Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 188: Đan Đan bị đánh?

“Em gái ngốc, em hỏi chị là đúng rồi đấy, bây giờ mất bò mới lo làm chuồng vẫn chưa phải quá muộn”.

Mắt Trình Mỹ Thi phát sáng, làm vẻ “chắc chắn thành công”, kéo Vân Mộc Thanh tiếp tục chia sẻ kinh nghiệm:

“Thời đại bây giờ, làm một người phụ nữ tốt cũng không dễ dàng. Em phải lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, đánh thắng tiểu tam, đấu thắng lưu manh, phòng được phù dâu…”

Vân Mộc Thanh không khỏi hé miệng cười, chị Mỹ Thi thật là, không biết đào đâu ra một đống đạo lý sai lệch nữa, nhưng nghe qua cũng thấy có lý đấy chứ.

“Đương nhiên, nếu muốn bắt lấy trái tim đàn ông, em phải học được cái quan trọng nhất…”

Vào lúc Vân Mộc Thanh vểnh tai, vẻ mặt nghiêm túc, Trình Mỹ Thi cười mờ ám, nhỏ giọng nói: “Em còn phải ‘lên được giường’ nữa…”

Vân Mộc Thanh lại đỏ bừng mặt, cúi đầu đảo mắt qua lại.

Trình Mỹ Thi không ngừng cười khanh khách, con nhóc này, em cái gì cũng tốt, chỉ là quá ngây thơ quá thẹn thùng, đối phó với đàn ông em phải biết dùng kỹ xảo, dùng thủ đoạn…”

Sau đó, Trình Mỹ Thi sồn sồn cả lên, tẩy não Vân Mộc Thanh hơn hai tiếng liền.

Những từ ngữ, ‘động tác’, ‘kỹ thuật’ kia khiến một cô gái chưa trải như Vân Mộc Thanh ngượng chín mặt, chỉ hận không có một cái lỗ để chui xuống.

Bình thường chị Mỹ Thi trông dịu dàng hào phóng, rất ra dáng mẹ hiền vợ đảm, tại sao sau lưng lại trở thành thế này, trong đầu toàn nghĩ những thứ gì đâu không.

Mặt Vân Mộc Thanh vô cùng nóng, trong đầu rất rối ren.

Tối nay, cô bất ngờ mơ thấy một giấc mộng.

Không ngờ cô lại mơ thấy đêm thất thân trong quán bar năm năm trước kia, mơ thấy người đàn ông đó…

Sự điên cuồng, mãnh liệt, đau đớn trong đêm hôm ấy, cùng với cảm giác run rẩy ở sâu tận linh hồn lại hiện rõ trước mắt, khiến cô thở dốc, như rơi vào một không gian khác vậy.

Cô đột nhiên ngẩng đầu nhìn thấy người kia, cuối cùng cũng thấy rõ mặt, vậy mà lại là…. Sở Phàm?

“Là anh?”

Vân Mộc Thanh kêu lên một tiếng, đột nhiên bừng tỉnh từ trong mơ, ngơ ngác tại chỗ, cả người đổ đầy mồ hôi lạnh.

“Mộc Thanh, em làm sao thế?”, Trình Mỹ Thi ngủ mơ màng, lo lắng hỏi.

“Không, không có gì đâu chị Mỹ Thi, chị nghỉ ngơi đi”, Vân Mộc Thanh nói xong lại nằm xuống, đôi mắt xinh đẹp chớp chớp, tâm sự bủa vây.

Trong đầu cô đột nhiên lại nhớ đến những lời vô căn cứ của con nhóc Vân Mộc Văn: ‘Chị, em nghĩ Sở Phàm chính là bố ruột của Đan Đan, chính là người chị gặp trong quán bar năm năm trước kia’.

‘Vì sao không nhận lại? Vì áy náy đó, năm năm anh ấy không quan tâm mẹ con chị, có mặt mũi gì đến ‘cả nhà đoàn tụ’ chứ?

‘Anh ấy yên lặng bảo vệ bên cạnh hai mẹ con chị, dùng hành động bù đắp năm năm thua thiệt này, chuộc tội vì chính anh ấy’.

Vân Mộc Thanh cắn đôi môi đỏ, trong đầu có âm thanh không ngừng vang vọng, trằn trọc, nhỏ giọng lẩm bẩm:

“Sở Phàm, rốt cuộc, anh là ai?”

Sáng hôm sau, Vân Mộc Thanh ngủ thẳng đến tám giờ sáng mới thức dậy, đi tới nhà hàng của biệt thự ăn bữa sáng.

Cô híp mắt nhìn Sở Phàm vừa nói vừa cười ở đối diện, mặt đỏ lên, vô cùng ngượng ngùng…

Sau khi bị những lý luận “khó nói thành lời” của Trình Mỹ Thi tẩy não, cô cực kỳ hiếm thấy đã nằm mộng xuân cả đêm, mà nam chính lại chính là Sở Phàm.

Tuy chỉ là mơ, hơn nữa chỉ có mình cô biết, nhưng bây giờ nhớ lại vẫn rất lúng túng…

Sao cô có thể mơ thấy giấc mơ như thế chứ, hơn nữa vì sao nam chính cứ phải là Sở Phàm.

“Mộc Thanh, em sao thế?”, Sở Phàm khó hiểu duỗi tay sờ trán cô: “Bị sốt à?”

“Không, không sao”, Vân Mộc Thanh vội cúi đầu vờ như không có gì mà ăn cơm, nhưng lại luống cuống tay chân, còn chẳng lột xong được quả trứng gà, khiến bản thân trở thành trò cười.

Trình Mỹ Thi lại vô cùng vui vẻ, cười tươi rói, xem ra dưới sự khuyên bảo sáng suốt của mình, cuối cùng Vân Mộc Thanh cũng thông suốt, đã bắt đầu nghĩ nên sử dụng “kỹ thuật”, “động tác” nào với Sở Phàm rồi.

Lại cứu vớt một cuộc hôn nhân, công đức vô lượng.

Dương Cang khó hiểu hỏi: “Người ta bị sốt, em cười vui vẻ thế làm gì?”

“Liên quan gì đến anh!”, Trình Mỹ Thi tức giận trừng anh ấy một cái, giọng điệu bất mãn.

Nếu người này biểu hiện “dũng mãnh” một chút, “kéo dài” một chút, cô ấy cần vất vả đi sưu tập “kỹ thuật”, “động tác” gì đó sao.

Thứ nhìn được không dùng được, lớn lên cao to thật lãng phí.

Dương Cang hậm hực cúi đầu ăn cơm, không dám thở mạnh một cái…

Sở Phàm cười ha ha, thói đời đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Vào lúc mấy người Sở Phàm đang bình tĩnh ăn bữa sáng, đột nhiên có một phụ huynh lo lắng chạy tới, thở hồng hộc nói:

“Sở Phàm, Dương Cang, hai cậu còn có lòng dạ ăn cơm à? Mau đi xem con của các cậu đánh nhau với bạn nhỏ khác rồi kìa”.

“Cái gì? Đan Đan đánh nhau với người ta ư, sao có thể chứ”, Vân Mộc Thanh ngạc nhiên và khó tin nói.

Vợ chồng Dương Cang cũng nhướng mày, khó chịu nói: “Anh Lưu, anh trêu tôi à? Đậu Đậu nhà chúng tôi bị teo cơ bẩm sinh, ngay cả mặc quần áo ăn cơm đều phải nhờ người nhà giúp đỡ, đánh nhau? Anh là cố ý kiếm chuyện phải không”.

Phụ huynh kia tức giận nói: “Đúng là làm ơn mắc oán, tôi có thể lấy việc này ra lừa người khác được sao?”

“Con cái hai nhà các cậu đánh con trai ông chủ Thẩm của biệt thự này, bây giờ làm ầm ĩ cả rồi, giáo viên và phụ huynh đều ở đó, không tin cậu đi qua xem đi…”

Vợ chồng Dương Cang lập tức biến sắc.

Sở Phàm cũng đứng lên, dẫn Vân Mộc Thanh nhanh chóng đến hiện trường…

Lúc này, trong sảnh lớn của biệt thự suối nước nóng, mấy phụ huynh vây quanh đông đúc, cúi đầu bàn tán, chỉ trỏ.

Hai đứa nhỏ Đan Đan và Tiểu Hổ mặt mũi bẩn thỉu, sắc mặt u ám, nhưng vẫn hiên ngang ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng bướng bỉnh.

Bé trai bên cạnh thì thê thảm hơn, quần áo hàng hiệu đều bị xé rách, mặt bị cào trầy, đôi mắt bầm xanh lăn lộn khóc lóc dưới đất…



“Hết nói nỗi, thật là quá sức chịu đựng, sao hai em lại đánh bạn? Ai dạy hai em thế? Cô có dạy hai em ra tay đánh người sao? Thật là hết thuốc chữa”.

Không biết cô giáo La đã trở lại từ lúc nào, làm giáo viên và người phụ trách dẫn đoàn, cô ta đang xụ mặt dạy dỗ Đan Đan và Tiểu Hổ, nghiêm khắc trách mắng: “Nhìn xem hai em đánh Thẩm Hoà thành thế nào rồi? Cô cho các em biết, theo nội quy trường học đã đủ để đuổi các em rồi, các em còn không mau xin lỗi người ta!”

Đan Đan thở hổn hển: “Cô, rõ ràng là Thẩm Hoà ăn hiếp bạn học trước, vì sao lại bảo tụi em phải xin lỗi”.

Tiểu Hổ cũng không phục: “Đúng vậy, tụi em không có làm sai”.

“Câm miệng, chỉ với việc các em ra tay đánh người, còn đánh bị thương thì các em đã sai rồi!’, cô giáo La quát một tiếng: “Lập tức xin lỗi, sau đó kêu bố mẹ của các em tới đây cho cô…”

“Không cần gọi, chúng tôi đã đến rồi”.

Lúc này, Sở Phàm bước ra từ trong đám người, anh cao giọng nói: “Nhưng chuyện gì cũng phải phân biệt phải trái đúng sai, cô một là không có chứng cứ, hai là không đi điều tra mà đã kêu con gái tôi xin lỗi?”

“Dựa vào đâu chứ?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement