Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 179: Lợi dụng xong thì bỏ đi?

Sau cuộc"so tài chữa bệnh" rầm rộ, hội giao lưu y học kết thúc.

Hôm nay, Sở Phàm đánh bại một trong bốn bậc thầy y học của Hạnh Lâm - Hoàng thánh thủ ngôi sao sáng của Đông y nên danh tiếng của anh ắt sẽ vang xa, bắt đầu từ hôm nay, danh hiệu "thần y Giang Bắc" sẽ lan rộng khắp đất nước.

Những bác sĩ tận mắt chứng kiến sự trỗi dậy của một ngôi sao mới, đương nhiên được mở rộng tầm mắt, chưa kể đến bài giảng của Sở Phàm giúp họ thu hoạch được rất nhiều điều.

Chỉ có Hoàng thánh thủ không những thua một tiểu bối, khiến danh tiếng của ông ta mất hết, mà còn bị mất một nửa cổ phần ‘Bảo Chi Lâm’ tổ tiên bốn đời truyền lại.

Nghe nói ông ta tức đến mức tăng huyết áp, không đi nổi, phải nhờ mấy học trò khiêng ra ngoài.

Đương nhiên, Sở Phàm không hề quan tâm tới những điều này, cũng không hề cảm thấy đồng tình thương hại.

Dám chơi dám chịu, đây là quy tắc từ xưa đến nay. Ai bảo ông Hoàng thánh thủ này tự cao tự đại, cứ muốn công kích mình, chỉ chỉ trỏ trỏ?

Trời tự tạo nghiệp còn có thể thoát, tự mình tạo nghiệp thì sẽ bị nghiệp quật.

Trong một quán cà phê ở đại học Giang Lăng.

Đôi mắt Đường Miên Miên lóe sáng, không chớp nhìn chằm chằm Sở Phàm ở trước mặt, thấp giọng hỏi: "Tại sao anh muốn giao lại cổ phần Bảo Chi Lâm cho tôi?"

Khi Sở Phàm đưa ra quyết định này, không chỉ khiến mọi người bất ngờ mà còn làm Đường Miên Miên hoảng sợ.

Phải biết rằng, Bảo Chi Lâm có hơn tám mươi chi nhánh trên toàn quốc, thương hiệu có lịch sử hơn một trăm năm, giá trị hơn mười tỷ, miếng bánh to như vậy, cô nghĩ thế nào cũng không hiểu tại sao Sở Phàm lại đưa cho cô?

Sở Phàm từ tốn nói: "Chẳng phải tôi đã nói rồi sao, tôi muốn đi chơi với con gái ở ngoại ô, không có thời gian quản lý những việc vặt vãnh này, thuận tay cho cô thôi".

Vẻ mặt anh tùy hứng, giọng nói hơi lười biếng: "Cứ coi như thầy tặng lễ vật cho trò đi, chỉ là nửa cái Bảo Chi Lâm thôi mà".

Đường Miên Miên tức giận trợn mắt, không có sức để chửi nữa rồi...

Nửa số cổ phần Bảo Chi Lâm thôi mà?

Đây chính là tâm huyết bốn đời nhà họ Hoàng, trị giá năm tỷ đấy!

Phần tài sản lớn như vậy, dù bọn họ là nhà họ Đường giàu nhất Giang Lăng thì đây cũng là sự mê hoặc cực lớn.

"Sở Phàm, cảm ơn anh", trong lòng Đường Miên Miên vừa cảm động vừa rối rắm, cô cúi đầu, đôi mắt đẹp lóe sáng, khuôn mặt hơi ửng đỏ, ấp a ấp úng nói: "Phần quà lớn như vậy, thật sự quá quý giá, tôi thật sự không biết phải báo đáp anh thế nào..."

Nhìn Đường Miên Miên vốn luôn kiêu ngạo lại có điệu bộ ngượng ngùng thế này, Sở Phàm không khỏi xúc động, anh mỉm cười: "Hay là cô hôn tôi một cái đi?"

Đường Miên Miên lườm Sở Phàm, không nói lời nào, dáo dác tìm dao trên bàn ăn...

"Được rồi, được rồi, tôi đùa thôi".

Sở Phàm vội vàng ngăn người phụ nữ bạo lực này lại, mồ hôi lạnh cứ thế toát ra.

"Đồ vô liêm sỉ!", Đường Miên Miên phồng má, tức giận liếc xéo Sở Phàm.

Sở Phàm mỉm cười, bắt đầu nghiêm túc nói: "Tôi đã nói rồi, chúng ta đều là con riêng, cùng một loại người, tôi hy vọng cô có thể bước ra ngoài từ trong bóng tối, làm chuyện mà bản thân Đường Miên Miên cô nên làm và thích làm”.

"Tài sản của Bảo Chi Lâm coi như là vốn tôi để lại cho cô, có số cổ phần này, cô không cần phải lo lắng gì nữa, không cần trở thành kẻ hi sinh của bất cứ ai, cũng không cần thực hiện hôn nhân gia tộc".

"Dù mất đi sự chống đỡ từ nhà họ Đường, cô vẫn là người phụ nữ mạnh mẽ trị giá mấy tỷ, không ai dám bắt nạt cô cả".

Đôi mắt xinh đẹp của Đường Miên Miên đã đẫm nước mắt, cô cắn môi, cảm động không biết nói gì cho phải.

Sở Phàm lau nước mắt cho cô, nhẹ nhàng nói: "Nhưng mà, cũng không dễ cầm khối tài sản này đâu, tên Hoàng thánh thủ kia chắc chắn sẽ không đưa cổ phần công ty cho cô một cách dễ dàng, có thể cướp khỏi tay ông ta được hay không thì phải xem bản lĩnh của cô".

Đường Miên Miên ngẩng đầu lên, trịnh trọng nói: "Tôi nhất định sẽ không để anh thất vọng".

"Tôi cũng tin vào năng lực của cô", Sở Phàm gật đầu, thấy mọi chuyện đã xử lý gần ổn thỏa, anh vươn vai, chuẩn bị về nhà.

Mấy ngày nữa phải dẫn Đan Đan đi tham gia cắm trại mùa đông, đây là cơ hội hiếm có khó tìm để ba người nhà họ vun đắp tình cảm, đương nhiên Sở Phàm muốn chuẩn bị thật tốt.

"Này, Sở Phàm".

Đúng lúc này Đường Miên Miên đứng lên, đột nhiên gọi anh lại.

"Hả?"

Sở Phàm sửng sốt, vừa mới xoay người thì đột nhiên có một mùi thơm nữ tính bao trùm lấy anh, đôi môi đỏ mọng nóng bỏng không nói lời nào dán thẳng vào miệng Sở Phàm.

Mềm mại, sảng khoái, còn có một hơi thở thơm sạch.

Lướt qua một cái, vừa chạm đã tách ra...

Sở Phàm hơi ngơ ngác, ngây ngẩn cả người...

"Báo đáp anh như đã hứa, hai chúng ta không nợ gì nhau", Đường Miên Miên đỏ bừng mặt, cô thấp giọng nói xong một câu rồi cúi đầu cuống quýt chạy xa.

Sở Phàm đứng một mình, rối bời hồi lâu mới sờ vệt son lưu lại trên môi, bất lực nói:

"Lợi dụng mình rồi đi luôn ư? Người phụ nữ này..."

...

Chớp mắt đã hết thời gian ba ngày.

Tranh thủ ba ngày này Sở Phàm cũng chuẩn bị rất nhiều trang bị cho buổi cắm trại mùa đông, lều bạt, túi ngủ, camera, vỉ nướng dã ngoại, cả đồ ăn vặt mà hai mẹ con Vân Mộc Thanh và Đan Đan thích ăn, vài bộ váy xinh đẹp để chụp ảnh kỷ niệm, thực sự là bận chết đi được.

"Chị muốn đi chơi ở vùng ngoại ô chơi với anh rể thật à?"

Ở căn biệt thự Hải Đường Uyển, trong phòng Vân Mộc Thanh, Vân Mộc Văn bị bắt qua làm bảo mẫu miễn phí, cô ấy vừa vội vàng thu dọn, vừa bĩu môi nói.

"Đúng vậy, mấy năm nay bận công việc, không có thời gian dẫn Đan Đan đi chơi, bây giờ có cơ hội này, đương nhiên phải quý trọng".

Đôi mắt Vân Mộc Thanh tràn đầy vẻ ấm áp, cô nghĩ đến hình ảnh Đan Đan vừa đi vừa nhảy chân sáo, trong lòng cô chỉ còn lại sự thỏa mãn và hạnh phúc.

Không thể không nói, từ khi Sở Phàm xuất hiện đúng là đã mang đến thay đổi cực lớn cho gia đình cô...



"Em phải làm sao bây giờ? Hai anh chị đi ra ngoài yêu đương, ân ái ngọt ngào, để lại người đẹp như em ở nhà, hai người nỡ lòng sao?", Vân Mộc Văn ôm lấy Vân Mộc Thanh từ phía sau, đáng yêu làm nũng:

"Mấy ngày sắp tới em phải nhờ vào đồ ăn gọi từ bên ngoài để duy trì sự sống, trời ạ, em đúng là quá thảm".

Vân Mộc Thanh tức giận liếc mắt: "Em có thể về nhà mà".

"Sao lại thế được? Ở đây biệt thự lớn, ăn uống ngon nghẻ, em không muốn đi", Vân Mộc Văn cười tủm tỉm nói: "Chị, đời này em sống thoải mái như một con ký sinh trùng rồi, chị đừng hòng đuổi em đi".

Vân Mộc Thanh chịu không biết nói gì, hờn dỗi liếc cô ấy, tiếp tục xếp hành lý, nhưng vài giây sau cô đột nhiên đứng phắt dậy.

"Đây đây là cái gì?", mặt cô nóng ran lên, con ngươi chuyển động qua lại, khuôn mặt trắng nõn ngượng ngùng chuyển sang đỏ bừng.

Trong túi hành lý của cô không biết từ bao giờ lại có một hộp Durex.

"Vân Mộc Văn!"

Một giây tiếp theo, Vân Mộc Thanh đỏ mặt, bắt gặp "kẻ đầu sỏ" Vân Mộc Văn đang né tránh ánh mắt của cô và chuẩn bị bỏ chạy!

Con nhỏ khốn nạn này, nó có ý gì vậy?

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement