Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 159: Một trăm năm mươi cân Tây Phong Liệt

Khuôn mặt Đường Miên Miên nhất thời nóng ran, xấu hổ đến mức cổ cũng đỏ ửng, cô giẫm chân, hờn dỗi nói:

"Anh hai, bố, mọi người, mọi người đang nói linh tinh gì đấy, con đâu có ý đó, bọn con mới chỉ quen chưa được mấy ngày..."

Tim cô cũng đập loạn xạ, nhảy thình thịch không ngừng, cô luôn có cảm giác rất an toàn và hạnh phúc khi ở bên Sở Phàm, giống như trên cơ thể người đàn ông này có một ma lực thần bí hấp dẫn cô.

Đường Miên Miên cũng không biết thứ tình cảm phức tạp này phải giải thích thế nào.

Đường Việt Quân cười ha ha, trong con mắt xanh biếc tràn đầy sự vui mừng: "Con nhỏ này, tình cảm không phân biệt thời gian, có người dù chỉ gặp một lần nhưng đã nguyện chung tình, bên nhau cả đời. Còn có người dù chung giường chung gối vài chục năm nhưng cũng chỉ cùng nhà khác ngỏ".

"Con phải biết nắm bắt duyên phận. Nếu con có tình cảm với Sở Phàm thật thì bố sẽ hạ cái tôi của lão già này xuống đi mai mối cho con, chuẩn bị của đầy đủ của hồi môn cho con, con thấy sao?”

Đôi mắt Đường Miên Miên lóe sáng, cô cúi đầu, nhưng lại lộ ra vài phần thương cảm và bất đắc dĩ.

Cô yếu ớt thở dài một tiếng: "Bố, không cần đâu, Sở Phàm đã kết hôn, hơn nữa có cả con gái bốn năm tuổi rồi".

Bầu không khí trở nên hơi nặng nề, Đường Việt Quân cũng lắc đầu cảm khái một tiếng: "Chuyện là vậy à, thế thì tiếc nhỉ, số mệnh đã an bài, hữu duyên vô phận rồi".

Tuy nhà họ Đường có cơ nghiệp lớn, có quyền thế ở Giang Lăng, nhưng tuyệt đối sẽ không làm chuyện chia rẽ gia đình, phá hỏng hôn nhân của người khác.

Đường Miên Miên cũng vô thức đỏ mắt, trong lòng dấy lên một cảm giác cô đơn chua xót...

Lúc này, Đường Luân lại nghiền ngẫm cười, nói: "Bố, cho dù Sở Phàm kia độc thân thì e là cũng không thể làm con rể nhà họ Đường chúng ta được".

"Bố quên rồi à, em gái đã có hôn ước với nhà họ Phương ở Giang Bắc".

Nhà họ Phương ở Giang Bắc!

Sáu chữ này như một ngọn núi lớn đè trên ngực nhà họ Đường, khiến bọn họ không thở nổi, dù là Đường Việt Quân thì cũng siết chặt nắm đấm, sắc mặt hơi khó chịu.

Hai năm trước, trong một bữa tiệc, cậu chủ nhà họ Phương gặp Đường Miên Miên đã bị ngỡ ngàng trước vẻ ngoài xinh đẹp của cô và lập lời thề ước cả đời này chỉ cưới một mình cô.

Sau đó, cụ nhà họ Phương tự mình đặt sính lễ, quyết định hôn sự này, ngang ngược tuyên bố với bên ngoài, Đường Miên Miên đã là con dâu nhà họ Phương, ai dám mơ ước thì phải chấp nhận ngọn lửa giận của nhà họ Phương.

Hành vi ngang ngược này không khác gì cướp dâu.

Nhưng đối mặt với áp lực từ nhà họ Phương, dù là nhà họ Đường giàu nhất Giang Lăng thì cũng lực bất tòng tâm, căn bản là không ngóc đầu lên nổi.

Nhà họ Phương là gia tộc giàu có hạng nhất ở Giang Bắc, tài sản gấp mười lần nhà họ Đường, tầm ảnh hưởng và địa vị sánh ngang những gia tộc ở Yên Kinh.

Cụ nhà họ Phương là một trong sáu hội trưởng lớn của Võ Minh, có thanh danh hiển hách trong quân đội, từng nhận được danh hiệu quân sự cao nhất thượng tướng ba sao 'Long giới', được biết đến với tên hiệu 'Phương Bán Giang'.

Có thể ẩn dụ rằng, một mình cụ nhà họ Phương có thể chống được một nửa Giang Bắc.

Mà chỉ còn chưa đầy một tháng nữa là tới ngày cưới do nhà họ Phương định ra...

Đường Miên Miên cắn môi, cô bướng bỉnh nói: "Bố, con không muốn gả đi!"

"Hoang đường, đúng là hoang đường!"

Đường Việt Quân trầm mặc không lên tiếng, Đường Luân đã hừ một tiếng, chỉ trích Đường Miên Miên: "Hôn nhân đại sự, do bố mẹ quyết, nào có tới lượt em làm chủ? Việc hôn sự này là do ông cụ nhà họ Phương đích thân quyết định, em dám đổi ý mà không sợ liên lụy cả nhà họ Đường à?"

"Để cả nhà họ Đường vì sự tùy hứng của em mà bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, Đường Miên Miên, em chính là tội nhân của nhà họ Đường".

Đường Miên Miên ngẩng mặt lên, cô dựa vào lý lẽ để biện luận: "Nếu vận mệnh của một gia tộc phải dựa vào sự hi sinh hạnh phúc trọn đời của một người phụ nữ để duy trì vậy thì còn có ý nghĩa gì, thà bị hủy hoại còn hơn".

"Anh cả, Đường Miên Miên em là con người có máu có thịt, không phải vật hi sinh vì lợi ích cho mọi người, em có lý do sống cho bản thân mình, em cũng có lý do để lựa chọn cho bản thân".

Trong đôi mắt Đường Miên Miên hiện lên khuôn mặt cương nghị của Sở Phàm, trong đầu vang vọng câu chuyện về mẹ mà anh từng kể: "Đây là điều Sở Phàm nói cho em biết".

Đường Luân cười chế giễu: "Sở Phàm? Cậu ta là cái thá gì, cậu ta chỉ là một người bình thường biết chút y thuật thôi, không quyền thế không có gia cảnh tốt. Một thằng ranh con không chạm tới được rìa biên giới nhà giàu, vậy mà em lại tin lời cậu ta sao? Đường Miên Miên, rốt cuộc em có não hay không hả?"

Hôm nay hai bố con họ mất hết thể diện trong tay Sở Phàm, đương nhiên Đường Luân sẽ ghi hận trong lòng, cố gắng nói kháy.

"Một thằng lính quèn xuất ngũ Tây Dã, không có công lao, không có chức vụ, ỷ vào việc chữa bệnh cho cụ nhà mà âm mưu quơ tay múa chân với nhà họ Đường, cậu ta là cái thá gì chứ".

"Còn luôn miệng nói muốn tặng vài chai rượu Tây Phong Liệt cho cụ nhà, đúng là chuyện cười, hắn nghĩ hắn là ai, nếu hắn làm được thật dù là một chai, à không, một giọt rượu thì tên Đường Luân của anh sẽ viết ngược!"

"Anh cả, anh hơi quá đáng rồi đấy, dù sao Sở Phàm cũng là ân nhân của nhà họ Đường chúng ta".

Sắc mặt Đường Phùng hơi khó coi, tuy Đường Miên Miên tức giận nhưng lời của Đường Luân không phải không có lý, chung quy cũng chỉ là một người bình thường, đối mặt với sự ép cưới mạnh mẽ từ nhà họ Phương, năng lực của một người đúng là như muối bỏ biển.

Đường Việt Quân cũng bất lực thở dài, tràn đầy áy náy nhìn con gái cưng của mình.

Nếu như trẻ lại năm hai mươi tuổi, dù liều cái mạng già này thì cụ ấy cũng không gả con gái cho nhà họ Phương. Nhưng hôm nay cụ ấy già rồi, cũng hơi bận lòng, hơn một trăm người nhà họ Đường đã bào mòn nhiệt huyết và sống lưng cụ ấy rồi...

"Reng reng reng!"

Đúng vào lúc này một hồi chuông điện thoại vang lên dồn dập, sắc mặt Đường Việt Quân cực kỳ lo lắng, vội vàng móc điện thoại mang bên người rồi đứng bật dậy.

Sắc mặt bốn người nhà họ Đường cũng trở nên nặng nề nghiêm trọng.

Chiếc điện thoại này là điện thoại đặc biệt của tổng chiến khu, liên lạc trực tiếp với tướng lĩnh cấp cao, thuộc về quân lệnh, Đường Việt Quân không rời tay, chờ đợi mệnh lệnh bất cứ lúc nào.

Lần trước chiếc điện thoại khẩn cấp này vang lên là vụ chiến loạn ở khu Giang Bắc mười năm trước!

Chẳng lẽ chiến tranh lại bắt đầu rồi sao?



Đường Việt Quân không dám sơ suất, vội vàng nhận điện thoại, trầm giọng nói: "Tôi là Đường Việt Quân, tổng bộ có chỉ thị gì, thuộc hạ luôn sẵn sàng nghe lệnh".

“Lão thủ trưởng không cần căng thẳng, giờ đất nước thái bình rồi, không có chỗ nào chiến loạn, gọi vào số điện thoại này là vì muốn nhanh chóng tìm được ông...", bên kia truyền tới giọng nói điềm đạm của một người đàn ông.

Đường Việt Quân thở phào nhẹ nhõm, nghi hoặc hỏi: "Vậy cậu là?"

"Đây là bộ chỉ huy chiến khu Tây Dã, là thế này, nhận được mệnh lệnh từ cấp trên, phê duyệt năm mươi cân "Tây Phong Liệt" cho lão thủ trưởng nếm thử, tôi theo thông lệ thông báo trước, tới lúc đó ông đừng quên nhận".

Đường Việt Quân trợn tròn hai mắt, tay run rẩy: "Bao, bao nhiêu cân?"

"Ý của ông là hơi ít? Vậy thì một trăm năm mươi cân đi, một tuần sau sẽ chuyển tới chiến khu Giang Lăng, chúc ông khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi".

Tít tít tít.

Điện thoại truyền tới một hồi tít tít rồi nhưng cả nhà Đường Việt Quân vẫn trợn mắt há mồm, rơi vào bầu không khí tĩnh mịch!

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement