Chiến thần ngày trở lại – Trần Thái Nhật (Truyện full tác giả: Mộc Khả)

Advertisement

Chương 67: Bận lòng

Trong khách sạn, Trần Thái Nhật ngồi trên chiếc ghế xa hoa của phòng tổng thống, mặc áo choàng tắm, nhắm mắt trầm tư.

Genko tự giác đứng sau lưng, dùng đôi tay trắng nõn xoa bóp vai, đây là cách thư giãn tốt nhất, khiến người ta cảm thấy nhẹ nhõm, lâng lâng.

Phùng Linh Nguyệt đứng trước mặt, ánh mắt ai oán nhìn Trần Thái Nhật.

“Chủ nhân, tử sĩ ẩn nấp đã lộ ra sơ hở rồi, tại sao chúng ta không bắt hắn luôn?”

Trần Thái Nhật lắc đầu.

“Địch không động, chúng ta cũng không động, tôi vẫn còn muốn xem xem bọn chúng muốn làm gì, có đồng bọn hay không, có kế hoạch gì nữa hay không”.

Phùng Linh Nguyệt khẽ gật đầu.

Bỗng nhiên, chuông báo cuộc gọi video từ máy Trần Thái Nhật vang lên.

Video kết nối, Thẩm Mộng Hàm với gương mặt nhỏ nhắn thanh thuần, chớp đôi mắt đầy vẻ tò mò.

“Anh! Nghe nói anh làm giám khảo hội đấu võ thuật? Vẫn suôn sẻ chứ?”

Trần Thái Nhật khẽ cười: “Vẫn ổn, suýt nữa còn có người muốn gả cho anh đó”.

Trong video, Thẩm Mộng Hàm sửng sốt, bĩu môi: “Đừng có đùa”.

Em gái cho anh xem những thay đổi trong nhà họ Thẩm.

Đình đài lầu các, tường cao cửa rộng đã hoàn thành.

Ông bà Thẩm ở bên cạnh, thỉnh thoảng lại nhắc đến những ngày tháng khổ cực, rồi bùi ngùi hôm nay thay đổi quá nhiều.

Ngay cả Tiêu Mai tạm ở đó, mặc tạp dề, đang bưng bát đĩa cũng lộ mặt, mang theo vẻ ngượng ngập nói xin lỗi với Trần Thái Nhật.

“Anh Trần, cô không cho tôi ôm đồm quá nhiều việc, cứ nói là không thể để khách làm việc, tôi chỉ rửa bát cũng qua giành lại”.

“Không sao, cô cứ ở đó đi, chia sẻ chút việc cùng mẹ tôi là được”.

Gương mặt dịu dàng của Tiêu Mai hơi ngượng ngùng rụt rè, khẽ gật đầu.

“Anh, bao giờ thì anh về? Em nhớ anh lắm”.

“Ông chủ, thứ khác không nói, nhưng nhớ phải mang đặc sản về!”

Tính cách Tề Vũ khá thoải mái, tranh nhau xuất hiện trên video với Thẩm Mộng Hàm, trong miệng vẫn còn ngậm nửa cái đùi gà, chẳng hề có phong độ của một cao thủ.

Trần Thái Nhật suy nghĩ một lát: “Đợi hội đấu võ thuật kết thúc anh sẽ về trước, sau đó đưa mọi người ra ngoài chơi, được không?”

Thẩm Mộng Hàm cười tươi như hoa, hôn một cái lên màn hình.

“He he, cảm ơn anh trai, không nói nữa, em đi tắm rửa đây!”

“Ê ê! Tôi còn chưa nói chuyện với ông chủ xong…”

Tắt rồi.

Trần Thái Nhật gượng cười, lắc đầu, lại gọi một cuộc gọi video khác.

Tút tút tút.

Sau một hồi chuông, bên kia mới có người nghe.

Trong màn hình, một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp mang theo vẻ căng thẳng xuất hiện.

Vân Vũ Phi vừa vuốt tóc, vừa thắt lại chiếc váy ngủ đang buông lỏng, nở nụ cười ngạc nhiên mừng rỡ.

“Sao anh lại gọi cho tôi vậy?”

Trần Thái Nhật vốn định nói muốn nhìn Vân Sở Sở, nhưng lại nghĩ một lát.

“Đang ở bên ngoài, đột nhiên muốn nhìn thấy cô, dạo này có bận không, tập đoàn Vân Thị sao rồi?”

Vân Vũ Phi nghe anh nói muốn thấy mình, mặt chợt đỏ bừng.

“Dạo này không bận lắm, hiện giờ chuỗi vốn kinh doanh của Vân Thị rất ổn. Khối lượng công việc ở An Thành đã không đủ đáp ứng nhu cầu mở rộng nữa, hội đồng quản trị vẫn đang thảo luận để mở thêm văn phòng tại thành phố Minh Dương”.

“Dạo này Sở Sở thế nào, có ngoan không?”

Vẻ mặt Vân Vũ Phi ấm áp, quay đầu nhìn sang.

“Con bé ngủ rồi, gần đây rất nghe lời, trừ việc ngày nào cũng đòi ngủ cùng tôi, những cái khác đều ổn cả, hôm qua còn nói lâu rồi chú Trần không đón nó tan học”.

Trái tim Trần Thái Nhật chợt ấm áp, vẫn là con gái ruột nhớ thương mình.

“Vậy bác trai bác gái thì sao, có khỏe không?”

“Đều khỏe cả…”

“...”

Vân Vũ Phi chợt bĩu môi.

“Anh không hỏi tôi thế nào à?”

“Sắc mặt cô nhìn rất tốt mà, vẫn xinh đẹp như trước, có vấn đề gì sao?”

“Hừ!”

“Chờ tôi về An Thành rồi, sẽ đến gặp cô đầu tiên”.

Trong video, hơi thở của Vân Vũ Phi đột nhiên gấp gáp hơn, cô lấy tay che gương mặt nóng bừng, vội nói với màn hình: “Vậy tôi chờ anh, về sớm chút, không nói nữa, tôi cũng đi ngủ đây”.

Lại tắt máy.

Trần Thái Nhật sững sờ, sao ai nấy đều không chịu nói thêm vài câu thế.

Mọi việc cũng ổn rồi, nên quay về một chuyến thôi.

“Linh Nguyệt, Hà Cuồng đâu?”

“Bế quan, còn chưa xuất hiện”.

“Tên này, áp lực khá nhiều, thật sự cho rằng mình là gấu chó à, dù gì cũng phải ra khỏi sơn động ăn cơm chứ”.

“Hàn Tâm Nhụy ở sâu trong núi, cũng chưa quay về, các nhà sư quét dọn núi đã thấy không ít xác của thú dữ”.

“Ngày mai là đến lượt họ đánh trận đầu tiên rồi, mong là không đến muộn”.

...

Ngày hôm sau, tiếng chuông vang vọng.

Trên cây tùng già bên trong Đại Lâm Tự treo đầy những hạt sương sớm tựa như những viên ngọc bích được khắc từ băng, vô cùng tươi đẹp.

Hôm nay bên cạnh sàn đấu có thêm rất nhiều võ sĩ vây quanh.

Ngoài các võ sĩ hạng một đến hạng ba mới thi đấu hôm qua, hôm nay còn có thêm võ sĩ hạng bốn đến hạng sáu sẽ tham gia thi đấu.

Thậm chí võ sĩ hạng tám, hạng chín ngày mai phải thi đấu cũng buông bỏ việc bế quan, đến xem trận đấu ngày hôm nay.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Võ sĩ cấp thấp là đến học hỏi, kích thích bản thân tiến bộ.

Võ sĩ cấp cao là đến quan sát người mới, dù gì võ sĩ cấp sáu xuất sắc của hôm nay có khả năng không lâu nữa sẽ thách đấu với cấp bảy.

Đây xem như để quan sát đối thủ trước.

Trên ghế giám khảo, sáu vị trưởng lão và Trần Thái Nhật nhẹ nhàng từ tốn, ngồi nghiêm chỉnh.

Số lượng võ sĩ cấp bốn đến cấp sáu thi đấu hôm nay nhiều gấp đôi hôm qua.

Nhưng vẫn có tổng cộng mười một trận, hai mươi hai người đấu với nhau để được vào chung kết.

Hôm nay là trận chiến của các võ sĩ giai đoạn giữa, võ sĩ ở giai đoạn này có sức công phá vốn rất dũng mãnh.

Để tránh việc võ sĩ làm người vô tội bị thương khi bộc phát, cộng thêm số lượng người thi đấu hôm nay có thể kiểm soát được, nên thi đấu hôm nay là từng lượt một, khác với ba trận cùng lúc như hôm qua.

Trận đấu giữa Hà Cuồng và Hàn Tâm Nhụy là trận thứ ba.

Tất cả võ sĩ tham gia thi đấu hôm nay đã có mặt ở sàn đấu, chuẩn bị sẵn sàng.

Khi Trần Thái Nhật nhìn thấy Hà Cuồng và Hàn Tâm Nhụy, anh không khỏi nhíu mày.

Cái quái gì vậy?



Trên mặt Hà Cuồng có khá nhiều vết thương nhỏ, quần áo tả tơi, trên người toàn là vết cắt sắc nhọn, mái tóc đỏ còn chưa đánh nhau đã dựng đứng.

Điều khiến người khác kinh ngạc hơn là thắt lưng Hà Cuồng bỗng nhiên có một thanh vũ khí giắt ở đó.

Kể từ khi Hà Cuồng luyện thành người đao hợp nhất, hắn không có vũ khí nữa, nói cách khác, toàn thân hắn đều là đao.

Nhưng lần này, Hà Cuồng lại mang theo thứ khác.

Một… cây trúc khô héo.

Tùy tiện đến như vậy, coi nó như một thanh đao khác.

Trần Thái Nhật nheo mắt, dùng khẩu hình nói với Hà Cuồng một câu: “Tiến bộ rồi”.

Hà Cuồng hiểu ý đáp lại bằng một nụ cười.

Còn tạo hình của Hàn Tâm Nhụy giản dị hơn nhiều.

Vốn là một cô gái nhỏ với áo bông trắng, mũ mickey đáng yêu.

Đến giờ lại đổi thành một phong cách hoàn toàn khác.

Khuôn mặt như vừa được gột rửa, mặc một chiếc áo bào trắng tinh dài lướt thướt, nhìn từ xa hệt như áo choàng!

Mái tóc xõa tung, ánh mắt điềm tĩnh, nét mặt trang nghiêm, đột nhiên có mấy phần tách biệt với thế gian.

Cũng không rõ hai ngày nay cô ta đã trải qua những gì.

Khúc Lan Phi - trang chủ của sơn trang Thất Tú liếc nhìn đám đông, đứng dậy mở màn.

“Hội đấu võ thuật thế giới, ngày thi đấu thứ hai, bắt đầu”.

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement