Chương 216: Hãy cho tôi xem thư mời
Lý Huân né tránh liếc mắt nhìn phong cảnh bên ngoài cửa xe, lo lắng hỏi.
Tập đoàn Vân thị là một trong một trăm doanh nghiệp hàng đầu trong nước, với giá trị thị trường hơn một tỷ, phúc lợi đãi ngộ vô cùng tốt. Tất nhiên, yêu cầu tuyển dụng cũng rất khắt khe. Ngay cả sinh viên thực tập cũng là sinh viên đạt thành tích cao. Loại công tử bột vô học như Lý Huân ngay cả vòng gửi xe cũng không đậu nổi.
Sở Phàm nghe vậy liền bật cười, chẳng trách lúc nãy hai mẹ con nhà này lại nháo nhào lên muốn gặp Vân Mộc Thanh, thì ra là muốn đi cửa sau.
“Đó là điều đương nhiên, con trai mẹ tài giỏi như vậy, ở lại làm việc cho Tập đoàn Vân thị chính là niềm may mắn của họ”, Lý Phương Cát tỏ vẻ như thể đó là điều hiển nhiên, nói không chút ngượng ngùng: “Vân Mộc Thanh có trợ thủ đắc lực như con giúp đỡ, không biết vui vẻ nhiều thế nào đâu, nó chắc chắn sẽ giữ con lại”.
Lý Huân nở nụ cười đắc ý: “Mẹ, mẹ là hiểu con nhất”.
“Ha ha, đúng vậy. Lúc đầu nhà chúng ta giúp đỡ nó không ít, bây giờ đến lượt nhà họ Vân phát tài, nhất định không thể quên chúng ta”, Lý Phương Cát nói không biết xấu hổ, ngồi ghế sau trong chiếc xe sang trọng, kiêu ngạo khoe khoang:
“Hơn nữa, mẹ đã giới thiệu cho Vân Mộc Thanh đối tượng xem mắt là con trai nhà quyền quý bậc nhất nhì ở Giang Bắc, đó là người bình thường có thể tiếp cận được sao? Chỉ cần dựa vào điều này thôi thì nó đã phải biết ơn gia đình chúng ta rồi”.
Két!
Sở Phàm nghe vậy chợt phanh gấp, hai mẹ con Lý Phương Cát theo quán tính lao về phía trước.
“Anh có biết lái xe không hả? Anh bị điên à?”, Lý Huân nổi giận.
Lý Phương Cát cũng tức giận: “Cậu còn muốn làm việc không hả? Có tin tôi lập tức bảo Vân Mộc Thanh sa thải cậu không?”
Sở Phàm liếc mắt nhìn hai mẹ con Lý Phương Cát, lạnh lùng nói: “Hai người vừa nói muốn Vân Mộc Thanh đi xem mắt ư?”
Nể mặt Vân Mộc Thanh, anh mới không tính toán với hai mẹ con nhà này, vậy mà bây giờ hai người họ lại muốn động vào người phụ nữ của anh?
“Liên quan gì đến cậu?”, Lý Phương Cát cao ngạo quát lớn:
“Chuyện nhà chúng tôi cần một thằng tài xế như cậu nhúng tay vào sao? Nghe ngóng nhiều như vậy làm gì, lái xe cho tốt đi, còn nói nhảm thêm câu nào nữa thì tôi sẽ lập tức sa thải cậu, đập nát bát cơm của cậu đấy”.
Lý Huân quan sát đánh giá Sở Phàm, cười nói: “Ồ, chắc không phải anh thích Vân Mộc Thanh đấy chứ? Ha ha, cũng không nhìn lại mình đi đã, đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga”.
“Đối tượng xem mắt mà mẹ tôi giới thiệu là con nhà có tiếng ở Giang Bắc. Tiền một bình rượu của người ta cũng đủ để khiến anh lái xe một năm rồi, anh cảm thấy Vân Mộc Thanh có thể thích mình sao?”
Lý Huân không ngừng công kích Sở Phàm, đắc ý khoe khoang thiệp mời mạ vàng trong tay: “Nhìn này, để mời chúng tôi, người ta còn bao cả nhà hàng sang trọng nhất ở Giang Lăng. Loại rùa đất như anh, ngay cả tư cách vào cửa đánh giày cho người ta cũng không có, biết chưa hả?”
Lý Phương Cát cũng ra vẻ, khoanh tay trước ngực, khinh thường chế nhạo: “Con phí lời với tên nghèo hèn này làm gì, này, lái xe nhanh lên, trễ thời gian bữa tiệc tối của chúng tôi thì cậu không đền nổi đâu”.
Sở Phàm lạnh lùng nói: “Xuống xe”.
“Cái gì?”, Lý Phương Cát nhìn xung quanh, khó chịu chửi rủa: “Còn cách khách sạn năm cây số nữa, xuống xe cái gì, não cậu úng nước rồi à?”
Sở Phàm không thèm để ý, lặp lại lần nữa: “Tôi bảo các người xuống xe, lập tức cút xuống!”
Anh hoàn toàn mất hết kiên nhẫn với hai mẹ con khác người này.
“Đồ khốn kiếp, dám ăn nói với mẹ tôi vậy à, có tin tôi giết anh không hả?”, Lý Huân tức giận xắn tay áo, lộ ra thân hình gầy giơ xương.
Sở Phàm không thèm nhìn hắn mà ấn nút trên bảng điều khiển, cửa ghế sau mở ra, sau đó đạp mạnh chân ga phóng xe đi!
Đuôi xe hất lên, hai mẹ con Lý Phương Cát lập tức ngã trái đổ phải, ngã xuống khỏi xe.
“A, eo của tôi, muốn lấy mạng tôi à!”
“Đồ khốn kiếp, mày dám ném tao xuống xe, ông đây phải sa thải mày, cứ chờ mà xem!”
Hai mẹ con Lý Phương Cát hét lớn mắng chửi, Sở Phàm cũng không thèm nhìn bọn họ, đạp mạnh ga, chỉ còn lại hai luồng khói, khiến hai người kia chết lặng tại chỗ.
Bỏ lại hai mẹ con Lý Phương Cát, Sở Phàm tìm chỗ dừng xe, châm thuốc, cười khẩy một tiếng.
Thật không hiểu Lý Thu Linh đang nghĩ cái gì nữa, lúc trước bà ta muốn gả con gái cho Lý Tử Duy, bây giờ lại nhờ người làm mối cho cô, muốn đẩy con gái vào biển lửa.
Xem ra chỉ cần đạt được mục đích hư vinh của mình thì bà ta không quan tâm đến sự sống chết của con gái.
Đúng thật là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.
Anh lấy điện thoại ra muốn nói cho Vân Mộc Thanh biết chuyện này, nhưng nghĩ lại, nếu như bây giờ nói cho cô biết bản thân lại bị mẹ ruột hại một lần nữa thì chắc chắn cô sẽ rất đau lòng.
“Đi bước nào hay bước đấy vậy”.
Sở Phàm cất điện thoại đi, mặc dù giấu giếm không phải là kế lâu dài, nhưng nếu có thể khiến Vân Mộc Thanh chịu khó chịu muộn hơn một chút vậy thì để sau cũng được.
“Reng Reng”.
Đúng lúc này, điện thoại Sở Phàm vừa đặt xuống lại vang lên, liếc nhìn màn hình, là La Cường gọi đến.
“Anh Phàm, lúc nãy người nhà họ Phương gọi điện cho em”.
Khóe miệng Sở Phàm nhếch lên: “Muốn báo thù sao? Anh có thể chơi cùng bọn họ bất cứ lúc nào”.
“Không phải, cho dù có cho bọn họ thêm tám trăm lá gan nữa thì bọn họ cũng không dám báo thù anh đâu”, La Cường bật cười: “Là Phương Trung gọi đến, nói rằng anh ta tổ chức một bữa tiệc ở Lầu Sùng Dương, chân thành mời chúng ta đến để xin lỗi vì những gì anh ta đã làm”.
Anh ta làm vậy là sợ Sở Phàm trả thù nên tỏ vẻ lấy lòng tạ lỗi sao.
Sở Phàm xoa thái dương, làm gì có thời gian để ý đến anh ta: “Từ chối đi, nói anh không có thời gian”.
“Đợi đã, chú nói bữa tiệc tổ chức ở đâu?”, Sở Phàm đột nhiên ngồi thẳng người dậy.
“Lầu Sùng Dương, khách sạn sáu sao sang trọng nhất ở Giang Lăng”.
“Được, anh đi”.
Sở Phàm đồng ý, nở nụ cười thích thú.
Lý Phương Cát nói muốn giới thiệu đối tượng cho Vân Mộc Thanh không phải cũng ở Lầu Sùng Dương sao?
Lần này, thú vị đây.
Tám giờ tối, ánh đèn sáng lên, khách sạn “Lầu Sùng Dương” nằm ở trung tâm thành phố, có diện tích hơn hai nghìn mét vuông, cao khoảng ba mươi tầng, trở nên rực rỡ và sang trọng giống như một tòa cung điện.
Tối nay khách sạn Lầu Sùng Dương vô cùng náo nhiệt, từ tầng một đến tầng năm đều được cậu chủ nhà họ Phương bao trọn để chiêu đãi khách quý, cho nên toàn bộ bãi đậu xe đều chật cứng, có thể thấy đủ loại ô tô.
Những người nổi tiếng ăn mặc bảnh bao, chỉnh tề xuất hiện, trong đó bao gồm một số ngôi sao hạng hai hạng ba, siêu mẫu, tất cả đều vây quanh niềm nở nắm tay người đàn ông bụng phệ bên cạnh, trông như một chú chim nhỏ yếu ớt.
Ngược lại, cách ăn mặc của Sở Phàm lại vô cùng ‘tầm thường’, cộng thêm khí thế hùng hồn của La Cường, nhìn thế nào cũng không thấy hợp với phong cách sang trọng xung quanh.
Kết quả là bảo vệ rất nhanh đã chú ý đến anh, khi anh chuẩn bị bước vào khách sạn, bảo vệ đã đưa tay ngăn lại: “Thưa anh, hãy cho tôi xem thư mời”.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |