Chiến thần ngày trở lại – Trần Thái Nhật (Truyện full tác giả: Mộc Khả)

Advertisement

 
             Toàn bộ cao thủ cấp Minh trở lên của Hoa Hạ cùng lặn xuống nước, tập hợp tại điểm rạn nứt địa mạch khu vực mặt đất bùng nổ ở Bộc Hải.  

             Dung nham đầy trên mặt đất trào ra từ trong địa mạch, ngưng tụ thành đá huyền vũ màu đen.  

             Cứ trào lên là lại ngưng tụ, lặp đi lặp lại như thế.  

             Biển lửa bên trong lòng nước, khung cảnh vô cùng kỳ vĩ.  

             Nước biển xung quanh dập dờn tro tàn màu trắng, như ẩn như hiện trong tầm mắt.  

             Tất cả cường giả đang có mặt tại đây không hề bị những vật che lấp này ngăn cản.  

             Đông Tuyệt - Hoắc Chân chỉ vào một điểm ở phần rìa động dung nham lớn, nói:   

             “Địa tâm quái nhân kia có lẽ đã ngoi lên từ chính chỗ đó”.  

             Trần Thái Nhật bước lên trước, cẩn thận quan sát.  

             Mặc dù đá huyền vũ ở đây cũng có trạng thái mới ngưng tụ, thế nhưng rõ ràng là mỏng hơn những nơi khác một chút.  

             Hơn nữa quan sát kỹ lưỡng thì còn có thể phát hiện ra ở một số chỗ thậm chí còn có vài vết tích của dấu vân tay cỡ lớn.  

             Tất cả mọi người đều biết hình thái đầu tiên của địa tâm quái nhân là một khối dung nham khổng lồ cao lớn hơn con người rất nhiều, có thể lên tới bốn, năm mét.  

             Thân hình to lớn như vậy mà bước ra khỏi động dung nham thì nhất định sẽ để lại vết tích.  

             Những vết tích này rõ ràng đều do đối phương lưu lại.  

             Võ sĩ cấp Long và cấp Minh bàn tán sôi nổi về điểm rạn nứt của địa mạch.  

             Lúc này, dù cho có đứng bên rìa động dung nham lớn, có nước biển làm giảm nhiệt thì nơi đó vẫn có thể tản ra nhiệt độ xấp xỉ năm, sáu trăm độ như cũ.  

             Có thể thấy nhiệt độ bên trong khủng khiếp ra sao.  

             Bốn cấp Thần - Trần Thái Nhật, Lương Nhất Diệu, Hoắc Chân và Phùng Mặc Hiên, cùng nhìn về phía cửa động, im lặng không nói, giống như đang suy tư gì đó.  

             Cuối cùng, Trần Thái Nhật là người đầu tiên lên tiếng.  

             “Chỉ đứng ở đây suy đoán cũng không phải là cách, được rồi, tôi đi trước, mấy người tuỳ ý”.  

             Hoắc Chân gật đầu.  

             “Cùng nhau đi”.  

             Lương Nhất Diệu cau mày.   

             “Đã có bao giờ chị đây biết sợ đâu”.  

             Ba người lại đưa ánh mắt đổ dồn lên trên người Bắc Minh - Phùng Mặc Hiên.  

             Phùng Mặc Hiên nhã nhặn đối diện với ánh mắt của ba cấp Thần, sắc mặt bình tĩnh, bình thản điềm nhiên, vô cùng tự tin.  

             “Không đi, nóng lắm”.  

             Tất cả mọi người suýt ngất xỉu.  

             Thế nhưng mọi người cũng biết tứ thần Hoa Hạ đang nói gì.  

             Địa tâm quái nhân leo lên từ trong điểm rạn nứt địa mạch này.  

             Muốn biết rõ đường đến của đối phương.  

             Cách thức thô bạo nhất… đương nhiên chính là nhảy vào xem!  

             Vấn đề ở chỗ phía bên trong chính là dung nham bỏng rát, ít nhất cũng tới một, hai nghìn độ, nơi sâu hơn còn không biết còn có nguy hiểm hay ho gì đang chờ đợi.  

             Chỉ dựa vào điểm này thôi, võ sĩ cấp Long và cấp Minh đều không thể tuỳ tiện thử nghiệm.  

             Tứ thần Hoa Hạ xung phong đi đầu.  

             Trần Thái Nhật điềm nhiên không hề sợ, cả người rướn mạnh về phía trước.  

             Rầm!   

             Một loạt âm thanh nối tiếp nhau vang lên.   

             Cơ thể hoá thành tinh thạch ngay lập tức.  

             Cơ thể cấp Thần chói mắt như kim cương, bất luận là độ cứng, độ mạnh hay là tính chịu nhiệt đều vô cùng siêu việt.  

             Trần Thái Nhật vô cùng tự tin, nếu như chỉ là dung nham, vậy thì vấn đề không lớn.  

             Gương mặt thật thà chất phác của Đông Tuyệt - Hoắc Chân hiếm khi lộ ra vẻ nghiêm túc như bây giờ.  

             Luồng sáng màu vàng nhạt đột nhiên xuyên qua làn da.  

             Màu sắc càng ngày càng sáng.  

             Chẳng bao lâu sau, Hoắc Chân giống như biến thành một bức tượng điêu khắc màu vàng, đứng im tại chỗ, khí thế trên người vô cùng sục sôi, khiến cho nước biển xung quanh đều trở nên khuấy động.  

             Trong mắt Nam Tôn - Lương Nhất Diệu nhuốm một màu hồng nhạt.  

             Huýt!  

             Miệng đột nhiên phát ra âm thanh giống như tiếng chim hót, vô cùng lảnh lót.  

             Một ngọn lửa mạnh mẽ bao lấy toàn thân.  

             Lương Nhất Diệu trở thành người lửa chỉ trong nháy mắt!  

             Trần Thái Nhật khẽ cười.  

             Xem ra võ công của Nam Tôn có lẽ lại phù hợp nhất để vào địa mạch thăm dò.  

             Cơ thể của ba cấp Thần đều đã ngưng tụ xong xuôi.  

             Phùng Linh Nguyệt đứng một bên, tặng cho Trần Thái Nhật một nụ cười tín nhiệm.  

             “Chủ nhân, Tiểu Nguyệt ở bên ngoài đợi anh”.  

             “Yên tâm đi”.  

             Trần Thái Nhật sải bước, dẫn đầu đám người, nhảy thẳng vào trong dung nham nóng bỏng.  

             …  

             Không giống khung cảnh trong tưởng tượng lắm.  

             Ba người cấp Thần Trần Thái Nhật không đi trong địa mạch dung nham mà là bơi bên trong đó.  

             Nhảy vào từ điểm địa mạch, vượt qua khu bán nham thạch cứng và vững chắc thô sơ nhất, toàn bộ đằng sau là lửa nước không có hình thể.  

             Một luồng sáng màu vàng được bao quanh bởi dòng dung nham trước mắt, ba người không có cách nào dùng mắt nhìn, nhưng có thể dựa vào sự chuyển động chân khí giữa nhau để truyền thông tin.  

             Nam Tôn - Lương Nhất Diệu thư thả dạo chơi bên trong “hồ dung nham” này giống như hồ bơi trong chính nhà của mình.  

             Thế nhưng thời gian trôi qua lâu rồi thì cũng không khỏi bắt đầu phàn nàn.  

             “Tây Cực, chúng ta vào đây bao lâu rồi?”  

             “Hơn hai mươi phút thì phải”.  

             “Lâu như vậy rồi sao? Con đường dung nham này sẽ không dẫn thẳng đến tâm trái đất đấy chứ… Cũng phải lên tới mấy chục nghìn kilomet, đợi tôi bay tới chỗ đó thì không phải cũng tương tự hay sao”.   

             Giọng nói của Hoắc Chân vang lên bên cạnh.  

             “Anh đừng có ở đó mà động não nữa, chưa nói đến chuyện anh có thể tiến vào trong địa tâm hay không, áp lực tâm trái đất có thể nghiền hết các hành tinh ra bã, cấp Thần mà qua đó thì cũng chỉ thành đồ nhắm mà thôi”.  

             Trần Thái Nhật nghĩ ngợi, cứ bơi như vậy cũng không phải là cách.  

             “Đi thêm hai mươi phút nữa đi, nếu như thực sự không được thì chỉ đành quay về thôi, suy nghĩ biện pháp thiết thực hơn”.  

             Ba người cùng đạt được sự đồng thuận, tiếp tục tiến lên phía trước.  

             Tiếp tục bơi thêm khoảng chừng mười mấy phút, Trần Thái Nhật đột nhiên hô lên.  

             “Dừng lại, đừng đi nữa”.  

             Là người đáng tin nhất trong số ba người, Trần Thái Nhật vừa hô lên, hai người còn lại đều không di chuyển thêm nữa.  

             “Mấy người cảm nhận cẩn thận một chút, mật độ phía trước có vấn đề”.  

             Hai người còn lại đều ngơ ngác.  

             Lương Nhất Diệu cẩn thận cảm nhận, mạnh mẽ phát hiện ra điều gì đó không đúng lắm.  

             “Thứ trước mặt kia tuyệt đối không phải là nước!”  

             Giọng nói của Hoắc Chân mang theo vẻ nghi hoặc và kinh ngạc với thứ chưa biết rõ này.  

             “Cái này… có thể tự nhiên hình thành được sao?”  

             Tại một nơi phía trước Trần Thái Nhật ước chừng bốn mươi mét, ba người cảm nhận được một loại phản ứng năng lượng không giống với bình thường.  

             Đó là một loại hình thể hoàn toàn khác, khác biệt với mật độ của dung nham giống như là nước và hồ dán.  

             Cũng có thể nói rằng, nếu cứ đi tiếp thì sẽ thật sự giống như tiến vào trong hồ bơi.  

             Tình cảnh như vậy vô cùng kỳ lạ, giống như nước và dầu tách nhau ra vậy, ranh giới rất rõ ràng.  

             Chất lỏng không rõ tên phân biệt quá rõ ràng, bịt kín đường đi.  

             “Cần tiến vào xem xem không?”  

             Lương Nhất Diệu hỏi với vẻ hiếu kỳ.  

             Trần Thái Nhật nghĩ ngợi, nhổ một sợi tóc đã hoá tinh thạch từ trên đầu xuống.  

             Lúc này từ trên xuống dưới người Trần Thái Nhật có thể nói rằng đều là ngọc.  

             Một sợi tóc mà đem bán ở chợ thì thể nào cũng có thể hét giá tương đương với kim cương thuần tự nhiên.  

             Cầm lấy sợi kim cương mảnh dài này, Trần Thái Nhật chậm rãi bước đến đường ranh giới, cẩn thận đưa vào bên trong.  

             Sợi tóc đã hoá tinh thạch này vừa hay có thể tiến vào trong chất lỏng chưa rõ tên kia mà lại không để nó chạm vào da của Trần Thái Nhật.  

             Khoảng cách được kiểm soát vô cùng hoàn mỹ.  

             Sau hai giây anh thu tay phải về.  

             Hoắc Chân hỏi:  

             “Sao rồi?”  

             Trong mắt Trần Thái Nhật loé lên vẻ kinh ngạc, giọng điệu đầy tiếc nuối.  

             “Không cần phải đi tiếp nữa đâu, tóc của tôi không còn mảnh vụn nào nữa rồi, chất lỏng bên trong này là axit mạnh chưa rõ tên, đủ để ăn mòn bất cứ sinh mạng nào luôn đấy”.  

             

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement