Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 189: Không phân rõ thiện ác

“Bố…”

Nhìn thấy Sở Phàm đến, Đan Đan chạy một mạch chui vào lòng Sở Phàm, cong cái miệng nhỏ vô cùng tủi thân, nước mắt trong đôi mắt to lượn vòng, giống như đã chịu tủi thân rất lớn, một giây sau liền bật khóc nức nở.

Sở Phàm và Vân Mộc Thanh vội vàng an ủi con gái.

Tiểu Hổ cũng rất đáng thương, bổ nhào vào lòng Vân Mộc Thanh tìm kiếm sự dỗ dành, nhưng lại bị Sở Phàm lôi thẳng ra, thằng nhóc thối tha, còn muốn lợi dụng vợ mình, không có cửa đâu!

Hai vợ chồng Dương Cang và Trình Mỹ Thi cũng vô cùng căng thẳng chạy đến trước mặt con trai Dương Đậu Đậu: “Con trai, bọn họ không ức hiếp con chứ, có bị thương không?”

Dương Đậu Đậu cúi đầu, lắc đầu sợ hãi.

Cô giáo La liếc nhìn Sở Phàm, nói với giọng điệu không mấy thiện cảm: “Vừa hay, anh chị phụ huynh đã đến rồi, xem đi, con anh chị đánh Thẩm Hòa người ta thành cái gì rồi này? Chuyện này gây ra ảnh hưởng rất nghiêm trọng cho trường chúng tôi, nếu tiếp tục truy cứu thì cũng đủ để bị đuổi, anh chị có biết không?”

Sở Phàm liếc mắt: “Cô giáo La? Không phải cô bị bệnh xin về rồi à? Sao thế, mới một ngày đã khỏi rồi, còn có thể đến để chủ trì công đạo à?”

Dương Cang cũng cười khẩy một tiếng: “Đúng đó, lúc vứt bọn tôi ở trên núi, đùn đẩy trách nhiệm, cũng không thấy cô tích cực như vậy”.

Sắc mặt của cô giáo La ngượng ngùng bối rối, sở dĩ cô ta mượn cớ bị bệnh để rời đi, có điều bị Sở Phàm mắng đến tối mày tối mặt, nhưng tối qua nhận được điện thoại của Tưởng Bình Quang mời cô ta đến sơn trang nghỉ dưỡng suối nước nóng, cô ta không chịu được cám dỗ nên mới trở về.

Ở đây có phòng tổng thống, có suối nước nóng còn có đồ ăn ngon, cơ hội nghỉ dưỡng quá tốt, sao cô ta có thể bỏ lỡ được chứ.

Nhưng ai biết được, mới sáng sớm đã gặp phải chuyện này, thật là khiến cô ta ấm ức.

“Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là con của anh chị đánh bạn nhỏ khác, hơn nữa bạn nhỏ này cũng không phải trẻ trường chúng tôi, chuyện này rất nghiêm trọng, hậu quả nghiêm trọng đến mức nào, anh chị biết không?”

Mặt cô giáo La đầy u ám, lên tiếng: “Anh chị nói xem, ai gánh vác trách nhiệm này?”

Cô ta vội vàng đùn đẩy trách nhiệm, làm giáo viên dẫn đội, xảy ra chuyện này chắc chắn có ảnh hưởng đến công việc của cô ta, cô ta không muốn mình bị đuổi việc và phạt lương.

“Tôi nói rồi, dù sao chuyện này cũng phải phân rõ phải trái đúng sai, cô không hỏi gì, cũng không điều tra gì mà muốn chúng tôi gánh vác trách nhiệm ư? Đây là lý lẽ gì thế?”, Sở Phàm lạnh lùng nói.

Vân Mộc Thanh nói thêm: “Không sai, tôi tin con gái của chúng tôi, con bé tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ đánh nhau với bạn, chắc chắn là có nguyên nhân”.

Dương Cang và Trình Mỹ Thi cũng lên tiếng phụ họa.

“Đúng sai? Sở Phàm, chứng cứ rõ ràng trước mặt cậu, cậu còn muốn tra cái gì, hỏi cái gì”, Tưởng Bình Quang bước ra từ trong đám người, chỉ vào Thẩm Hòa lăn lộn trên mặt đất rồi nói:

“Cậu xem, con gái cậu đánh con người ta thành bộ dạng gì rồi? Đây là chứng cứ rõ ràng, hơn nữa tôi nói cho cậu biết, người con gái cậu đánh cũng không phải người bình thường”.

Gã ta ngẩng đầu lên, nói với vẻ mặt hả hê khi người khác gặp nạn: “Đây chính là con trai của Thẩm Thiên – chủ của khu biệt thự, ông trùm ngành nghỉ dưỡng vùng đất Cửu Hoa! Vợ của giám đốc Thẩm đang trên đường đến đây, tôi khuyên cậu, tốt nhất hãy tỏ rõ thái độ của cậu trước mặt chị ấy, nếu không, tôi không gánh nổi cơn giận của bà chủ nhà họ Thẩm đâu!”

Nói xong, gã ta ôm Thẩm Hòa lên với vẻ mặt vờ vĩnh: “Chú ôm nhé, đừng khóc nữa, chú làm chủ giúp cháu”.

Thẩm Hòa vừa lau nước mắt, vừa hùng hổ quát: “Cháu muốn bố cháu bắt bọn họ lại, nhốt bọn họ vào lồng, cho chó cắn chết bọn họ”.

Tuổi còn nhỏ mà lòng dạ lại độc địa như vậy.

Sở Phàm nhíu mày, các phụ huynh xung quanh cũng bàn tán sôi nổi.

“Không ngờ là con trai của Thẩm Thiên, lần này phiền phức lớn rồi”.

“Đúng đó, Thẩm Thiên là người tung hoành hai giới hắc đạo bạch đạo vùng đất Cửu Hoa, đằng sau anh ta còn hội thương mại Tứ Hải và ‘anh Sở’ của tập đoàn Phàm Vân làm hậu thuẫn”.

“Lần này thảm rồi, chọc vào nhầm người, món nợ này coi như trút lên đầu bố mẹ chúng rồi”.

“Thật là ngu xuẩn, hy vọng đừng liên lụy đến chúng ta…”

Tưởng Bình Quang càng thêm đắc ý, gã ta hung hăng chỉ vào Sở Phàm: “Sở Phàm, lần này cậu biết con gái cậu gây ra họa lớn đến mức nào chưa? Tôi thành thật khuyên cậu, trước khi bà chủ nhà họ Thẩm chưa đến thì hãy bảo con gái cậu mau xin lỗi Thẩm Hòa đi”.

“Sau đó chủ động bồi thường tiền thuốc men, tiền tổn thất tinh thần, quỳ xuống trước mặt bà chủ nhà họ Thẩm cầu xin tha thứ, tôi có thể giúp cậu nói đỡ, cho cậu một con đường sống, nếu không…”

“Tôi nói lại lần cuối, trước khi chuyện chưa làm rõ, ai cũng đừng hòng kết luận”.

Sở Phàm phớt lờ Tưởng Bình Quang, trên người anh dâng trào mạnh mẽ lên khí thế to lớn, tựa như thủy ngân chảy xiết, phủ kín nơi đây: “Nếu là trách nhiệm chúng tôi nên gánh chịu thì chúng tôi sẽ không thoái thác dù chỉ một phần. Ngược lại, nếu con gái tôi chịu ấm ức không đáng có thì các người cũng đừng hòng cưỡng ép”.

“Nghe rõ chưa hả?”

Tưởng Bình Quang tựa như bị một con mãnh thú nhìn chằm chằm, bỗng nhiên ớn lạnh sống lưng, sắc mặt trắng bệch lùi về sau mấy bước, cô giáo La và nhóm phụ huynh cũng bị dọa, vô thức gật đầu theo bản năng.

Lúc này Sở Phàm mới ngồi xổm người xuống, xoa đầu Đan Đan rồi nói: “Đan Đan à, con nói với mọi người, tại sao con và Tiểu Hổ lại đánh người khác, nói thật nhé, bố làm chủ cho con”.

Đan Đan gật đầu, thở hồng hộc chỉ vào Thẩm Hòa rồi nói: “Là cậu ta, là cậu ta ức hiếp Đậu Đậu trước, cậu ta mắng Đậu Đậu là kẻ bại liệt, còn lấy đá đập vào cậu ấy, đổ rác vào xe lăn của cậu ấy…”

Tiểu Hổ cũng nói: “Không sai, Thẩm Hòa còn nói, bố cậu ta là ông chủ ở đây, trong tay có mấy trăm anh em, cho dù bọn cháu đều bị đánh chết thì cậu ta cũng sẽ không bị gì”.

“Cậu ta còn cướp đồ ăn vặt của Đậu Đâu, muốn cậu ấy học tiếng chó…”

Trong nháy mắt, tiếng ồn ào xôn xao nhóm phụ huynh đều trợn mắt há mồm khó tin, rất khó tưởng tượng, một đứa trẻ năm sáu tuổi, sao lòng dạ lại độc ác như thế.

Sắc mặt của Dương Cang đã vô cùng u ám, thầm siết chặt hai quả đấm, toàn thân tản ra hơi thở lạnh như băng.

“Bọn, bọn mày nói bậy, bọn mày nói bậy”, Thẩm Hòa lên tiếng phản bác, quát lớn: “Bọn mày nói dối, tao không hề ức hiếp nó, tao không có”.

Sắc mặt của Sở Phàm cũng u ám, anh nhìn sang hỏi Dương Đậu Đậu: “Đậu Đậu à, nói cho chú biết, những gì Đan Đan và Tiểu Hổ nói là thật sao?”

Dương Đậu Đậu không nói gì, chỉ cúi đầu, nước mắt rơi lã chã, lặng lẽ gật đầu.

Trên quần áo của cậu bé, còn sót lại mùi chua thối của rác…

Có bạn nhỏ có mặt ở đó đứng ra làm chứng: “Chính là cậu ta ức hiếp Đậu Đậu, cháu tận mắt nhìn thấy cậu ta lấy sâu hù dọa Đậu Đậu”.

“Đúng vậy, cháu cũng làm chứng, Thẩm Hòa ức hiếp người khác, cậu ta là người xấu”.

“Đánh cậu ta, đánh cậu ta!”

Thế giới của đám trẻ con rất đơn thuần trong trẻo, thiện chính là thiện, ác chính là ác, không chứa bất kỳ yếu tố gì khác.

Thẩm Hòa đã run rẩy sợ hãi, chui vào lòng Tưởng Bình Quang khóc oa oa…

Ánh mắt của Sở Phàm chăm chú nhìn cô giáo La, cười nhạt rồi nói: “Người dám làm việc nghĩa, giúp đỡ bạn bè đã trở thành kẻ đánh người, tên ức hiếp kẻ yếu, hoành hành ngang ngược, lại trở thành người bị hại, còn muốn chúng tôi xin lỗi, bồi thường sao?”

“Cô giáo La, cô thật sự là tấm gương tốt, phân rõ thiện ác nhỉ!”



Sắc mặt của cô giáo La lúc xanh lúc đỏ, ánh mắt tránh né, nhợt nhạt lại sợ hãi…

Trình Mỹ Thi ôm Dương Đậu Đậu, tủi thân lại đau lòng rơi nước mắt.

Còn hai mắt của Dương Cang càng ứ máu, anh ấy xách Tưởng Bình Quang lên rồi gào thét: “Tưởng Bình Quang, anh bảo thằng chó Thẩm Thiên bố của thằng nhóc này đến đây, anh bảo hắn đến đây, tôi phải đòi công bằng cho con trai tôi!”

Tưởng Bình Quang kìm nén đến mức mặt đỏ tím, ho khan liên tục: “Bình tĩnh, cậu Dương, cậu bình tĩnh, khụ khụ…”

“Công bằng? Tôi còn chưa đòi công bằng cho con trai cục cưng của tôi đây này, cậu là cái thá gì!”

Đúng lúc này, đột nhiên truyền đến tiếng quát lạnh lùng cay nghiệt của phụ nữ, cách đó không xa, một người phụ nữ đeo kính râm, ăn mặc thời trang, đeo vàng đeo bạc, tức giận đùng đùng xông đến.

Phía sau có bảy tám tên vệ sĩ áo đen đi theo, người đầy ác khí, vô cùng nổi bật.

Thẩm Hòa thấy vậy, lập tức òa khóc nức nở, vô cùng đau đớn: “Mẹ ơi!”

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement