người đàn ông đứng ở cửa biệt thự không xa kia.  

             Lúc này, ánh mắt Tiêu Nam Thiên vô cùng phức tạp.  

             Ông ta không ngờ Trần

số lượng đều cao hơn người trấn thủ trong nhà họ Tiêu.  

             Tiêu Mai bình yên trở về, không tổn thương một sợi tóc.  

             Còn dẫn theo Khúc Lan Phi – trưởng lão của liên minh võ thuật hạng chín, và Trần Thái Nhật – người vô địch Yến Kinh.  

             Trần Thái Nhật đi đầu, dẫn theo Khúc Lan Phi, Tiêu Mai và một đội nữ võ sĩ hung hãn, nghênh ngang bước đến trước mặt người nhà họ Tiêu.  

             Không ai dám ngăn cản.  

             Riêng khí thế tỏa ra từ những nữ võ sĩ này và Khúc Lan Phi đã không phải thứ mà các gia tướng và người làm bình thường này có thể chống lại.  

             Họ cứ thể rẽ đôi đám người, đến thẳng trước mặt Tiêu Nam Thiên.  

             Trần Thái Nhật mỉm cười.  

             “Gia chủ Tiêu, đã lâu không gặp”.  

             Tiêu Mai đứng bên cạnh anh, sắc mặt hơi trắng bệch, nhìn về phía bố mình với ánh mắt phức tạp.  

             “Bố”.  

             “Mày đừng gọi tao là bố”.  

             Tiêu Nam Thiên tức giận gầm lên, khuôn mặt đầy vẻ dữ tợn.  

             “Con ranh này mày giỏi lắm, đưa một thằng khốn đến, đồ ăn cây táo rào cây sung, tập hợp một đám người đánh tới tận mặt tao. Sao nào? Mày định giết người bố này đấy à?”  

             Trong mắt Tiêu Mai rơm rớm nước mắt.  

             “Tiểu Mai… không dám ạ”.  

             Tiêu Nam Thiên nghe con gái nói như vậy, lập tức mỉm cười đắc ý, trong lòng thầm nghĩ.  

             Con ranh chết tiệt này quả nhiên vẫn giống trước kia, tính tình nhu nhược, không nên cơm nên cháo gì, đưa nó ra ngoài để đổi lấy sự hiếu kính của tỉnh Nam Hồ nhiều năm như vậy, tốt lắm.  

             Ai ngờ, Tiêu Mai rơi một giọt nước mắt, chậm rãi nói.  

             “Con gái đương nhiên không thể giết bố được, mong bố hãy chủ động lùi lại, tránh tổn thương hòa khí. Con sẽ cầu xin Thiên Nhật không động đến một sợi tóc của bố, nếu không, không tránh được một trận đòn đau đâu”.  

             Câu nói này khiến Tiêu Nam Thiên tức muốn tắt thở.  

             Ông ta đường đường là gia chủ nhà họ Tiêu, cũng là cao thủ hạng chín, vậy mà lại bị một con ranh không biết võ công, tay không tấc sắt khinh thường như vậy.  

             Chủ động lùi lại, tránh bị đánh đau?  

             Trong mắt Tiêu Nam Thiên để lộ sự thù hận sâu sắc.  

             “Tiêu Mai! Bắt đầu từ hôm nay, tao với mày cắt đứt mối quan hệ bố con! Tao không thừa nhận mày là người nhà họ Tiêu, mày cũng không có quyền thừa kế chức gia chủ!”  

             Tiêu Mai đứng ở đó, nghe những lời tuyệt tình của bố mình, khóe miệng bỗng nhếch lên, nở nụ cười giải thoát.  

             Bóng lưng cô ấy thẳng tắp, tà váy dài không gió tự bay.  

             Một luồng khí thế của nữ vương bỗng dâng lên, trong đôi mắt vốn dịu dàng như nước bắn ra ánh sáng kiên nghị.  

             “Đuổi con ra khỏi nhà họ Tiêu? Năm đó con khổ sở van xin bố niệm tình bố con, bố cũng chỉ nói một câu như vậy. Được thôi, nếu bố đã vô tình như vậy, thì đừng trách con bất nghĩa. Các chị em, dọn dẹp đi!”  

             Tiêu Mai hạ lệnh, Khúc Lan Phi đã sớm có chỉ thị, các nữ hiệp của sơn trang Thất Tú liền ào lên.  

             Binh bốp!  

             Nhà họ Tiêu vang lên những tiếng kêu ai oán.  

             Tốt xấu gì sơn trang Thất Tú cũng là môn phái lớn của liên minh võ thuật, ám khí binh đao, tiêu độc châm sắt bay đầy trời.  

             Những gia tướng của nhà họ Tiêu bình thường cũng chỉ trông nhà bảo vệ, rất ít khi tham gia chiến đấu chính quy.  

             Ngược lại, các nữ võ sĩ bên này được huấn luyện bài bản, quan trọng hơn là biết phối hợp, không đến mười phút, người nhà họ Tiêu đã ngã xuống như ngả rạ, ai cũng bị thương nặng.  

             Có những người hơi khó xử lý thì Khúc Lan Phi đích thân ra tay, chỉ vài ba chiêu đã giải quyết xong.  

             Thậm chí còn không đến lượt Trần Thái Nhật ra tay.  

             Sắc mặt Tiêu Mai lạnh lùng, nhìn trận hỗn chiến trong phủ, trong lòng bỗng cảm thấy thoải mái, cô ấy chậm rãi ngẩng đầu, nhìn người đàn ông bên cạnh.  

             “Thái Nhật, cảm ơn anh”.  

             Trần Thái Nhật khẽ ôm lấy Tiêu Mai, hôn sâu lên trán cô ấy.  

             “Đây vốn là những thứ thuộc về chị, có tôi ở đây, chị muốn làm gì cũng được”.  

             Tiêu Mai nhỏ giọng lẩm bẩm.  

             “Tôi muốn có con, anh phải cố gắng đấy”.  

             “…”  

             Trần Thái Nhật vẫn đánh giá thấp phụ nữ trưởng thành, anh tỏ vẻ tôi còn nhỏ tuổi, không hiểu chị đang nói gì cả.  

             Tiêu Mai mỉm cười.  

             Trận hỗn chiến trong nhà họ Tiêu nhanh chóng kết thúc.  

             Người Khúc Lan Phi dẫn đến đã khống chế được phủ nhà họ Tiêu với tốc độ cực nhanh.  

             Còn không có một ai chạy thoát để báo tin.  

             Ác hơn nữa là mỗi cửa ra vào của nhà họ Tiêu đều có các nữ võ sĩ đặt cạm bẫy và chốt, chặn tất cả mọi người ra vào.  

             Lần này, ngay cả người nhà họ Tiêu ở bên ngoài muốn quay về cứu viện cũng không được.  

             Đối mặt với bố mình, Tiêu Mai bình thản nói.  

             “Bố, chúng ta đến nhà thờ tổ kết thúc mọi thứ đi, để bọn con khiêng bố qua đó, hay là bố tự đi đây?”  

             Sắc mặt Tiêu Nam Thiên tái mét, xung quanh chỉ còn hai gia tướng thân cận bảo vệ.  

             “Hừ, hội trưởng lão tông tộc tuyệt đối sẽ không thừa nhận loại người ăn cây táo rào cây sung như mày”.  

             Dứt lời, ông ta quay người đi.  

             Đám người Trần Thái Nhật đi theo.  

             …  

             Nhà thờ tổ nhà họ Tiêu.  

             Dưới sự chỉ huy của Tiêu Mai, bảy tám trưởng bối tông tộc của nhà họ Tiêu được mời ra khỏi biệt thự, đang ngồi trong nhà thờ tổ.  

             Ngoài cửa nhà thờ tổ, Tiêu Nam Thiên và Tiêu Mai đứng đối mặt nhau, khí thế bất phân cao thấp.  

             “Bố, bố hãy từ bỏ đi, bố không có cơ hội thắng đâu”.  

             Khóe miệng Tiêu Nam Thiên nhếch lên, sau đó cười điên cuồng.  

             “Tiêu Mai, mày điên thật rồi! Gia tộc Tiêu Võ tao trước giờ luôn là người võ công cao nhất kế thừa vị trí gia chủ. Tao đã sớm quyết định để lại vị trí này cho Kình Nhi, trong nhà cũng chỉ có mỗi nó có thể thắng được tao! Dựa vào mày sao? Mày có tài cán gì chứ?”  

             Trần Thái Nhật và Khúc Lan Phi đứng ở vòng ngoài, nhìn nhau một cái.  

             Quy định tổ tiên của nhà họ Tiêu là để phát huy truyền thống thượng võ.  

             Phàm là con cháu nhà họ Tiêu, muốn cạnh tranh vị trí gia chủ thì phải đấu võ công khai với gia chủ đương nhiệm.  

             Chỉ có người sở hữu thực lực mạnh mẽ mới có thể kế nhiệm.  

             Nếu không, chỉ có thể chờ Tiêu Nam Thiên qua đời.  

             Theo ý của Trần Thái Nhật, cứ ấn Tiêu Nam Thiên xuống đất đánh cho một trận te tua, ép ông ta tự “nhường ngôi” là xong.  

             Nhưng Tiêu Mai muốn tôn trọng gia quy, cũng muốn khiến Tiêu Nam Thiên thua một cách tâm phục khẩu phục.  

             Ngay từ đầu, điều ông ta lo lắng nhất là Trần Thái Nhật cứng rắn làm tới.  

             Ông ta còn

 

             

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement