Chiến thần trở lại – Sở Phàm – Vân Mộc Thanh (full 463 chap) – Truyện tác giả: Mạt Bắc

Advertisement

Chương 20: Mềm mại lắm

“Có em trai thì mẹ sẽ không bắt Đan Đan phải học múa, tập đàn mỗi ngày, đến đồ ăn vặt và kem cũng chỉ cho con ăn hai miếng!”, đôi mắt cô bé sáng long lanh, ý đồ xấu nhiều ô cùng.

Cô bé ôm cánh tay Sở Phàm, hoa tay múa chân làm nũng:

“Em trai, con muốn em trai, hai người mau sinh em trai cho con đi!”

Gương mặt Sở Phàm đầy sọc đen, anh cạn lời.

Vân Mộc Thanh đỏ mặt, vừa ngại ngùng vừa buồn cười, đám con nít này thật tình, ngày nào cũng cứ thảo luận chuyện gì đâu không!

“Đan Đan, em trai, chuyện em trai để sau này rồi nói…”

Vân Mộc Thanh kiên nhẫn giải thích với gương mặt đỏ bừng: “Nhưng hôm nay con phải nghe lời mẹ, bố mệt rồi, con để cho bố nghỉ ngơi trong phòng khách đi, được không?”

“Không được!”, Đan Đan bĩu môi, cô bé hờn dỗi: “Con muốn ngủ chung với bố mẹ, con muốn bố ôm Đan Đan và mẹ cùng ngủ, bạn bè trong nhà trẻ của con đều ngủ như vậy đó”.

Vân Mộc Thanh hoàn toàn sụp đổ, sao mà đám con nít này có gì cũng mang ra nói thế.

Cô cố ý đanh mặt lại, tỏ vẻ uy nghiêm của người làm mẹ, trực tiếp sử dụng tuyệt chiêu: “Vân Đan, con đừng có được voi đòi tiên”.

“Nếu như con còn làm loạn nữa thì trừ tiền ăn vặt một tháng của con, sau này con đừng hòng ăn kem nữa”.

Đan Đan gục đầu xuống ngay lập tức, cô bé ủ rũ vô cùng, không dám nói tiếng nào nữa.

Chỉ có điều vẫn mím môi, im lặng chẳng nói tiếng nào, nước mắt rơi lã chã, khiến cho người khác đau lòng muốn chết…

Vân Mộc Thanh đã biết chiêu trò quỷ quái của cô bé này từ lâu nên còn có thể vững lòng được, nhưng làm sao Sở Phàm chịu nổi, con gái mình vừa khóc, lòng anh sắp sửa tan nát đến nơi.

“Đan Đan ngoan, bố hứa với con, chúng ta cùng nhau ngủ, đêm nay nhà mình sẽ ngủ chung, có được không”, anh vội vàng ôm Đan Đan rồi cất tiếng dỗ dành.

Lúc Vân Mộc Thanh ngạc nhiên trừng to mắt, Sở Phàm vội vàng nháy mắt ra hiệu với cô, anh nói khe khẽ: “Cứ giả vờ đồng ý trước đã”.

“Hu hu, thế, thế còn kem…”

“Mua, muốn ăn bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, đừng nghe lời mẹ con, mẹ con là người xấu!”

Yeah!

“Bố tốt nhất trên đời, Đan Đan yêu bố, mua~”

Cô bé lập tức nở nụ cười rạng rỡ ngay, cũng không khóc nữa, cũng không quậy nữa, ôm gương mặt của Sở Phàm với bàn tay nhỏ nhắn rồi hôn anh một cái, thậm chí lúc lên lầu, cô bé còn không quên nhìn mẹ với ánh mắt kiêu ngạo và đắc ý:

Dường như đang khoe khoang… Con thắng rồi!

Vân Mộc Thanh phiền muộn hẳn, cô oán hận nhìn đôi bố con vui vẻ rời đi ấy, tự lẩm bẩm với mình: “Rốt cuộc ai mới là ruột rà của ai, sao mà mình cảm thấy mình là mẹ kế độc ác thế này?”

Trong phòng ngủ ở trên lầu.

Đúng như những gì Đan Đan muốn, Sở Phàm ngủ ở bên trái, Vân Mộc Thanh nằm bên phải, ở giữa là ‘bóng đèn’ Đan Đan.

Rõ ràng cô bé vui vẻ vô cùng, cứ líu ra líu ríu mãi không ngừng, khiến cho hai người Sở Phàm và Vân Mộc Thanh vừa lúng túng lại vừa hơi mờ ám.

May mà tình thần và sức lực của con nít có giới hạn, đùa nghịch một lúc rồi lại thấy buồn ngủ, nhưng bàn tay nho nhỏ của cô bé vẫn ôm chặt lấy cánh tay Sở Phàm, quấn quít lấy bố, chỉ sợ ngủ một giấc dậy thì bố lại bỏ mình đi.

Sở Phàm nhìn thấy thế, anh vừa cảm thấy bất đắc dĩ lại vừa cảm thấy xót xa và áy náy.

Anh nhìn Vân Mộc Thanh rồi nói khẽ: “Tôi dỗ con bé ngủ trước rồi ra sô pha ngủ, yên tâm đi, tôi sẽ không để cô sàm sỡ tôi đâu”.

“Ừm, được…”, Vân Mộc Thanh gật đầu trong vô thức, đột nhiên sực nhận ra anh vừa nói gì, cô bực bội trừng mắt nhìn Sở Phàm: “Tôi sàm sỡ gì hả? Anh thiệt thòi lắm à?”

Sở Phàm cười ha hả, anh tiếp tục dỗ công chúa nhỏ trong lòng mình.

Anh thấy bầu không khí vừa lúng túng lại vừa mờ ám nên mới nói đùa để điều hòa bầu không khí.

Vân Mộc Thanh mỉm cười, cảm giác căng thẳng đã giảm đi nhiều nhưng trong lòng vẫn thấy thấp thỏm bất an như thể có nai con đang nhảy nhót lung tung.

Cô đã lớn đến thế rồi, ngoại trừ sự cố trong đêm ở quán bar hồi năm năm trước thì có bao giờ gần gũi với người khác giới đâu?

Không ngờ, không ngờ cô lại ngủ chung giường với anh?!

Mặc dù là để dỗ Đan Đan đi ngủ, hơn nữa hai người cũng chẳng làm gì cả nhưng cô là người đã trưởng thành, làm sao mà không suy nghĩ lung tung được?

Vân Mộc Thanh trở mình liên tục, cô chớp chớp mắt, nhìn đồng hồ điện thoại chăm chú, vô cùng hy vọng Đan Đan chóng đi ngủ cho Sở Phàm mau mau rời khỏi nơi này.

Cảm giác ấy thật khó chịu quá đi mất…

Vào lúc này, tiếng gáy liên tục vang lên ở bên tai cô.

Hử?

Không ngờ cái tên Sở Phàm lại ngủ mất rồi?

Sao anh ta có thể ngủ ở đây kia chứ!

Bọn họ trai đơn gái chiếc ngủ trên một giường thì ra làm sao?

Vân Mộc Thanh trừng to mắt, cô ngồi dậy, bực bội phồng má, giơ tay đẩy Sở Phàm, kêu anh rời khỏi đây…

Nhưng mà, khi nhìn thấy gương mặt anh tuấn và cương nghị đã chìm giấc ngủ say của Sở Phàm và Đan Đan đang nằm trong lòng anh, trông có vẻ rất hạnh phúc, ánh mắt cô thoáng có vẻ chần chừ…

“Sở Phàm đã giúp mình nhiều như thế, hôm nay đã bận rộn cả ngày rồi, chắc hẳn anh ấy mệt lắm. Bây giờ mà kêu anh ấy dậy, đuổi anh ấy đi có phải quá đáng lắm không?”

Vân Mộc Thanh cắn đôi môi đỏ, cô bắt đầu do dự.

Hơn nữa Đan Đan đang nằm trong lồng ngực anh ấy, nếu kêu anh ấy dậy thì chẳng phải cũng làm Đan Đan tỉnh giấc à? Thế thì chắc chắn con bé ấy sẽ khóc lóc rồi quậy cho một chặp nữa.

Vân Mộc Thanh hít sâu một hơi, cô nằm xuống vị trí ban đầu, bực bội xoay lưng tự lẩm bẩm với mình: “Thôi đi, vì con gái, mình phải nhịn…”

“Cứ coi như có một con thú nhồi bông được đặt trên giường đi vậy, chỉ là thú nhồi bông mà thôi, cũng không thể động tay động chân với mình được đâu ha?”, Vân Mộc Thanh an ủi chính mình như thế.

“Bộp…”

Giữa lúc lòng Vân Mộc Thanh rối như tơ vò, đột nhiên Sở Phàm giở trò sàm sỡ gác tay lên vùng eo thon thả và mềm mại của Vân Mộc Thanh.

Vị trí vô cùng nhạy cảm, tiến lên thêm một bước nữa sẽ đụng vào bụng dưới mềm mại bằng phẳng của cô, mà xuống dưới lại là cặp mông mềm mại săn chắc…

Gương mặt Vân Mộc Thanh lập tức đỏ bừng, cô quay lưng lại, tức giận trừng mắt nhìn Sở Phàm.

Nhưng anh vẫn bình thản ngủ say, xem ra chỉ là hành động trong vô thức mà thôi…

“Đồ lưu manh, lưu manh!”, Vân Mộc Thanh cắn răng nghiến lợi, cô phiền muộn vô cùng, tức giận mà nói: “Vì con gái, mình lại nhịn”.

Gương mặt của cô nóng bừng, cô trở mình, lòng rối như tơ vò, chẳng tài nào ngủ được…

Ánh trăng trong trẻo chiếu qua song cửa sổ, soi rọi xuống một nhà ba người đang yên giấc nồng ở trên giường.

Không có ai chú ý người nào đó bên mép giường nhếch môi nở nụ cười đắc ý.

Dụng ý sâu xa, rất thỏa mãn…

Ban mai, mới sáng sớm mà Sở Phàm đã cảm thấy có một cô bé đang nhảy nhót ở bên cạnh mình, đang lật mền, tìm kiếm thứ gì đó.

Anh mở mắt ra mới thấy cô bé Vân Đan Đan đang bới đồ đạc tứ tung ở trên giường, trong tủ quần áo, vừa bới móc vừa phiền muộn, trông có vẻ đáng nghi vô cùng.

Vân Mộc Thanh mất ngủ cả đêm, khó khăn lắm mới thấy hơi buồn ngủ, bây giờ lại bị cô bé đánh thức.

“Đan Đan, mới sáng sớm mà con kiếm cái gì thế!”

“Bố!”

Đan Đan nhào vào lòng Sở Phàm, cô bé chơm chớp đôi mắt ngây thơ, gương mặt toát ra vẻ tò mò: “Lạ quá, em đâu rồi?”

“Bố và mẹ đã ngủ chung với nhau rồi mà tại sao em trai vẫn còn chưa xuất hiện? Tiểu Hổ nói với con, bố mẹ cậu ấy ngủ chung với nhau cả ngày là đột nhiên em trai xuất hiện vào ngày hôm sau”.

Gò má Vân Mộc Thanh đỏ bừng, Sở Phàm phá ra cười lớn, anh nhìn con gái rồi nói: “Đan Đan, bây giờ em đang nằm trong bụng mẹ, con phải nghe lời, đừng chọc mẹ giận thì em trai mới có thể bình an khỏe mạnh, có biết không?”

“Hóa ra là thế”.

Đan Đan gật đầu như hiểu như không, đột nhiên cô bé bảo: “Thế, thế thì mẹ phải dưỡng thai cẩn thận đó”.

Vân Mộc Thanh sắp sụp đổ đến nơi rồi, đây là cái gì với cái gì thế?

Gò má cô nóng bừng, bực bội trừng mắt nhìn Đan Đan: “Đi, đi làm vệ sinh cá nhân rồi đánh răng, lên nhà trẻ đã rồi đi học đàn, buổi tối còn phải luyện múa và thư pháp”.

“Vâng”.

Đan Đan thiểu nảo ngay lập tức, cô bé cúi gằm đầu xuống, chán chường đi ra khỏi phòng.

Ôi, hôm nay lại là một ngày bị bóc lột, Đan Đan đáng thương quá…

Sở Phàm nhìn Đan Đan với ánh mắt thương hại, mới tí tuổi đầu mà áp lực như thế, hoàn toàn không có chút niềm vui nào.

Anh muốn thương lượng với Vân Mộc Thanh xem có thể cho con nghỉ hay không, nhưng vừa quay người lại, nhìn thấy vẻ mệt mỏi hằn lên trên gương mặt xinh xắn của Vân Mộc Thanh, quầng thâm đã xuất hiện trên đôi mắt cô.

“Mộc Thanh, em sao thế? Tối qua không ngủ ngon à?”

Vừa nghe anh nói thế, Vân Mộc Thanh đã tức đến nỗi muốn nổ phổi, cô bực bội trừng mắt nhìn Sở Phàm: “Anh còn không biết vì sao tôi không ngủ ngon à?”

Cái đồ khốn này sàm sỡ mình cả đêm, làm sao cô có thể ngủ ngon được.

Sở Phàm chớp mắt nhưng gương mặt vẫn rất bình tĩnh: “Làm sao tôi biết, tôi chỉ nhớ mình dỗ Đan Đan ngủ rồi thấy mệt quá nên ngủ luôn, vừa mở mắt ra đã thấy cảnh tượng này, còn những thứ khác thì chẳng nhớ nữa”.

“Em yên tâm đi, trước giờ tôi vẫn luôn là chính nhân quân tử, chưa từng sàm sỡ người khác bao giờ, chắc chắn là em cả nghĩ rồi…”

Đột nhiên Vân Mộc Thanh nhẹ nhàng nói với anh: “Eo của tôi sờ có thoải mái không?”

“Cũng được, mềm lắm”.

Sở Phàm trả lời trong vô thức, đưa ra lời khen nức nở.

Rồi sau đó, anh lập tức rùng mình, có thể cảm nhận rõ ràng sát khí lạnh lùng tột cùng đang dâng trào!

Anh không do dự nữa mà cong giò bỏ chạy ngay!

‘Bộp!’

Vân Mộc Thanh bực bội ném cái gối đi, gương mặt cô đỏ bừng, tức giận đến nỗi giậm chân: “Sở Phàm, anh là đồ lưu manh, đồ dê xồm, đồ lưu manh làm ra vẻ đạo mạo!”

Á…

Vân Mộc Thanh tủi thân vô cùng, cô phiền muộn đến nỗi điên cuồng vò tóc, khiến cho đầu mình sắp sửa biến thành ổ gà.

Vốn dĩ cứ cho rằng cái tên Sở Phàm này là người đàng hoàng, rất có phong độ đàn ông, nhưng nào ngờ anh ta lại là tên dê xồm, một con sói háo sắc dưới lốt cừu!

Quả nhiên đàn ông đều là đồ gian dối, không đáng tin!

“Mẹ ơi, sao mẹ kích động thế, bố đã nói rồi, không thể tức giận”.

Đan Đan chạy chậm rãi về phía cô, cô bé đặt tay lên vùng bụng bằng phẳng của Vân Mộc Thanh, cô bé còn nhỏ nhưng rất tinh ranh, cất tiếng dạy dỗ với vẻ mặt nghiêm túc: “Nếu như bị động thai, làm em trai bị thương thì sao đây?”

“Ôi, người lớn mọi người ấy à, chẳng có ai làm cho người ta yên tâm được hết…”

Vân Mộc Thanh: “…”

Cô sụp đổ ngay, con bé này lại sát muối vào vết thương của mình.

Rốt cuộc con có phải con ruột của mẹ không hả?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement