Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 115: Chắc chắn là con ruột

Chuyện của Vương Nhị Trượng chỉ là một bản nhạc đệm, nhanh chóng trôi qua.

Sau khi Giám đốc Ngô và mấy nhân viên của bộ phận quản lý tài sản liên tục xin lỗi, Sở Phàm và Chu Dĩnh đi đến biệt thự Hải Đường Uyển, trở về nhà.

Nhìn thấy hai chị em Vân Mộc Thanh Vân Mộc Văn và Đan Đan đang làm bài tập ở bên cạnh, Chu Dĩnh hơi căng thẳng và ngại ngùng, cúi đầu chào hỏi: “Chào… Chào mọi người”.

“Chị, không xong rồi, anh rể đem vợ bé về nhà kìa!”

Vân Mộc Văn vung tay, giương nanh múa vuốt thêm mắm dặm muối trước mặt Vân Mộc Thanh, cực kỳ hưng phấn, cô ấy không chút nể tình bôi nhọ Sở Phàm:

“Chính là cô ta, hôm đó em tận mắt nhìn thấy anh rể mua cho cô ta mười mấy món trang sức, mất tận mấy triệu đó, chị nhìn đi, bây giờ còn dẫn cô ta về nhà, sao mà nhịn được chứ!”

Vân Mộc Văn xắn tay áo, hùng hổ nói: “Chị, chị nói xem phải làm sao đây? Quỳ sầu riêng hay bàn giặt, em đi sắp xếp ngay”.

Vợ… Vợ bé?

Mặt Chu Dĩnh lập tức càng đỏ hơn, Sở Phàm cũng tức giận, đen mặt nhìn em vợ, đúng là con bé dở hơi.

“Đi qua một bên, chừng này tuổi rồi còn không ra làm sao hết!”

Vân Mộc Thanh đẩy em gái đang khoa tay múa chân ra, tao nhã đi đến trước mặt Chu Dĩnh, tự nhiên bày ra khí thế của bà chủ, duỗi tay nói:

“Chào em, Chu Dĩnh đúng không, em gái của Sở Phàm, chúng ta từng gặp mặt nhau rồi”.

“Chào chị dâu”, Chu Dĩnh gật đầu, ngượng ngùng nói.

Lúc trước ở hộp đêm Kim Sa, vì có Tôn Minh Hưng nên hai người gặp nhau cũng không vui vẻ, khiến cô ta rất áy náy.

Cũng may Vân Mộc Thanh rất nhiệt tình hào phóng, cô kéo tay Chu Dĩnh, vui vẻ nói: “Thường hay nghe Sở Phàm nhắc tới em, sau này đến chơi thường xuyên nhé, chúng ta đều là người một nhà mà”.

“Đây là Vân Mộc Văn, em gái chị, tính tình nó cứ vậy đó, tuỳ tiện không nghiêm túc, khi nãy chỉ nói đùa với em thôi, đừng để ý”, Vân Mộc Thanh chỉ Vân Mộc Văn, cô ấy cười tươi rói vẫy tay chào hỏi.

“Đây là con gái chị, Đan Đan”, Vân Mộc Thanh vẫy tay, Sở Phàm bế cô bé lên, nói: “Đan Đan, gọi cô đi con”.

“Chào cô”, cô bé chào một tiếng giòn giã, chớp đôi mắt to nhanh nhạy, vô cùng đáng yêu.

“Anh, đây là con gái anh ạ? Lớn thế rồi sao”, Chu Dĩnh hơi ngạc nhiên, cô ta bất mãn bĩu môi: “Anh, chuyện lớn như vậy sao anh không nói cho trong nhà biết thế”.

Vân Mộc Thanh cũng xấu hổ đỏ mặt, cô cũng không thể nói mình và Sở Phàm “vợ chồng giả”, tất cả đều là giả được.

Sở Phàm cũng chỉ đáp qua loa một câu “chuyện này nói ra thì dài lắm”, đã dễ dàng chuyển khỏi chủ đề này.

“Đan Đan của chúng ta thật xinh đẹp, sau này chắc chắn sẽ là một đại mỹ nữ”.

Chu Dĩnh ngồi xổm xuống, cười tươi véo mặt Đan Đan, cực kỳ yêu thích và vui vẻ.

Tuy đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy cô bé, nhưng cô ta lại không thấy xa lạ chút nào, rất yêu thích.

“Ừm, Đan Đan cũng muốn lớn lên giống như cô vậy, trở thành đại mỹ nữ xinh đẹp”, Đan Đan mỉm cười ngọt ngào, vô cùng đáng yêu.

Chu Dĩnh cười tươi rói: “Oa, con bé này thật thông minh, miệng còn rất ngọt nữa, đúng là quá đáng yêu”.

Cô ta ôm lấy Đan Đan, tràn đầy vui mừng và cưng chiều.

Vân Mộc Văn ở bên cạnh bĩu môi, trợn mắt xem thường: Đợi khi cô bị con bé vô ơn này chơi khăm vài lần rồi, cô sẽ không cảm thấy con bé đáng yêu nữa đâu…

“Anh, Đan Đan rất giống anh đấy, anh xem đi, mắt này, miệng này, thật sự giống hệt anh lúc còn nhỏ”, Chu Dĩnh chớp mắt, cười tươi nói.

Sở Phàm cười tự hào: “Đương nhiên, em cũng không nhìn xem là con gái bảo bối của ai à”.

“Nhưng Đan Đan tốt bụng ngây thơ hơn anh nhiều”, Chu Dĩnh hừ một tiếng, không chút nể tình vạch trần chuyện xấu của Sở Phàm: “Không giống anh, luôn đổi đủ cách lừa tiền tiêu vặt của em, sau đó đi mua đồ ăn vặt và đồ chơi cho mình, đúng là xấu xa”.

“Bố xấu xa, hừ!”, Đan Đan cũng bĩu môi, nghiêm túc dạy dỗ Sở Phàm: “Cô xinh đẹp như thế, sao bố lại nhẫn tâm lừa tiền tiêu vặt của cô chứ?”

Sở Phàm cười ha hả, mấy cô gái trong nhà cũng cười to, bầu không khí càng náo nhiệt hơn.

Vân Mộc Thanh lén nhìn thoáng qua Sở Phàm, lại đột nhiên phát hiện hình như Đan Đan và Sở Phàm thật sự giống nhau đến mấy phần? Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp thôi sao?

Sở Phàm rót mấy ly trà, rửa trái cây, Chu Dĩnh và Vân Mộc Thanh đều là mấy cô gái tốt bụng, chẳng mấy chốc đã mở lòng, quan hệ rất hoà thuận.

Khi nghe thấy những hành động độc ác của người nhà họ Tôn và chuyện Chu Dĩnh chia tay với Tôn Minh Hưng ngay ngày cưới.

Hai cô gái đều cực kỳ chua xót và đồng tình, Chu Dĩnh cũng đau lòng khổ sở đến mức đỏ cả mắt…

“Cô, cô đừng đau lòng”, Đan Đan hiểu chuyện giơ bàn tay nhỏ bé lau mặt cho Chu Dĩnh, cô bé chớp đôi mắt to nói: “Đan Đan mời cô uống trà sữa được không, uống một ly trà sữa nóng hôi hổi, chuyện gì cũng sẽ quên hết”.

Chu Dĩnh vô cùng cảm động, cô ta ôm lấy Đan Đan, thân thiết nói: “Đan Đan đúng là đứa bé ngoan, được, cô mời cháu, dẫn cháu đi dạo mua đồ chơi, hôm nay cô sẽ chơi thoả thích với cháu luôn”.

“Thật sao ạ? Yeah, cô, Đan Đan yêu cô!”

Cô nhóc hoan hô nhảy nhót, hôn mấy cái lên mặt Chu Dĩnh, càng khiến Chu Dĩnh hạnh phúc và vui vẻ hơn.

Nhưng lúc hai người rời đi, Sở Phàm lại cảm nhận được rõ ràng trong đôi mắt to đang nheo lại của cô nhóc lộ ra vẻ gian trá như hồ ly.

Ặc.

Sở Phàm chỉ có thể cho Chu Dĩnh một ánh mắt thương hại, hy vọng hôm nay cô ta mang theo đủ tiền, không bị hại quá thảm.

“Anh rể, có phải sau này Chu Dĩnh cũng dọn đến ở với chúng ta không?”, Vân Mộc Văn cuộn mình, vừa ăn khoai tây lát của Đan Đan vừa tuỳ ý hỏi một câu.

Vân Mộc Thanh cũng trở nên nghiêm túc, lén vểnh tai lên, có hơi căng thẳng…

Tuy cô cũng đau lòng cho Chu Dĩnh, nhưng không hy vọng Sở Phàm và Chu Dĩnh quá thân thiết, quan hệ thanh mai trúc mã của hai người luôn khiến trong lòng cô có cảm giác ghen tị, rất khó chịu.

Sở Phàm ngẫm nghĩ rồi đáp: “Không đâu, hôm nay chỉ dẫn con bé tới đây chơi thôi, con bé vẫn sẽ về nhà họ Chu ở”.

Vân Mộc Thanh thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói: “Vậy chuyện tìm công việc giúp con bé cũng phải nhanh lên, tôi cũng sẽ liên lạc giúp, nếu không sẽ khiến bố mẹ anh thấy lo lắng”.

“Được, cảm ơn”, Sở Phàm thấy ấm áp trong lòng, đáp lời.

Hiếm khi có thời gian nghỉ ngơi, Sở Phàm xem tivi, trò chuyện cùng Vân Mộc Thanh một lát, nhưng vì bên cạnh có bóng đèn nhỏ là Vân Mộc Văn, khiến anh vẫn thấy mất tự nhiên.

Sau đó, Sở Phàm cũng về phòng, tập trung nghiên cứu “Huyền Y Bảo Điển” đại sư tịnh thế để lại, trình độ y thuật của vị đại sư này đã cao thâm hết chỗ nói rồi, e rằng Biển Thước hay Hoa Đà cũng chỉ đến thế thôi.

Đáng tiếc cả đời đại sư tịnh thế không màng danh lợi, hơn nữa về già còn liên quan đến sóng gió chính trị, mất đi đạo chính thống, cho nên mới khiến ông ấy bị chôn vùi trong con sông dài của lịch sử.

Việc Sở Phàm có thể làm chính là truyền thừa lại y thuật của đại sư, dùng y thuật của ông ấy giúp đỡ cho nhiều người hơn, như thế đại sư ở trên trời linh thiên chắc cũng sẽ vui mừng.

Chẳng mấy chốc đã bốn năm tiếng trôi qua, trời cũng đã tối.

Trước bàn ăn, Sở Phàm hơi bực bội: “Chu Dĩnh dẫn Đan Đan đi đâu mà muộn thế này vẫn chưa về không biết?”

Vân Mộc Thanh cũng rất lo lắng.

Đang nghĩ có nên gọi điện thoại hỏi xem không, Vân Mộc Văn ở bên cạnh lại bĩu môi nói: “Anh rể, em cảm thấy anh hoàn toàn không cần lo đến vấn đề an toàn của Đan Đan”.

“Anh vẫn nên lo xem em gái đáng thương kia của anh có còn tiền ngồi xe buýt và tiền ăn mấy tháng sau hay không thì hơn’.



Bị con nhóc vô ơn Đan Đan này dẫn đi dạo phố một chuyến, không quét hỏng thẻ ngân hàng hay móc hết túi tiền thì chắc chắn sẽ không xong!

Điều này, Vân Mộc Văn đã trải nghiệm rồi.

Sở Phàm chớp mắt, hơi chột dạ nói: “Chắc sẽ không nghiêm trọng như thế đâu nhỉ… Có lẽ con bé Đan Đan, sẽ không tàn nhẫn như vậy đâu…”

Vân Mộc Thanh lập tức cho một ánh mắt rất khẳng định: “Rất nghiêm trọng, con bé thật sự ‘bụng dạ nham hiểm’ như thế đó!”

Sở Phàm: “…”

“Hắt xì!”

Lúc này, trong một trung tâm thương mại lớn nào đó của thành phố Giang Lăng, Đan Đan hắt xì một cái, xoa cái mũi nhỏ của mình, bực bội nói: “Ai nói xấu sau lưng mình thế nhỉ? Hừ, thật đáng ghét”.

Sau đó cô bé đổi lại vẻ mặt ngây thơ đáng yêu, mềm mại nói với Chu Dĩnh ở sau lưng:

“Cô, cô đi nhanh lên đi, đằng trước còn có mèo Tom phiên bản số lượng có hạn đó, chúng ta đi mua nó nào, xông lên!!”

Phía sau, trên người Chu Dĩnh treo đầy túi lớn túi nhỏ để đồ chơi, đồ ăn vặt, búp bê, cô ta nhìn túi tiền trống rỗng và hoá đơn không đếm hết, khóc không ra nước mắt:

“Đây chắc chắn, chắc chắn là con gái ruột của Sở Phàm, hai bố con giống y hệt nhau!”

“Lừa gạt người ta toàn lừa gạt đến tận cùng, không nương tay chút nào…”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement